Tác giả:

Năm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai…

Chương 443: Quỳ Hoa Khiếu Giang Hồ 128

Trò Chơi Trực Tuyến: Võ Lâm Bá ĐồTác giả: Hà TảTruyện Kiếm Hiệp, Truyện Võng DuNăm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai… Mà Yến Nam Thiên biết Hoa Vô Khuyết là huynh đệ của Giang Tiểu Ngư,cũng chính là con trai của huynh đệ kết nghĩa Giang Phong, tất nhiên cũng gánhvác mọi chuyện. Hơn nữa sau khi bàn bạc với Mộ Dung thị một phen, hắn lấy ramột đồng tiền ban thưởng, phát lệnh nhiệm vụ cho Pháo Thiên Minh, yêu cầu ydốc toàn lực thủ thắng. Danh vọng của Yến Nam Thiên trên giang hồ khôngkém gì các tông sư. Đừng nói bảo Mộ Dung phủ đồng ý cho Pháo Thiên Minhthay thế thi đấu, cho dù có bảo họ tha cho Giang Biệt Hạc, người Mộ Dung phủcũng chỉ có thể nghe theo.Kết quả thương lượng như sau:Pháo Thiên Minh, Vô Song Ngư, Kiếm Cầm dùng thân phận khách khanhcủa Mộ Dung phủ thi đấu thay.Bốn NPC chỉ quan sát, không can thiệp.Phương thức thi đấu vẫn là ba đề như cũ.Thắng rồi Mộ Dung phủ có thưởng thêm 3000 vàng.Trong lúc đang thương lượng, một người chơi Mộ Dung chạy tới báo:"Chuồng ngựa bị cháy, hai huynh đệ canh chuồng đã tử trận.""Kiếm Cầm dẫn mấy người đi cứu hỏa, sau đó hãy canh phòng ở Mộ Dunggia. Tiểu Ngư, đã có ảnh của đám người Thiên Hậu chưa? Dọc đường gặp làgiết ngay, ngàn vạn lần đừng nói bậy nhảm. Du Du dẫn ta đi bái kiến Giang BiệtHạc." Pháo Thiên Minh sau khi phân phó xong bèn quay đầu nói: "Yến đạihiệp, chúng ta đi trước đây."Mặc dù chỉ có một đồng tiền, nhưng miễn cưỡng cũng có thể xếp vào phạmtrù nhiệm vụ của hệ thống. Treo nhiệm vụ này có điều tốt gì? Chính là ngươi cóthể tùy ý hành hạ người hoặc NPC trong nhiệm vụ. Cho dù là phóng hỏa hayđánh đập thì Hắc Bạch Song Sát cũng sẽ để ý tới ngươi."Đi thôi, đi thôi!"Nơi ở của Giang Biệt Hạc nằm trong một ngõ nhỏ cực kỳ hẻo lánh. Cửakhông khóa, Pháo Thiên Minh cũng không gõ cửa. Y trực tiếp đẩy cửa ra nhìn,đó là một căn tứ hợp viện nho nhỏ cực kỳ đơn sơ. Bốn gian nhà nhỏ xíu xiunhưng gọn gàng, sạch sẽ. Giữa bốn gian phòng, bên cạnh bàn đá, Hoa VôKhuyết, Thiên Hậu cùng với một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươituổi, nét mặt ôn hòa đang ngồi cùng uống trà.Thiên Hậu tươi cười nói với người đàn ông trung niên: "Cuối cùng cũng tớirồi, Giang đại hiệp. Vị này chính là giang hồ đệ nhất ma đầu... Thanh Mai ChửTrà."Giang đại hiệp chính là Giang Biệt Hạc, đứng dậy chắp tay, nở nụ cười chânthành chuẩn bị nghênh đón khách không mời mà tới. Nhưng Pháo Thiên Minhlại kéo cửa phòng một cái, cạch một tiếng đóng cửa lại, khiến Giang Biệt Hạcđang chuẩn bị cả một bụng lời chào giật mình tỉnh cả người: Thế này là có ý gì?Mộ Dung Du Du cũng không hiểu nổi bèn hỏi: "Đại ca, ngươi có định vàohay không?""Lúc đầu định vào." Pháo Thiên Minh đầy mâu thuẫn: "Nhưng vừa thấyHoa Vô Khuyết cũng ở đó, ta đoán chắc đánh không lại người ta nên tạm đóngcửa suy nghĩ đối sách.""Chúng ta cũng phóng hỏa luôn nhé?""Phóng cái rắm a. Cho dù đốt sạch toàn bộ, liệu người ta sẽ tổn thất mấyđồng tiền?"Đúng như châm ngôn, chân trần không sợ mang giày. Chi phí pháhoại còn cao hơn với kiến thiết. Thế này là sao. Pháo Thiên Minh nhắn tin: TiểuNgư, trước tiên đừng du kích, ngươi đi...Phát xong tin nhắn, Pháo Thiên Minh lại dặn dò Mộ Dung Du Du: "Ngươihãy trốn sang một bên, chốc lát nữa... rồi ngươi sẽ..."Pháo Thiên Minh cũng không đẩy cửa, trực tiếp nhảy qua tường, sau đó chỉvào Thiên Hậu nói: "Con nhóc kia, trả lại ngàn vạn tiền vàng cho ta." Rồi vungtay một cái, thanh phi đao trong lòng bàn tay nhanh chóng lao tới trước mặtThiên Hậu. Hoa Vô Khuyết hoàn toàn không kịp phản ứng, một thanh phi đaosáng loáng đã cắm phập vào mắt Thiên Hậu.Hoa Vô Khuyết một tay vỗ xuống cái bàn, thân hình bay thẳng tới chỗ PháoThiên Minh đang đứng trên đầu tường. Pháo Thiên Minh cười hì hì. Hoa VôKhuyết còn chưa kịp hành động thì hắn đã bỏ chạy. Hoa Vô Khuyết vồ hụtnhưng bước chân vẫn không ngừng rượt đuổi theo sau. Giang Biệt Hạc chứngkiến cảnh tượng này, tất nhiên cũng đuổi theo.Đương nhiên Hoa Vô Khuyết và Giang Biệt Hạc biết Pháo Thiên Minh đangdụ hổ ly sơn. Nhưng điều Hoa Vô Khuyết không thể dung thứ nhất là có kẻkhác vô lễ với nữ nhi, hắn luôn cho rằng bất kỳ nữ nhi nào cũng cần được chechở như hoa như ngọc. Hắn lớn lên từ bé trong Di Hoa Cung, mười mấy nămqua chưa từng thấy nam nhân nào khác ngoài bản thân. Cho dù cho võ công,nhan sắc, trí tuệ và nhân phẩm đều là rồng phượng trong loài người, nhưng vừabước chân vào giang hồ đã không thể chịu được khi thấy nữ nhi chịu tủi nhục vàuất ức. Còn lão già Giang Biệt Hạc này, hắn vẫn cho rằng trong tình huốngngười khá có âm mưu, ở cạnh người võ công cao nhất mới an toàn. Còn về phầntính mạng của Thiên Hậu, đừng nói có sinh mệnh vô hạn, cho dù chỉ có sinhmệnh một lần, hắn cũng không thấy có gì đặc biệt.

