Năm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai…
Chương 480: Quỳ Hoa Khiếu Giang Hồ 165
Trò Chơi Trực Tuyến: Võ Lâm Bá ĐồTác giả: Hà TảTruyện Kiếm Hiệp, Truyện Võng DuNăm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai… Ngươi... ngươi thật sự có à.” Lần này Tinh Ảnh thực sự kinh ngạc. Chothuốc còn có thể hiểu được, cho ngân phiếu thì không hiểu nổi. Chẳng lẽ thằngnhãi này là con nuôi của các đám thiết kế trò chơi sao? Nhưng Tinh Ảnh làngười có lý trí, sẽ tuyệt đối không hỏi vấn đề này ra khỏi miệng. Một chiêukhinh công đã đến chỗ máy bán hàng, ném ngân phiếu vào rồi gọi vài món ăncùng nước uống."Còn phải đợi thêm bao lâu nữa?” Pháo Thiên Minh uống một ngụmCocacola rồi hỏi."Còn mười bảy giờ.” Tinh Ảnh nhìn đồng hồ trả lời rồi hạ thấp giọng nói:"Trà, dọc đường tình cờ nghe được một tin tức, tất cả tuyển thủ trong Tinh Anhđường của Huyết Ảnh, nếu gặp ngươi sẽ áp dụng đấu pháp liều chết đả thương.”Pháo Thiên Minh đến bên tai Tinh Ảnh thì thầm: "Việc này ai cũng biết, mộtvết thương có thể đến chỗ Huyết Ảnh đổi hơn 200 tiền thật... Sao ngươi phải lénlén lút lút nói ra như vậy?""Ta...” Tinh Ảnh bẽ bàng. Đây không phải mình đang kề tai nói nhỏ ư,chẳng lẽ mình là Hachiko trong truyền thuyế? Tinh Ảnh lắc đầu cởi áo choàngáo ra nói: "Chân Võ pháp bào, chuyên dùng cho Võ Đang, tăng thêm một cảnhgiới nội lực, là trang bị không thể rớt xuống, ngươi cầm lấy mà dùng.”"Tặng cho ta ư?” Pháo Thiên Minh kinh ngạc hỏi."Nghĩ hay nhỉ.” Tinh Ảnh nhoẻn miệng nói: "Thứ này không phải của ta.Lão Trương cố ý không đóng cửa ngay trước mặt ta, đi du ngoạn một giờ. Talẻn vào trong đại điện chôm được. Sau đó lão Trương tìm ta tâm sự, bảo ta sauĐại Hội Võ Lâm nhất định phải tìm lại đồ đã mất trộm.”"Ảnh ca, ngươi trở nên vĩ đại như vậy từ khi nào thế?” Pháo Thiên Minhcảm động."Ài! Nội công của ta dù có nâng cũng chỉ có thế mà thôi. Mặc vào, nói tanghe cảm giác thế nào.”Pháo Thiên Minh lột áo mặc lên, kiểm tra rồi nghi ngờ nói: "Có nhắc nhởcái gì mà nội lực tự nhiên thiên thành, lấy không hết, dùng mãi không cạn.Chẳng lẽ..." Pháo Thiên Minh vung tay lên, một thanh phi đao cắm trên cái ghếcách đó mười mét, mừng rỡ như điên nói: "A ha, bảo bối rồi, nội lực vô hạn...Con mẹ nhà nó chứ..."Tinh Ảnh nghi hoặc hỏi: "Sao vậy?""Ta chỉ mang mười thanh phi đao...Ta chỉ mang có mười thanh phi đao màthôi.” Pháo Thiên Minh rơi lệ, vội vàng bay lại lấy thanh phi đao còn để trênghế. Nếu là lúc bình thường thì chỉ cần ba đống phi đao, thiên binh vạn mã cũngdám xông pha một phen.Tinh Ảnh lo lắng nhíu mày hỏi: "Ngươi nghĩ sao, Tổ sư gia các phái khác cógian lận như Tổ sư gia môn phái ta không?"Pháo Thiên Minh đáp: "Chắc chắn là có, thiên hạ quạ đen như nhau cả.Nhưng ngươi đừng lo, tuy chúng có Tổ sư gia giống như Tổ sư gia của chúngta, nhưng lại không có đại sư huynh