Năm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai…
Chương 330: Quỳ Hoa khiếu giang hồ 14
Trò Chơi Trực Tuyến: Võ Lâm Bá ĐồTác giả: Hà TảTruyện Kiếm Hiệp, Truyện Võng DuNăm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai… Lúc này Pháo Thiên Minh đang rất thắc mắc một chuyện, nếu nói là Côngchúa Tỳ Bà có võ công và động tác đặc thù gì đó áp chế nội lực của mình, giảmbớt tình trạng của mình. Nhưng tại sao Kiếm Cầm lại không có việc gì? Nghĩtới điều này, hắn quay đầu thoáng nhìn về phía rừng cây, đã thấy Hồ Thiết Hoađã đánh về phía Công chúa Tỳ Bà. Nhưng trong nháy mắt này, Pháo ThiênMinh thấy Công chúa Tỳ Bà bắt lấy huyệt đạo Hồ Thiết Hoa. Chỉ một chiêu,ngay khi Hồ Thiết Hoa tiếp cận Công chúa Tỳ Bà khoảng hai thước, đột nhiêntrở nên không biết dùng võ công, tay chân toàn bộ mềm nhũn. Nhưng cũng vìHồ Thiết Hoa dây dưa, Công chúa Tỳ Bà từ bỏ truy kích hai người Võ ThiênMinh.Đầu óc Pháo Thiên Minh vận hành còn nhanh hơn so với Pentium 5, đầutiên có thể xác định, ba mươi người bị bắt ở quán trọ Thiên Phong chắc chắnphải là do Công chúa Tỳ Bà có chiêu thức kỳ diệu này. Tiếp theo Công chúa TỳBà này chín thành chính là Thạch Quan Âm. Cuối cùng biết Sở Lưu Hương bảomình chạy là vì hàng hóa đang ở trên tay mình, chỉ cần một ngày hàng hóakhông bị mất, vậy an toàn của Hồ Thiết Hoa có thể được đảm bảo.Đúng lúc này, Nhất Kiếm Đoạt Tâm không được tự do bắt đầu đánh ngượclại...Pháo Thiên Minh vác Kiếm Cầm chạy xa năm dặm quanh ốc đảo, tốc độnày không phải trưng cho đẹp, bởi vì chỉ nhìn Kiếm Cầm đang nôn khan sau bảvai là biết, không ngừng có thể tạo thành hiệu quả say xe trong truyền thuyết."Ta nói này...Ọe, sau này có thể khiêng cao chút không, dạ dày xóc nảy nàykhó chịu lắm.""... cá nhân ta cũng muốn để cao một chút, nhưng Hắc Bạch Song Sát ngườita không cho.""Ngươi muốn chết à!" Kiếm Cầm cười mắng một câu sau đó đột nhiên nói:"Ca ca của ta tìm ta, ngươi chờ chút!" Nói xong bèn đăng xuất. Qua ba phút lạichui ra nói: "Đại sư huynh của ta tìm chúng ta trên diễn đàn.""Ồ, rốt cuộc cũng nghĩ ra biện pháp này! Bên nhà phát hành cũng công bốviệc giới hạn bị NPC bắt giữ là mười ngày nhỉ? Thế thì còn không đến bốn ngàynữa thôi, làm sao làm được nhỉ. Hơn nữa nhà phát hành cũng nói, trong lúc bịNPC bắt giam có thể tiến vào cấp phó bản luyện tập, cần gì phải quyết chí liềumình làm bằng được nhiệm vụ này?""Đây gọi là cảm giác vinh dự tập thể, ngươi không hiểu đâu." Kiếm Cầmnói.“Ta từng làm lính, sao lại không biết cảm giác vinh dự tập thể. Ta cảm thấyđây chẳng qua chỉ là một trò chơi mà thôi.”“Vậy vì sao ngươi cứ nhất quyết muốn giúp Diệp Cô Thành?”