Mà Yến Nam Thiên biết Hoa Vô Khuyết là huynh đệ của Giang Tiểu Ngư,

cũng chính là con trai của huynh đệ kết nghĩa Giang Phong, tất nhiên cũng gánh

vác mọi chuyện. Hơn nữa sau khi bàn bạc với Mộ Dung thị một phen, hắn lấy ra

một đồng tiền ban thưởng, phát lệnh nhiệm vụ cho Pháo Thiên Minh, yêu cầu y

dốc toàn lực thủ thắng. Danh vọng của Yến Nam Thiên trên giang hồ không

kém gì các tông sư. Đừng nói bảo Mộ Dung phủ đồng ý cho Pháo Thiên Minh

thay thế thi đấu, cho dù có bảo họ tha cho Giang Biệt Hạc, người Mộ Dung phủ

cũng chỉ có thể nghe theo.

Kết quả thương lượng như sau:

Pháo Thiên Minh, Vô Song Ngư, Kiếm Cầm dùng thân phận khách khanh

của Mộ Dung phủ thi đấu thay.

Bốn NPC chỉ quan sát, không can thiệp.

Phương thức thi đấu vẫn là ba đề như cũ.

Thắng rồi Mộ Dung phủ có thưởng thêm 3000 vàng.

Trong lúc đang thương lượng, một người chơi Mộ Dung chạy tới báo:

"Chuồng ngựa bị cháy, hai huynh đệ canh chuồng đã tử trận."

