Năm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai…
Chương 360: Quỳ Hoa khiếu giang hồ 44
Trò Chơi Trực Tuyến: Võ Lâm Bá ĐồTác giả: Hà TảTruyện Kiếm Hiệp, Truyện Võng DuNăm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai… "Đừng đi! Đã tới nơi rồi, sao lại để các ngươi trở về tay không được." Ánhmắt Pháo Thiên Minh lóe lên ánh sao: "Ta để hàng của ta lại, các ngươi cầm đi.""Làm sao... sao lại không biết xấu hổ làm vậy chứ?""Mọi người đều là huynh đệ, có gì phải ngại? Chỗ khó xử của ngươi chínhlà chỗ khó xử của ta, ta không giúp ngươi thì giúp ai?" Pháo Thiên Minh nói rấtnghiêm túc.Thích Thiếu Thương còn định nói thêm điều gì đó. Tức Đại Nương vội vãnói ngay sau đó: "Nếu vậy thì Chử Trà à, chúng ta là người một nhà, chúng tamang đi ba xe. Sau này ta sẽ cho ngươi tiền hai xe, ít thì hơi ít, đại khái cũngkhoảng hai ngàn vàng."Pháo Thiên Minh đáp lại: "Không! Tiền là một xe đủ rồi." Y quay người bayra ngoài, thanh kiếm sáng lấp lánh trong tay. Trực tiếp tước đoạt tính mệnh củaba người chơi rồi nói: "Cứ lấy đi. Các ngươi hoạt động ở đâu? Ta sẽ quay lạikéo thêm vài xe nữa."“Cái này... nhiều thì ngại lắm!” Thích Thiếu Thương xoa tay, cảm thấy vôcùng hổ thẹn. Bản thân hắn là thủ lĩnh cường đạo lâu năm, nhưng vì cướpđường thuận lợi, còn phải nhờ bằng hữu mạo hiểm làm nội ứng.Tức Đại Nương lại che miệng cười khúc khích, đưa cho Pháo Thiên Minhmột ống tre rồi nói: "Chỉ cần kéo cái ống tre này ở ngoài trời là được. Trongvòng một nén hương, chúng ta sẽ chuẩn bị xong. Tiền hàng này chúng ta sẽ giaocho ngươi."Pháo Thiên Minh im lặng cầm lấy ống tre, Thích Thiếu Thương càng thấyhối hận, trừng mắt nhìn Tức Đại Nương. Người ta đã tử tế giúp một lần rồi, saocó thể cứ quấy rầy như thế được, gia sản lớn đến đâu cũng chỉ mấy ngày là tantành mất."Các ngươi có đủ người không? Nếu đủ, ta sẽ dẫn theo mười mấy tên, bảotiêu khắp nơi trong Trung Hoa... Ta nói trước, các ngươi chỉ cần vận chuyểnhàng là được rồi. Giết người thì bọn ta tự lo liệu.""Nhân thủ cũng có thể ứng phó thêm hai tuyến nữa... Chỉ có điều, như vậythật ngại ngùng quá!""Không sao cả, bằng hữu của bằng hữu là bằng hữu của ta! Có tiền thì aicũng giàu có! Hơn nữa, các ngươi cũng biết đây là tài sản bất chính của giới hắcđạo, chúng ta nên thay trời hành đạo, dẹp bỏ lũ tay chân kiêu ngạo kia. Vì sựnghiệp chính nghĩa, vì hạnh phúc của dân chúng, vì đất nước thanh bình, vì hòabình thế giới, chúng ta không nên chần chừ nữa."Thích Thiếu Thương hết sức phấn khởi, nắm lấy tay Pháo Thiên Minh:"Huynh đệ à, cùng ta đi xông pha lang bạt đi! Chức Đại đương gia sẽ thuộc vềngươi."๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑Nhắn tín với bằng hữu: "Thu nhận hai người trong Thiên Hạ bang hoặcQuyền Lợi bang, mỗi ngày kiếm được hai ngàn vàng.""Ta!" Toàn bộ tin nhắn sáng lên, mỗi ngày kiếm được hai ngàn lượng vàngcơ mà!"Không cần Kim Tiền bang!""Tại sao?" Tinh Ảnh bị loại bỏ rất không hài lòng."Toàn bộ cổ phiếu của ta là của Kim Tiền bang, người muốn ta phá sản ư?"Sau khi trải qua một hồi bàn bạc Vụ Lý Hoa đảm nhiệm việc mở tuyếnđường từ Quảng Châu đến Hàng Châu, Vô Song Ngư mở tuyến đường từ ThànhĐô đến Vân Nam. Bị cướp mười lượt tiêu xa, tổng cộng tổn thất 30 chiếc tiêuxa.Theo điều tra, việc này do Thanh Mai ác ma cùng đại sư huynh trước kiacủa Ma Giáo Vô Song Ngư móc nối với sơn tặc gây ra.Thiên Hạ bang trong vòng ba ngày có bốn lần bị cướp tiêu xa, mất 12 chiếctiêu xa. Nghe nói, chuyện này do Vụ Lý Hoa móc nối với sơn tặc gây ra.Nhưng thực ra đây đều chỉ là vỏ ngoài, sau khi điều tra kỹ, chúng ta pháthiện ra tất cả đều do Thanh Mai ác ma đứng đầu gây ra, thậm chí còn công khaitreo giải 100 vàng mua một mạng để tìm người bảo tiêu. Do ảnh hưởng củachuyện này, cổ phiếu của Quyền Lợi bang đã rớt giá 5 ngày liên tiếp, tài sảnthâm hụt. Tổng đàn đã đóng cửa một nửa phân đà, còn giải tán hai phần bangchúng để cắt giảm chi phí. Mặc dù cổ phiếu Thiên Hạ bang cũng giảm giá 2ngày liên tiếp, nhưng khi được phỏng vấn, bang chủ Tôn Ngọc Bá tuyên bố đâychỉ là bề ngoài, ông tự tin khẳng định năm nay bang hội sẽ tăng trưởng rấtnhanh. Trong khi đó, Bang chủ Kim Tiền tuyên bố năm nay Kim Tiền bang sẽtăng trưởng 1000%. Cuối cùng, còn nói thêm: Cổ phiếu Tiền Nguyên bang đãphá trần 5 ngày liên tiếp.“Làm sao đây?” Liễu Nhược Phong mặt ngươi ưu sầu nói: "Chắc chỉ có thểcầm cự được nửa tháng nữa là chúng ta phải phá sản. Bây giờ cổ phiếu cònkhông bằng giấy xì mũi. Không đáng tiền thì thôi, giờ còn bị ép ngừng giaodịch, có muốn ném đi cũng không được."Triệu Sư Dung thở dài: "Ta đã điều tra. Nghe nói Thanh Mai Chử Trà cấukết với sơn tặc, trong đó có đại đương gia Thích Thiếu Thương của Liêu Vântrại, và Tức Đại Nương của Toái Vân uyên."
"Đừng đi! Đã tới nơi rồi, sao lại để các ngươi trở về tay không được." Ánh
mắt Pháo Thiên Minh lóe lên ánh sao: "Ta để hàng của ta lại, các ngươi cầm đi."
"Làm sao... sao lại không biết xấu hổ làm vậy chứ?"
"Mọi người đều là huynh đệ, có gì phải ngại? Chỗ khó xử của ngươi chính
là chỗ khó xử của ta, ta không giúp ngươi thì giúp ai?" Pháo Thiên Minh nói rất
nghiêm túc.
Thích Thiếu Thương còn định nói thêm điều gì đó. Tức Đại Nương vội vã
nói ngay sau đó: "Nếu vậy thì Chử Trà à, chúng ta là người một nhà, chúng ta
mang đi ba xe. Sau này ta sẽ cho ngươi tiền hai xe, ít thì hơi ít, đại khái cũng
khoảng hai ngàn vàng."
Pháo Thiên Minh đáp lại: "Không! Tiền là một xe đủ rồi." Y quay người bay
ra ngoài, thanh kiếm sáng lấp lánh trong tay. Trực tiếp tước đoạt tính mệnh của
ba người chơi rồi nói: "Cứ lấy đi. Các ngươi hoạt động ở đâu? Ta sẽ quay lại
kéo thêm vài xe nữa."