“... Vấn đề này nói ngươi cũng không hiểu, hay là chúng ta đăng xuất liênlạc với hắn đi!”Sau khi đăng xuất, Pháo Thiên Minh và Kiếm Cầm nói rõ thân phận, tiếnvào không gian tư nhân của Nhất Kiếm Đoạt Tâm...Nhất Kiếm Đoạt Tâm tuy bất mãn Pháo Thiên Minh từ chối gọi video,nhưng vẫn như cũ mở màn rất khách khí: "Nghe nói các ngươi cũng là ngườithành phố A hả? Không bằng bây giờ ta mời các ngươi ăn cơm?"Pháo Thiên Minh nói thẳng: "Đừng có nói những chuyện đó nữa, đi thẳngvào vấn đề đi. Trước tiên nói xem sau khi các ngươi tới quán trọ quỷ quái đó đãxảy ra chuyện gì?"Nhất Kiếm Đoạt Tâm đáp: "Đừng nói tới cái quán trọ đó, ta và mười mấy đệtử mới vào, một nữ nhân che mặt từ trong phòng đi ra. Không nói hai lời, lậptức bay thẳng về phía chúng ta. Tốc độ đó có thể không bằng ngươi nhưng thânpháp và khinh công phối hợp liền một mạch. Đầu tiên ba người bị đánh gục. Tavừa rút kiếm ra là phát hiện nội lực chỉ còn lại ba thành. Người này ra tay bùmbùm liên tục, trong phòng có mười mấy người mà chỉ có ba chúng ta rút kiếmngăn cản một chút rồi bị đánh ngã toàn bộ. Lúc này Sở Lưu Hương và Cơ BăngNhạn một trước một sau nhào vào, nhưng thân thể còn chưa đến gần cô ả đã gụcxuống như máy bay không dầu. Sau đó cô ta ra khỏi phòng, loạt xoạt không đếnmột phút, đã điểm huyệt đạo tất cả mọi người, sau đó ta hỏi thử, chỉ mấy ngườigiao thủ với cô ta một chiêu, võ công cao cường đến mức đáng sợ."“Sau khi đều bị điểm huyệt, từ cửa sau có mười mấy nữ tử chạy vào. Mộtngười xách hai, ném tất cả chúng ta lên thuyền. Sau đó cô ta bắt đầu ép hỏi tungtích của hàng hóa. Sở Lưu Hương do Cơ Băng Nhạn bị uy h**p tính mạng, nóira sự thật, bảo là trên người các ngươi, sau đó chúng ta liền bị bắt đến đại bảndoanh của cô ta. Có điều chúng ta gặp phải một NPC bị nhốt trong phòng tối tênlà Thạch Đà. Theo chúng ta biết, người này chính là Hoàng Phủ Cao mà LiễuYên Phi muốn tìm. Mặc dù chúng ta bị điểm huyệt đạo, nhưng chúng ta có thểtùy ý đi lại trong cốc này, chỉ không được phép ra khỏi cốc. Mấy ngày nayThạch Quan Âm không có ở đây, chúng ta chỉ muốn nhìn xem các ngươi cònsống hay không, sau đó phối hợp trong ngoài diệt đại bản doanh của cô ta.”
Lúc này Pháo Thiên Minh đang rất thắc mắc một chuyện, nếu nói là Công
chúa Tỳ Bà có võ công và động tác đặc thù gì đó áp chế nội lực của mình, giảm
bớt tình trạng của mình. Nhưng tại sao Kiếm Cầm lại không có việc gì? Nghĩ
tới điều này, hắn quay đầu thoáng nhìn về phía rừng cây, đã thấy Hồ Thiết Hoa
đã đánh về phía Công chúa Tỳ Bà. Nhưng trong nháy mắt này, Pháo Thiên
Minh thấy Công chúa Tỳ Bà bắt lấy huyệt đạo Hồ Thiết Hoa. Chỉ một chiêu,
ngay khi Hồ Thiết Hoa tiếp cận Công chúa Tỳ Bà khoảng hai thước, đột nhiên
trở nên không biết dùng võ công, tay chân toàn bộ mềm nhũn. Nhưng cũng vì
Hồ Thiết Hoa dây dưa, Công chúa Tỳ Bà từ bỏ truy kích hai người Võ Thiên
Minh.