"Kiếm Cầm dẫn mấy người đi cứu hỏa, sau đó hãy canh phòng ở Mộ Dung

gia. Tiểu Ngư, đã có ảnh của đám người Thiên Hậu chưa? Dọc đường gặp là

giết ngay, ngàn vạn lần đừng nói bậy nhảm. Du Du dẫn ta đi bái kiến Giang Biệt

Hạc." Pháo Thiên Minh sau khi phân phó xong bèn quay đầu nói: "Yến đại

hiệp, chúng ta đi trước đây."

Mặc dù chỉ có một đồng tiền, nhưng miễn cưỡng cũng có thể xếp vào phạm

trù nhiệm vụ của hệ thống. Treo nhiệm vụ này có điều tốt gì? Chính là ngươi có

thể tùy ý hành hạ người hoặc NPC trong nhiệm vụ. Cho dù là phóng hỏa hay

đánh đập thì Hắc Bạch Song Sát cũng sẽ để ý tới ngươi.

"Đi thôi, đi thôi!"

Nơi ở của Giang Biệt Hạc nằm trong một ngõ nhỏ cực kỳ hẻo lánh. Cửa

không khóa, Pháo Thiên Minh cũng không gõ cửa. Y trực tiếp đẩy cửa ra nhìn,

đó là một căn tứ hợp viện nho nhỏ cực kỳ đơn sơ. Bốn gian nhà nhỏ xíu xiu

nhưng gọn gàng, sạch sẽ. Giữa bốn gian phòng, bên cạnh bàn đá, Hoa Vô

Khuyết, Thiên Hậu cùng với một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi

tuổi, nét mặt ôn hòa đang ngồi cùng uống trà.

Thiên Hậu tươi cười nói với người đàn ông trung niên: "Cuối cùng cũng tới

rồi, Giang đại hiệp. Vị này chính là giang hồ đệ nhất ma đầu... Thanh Mai Chử

Trà."

Giang đại hiệp chính là Giang Biệt Hạc, đứng dậy chắp tay, nở nụ cười chân

thành chuẩn bị nghênh đón khách không mời mà tới. Nhưng Pháo Thiên Minh

lại kéo cửa phòng một cái, cạch một tiếng đóng cửa lại, khiến Giang Biệt Hạc

đang chuẩn bị cả một bụng lời chào giật mình tỉnh cả người: Thế này là có ý gì?

Mộ Dung Du Du cũng không hiểu nổi bèn hỏi: "Đại ca, ngươi có định vào

hay không?"

"Lúc đầu định vào." Pháo Thiên Minh đầy mâu thuẫn: "Nhưng vừa thấy

Hoa Vô Khuyết cũng ở đó, ta đoán chắc đánh không lại người ta nên tạm đóng

cửa suy nghĩ đối sách."

"Chúng ta cũng phóng hỏa luôn nhé?"

"Phóng cái rắm a. Cho dù đốt sạch toàn bộ, liệu người ta sẽ tổn thất mấy

đồng tiền?"Đúng như châm ngôn, chân trần không sợ mang giày. Chi phí phá

hoại còn cao hơn với kiến thiết. Thế này là sao. Pháo Thiên Minh nhắn tin: Tiểu

Ngư, trước tiên đừng du kích, ngươi đi...

Phát xong tin nhắn, Pháo Thiên Minh lại dặn dò Mộ Dung Du Du: "Ngươi

hãy trốn sang một bên, chốc lát nữa... rồi ngươi sẽ..."

Pháo Thiên Minh cũng không đẩy cửa, trực tiếp nhảy qua tường, sau đó chỉ

vào Thiên Hậu nói: "Con nhóc kia, trả lại ngàn vạn tiền vàng cho ta." Rồi vung

tay một cái, thanh phi đao trong lòng bàn tay nhanh chóng lao tới trước mặt

Thiên Hậu. Hoa Vô Khuyết hoàn toàn không kịp phản ứng, một thanh phi đao

sáng loáng đã cắm phập vào mắt Thiên Hậu.

Hoa Vô Khuyết một tay vỗ xuống cái bàn, thân hình bay thẳng tới chỗ Pháo

Thiên Minh đang đứng trên đầu tường. Pháo Thiên Minh cười hì hì. Hoa Vô

Khuyết còn chưa kịp hành động thì hắn đã bỏ chạy. Hoa Vô Khuyết vồ hụt

nhưng bước chân vẫn không ngừng rượt đuổi theo sau. Giang Biệt Hạc chứng

kiến cảnh tượng này, tất nhiên cũng đuổi theo.