như đại sư huynh của chúng ta.” Khôngđược cho phép dám lén lút chạy cấm địa. Đây là trò chơi, vừa bước vào là bịphát hiện ra ngay. Trong mười vị đại sư huynh, ngoài Tinh Ảnh ra, Pháo ThiênMinh không thấy có ai to gan dám làm việc ti tiện như vậy.Lại một lúc sau, dưới chân núi bỗng sáng lên. Vô Song Ngư và Phích Lịchhiện ra trên đỉnh núi. Pháo Thiên Minh phe phẩy mấy tờ ngân phiếu, Tinh Ảnhcầm túi thuốc lên, hai người ra sức la lớn: "Huynh đệ lên đây trò chuyện!"Đôi mắt Vô Song Ngư sáng rực lên, thấy có tiền lại có thuốc, vội vàng chạyđến truyền tống trận của Võ Đang... Nhưng không kích hoạt được, đành nói:"Các ngươi xuống đây đi, ta không thể được."Pháo Thiên Minh và Tinh Ảnh cười khẩy đáp: "Chúng ta không xuốngđược." Vô Song Ngư và Phích Lịch giận dữ giơ ngón tay giữa lên trời.Kiếm Cầm xuất hiện trên đỉnh núi, thấy hai gã bỉ ổi đang vẫy tay với mình,bèn cầm túi nhỏ hỏi: "Chử Trà, cần thuốc không?"Pháo Thiên Minh và Tinh Ảnh liếc nhìn nhau rồi đồng thanh đáp: "Khôngcần.""Vậy cần ngân phiếu không?""... Không cần." Pháo Thiên Minh phát hiện hóa ra muốn trêu chọc ngườikhác, thường gặp phải đả kích tâm linh. Tinh Ảnh càng vậy.Mỗi giờ trôi qua, số người đến càng thưa thớt. Khi trận đấu chỉ còn một giờnữa là bắt đầu, trong đám bằng hữu của Pháo Thiên Minh chỉ vẻn vẹn tới thêmChân Hán Tử và Tiểu Nhị. những người quen khác còn có cả nhóm Lam Sắc,Độc Hành, Tứ Ngũ Lục. Ngoài mười mấy người quen mặt trong Tinh Anhđường, tổng cộng chỉ có 108 người chơi lọt vào bán kết. Võ Đang ngoài PháoThiên Minh và Tinh Ảnh chỉ còn một mình Võ Đang E. Anh Hùng môn còn thêthảm hơn Võ Đang khi chỉ có một nữ nhân Tinh Anh đường trình diện. Về phíaHuyết Ảnh và Lãnh Nhược Tuyết đều không lọt được vào vòng đấu.Khi trận đấu sắp sửa bắt đầu, còn cách nửa giờ, cuối cùng cũng có thêm mộtngười đến. Pháo Thiên Minh vội vã ra tiếng: "Khoan đã". Rồi quăng xuống mộtgói tiền bạc thuốc men và một chai Cocacola.
Ngươi... ngươi thật sự có à.” Lần này Tinh Ảnh thực sự kinh ngạc. Cho
thuốc còn có thể hiểu được, cho ngân phiếu thì không hiểu nổi. Chẳng lẽ thằng
nhãi này là con nuôi của các đám thiết kế trò chơi sao? Nhưng Tinh Ảnh là
người có lý trí, sẽ tuyệt đối không hỏi vấn đề này ra khỏi miệng. Một chiêu
khinh công đã đến chỗ máy bán hàng, ném ngân phiếu vào rồi gọi vài món ăn
cùng nước uống.
"Còn phải đợi thêm bao lâu nữa?” Pháo Thiên Minh uống một ngụm
Cocacola rồi hỏi.
"Còn mười bảy giờ.” Tinh Ảnh nhìn đồng hồ trả lời rồi hạ thấp giọng nói:
"Trà, dọc đường tình cờ nghe được một tin tức, tất cả tuyển thủ trong Tinh Anh
đường của Huyết Ảnh, nếu gặp ngươi sẽ áp dụng đấu pháp liều chết đả thương.”
Pháo Thiên Minh đến bên tai Tinh Ảnh thì thầm: "Việc này ai cũng biết, một
vết thương có thể đến chỗ Huyết Ảnh đổi hơn 200 tiền thật... Sao ngươi phải lén
lén lút lút nói ra như vậy?"