Đầu óc Pháo Thiên Minh vận hành còn nhanh hơn so với Pentium 5, đầu
tiên có thể xác định, ba mươi người bị bắt ở quán trọ Thiên Phong chắc chắn
phải là do Công chúa Tỳ Bà có chiêu thức kỳ diệu này. Tiếp theo Công chúa Tỳ
Bà này chín thành chính là Thạch Quan Âm. Cuối cùng biết Sở Lưu Hương bảo
mình chạy là vì hàng hóa đang ở trên tay mình, chỉ cần một ngày hàng hóa
không bị mất, vậy an toàn của Hồ Thiết Hoa có thể được đảm bảo.
Đúng lúc này, Nhất Kiếm Đoạt Tâm không được tự do bắt đầu đánh ngược
lại...
Pháo Thiên Minh vác Kiếm Cầm chạy xa năm dặm quanh ốc đảo, tốc độ
này không phải trưng cho đẹp, bởi vì chỉ nhìn Kiếm Cầm đang nôn khan sau bả
vai là biết, không ngừng có thể tạo thành hiệu quả say xe trong truyền thuyết.
"Ta nói này...Ọe, sau này có thể khiêng cao chút không, dạ dày xóc nảy này
khó chịu lắm."
"... cá nhân ta cũng muốn để cao một chút, nhưng Hắc Bạch Song Sát người
ta không cho."
"Ngươi muốn chết à!" Kiếm Cầm cười mắng một câu sau đó đột nhiên nói:
"Ca ca của ta tìm ta, ngươi chờ chút!" Nói xong bèn đăng xuất. Qua ba phút lại
chui ra nói: "Đại sư huynh của ta tìm chúng ta trên diễn đàn."
"Ồ, rốt cuộc cũng nghĩ ra biện pháp này! Bên nhà phát hành cũng công bố
việc giới hạn bị NPC bắt giữ là mười ngày nhỉ? Thế thì còn không đến bốn ngày
nữa thôi, làm sao làm được nhỉ. Hơn nữa nhà phát hành cũng nói, trong lúc bị
NPC bắt giam có thể tiến vào cấp phó bản luyện tập, cần gì phải quyết chí liều
mình làm bằng được nhiệm vụ này?"
"Đây gọi là cảm giác vinh dự tập thể, ngươi không hiểu đâu." Kiếm Cầm
nói.
“Ta từng làm lính, sao lại không biết cảm giác vinh dự tập thể. Ta cảm thấy
đây chẳng qua chỉ là một trò chơi mà thôi.”
“Vậy vì sao ngươi cứ nhất quyết muốn giúp Diệp Cô Thành?”
“... Vấn đề này nói ngươi cũng không hiểu, hay là chúng ta đăng xuất liên
lạc với hắn đi!”
Sau khi đăng xuất, Pháo Thiên Minh và Kiếm Cầm nói rõ thân phận, tiến
vào không gian tư nhân của Nhất Kiếm Đoạt Tâm...
Nhất Kiếm Đoạt Tâm tuy bất mãn Pháo Thiên Minh từ chối gọi video,
nhưng vẫn như cũ mở màn rất khách khí: "Nghe nói các ngươi cũng là người
thành phố A hả? Không bằng bây giờ ta mời các ngươi ăn cơm?"
Pháo Thiên Minh nói thẳng: "Đừng có nói những chuyện đó nữa, đi thẳng
vào vấn đề đi. Trước tiên nói xem sau khi các ngươi tới quán trọ quỷ quái đó đã
xảy ra chuyện gì?"
Nhất Kiếm Đoạt Tâm đáp: "Đừng nói tới cái quán trọ đó, ta và mười mấy đệ
tử mới vào, một nữ nhân che mặt từ trong phòng đi ra. Không nói hai lời, lập
tức bay thẳng về phía chúng ta. Tốc độ đó có thể không bằng ngươi nhưng thân
pháp và khinh công phối hợp liền một mạch. Đầu tiên ba người bị đánh gục. Ta
vừa rút kiếm ra là phát hiện nội lực chỉ còn lại ba thành. Người này ra tay bùm
bùm liên tục, trong phòng có mười mấy người mà chỉ có ba chúng ta rút kiếm
ngăn cản một chút rồi bị đánh ngã toàn bộ. Lúc này Sở Lưu Hương và Cơ Băng
Nhạn một trước một sau nhào vào, nhưng thân thể còn chưa đến gần cô ả đã gục
xuống như máy bay không dầu. Sau đó cô ta ra khỏi phòng, loạt xoạt không đến
một phút, đã điểm huyệt đạo tất cả mọi người, sau đó ta hỏi thử, chỉ mấy người
giao thủ với cô ta một chiêu, võ công cao cường đến mức đáng sợ."
