Tác giả:

Năm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai…

Chương 506: Quỳ Hoa Khiếu Giang Hồ 191

Trò Chơi Trực Tuyến: Võ Lâm Bá ĐồTác giả: Hà TảTruyện Kiếm Hiệp, Truyện Võng DuNăm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai… Giữa biển lửa, Tinh Ảnh thản nhiên ném ra một loạt bài, nói với Tam Giađang hoảng loạn: "Sợ rồi à?""Không... không có." Tam Gia lau mồ hôi lạnh, vô cùng thán phục thái độbình tĩnh của Tinh Ảnh: "Nhưng nếu không xông ra ngoài, e rằng chúng ta sẽ bịnướng chín mất thôi.""Sinh ra ở đời ai mà chẳng chết?" Tinh Ảnh lạnh lùng ném thêm một loạtbài nữa rồi nhắn tin cho Lãnh Nhược Tuyết: "Ta và Chử Trà đang trốn trong vạinước, không sao đâu!""Lời ngươi nói cũng đúng, nhưng chẳng phải chúng ta vẫn còn hy vọngsống sót à? Nếu hy sinh một cách mù quáng như vậy, e rằng có lỗi với mọingười.""Ngươi có biết Phượng Hoàng Niết Bàn, dục hỏa hồi sinh không? Ngươi cóbiết chiến sĩ vô sản sẽ bất tử trong ngọn lửa không? Ngươi có biết cao thủ rènluyện như thế nào không? Ví dụ Chử Trà vì sao có thể trở thành cao thủ? Bởi vìhắn từng bị Hỏa Kỳ Lân thiêu đốt hai lần. Chân Hán Tử trở thành cao thủ là vìđã chết đuối hai lần, Dương Quá đứt một tay thành đại hiệp. Hạ Hầu Đôn mùmột mắt trở thành danh tướng... Ông trời giao phó trọng trách cho người nào...Ừm... Tóm lại là trước khi trở thành đại hiệp, ngươi phải thanh toán tiền bạc cáiđã. Tổng cộng đánh hai mươi ván, mỗi ván 10 vàng, hai mươi ván ngươi thuasạch, hơn nữa mỗi lần đều bị nhân đôi, hai ván không bài thì miễn tính, tổngcộng... Ngươi đưa 400 vàng là được.""..." Chân Tam Gia lau mồ hôi lạnh. Chử Trà ngay thẳng và Tinh Ảnh thamtài, tin đồn giang hồ quả nhiên không đáng tin cậy.๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑Ái Niếp Niếp kéo Pháo Thiên Minh sang một bên hỏi: "Bây giờ phải làmsao đây? Hiện tại ta chỉ còn năm mươi người, đường chủ đã chết sạch. Bọnchúng vẫn còn hơn một trăm người, lực lượng chủ chốt vẫn đông đảo, cho dùgiao chiến chính diện e rằng cũng không chống đỡ nổi.""Vậy thì tổ chức một đội cảm tử mười mấy người, thừa dịp ánh lửa và khóiđen bốc lên xông qua giết bớt. Sau đó lại chuẩn bị một đội cảm tử mai phục, đợikhi chúng đuổi giết đội thứ nhất vào trong làn khói, thì lập tức xông ra tấncông."Ái Niếp Niếp lệ rơi đầy mặt: "Đây không phải bang hội của ngươi nên mớicoi đội cảm tử lại rẻ mạt hơn cả cải? Cứ giày vò qua lại như thế, e rằng vốnliếng sẽ nhanh chóng cạn kiệt, đến lúc đó biết làm sao đây?"Pháo Thiên Minh kinh ngạc hỏi: "Gì cơ? Chẳng lẽ ngươi vẫn còn muốnthắng à?"Ái Niếp Niếp kiên định gật đầu, ánh mắt tràn đầy hy vọng.Pháo Thiên Minh dứt khoát từ chối: "Quá vô lý rồi, căn bản là không thểnào. Ngươi chỉ cần nói một điểm thôi, ngươi làm sao giết được tên Lam Sắckia?""Cái này không thành vấn đề." Ái Niếp Niếp thần bí chỉ xuống bên cạnhnói: "Ở đây có cái hố sâu mười mét hố, bây giờ chúng ta đi lên không có việcgì, nhưng mà chờ Lam Sắc tới gần, ta sẽ kéo dây thừng rút lá sắt ra. Sau đó mọingười cùng nhau hỗ trợ lấp hố lại.""Chôn sống à?" Pháo Thiên Minh kinh hoàng bổ sung: "Đầu tiên phải chọnmột tảng đá lớn, trước hết đập choáng rồi mới chôn xuống. Nếu không cho dùkhinh công của người ta không tốt vẫn có thể giẫm đất trèo lên. Tốt nhất có thểbắt thêm vài con rắn.""Ta sẽ sai người đi chuẩn bị,...""Đội cảm tử đầu tiên không thay đổi. Ta theo đội cảm tử thứ hai xuất phát,lôi kéo Lam Sắc đến cái bẫy.""... Chử Trà, ngươi tính toán với chủ thuê như thế, trong lòng có áy náykhông?"Pháo Thiên Minh u ám đáp: "Đương nhiên rồi, nhưng vì bằng hữu, vì tìnhhữu nghị, ta hy sinh một chút cũng không tính là gì. Dĩ nhiên không thể hy sinhthì đừng hy sinh, cứ để nỗi day dứt nặng nề này bao trùm cả đời ta, coi như sựtrừng phạt với chính mình.""Ta..." Ái Niếp Niếp bỗng thấy muốn cùng Chử Trà hợp tác với LãnhNhược Tuyết.Ngọn lửa cháy khắp trấn nhỏ, đội cảm tử mười người dùng áo quần bịtmiệng mũi, ánh mắt toát lên vẻ kiên nghị. Dục hỏa trùng sinh, sau trận chiếnnày, bất luận thắng bại, từ nay về sau bọn họ không còn cô đơn...Pháo Thiên Minh nhìn các dũng sĩ thở dài: Có thêm kiến thức cứu hỏa là rấtquan trọng. Nghe nói trong đám cháy càng cao thì nhiệt độ càng gay gắt, khóibay lên trên, lửa quấn quanh giữa không trung. Chiều cao của người cộng vớingựa... Thôi mình bò đi cho nó an toàn.Ái Niếp Niếp vung tay hô hào: "Các huynh đệ! Có một số người đã chếtnhưng họ vẫn còn sống, có một số người tuy còn sống nhưng thực ra đã chết.Các rất vinh quang, cũng rất dũng cảm. Bởi vì các vị chính là người chết nhưngsẽ sống mãi kia, ta tuyên bố, đội cảm tử Hoạt Tử Nhân xuất phát, diệt sạch sinhvật ở phố tây!"Phố đông trống trải, Thiên Nhãn kiểm kê nhân số, để cho mọi người tranhthủ ăn uống và chữa thương. Kết quả chiến đấu hơi kém, hai trong ngũ hộ phápđã hy sinh, Thiên Thiên chiến tử, Tinh Ảnh do nhiệt độ quá cao đun sôi vạcnước mà chết. Còn Pháo Thiên Minh, vì sao không chết? Y trả lời là mình trốntrong giếng.