"Ta...” Tinh Ảnh bẽ bàng. Đây không phải mình đang kề tai nói nhỏ ư,
chẳng lẽ mình là Hachiko trong truyền thuyế? Tinh Ảnh lắc đầu cởi áo choàng
áo ra nói: "Chân Võ pháp bào, chuyên dùng cho Võ Đang, tăng thêm một cảnh
giới nội lực, là trang bị không thể rớt xuống, ngươi cầm lấy mà dùng.”
"Tặng cho ta ư?” Pháo Thiên Minh kinh ngạc hỏi.
"Nghĩ hay nhỉ.” Tinh Ảnh nhoẻn miệng nói: "Thứ này không phải của ta.
Lão Trương cố ý không đóng cửa ngay trước mặt ta, đi du ngoạn một giờ. Ta
lẻn vào trong đại điện chôm được. Sau đó lão Trương tìm ta tâm sự, bảo ta sau
Đại Hội Võ Lâm nhất định phải tìm lại đồ đã mất trộm.”
"Ảnh ca, ngươi trở nên vĩ đại như vậy từ khi nào thế?” Pháo Thiên Minh
cảm động.
"Ài! Nội công của ta dù có nâng cũng chỉ có thế mà thôi. Mặc vào, nói ta
nghe cảm giác thế nào.”
Pháo Thiên Minh lột áo mặc lên, kiểm tra rồi nghi ngờ nói: "Có nhắc nhở
cái gì mà nội lực tự nhiên thiên thành, lấy không hết, dùng mãi không cạn.
Chẳng lẽ..." Pháo Thiên Minh vung tay lên, một thanh phi đao cắm trên cái ghế
cách đó mười mét, mừng rỡ như điên nói: "A ha, bảo bối rồi, nội lực vô hạn...
Con mẹ nhà nó chứ..."
Tinh Ảnh nghi hoặc hỏi: "Sao vậy?"
"Ta chỉ mang mười thanh phi đao...Ta chỉ mang có mười thanh phi đao mà
thôi.” Pháo Thiên Minh rơi lệ, vội vàng bay lại lấy thanh phi đao còn để trên
ghế. Nếu là lúc bình thường thì chỉ cần ba đống phi đao, thiên binh vạn mã cũng
dám xông pha một phen.
Tinh Ảnh lo lắng nhíu mày hỏi: "Ngươi nghĩ sao, Tổ sư gia các phái khác có
gian lận như Tổ sư gia môn phái ta không?"
Pháo Thiên Minh đáp: "Chắc chắn là có, thiên hạ quạ đen như nhau cả.
Nhưng ngươi đừng lo, tuy chúng có Tổ sư gia giống như Tổ sư gia của chúng
ta, nhưng lại không có đại sư huynh như đại sư huynh của chúng ta.” Không
được cho phép dám lén lút chạy cấm địa. Đây là trò chơi, vừa bước vào là bị
phát hiện ra ngay. Trong mười vị đại sư huynh, ngoài Tinh Ảnh ra, Pháo Thiên
Minh không thấy có ai to gan dám làm việc ti tiện như vậy.
Lại một lúc sau, dưới chân núi bỗng sáng lên. Vô Song Ngư và Phích Lịch
hiện ra trên đỉnh núi. Pháo Thiên Minh phe phẩy mấy tờ ngân phiếu, Tinh Ảnh
cầm túi thuốc lên, hai người ra sức la lớn: "Huynh đệ lên đây trò chuyện!"
Đôi mắt Vô Song Ngư sáng rực lên, thấy có tiền lại có thuốc, vội vàng chạy
đến truyền tống trận của Võ Đang... Nhưng không kích hoạt được, đành nói:
"Các ngươi xuống đây đi, ta không thể được."
Pháo Thiên Minh và Tinh Ảnh cười khẩy đáp: "Chúng ta không xuống
được." Vô Song Ngư và Phích Lịch giận dữ giơ ngón tay giữa lên trời.
Kiếm Cầm xuất hiện trên đỉnh núi, thấy hai gã bỉ ổi đang vẫy tay với mình,
bèn cầm túi nhỏ hỏi: "Chử Trà, cần thuốc không?"
Pháo Thiên Minh và Tinh Ảnh liếc nhìn nhau rồi đồng thanh đáp: "Không
cần."