“Cái này... nhiều thì ngại lắm!” Thích Thiếu Thương xoa tay, cảm thấy vô
cùng hổ thẹn. Bản thân hắn là thủ lĩnh cường đạo lâu năm, nhưng vì cướp
đường thuận lợi, còn phải nhờ bằng hữu mạo hiểm làm nội ứng.
Tức Đại Nương lại che miệng cười khúc khích, đưa cho Pháo Thiên Minh
một ống tre rồi nói: "Chỉ cần kéo cái ống tre này ở ngoài trời là được. Trong
vòng một nén hương, chúng ta sẽ chuẩn bị xong. Tiền hàng này chúng ta sẽ giao
cho ngươi."
Pháo Thiên Minh im lặng cầm lấy ống tre, Thích Thiếu Thương càng thấy
hối hận, trừng mắt nhìn Tức Đại Nương. Người ta đã tử tế giúp một lần rồi, sao
có thể cứ quấy rầy như thế được, gia sản lớn đến đâu cũng chỉ mấy ngày là tan
tành mất.
"Các ngươi có đủ người không? Nếu đủ, ta sẽ dẫn theo mười mấy tên, bảo
tiêu khắp nơi trong Trung Hoa... Ta nói trước, các ngươi chỉ cần vận chuyển
hàng là được rồi. Giết người thì bọn ta tự lo liệu."
"Nhân thủ cũng có thể ứng phó thêm hai tuyến nữa... Chỉ có điều, như vậy
thật ngại ngùng quá!"
"Không sao cả, bằng hữu của bằng hữu là bằng hữu của ta! Có tiền thì ai
cũng giàu có! Hơn nữa, các ngươi cũng biết đây là tài sản bất chính của giới hắc
đạo, chúng ta nên thay trời hành đạo, dẹp bỏ lũ tay chân kiêu ngạo kia. Vì sự
nghiệp chính nghĩa, vì hạnh phúc của dân chúng, vì đất nước thanh bình, vì hòa
bình thế giới, chúng ta không nên chần chừ nữa."
Thích Thiếu Thương hết sức phấn khởi, nắm lấy tay Pháo Thiên Minh:
"Huynh đệ à, cùng ta đi xông pha lang bạt đi! Chức Đại đương gia sẽ thuộc về
ngươi."
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Nhắn tín với bằng hữu: "Thu nhận hai người trong Thiên Hạ bang hoặc
Quyền Lợi bang, mỗi ngày kiếm được hai ngàn vàng."
"Ta!" Toàn bộ tin nhắn sáng lên, mỗi ngày kiếm được hai ngàn lượng vàng
cơ mà!
"Không cần Kim Tiền bang!"
"Tại sao?" Tinh Ảnh bị loại bỏ rất không hài lòng.
"Toàn bộ cổ phiếu của ta là của Kim Tiền bang, người muốn ta phá sản ư?"
Sau khi trải qua một hồi bàn bạc Vụ Lý Hoa đảm nhiệm việc mở tuyến
đường từ Quảng Châu đến Hàng Châu, Vô Song Ngư mở tuyến đường từ Thành
Đô đến Vân Nam. Bị cướp mười lượt tiêu xa, tổng cộng tổn thất 30 chiếc tiêu
xa.
Theo điều tra, việc này do Thanh Mai ác ma cùng đại sư huynh trước kia
của Ma Giáo Vô Song Ngư móc nối với sơn tặc gây ra.
Thiên Hạ bang trong vòng ba ngày có bốn lần bị cướp tiêu xa, mất 12 chiếc
tiêu xa. Nghe nói, chuyện này do Vụ Lý Hoa móc nối với sơn tặc gây ra.