Giữa biển lửa, Tinh Ảnh thản nhiên ném ra một loạt bài, nói với Tam Gia

đang hoảng loạn: "Sợ rồi à?"

"Không... không có." Tam Gia lau mồ hôi lạnh, vô cùng thán phục thái độ

bình tĩnh của Tinh Ảnh: "Nhưng nếu không xông ra ngoài, e rằng chúng ta sẽ bị

nướng chín mất thôi."

"Sinh ra ở đời ai mà chẳng chết?" Tinh Ảnh lạnh lùng ném thêm một loạt

bài nữa rồi nhắn tin cho Lãnh Nhược Tuyết: "Ta và Chử Trà đang trốn trong vại

nước, không sao đâu!"

"Lời ngươi nói cũng đúng, nhưng chẳng phải chúng ta vẫn còn hy vọng

sống sót à? Nếu hy sinh một cách mù quáng như vậy, e rằng có lỗi với mọi

người."

"Ngươi có biết Phượng Hoàng Niết Bàn, dục hỏa hồi sinh không? Ngươi có

biết chiến sĩ vô sản sẽ bất tử trong ngọn lửa không? Ngươi có biết cao thủ rèn

luyện như thế nào không? Ví dụ Chử Trà vì sao có thể trở thành cao thủ? Bởi vì

hắn từng bị Hỏa Kỳ Lân thiêu đốt hai lần. Chân Hán Tử trở thành cao thủ là vì

đã chết đuối hai lần, Dương Quá đứt một tay thành đại hiệp. Hạ Hầu Đôn mù

một mắt trở thành danh tướng... Ông trời giao phó trọng trách cho người nào...

Ừm... Tóm lại là trước khi trở thành đại hiệp, ngươi phải thanh toán tiền bạc cái

đã. Tổng cộng đánh hai mươi ván, mỗi ván 10 vàng, hai mươi ván ngươi thua

sạch, hơn nữa mỗi lần đều bị nhân đôi, hai ván không bài thì miễn tính, tổng

cộng... Ngươi đưa 400 vàng là được."

"..." Chân Tam Gia lau mồ hôi lạnh. Chử Trà ngay thẳng và Tinh Ảnh tham

tài, tin đồn giang hồ quả nhiên không đáng tin cậy.

๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

Ái Niếp Niếp kéo Pháo Thiên Minh sang một bên hỏi: "Bây giờ phải làm

sao đây? Hiện tại ta chỉ còn năm mươi người, đường chủ đã chết sạch. Bọn

chúng vẫn còn hơn một trăm người, lực lượng chủ chốt vẫn đông đảo, cho dù

giao chiến chính diện e rằng cũng không chống đỡ nổi."