"Vậy cần ngân phiếu không?"
"... Không cần." Pháo Thiên Minh phát hiện hóa ra muốn trêu chọc người
khác, thường gặp phải đả kích tâm linh. Tinh Ảnh càng vậy.
Mỗi giờ trôi qua, số người đến càng thưa thớt. Khi trận đấu chỉ còn một giờ
nữa là bắt đầu, trong đám bằng hữu của Pháo Thiên Minh chỉ vẻn vẹn tới thêm
Chân Hán Tử và Tiểu Nhị. những người quen khác còn có cả nhóm Lam Sắc,
Độc Hành, Tứ Ngũ Lục. Ngoài mười mấy người quen mặt trong Tinh Anh
đường, tổng cộng chỉ có 108 người chơi lọt vào bán kết. Võ Đang ngoài Pháo
Thiên Minh và Tinh Ảnh chỉ còn một mình Võ Đang E. Anh Hùng môn còn thê
thảm hơn Võ Đang khi chỉ có một nữ nhân Tinh Anh đường trình diện. Về phía
Huyết Ảnh và Lãnh Nhược Tuyết đều không lọt được vào vòng đấu.
Khi trận đấu sắp sửa bắt đầu, còn cách nửa giờ, cuối cùng cũng có thêm một
người đến. Pháo Thiên Minh vội vã ra tiếng: "Khoan đã". Rồi quăng xuống một
gói tiền bạc thuốc men và một chai Cocacola.
Trò Chơi Trực Tuyến: Võ Lâm Bá ĐồTác giả: Hà TảTruyện Kiếm Hiệp, Truyện Võng DuNăm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai… Ngươi... ngươi thật sự có à.” Lần này Tinh Ảnh thực sự kinh ngạc. Chothuốc còn có thể hiểu được, cho ngân phiếu thì không hiểu nổi. Chẳng lẽ thằngnhãi này là con nuôi của các đám thiết kế trò chơi sao? Nhưng Tinh Ảnh làngười có lý trí, sẽ tuyệt đối không hỏi vấn đề này ra khỏi miệng. Một chiêukhinh công đã đến chỗ máy bán hàng, ném ngân phiếu vào rồi gọi vài món ăncùng nước uống."Còn phải đợi thêm bao lâu nữa?” Pháo Thiên Minh uống một ngụmCocacola rồi hỏi."Còn mười bảy giờ.” Tinh Ảnh nhìn đồng hồ trả lời rồi hạ thấp giọng nói:"Trà, dọc đường tình cờ nghe được một tin tức, tất cả tuyển thủ trong Tinh Anhđường của Huyết Ảnh, nếu gặp ngươi sẽ áp dụng đấu pháp liều chết đả thương.”Pháo Thiên Minh đến bên tai Tinh Ảnh thì thầm: "Việc này ai cũng biết, mộtvết thương có thể đến chỗ Huyết Ảnh đổi hơn 200 tiền thật... Sao ngươi phải lénlén lút lút nói ra như vậy?""Ta...” Tinh Ảnh bẽ bàng. Đây không phải mình đang kề tai nói nhỏ ư,chẳng lẽ mình là Hachiko trong truyền thuyế? Tinh Ảnh lắc đầu cởi áo choàngáo ra nói: "Chân Võ pháp bào, chuyên dùng cho Võ Đang, tăng thêm một cảnhgiới nội lực, là trang bị không thể rớt xuống, ngươi cầm lấy mà dùng.”"Tặng cho ta ư?” Pháo Thiên Minh kinh ngạc hỏi."Nghĩ hay nhỉ.” Tinh Ảnh nhoẻn miệng nói: "Thứ này không phải của ta.Lão Trương cố ý không đóng cửa ngay trước mặt ta, đi du ngoạn một giờ. Talẻn vào trong đại điện chôm được. Sau đó lão Trương tìm ta tâm sự, bảo ta sauĐại Hội Võ Lâm nhất định phải tìm lại đồ đã mất trộm.”"Ảnh ca, ngươi trở nên vĩ đại như vậy từ khi nào thế?” Pháo Thiên Minhcảm động."