Đương nhiên Hoa Vô Khuyết và Giang Biệt Hạc biết Pháo Thiên Minh đang

dụ hổ ly sơn. Nhưng điều Hoa Vô Khuyết không thể dung thứ nhất là có kẻ

khác vô lễ với nữ nhi, hắn luôn cho rằng bất kỳ nữ nhi nào cũng cần được che

chở như hoa như ngọc. Hắn lớn lên từ bé trong Di Hoa Cung, mười mấy năm

qua chưa từng thấy nam nhân nào khác ngoài bản thân. Cho dù cho võ công,

nhan sắc, trí tuệ và nhân phẩm đều là rồng phượng trong loài người, nhưng vừa

bước chân vào giang hồ đã không thể chịu được khi thấy nữ nhi chịu tủi nhục và

uất ức. Còn lão già Giang Biệt Hạc này, hắn vẫn cho rằng trong tình huống

người khá có âm mưu, ở cạnh người võ công cao nhất mới an toàn. Còn về phần

tính mạng của Thiên Hậu, đừng nói có sinh mệnh vô hạn, cho dù chỉ có sinh

mệnh một lần, hắn cũng không thấy có gì đặc biệt.

Trò Chơi Trực Tuyến: Võ Lâm Bá ĐồTác giả: Hà TảTruyện Kiếm Hiệp, Truyện Võng DuNăm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai… Mà Yến Nam Thiên biết Hoa Vô Khuyết là huynh đệ của Giang Tiểu Ngư,cũng chính là con trai của huynh đệ kết nghĩa Giang Phong, tất nhiên cũng gánhvác mọi chuyện. Hơn nữa sau khi bàn bạc với Mộ Dung thị một phen, hắn lấy ramột đồng tiền ban thưởng, phát lệnh nhiệm vụ cho Pháo Thiên Minh, yêu cầu ydốc toàn lực thủ thắng. Danh vọng của Yến Nam Thiên trên giang hồ khôngkém gì các tông sư. Đừng nói bảo Mộ Dung phủ đồng ý cho Pháo Thiên Minhthay thế thi đấu, cho dù có bảo họ tha cho Giang Biệt Hạc, người Mộ Dung phủcũng chỉ có thể nghe theo.Kết quả thương lượng như sau:Pháo Thiên Minh, Vô Song Ngư, Kiếm Cầm dùng thân phận khách khanhcủa Mộ Dung phủ thi đấu thay.Bốn NPC chỉ quan sát, không can thiệp.Phương thức thi đấu vẫn là ba đề như cũ.Thắng rồi Mộ Dung phủ có thưởng thêm 3000 vàng.Trong lúc đang thương lượng, một người chơi Mộ Dung chạy tới báo:"Chuồng ngựa bị cháy, hai huynh đệ canh chuồng đã tử trận.""Kiếm Cầm dẫn mấy người đi cứu hỏa, sau đó hãy canh phòng ở Mộ Dunggia. Tiểu Ngư, đã có ảnh của đám người Thiên Hậu chưa? Dọc đường gặp làgiết ngay, ngàn vạn lần đừng nói bậy nhảm. Du Du dẫn ta đi bái kiến Giang BiệtHạc." Pháo Thiên Minh sau khi phân phó xong bèn quay đầu nói: "Yến đạihiệp, chúng ta đi trước đây."Mặc dù chỉ có một đồng tiền, nhưng miễn cưỡng cũng có thể xếp vào phạmtrù nhiệm vụ của hệ thống. Treo nhiệm vụ này có điều tốt gì? Chính là ngươi cóthể tùy ý hành hạ người hoặc NPC trong nhiệm vụ. Cho dù là phóng hỏa hayđánh đập thì Hắc Bạch Song Sát cũng sẽ để ý tới ngươi."