Nhưng thực ra đây đều chỉ là vỏ ngoài, sau khi điều tra kỹ, chúng ta phát
hiện ra tất cả đều do Thanh Mai ác ma đứng đầu gây ra, thậm chí còn công khai
treo giải 100 vàng mua một mạng để tìm người bảo tiêu. Do ảnh hưởng của
chuyện này, cổ phiếu của Quyền Lợi bang đã rớt giá 5 ngày liên tiếp, tài sản
thâm hụt. Tổng đàn đã đóng cửa một nửa phân đà, còn giải tán hai phần bang
chúng để cắt giảm chi phí. Mặc dù cổ phiếu Thiên Hạ bang cũng giảm giá 2
ngày liên tiếp, nhưng khi được phỏng vấn, bang chủ Tôn Ngọc Bá tuyên bố đây
chỉ là bề ngoài, ông tự tin khẳng định năm nay bang hội sẽ tăng trưởng rất
nhanh. Trong khi đó, Bang chủ Kim Tiền tuyên bố năm nay Kim Tiền bang sẽ
tăng trưởng 1000%. Cuối cùng, còn nói thêm: Cổ phiếu Tiền Nguyên bang đã
phá trần 5 ngày liên tiếp.
“Làm sao đây?” Liễu Nhược Phong mặt ngươi ưu sầu nói: "Chắc chỉ có thể
cầm cự được nửa tháng nữa là chúng ta phải phá sản. Bây giờ cổ phiếu còn
không bằng giấy xì mũi. Không đáng tiền thì thôi, giờ còn bị ép ngừng giao
dịch, có muốn ném đi cũng không được."
Triệu Sư Dung thở dài: "Ta đã điều tra. Nghe nói Thanh Mai Chử Trà cấu
kết với sơn tặc, trong đó có đại đương gia Thích Thiếu Thương của Liêu Vân
trại, và Tức Đại Nương của Toái Vân uyên."
Trò Chơi Trực Tuyến: Võ Lâm Bá ĐồTác giả: Hà TảTruyện Kiếm Hiệp, Truyện Võng DuNăm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai… "Đừng đi! Đã tới nơi rồi, sao lại để các ngươi trở về tay không được." Ánhmắt Pháo Thiên Minh lóe lên ánh sao: "Ta để hàng của ta lại, các ngươi cầm đi.""Làm sao... sao lại không biết xấu hổ làm vậy chứ?""Mọi người đều là huynh đệ, có gì phải ngại? Chỗ khó xử của ngươi chínhlà chỗ khó xử của ta, ta không giúp ngươi thì giúp ai?" Pháo Thiên Minh nói rấtnghiêm túc.Thích Thiếu Thương còn định nói thêm điều gì đó. Tức Đại Nương vội vãnói ngay sau đó: "Nếu vậy thì Chử Trà à, chúng ta là người một nhà, chúng tamang đi ba xe. Sau này ta sẽ cho ngươi tiền hai xe, ít thì hơi ít, đại khái cũngkhoảng hai ngàn vàng."Pháo Thiên Minh đáp lại: "Không! Tiền là một xe đủ rồi." Y quay người bayra ngoài, thanh kiếm sáng lấp lánh trong tay. Trực tiếp tước đoạt tính mệnh củaba người chơi rồi nói: "Cứ lấy đi. Các ngươi hoạt động ở đâu? Ta sẽ quay lạikéo thêm vài xe nữa."“Cái này... nhiều thì ngại lắm!” Thích Thiếu Thương xoa tay, cảm thấy vôcùng hổ thẹn. Bản thân hắn là thủ lĩnh cường đạo lâu năm, nhưng vì cướpđường thuận lợi, còn phải nhờ bằng hữu mạo hiểm làm nội ứng.Tức Đại Nương lại che miệng cười khúc khích, đưa cho Pháo Thiên Minhmột ống tre rồi nói: "Chỉ cần kéo cái ống tre này ở ngoài trời là được. Trongvòng một nén hương, chúng ta sẽ chuẩn bị xong. Tiền hàng này chúng ta sẽ giaocho ngươi."Pháo Thiên Minh im lặng cầm lấy ống tre, Thích Thiếu Thương càng thấyhối hận, trừng mắt nhìn Tức Đại Nương. Người ta đã tử tế giúp một lần rồi, saocó thể cứ quấy rầy như thế được, gia sản lớn đến đâu cũng chỉ mấy ngày là