“Sau khi đều bị điểm huyệt, từ cửa sau có mười mấy nữ tử chạy vào. Một
người xách hai, ném tất cả chúng ta lên thuyền. Sau đó cô ta bắt đầu ép hỏi tung
tích của hàng hóa. Sở Lưu Hương do Cơ Băng Nhạn bị uy h**p tính mạng, nói
ra sự thật, bảo là trên người các ngươi, sau đó chúng ta liền bị bắt đến đại bản
doanh của cô ta. Có điều chúng ta gặp phải một NPC bị nhốt trong phòng tối tên
là Thạch Đà. Theo chúng ta biết, người này chính là Hoàng Phủ Cao mà Liễu
Yên Phi muốn tìm. Mặc dù chúng ta bị điểm huyệt đạo, nhưng chúng ta có thể
tùy ý đi lại trong cốc này, chỉ không được phép ra khỏi cốc. Mấy ngày nay
Thạch Quan Âm không có ở đây, chúng ta chỉ muốn nhìn xem các ngươi còn
sống hay không, sau đó phối hợp trong ngoài diệt đại bản doanh của cô ta.”
Trò Chơi Trực Tuyến: Võ Lâm Bá ĐồTác giả: Hà TảTruyện Kiếm Hiệp, Truyện Võng DuNăm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai… Lúc này Pháo Thiên Minh đang rất thắc mắc một chuyện, nếu nói là Côngchúa Tỳ Bà có võ công và động tác đặc thù gì đó áp chế nội lực của mình, giảmbớt tình trạng của mình. Nhưng tại sao Kiếm Cầm lại không có việc gì? Nghĩtới điều này, hắn quay đầu thoáng nhìn về phía rừng cây, đã thấy Hồ Thiết Hoađã đánh về phía Công chúa Tỳ Bà. Nhưng trong nháy mắt này, Pháo ThiênMinh thấy Công chúa Tỳ Bà bắt lấy huyệt đạo Hồ Thiết Hoa. Chỉ một chiêu,ngay khi Hồ Thiết Hoa tiếp cận Công chúa Tỳ Bà khoảng hai thước, đột nhiêntrở nên không biết dùng võ công, tay chân toàn bộ mềm nhũn. Nhưng cũng vìHồ Thiết Hoa dây dưa, Công chúa Tỳ Bà từ bỏ truy kích hai người Võ ThiênMinh.Đầu óc Pháo Thiên Minh vận hành còn nhanh hơn so với Pentium 5, đầutiên có thể xác định, ba mươi người bị bắt ở quán trọ Thiên Phong chắc chắnphải là do Công chúa Tỳ Bà có chiêu thức kỳ diệu này. Tiếp theo Công chúa TỳBà này chín thành chính là Thạch Quan Âm. Cuối cùng biết Sở Lưu Hương bảomình chạy là vì hàng hóa đang ở trên tay mình, chỉ cần một ngày hàng hóakhông bị mất, vậy an toàn của Hồ Thiết Hoa có thể được đảm bảo.Đúng lúc này, Nhất Kiếm Đoạt Tâm không được tự do bắt đầu đánh ngượclại...Pháo Thiên Minh vác Kiếm Cầm chạy xa năm dặm quanh ốc đảo, tốc độnày không phải trưng cho đẹp, bởi vì chỉ nhìn Kiếm Cầm đang nôn khan sau bảvai là biết, không ngừng có thể tạo thành hiệu quả say xe trong truyền thuyết."Ta nói này...Ọe, sau này có thể khiêng cao chút không, dạ dày xóc nảy nàykhó chịu lắm.""... cá nhân ta cũng muốn để cao một chút, nhưng Hắc Bạch Song Sát ngườita không cho.""Ngươi muốn chết à!" Kiếm Cầm cười mắng một câu sau đó đột nhiên nói:"Ca ca của ta tìm ta, ngươi chờ chút!" Nói xong bèn đăng xuất. Qua ba phút lạichui ra nói: "Đại sư huynh của ta tìm chúng ta trên diễn đàn.""