Ài! Nội công của ta dù có nâng cũng chỉ có thế mà thôi. Mặc vào, nói tanghe cảm giác thế nào.”Pháo Thiên Minh lột áo mặc lên, kiểm tra rồi nghi ngờ nói: "Có nhắc nhởcái gì mà nội lực tự nhiên thiên thành, lấy không hết, dùng mãi không cạn.Chẳng lẽ..." Pháo Thiên Minh vung tay lên, một thanh phi đao cắm trên cái ghếcách đó mười mét, mừng rỡ như điên nói: "A ha, bảo bối rồi, nội lực vô hạn...Con mẹ nhà nó chứ..."Tinh Ảnh nghi hoặc hỏi: "Sao vậy?""Ta chỉ mang mười thanh phi đao...Ta chỉ mang có mười thanh phi đao màthôi.” Pháo Thiên Minh rơi lệ, vội vàng bay lại lấy thanh phi đao còn để trênghế. Nếu là lúc bình thường thì chỉ cần ba đống phi đao, thiên binh vạn mã cũngdám xông pha một phen.Tinh Ảnh lo lắng nhíu mày hỏi: "Ngươi nghĩ sao, Tổ sư gia các phái khác cógian lận như Tổ sư gia môn phái ta không?"Pháo Thiên Minh đáp: "Chắc chắn là có, thiên hạ quạ đen như nhau cả.Nhưng ngươi đừng lo, tuy chúng có Tổ sư gia giống như Tổ sư gia của chúngta, nhưng lại không có đại sư huynh như đại sư huynh của chúng ta.” Khôngđược cho phép dám lén lút chạy cấm địa. Đây là trò chơi, vừa bước vào là bịphát hiện ra ngay. Trong mười vị đại sư huynh, ngoài Tinh Ảnh ra, Pháo ThiênMinh không thấy có ai to gan dám làm việc ti tiện như vậy.Lại một lúc sau, dưới chân núi bỗng sáng lên. Vô Song Ngư và Phích Lịchhiện ra trên đỉnh núi. Pháo Thiên Minh phe phẩy mấy tờ ngân phiếu, Tinh Ảnhcầm túi thuốc lên, hai người ra sức la lớn: "Huynh đệ lên đây trò chuyện!"Đôi mắt Vô Song Ngư sáng rực lên, thấy có tiền lại có thuốc, vội vàng chạyđến truyền tống trận của Võ Đang... Nhưng không kích hoạt được, đành nói:"Các ngươi xuống đây đi, ta không thể được."Pháo Thiên Minh và Tinh Ảnh cười khẩy đáp: "Chúng ta không xuốngđược." Vô Song Ngư và Phích Lịch giận dữ giơ ngón tay giữa lên trời.Kiếm Cầm xuất hiện trên đỉnh núi, thấy hai gã bỉ ổi đang vẫy tay với mình,bèn cầm túi nhỏ hỏi: "Chử Trà, cần thuốc không?"Pháo Thiên Minh và Tinh Ảnh liếc nhìn nhau rồi đồng thanh đáp: "Khôngcần.""Vậy cần ngân phiếu không?""... Không cần." Pháo Thiên Minh phát hiện hóa ra muốn trêu chọc ngườikhác, thường gặp phải đả kích tâm linh. Tinh Ảnh càng vậy.Mỗi giờ trôi qua, số người đến càng thưa thớt. Khi trận đấu chỉ còn một giờnữa là bắt đầu, trong đám bằng hữu của Pháo Thiên Minh chỉ vẻn vẹn tới thêmChân Hán Tử và Tiểu Nhị. những người quen khác còn có cả nhóm Lam Sắc,Độc Hành, Tứ Ngũ Lục. Ngoài mười mấy người quen mặt trong Tinh Anhđường, tổng cộng chỉ có 108 người chơi lọt vào bán kết. Võ Đang ngoài PháoThiên Minh và Tinh Ảnh chỉ còn một mình Võ Đang E. Anh Hùng môn còn thêthảm hơn Võ Đang khi chỉ có một nữ nhân Tinh Anh đường trình diện. Về phíaHuyết Ảnh và Lãnh Nhược Tuyết đều không lọt được vào vòng đấu.Khi trận đấu sắp sửa bắt đầu, còn cách nửa giờ, cuối cùng cũng có thêm mộtngười đến. Pháo Thiên Minh vội vã ra tiếng: "Khoan đã". Rồi quăng xuống mộtgói tiền bạc thuốc men và một chai Cocacola.