tantành mất."Các ngươi có đủ người không? Nếu đủ, ta sẽ dẫn theo mười mấy tên, bảotiêu khắp nơi trong Trung Hoa... Ta nói trước, các ngươi chỉ cần vận chuyểnhàng là được rồi. Giết người thì bọn ta tự lo liệu.""Nhân thủ cũng có thể ứng phó thêm hai tuyến nữa... Chỉ có điều, như vậythật ngại ngùng quá!""Không sao cả, bằng hữu của bằng hữu là bằng hữu của ta! Có tiền thì aicũng giàu có! Hơn nữa, các ngươi cũng biết đây là tài sản bất chính của giới hắcđạo, chúng ta nên thay trời hành đạo, dẹp bỏ lũ tay chân kiêu ngạo kia. Vì sựnghiệp chính nghĩa, vì hạnh phúc của dân chúng, vì đất nước thanh bình, vì hòabình thế giới, chúng ta không nên chần chừ nữa."Thích Thiếu Thương hết sức phấn khởi, nắm lấy tay Pháo Thiên Minh:"Huynh đệ à, cùng ta đi xông pha lang bạt đi! Chức Đại đương gia sẽ thuộc vềngươi."๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑Nhắn tín với bằng hữu: "Thu nhận hai người trong Thiên Hạ bang hoặcQuyền Lợi bang, mỗi ngày kiếm được hai ngàn vàng.""Ta!" Toàn bộ tin nhắn sáng lên, mỗi ngày kiếm được hai ngàn lượng vàngcơ mà!"Không cần Kim Tiền bang!""Tại sao?" Tinh Ảnh bị loại bỏ rất không hài lòng."Toàn bộ cổ phiếu của ta là của Kim Tiền bang, người muốn ta phá sản ư?"Sau khi trải qua một hồi bàn bạc Vụ Lý Hoa đảm nhiệm việc mở tuyếnđường từ Quảng Châu đến Hàng Châu, Vô Song Ngư mở tuyến đường từ ThànhĐô đến Vân Nam. Bị cướp mười lượt tiêu xa, tổng cộng tổn thất 30 chiếc tiêuxa.Theo điều tra, việc này do Thanh Mai ác ma cùng đại sư huynh trước kiacủa Ma Giáo Vô Song Ngư móc nối với sơn tặc gây ra.Thiên Hạ bang trong vòng ba ngày có bốn lần bị cướp tiêu xa, mất 12 chiếctiêu xa. Nghe nói, chuyện này do Vụ Lý Hoa móc nối với sơn tặc gây ra.Nhưng thực ra đây đều chỉ là vỏ ngoài, sau khi điều tra kỹ, chúng ta pháthiện ra tất cả đều do Thanh Mai ác ma đứng đầu gây ra, thậm chí còn công khaitreo giải 100 vàng mua một mạng để tìm người bảo tiêu. Do ảnh hưởng củachuyện này, cổ phiếu của Quyền Lợi bang đã rớt giá 5 ngày liên tiếp, tài sảnthâm hụt. Tổng đàn đã đóng cửa một nửa phân đà, còn giải tán hai phần bangchúng để cắt giảm chi phí. Mặc dù cổ phiếu Thiên Hạ bang cũng giảm giá 2ngày liên tiếp, nhưng khi được phỏng vấn, bang chủ Tôn Ngọc Bá tuyên bố đâychỉ là bề ngoài, ông tự tin khẳng định năm nay bang hội sẽ tăng trưởng rấtnhanh. Trong khi đó, Bang chủ Kim Tiền tuyên bố năm nay Kim Tiền bang sẽtăng trưởng 1000%. Cuối cùng, còn nói thêm: Cổ phiếu Tiền Nguyên bang đãphá trần 5 ngày liên tiếp.“Làm sao đây?” Liễu Nhược Phong mặt ngươi ưu sầu nói: "Chắc chỉ có thểcầm cự được nửa tháng nữa là chúng ta phải phá sản. Bây giờ cổ phiếu cònkhông bằng giấy xì mũi. Không đáng tiền thì thôi, giờ còn bị ép ngừng giaodịch, có muốn ném đi cũng không được."Triệu Sư Dung thở dài: "Ta đã điều tra. Nghe nói Thanh Mai Chử Trà cấukết với sơn tặc, trong đó có đại đương gia Thích Thiếu Thương của Liêu Vântrại, và Tức Đại Nương của Toái Vân uyên."