Ồ, rốt cuộc cũng nghĩ ra biện pháp này! Bên nhà phát hành cũng công bốviệc giới hạn bị NPC bắt giữ là mười ngày nhỉ? Thế thì còn không đến bốn ngàynữa thôi, làm sao làm được nhỉ. Hơn nữa nhà phát hành cũng nói, trong lúc bịNPC bắt giam có thể tiến vào cấp phó bản luyện tập, cần gì phải quyết chí liềumình làm bằng được nhiệm vụ này?""Đây gọi là cảm giác vinh dự tập thể, ngươi không hiểu đâu." Kiếm Cầmnói.“Ta từng làm lính, sao lại không biết cảm giác vinh dự tập thể. Ta cảm thấyđây chẳng qua chỉ là một trò chơi mà thôi.”“Vậy vì sao ngươi cứ nhất quyết muốn giúp Diệp Cô Thành?”“... Vấn đề này nói ngươi cũng không hiểu, hay là chúng ta đăng xuất liênlạc với hắn đi!”Sau khi đăng xuất, Pháo Thiên Minh và Kiếm Cầm nói rõ thân phận, tiếnvào không gian tư nhân của Nhất Kiếm Đoạt Tâm...Nhất Kiếm Đoạt Tâm tuy bất mãn Pháo Thiên Minh từ chối gọi video,nhưng vẫn như cũ mở màn rất khách khí: "Nghe nói các ngươi cũng là ngườithành phố A hả? Không bằng bây giờ ta mời các ngươi ăn cơm?"Pháo Thiên Minh nói thẳng: "Đừng có nói những chuyện đó nữa, đi thẳngvào vấn đề đi. Trước tiên nói xem sau khi các ngươi tới quán trọ quỷ quái đó đãxảy ra chuyện gì?"Nhất Kiếm Đoạt Tâm đáp: "Đừng nói tới cái quán trọ đó, ta và mười mấy đệtử mới vào, một nữ nhân che mặt từ trong phòng đi ra. Không nói hai lời, lậptức bay thẳng về phía chúng ta. Tốc độ đó có thể không bằng ngươi nhưng thânpháp và khinh công phối hợp liền một mạch. Đầu tiên ba người bị đánh gục. Tavừa rút kiếm ra là phát hiện nội lực chỉ còn lại ba thành. Người này ra tay bùmbùm liên tục, trong phòng có mười mấy người mà chỉ có ba chúng ta rút kiếmngăn cản một chút rồi bị đánh ngã toàn bộ. Lúc này Sở Lưu Hương và Cơ BăngNhạn một trước một sau nhào vào, nhưng thân thể còn chưa đến gần cô ả đã gụcxuống như máy bay không dầu. Sau đó cô ta ra khỏi phòng, loạt xoạt không đếnmột phút, đã điểm huyệt đạo tất cả mọi người, sau đó ta hỏi thử, chỉ mấy ngườigiao thủ với cô ta một chiêu, võ công cao cường đến mức đáng sợ."“Sau khi đều bị điểm huyệt, từ cửa sau có mười mấy nữ tử chạy vào. Mộtngười xách hai, ném tất cả chúng ta lên thuyền. Sau đó cô ta bắt đầu ép hỏi tungtích của hàng hóa. Sở Lưu Hương do Cơ Băng Nhạn bị uy h**p tính mạng, nóira sự thật, bảo là trên người các ngươi, sau đó chúng ta liền bị bắt đến đại bảndoanh của cô ta. Có điều chúng ta gặp phải một NPC bị nhốt trong phòng tối tênlà Thạch Đà. Theo chúng ta biết, người này chính là Hoàng Phủ Cao mà LiễuYên Phi muốn tìm. Mặc dù chúng ta bị điểm huyệt đạo, nhưng chúng ta có thểtùy ý đi lại trong cốc này, chỉ không được phép ra khỏi cốc. Mấy ngày nayThạch Quan Âm không có ở đây, chúng ta chỉ muốn nhìn xem các ngươi cònsống hay không, sau đó phối hợp trong ngoài diệt đại bản doanh của cô ta.”