Đi thôi, đi thôi!"Nơi ở của Giang Biệt Hạc nằm trong một ngõ nhỏ cực kỳ hẻo lánh. Cửakhông khóa, Pháo Thiên Minh cũng không gõ cửa. Y trực tiếp đẩy cửa ra nhìn,đó là một căn tứ hợp viện nho nhỏ cực kỳ đơn sơ. Bốn gian nhà nhỏ xíu xiunhưng gọn gàng, sạch sẽ. Giữa bốn gian phòng, bên cạnh bàn đá, Hoa VôKhuyết, Thiên Hậu cùng với một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươituổi, nét mặt ôn hòa đang ngồi cùng uống trà.Thiên Hậu tươi cười nói với người đàn ông trung niên: "Cuối cùng cũng tớirồi, Giang đại hiệp. Vị này chính là giang hồ đệ nhất ma đầu... Thanh Mai ChửTrà."Giang đại hiệp chính là Giang Biệt Hạc, đứng dậy chắp tay, nở nụ cười chânthành chuẩn bị nghênh đón khách không mời mà tới. Nhưng Pháo Thiên Minhlại kéo cửa phòng một cái, cạch một tiếng đóng cửa lại, khiến Giang Biệt Hạcđang chuẩn bị cả một bụng lời chào giật mình tỉnh cả người: Thế này là có ý gì?Mộ Dung Du Du cũng không hiểu nổi bèn hỏi: "Đại ca, ngươi có định vàohay không?""Lúc đầu định vào." Pháo Thiên Minh đầy mâu thuẫn: "Nhưng vừa thấyHoa Vô Khuyết cũng ở đó, ta đoán chắc đánh không lại người ta nên tạm đóngcửa suy nghĩ đối sách.""Chúng ta cũng phóng hỏa luôn nhé?""Phóng cái rắm a. Cho dù đốt sạch toàn bộ, liệu người ta sẽ tổn thất mấyđồng tiền?"Đúng như châm ngôn, chân trần không sợ mang giày. Chi phí pháhoại còn cao hơn với kiến thiết. Thế này là sao. Pháo Thiên Minh nhắn tin: TiểuNgư, trước tiên đừng du kích, ngươi đi...Phát xong tin nhắn, Pháo Thiên Minh lại dặn dò Mộ Dung Du Du: "Ngươihãy trốn sang một bên, chốc lát nữa... rồi ngươi sẽ..."Pháo Thiên Minh cũng không đẩy cửa, trực tiếp nhảy qua tường, sau đó chỉvào Thiên Hậu nói: "Con nhóc kia, trả lại ngàn vạn tiền vàng cho ta." Rồi vungtay một cái, thanh phi đao trong lòng bàn tay nhanh chóng lao tới trước mặtThiên Hậu. Hoa Vô Khuyết hoàn toàn không kịp phản ứng, một thanh phi đaosáng loáng đã cắm phập vào mắt Thiên Hậu.Hoa Vô Khuyết một tay vỗ xuống cái bàn, thân hình bay thẳng tới chỗ PháoThiên Minh đang đứng trên đầu tường. Pháo Thiên Minh cười hì hì. Hoa VôKhuyết còn chưa kịp hành động thì hắn đã bỏ chạy. Hoa Vô Khuyết vồ hụtnhưng bước chân vẫn không ngừng rượt đuổi theo sau. Giang Biệt Hạc chứngkiến cảnh tượng này, tất nhiên cũng đuổi theo.Đương nhiên Hoa Vô Khuyết và Giang Biệt Hạc biết Pháo Thiên Minh đangdụ hổ ly sơn. Nhưng điều Hoa Vô Khuyết không thể dung thứ nhất là có kẻkhác vô lễ với nữ nhi, hắn luôn cho rằng bất kỳ nữ nhi nào cũng cần được chechở như hoa như ngọc. Hắn lớn lên từ bé trong Di Hoa Cung, mười mấy nămqua chưa từng thấy nam nhân nào khác ngoài bản thân. Cho dù cho võ công,nhan sắc, trí tuệ và nhân phẩm đều là rồng phượng trong loài người, nhưng vừabước chân vào giang hồ đã không thể chịu được khi thấy nữ nhi chịu tủi nhục vàuất ức. Còn lão già Giang Biệt Hạc này, hắn vẫn cho rằng trong tình huốngngười khá có âm mưu, ở cạnh người võ công cao nhất mới an toàn. Còn về phầntính mạng của Thiên Hậu, đừng nói có sinh mệnh vô hạn, cho dù chỉ có sinhmệnh một lần, hắn cũng không thấy có gì đặc biệt.

Chương 443: Quỳ Hoa Khiếu Giang Hồ 128