"Vậy thì tổ chức một đội cảm tử mười mấy người, thừa dịp ánh lửa và khói

đen bốc lên xông qua giết bớt. Sau đó lại chuẩn bị một đội cảm tử mai phục, đợi

khi chúng đuổi giết đội thứ nhất vào trong làn khói, thì lập tức xông ra tấn

công."

Ái Niếp Niếp lệ rơi đầy mặt: "Đây không phải bang hội của ngươi nên mới

coi đội cảm tử lại rẻ mạt hơn cả cải? Cứ giày vò qua lại như thế, e rằng vốn

liếng sẽ nhanh chóng cạn kiệt, đến lúc đó biết làm sao đây?"

Pháo Thiên Minh kinh ngạc hỏi: "Gì cơ? Chẳng lẽ ngươi vẫn còn muốn

thắng à?"

Ái Niếp Niếp kiên định gật đầu, ánh mắt tràn đầy hy vọng.

Pháo Thiên Minh dứt khoát từ chối: "Quá vô lý rồi, căn bản là không thể

nào. Ngươi chỉ cần nói một điểm thôi, ngươi làm sao giết được tên Lam Sắc

kia?"

"Cái này không thành vấn đề." Ái Niếp Niếp thần bí chỉ xuống bên cạnh

nói: "Ở đây có cái hố sâu mười mét hố, bây giờ chúng ta đi lên không có việc

gì, nhưng mà chờ Lam Sắc tới gần, ta sẽ kéo dây thừng rút lá sắt ra. Sau đó mọi

người cùng nhau hỗ trợ lấp hố lại."

"Chôn sống à?" Pháo Thiên Minh kinh hoàng bổ sung: "Đầu tiên phải chọn

một tảng đá lớn, trước hết đập choáng rồi mới chôn xuống. Nếu không cho dù

khinh công của người ta không tốt vẫn có thể giẫm đất trèo lên. Tốt nhất có thể

bắt thêm vài con rắn."

"Ta sẽ sai người đi chuẩn bị,..."

"Đội cảm tử đầu tiên không thay đổi. Ta theo đội cảm tử thứ hai xuất phát,

lôi kéo Lam Sắc đến cái bẫy."

"... Chử Trà, ngươi tính toán với chủ thuê như thế, trong lòng có áy náy

không?"

Pháo Thiên Minh u ám đáp: "Đương nhiên rồi, nhưng vì bằng hữu, vì tình

hữu nghị, ta hy sinh một chút cũng không tính là gì. Dĩ nhiên không thể hy sinh

thì đừng hy sinh, cứ để nỗi day dứt nặng nề này bao trùm cả đời ta, coi như sự

trừng phạt với chính mình."

"Ta..." Ái Niếp Niếp bỗng thấy muốn cùng Chử Trà hợp tác với Lãnh

Nhược Tuyết.

Ngọn lửa cháy khắp trấn nhỏ, đội cảm tử mười người dùng áo quần bịt

miệng mũi, ánh mắt toát lên vẻ kiên nghị. Dục hỏa trùng sinh, sau trận chiến

này, bất luận thắng bại, từ nay về sau bọn họ không còn cô đơn...

Pháo Thiên Minh nhìn các dũng sĩ thở dài: Có thêm kiến thức cứu hỏa là rất

quan trọng. Nghe nói trong đám cháy càng cao thì nhiệt độ càng gay gắt, khói

bay lên trên, lửa quấn quanh giữa không trung. Chiều cao của người cộng với

ngựa... Thôi mình bò đi cho nó an toàn.

Ái Niếp Niếp vung tay hô hào: "Các huynh đệ! Có một số người đã chết

nhưng họ vẫn còn sống, có một số người tuy còn sống nhưng thực ra đã chết.

Các rất vinh quang, cũng rất dũng cảm. Bởi vì các vị chính là người chết nhưng

sẽ sống mãi kia, ta tuyên bố, đội cảm tử Hoạt Tử Nhân xuất phát, diệt sạch sinh

vật ở phố tây!"

Phố đông trống trải, Thiên Nhãn kiểm kê nhân số, để cho mọi người tranh

thủ ăn uống và chữa thương. Kết quả chiến đấu hơi kém, hai trong ngũ hộ pháp

đã hy sinh, Thiên Thiên chiến tử, Tinh Ảnh do nhiệt độ quá cao đun sôi vạc

nước mà chết. Còn Pháo Thiên Minh, vì sao không chết? Y trả lời là mình trốn

trong giếng.

Trò Chơi Trực Tuyến: Võ Lâm Bá ĐồTác giả: Hà TảTruyện Kiếm Hiệp, Truyện Võng DuNăm Bắc Nguyên thứ 3000. Nghe nói tin tức hàng đầu hiện giờ là: Công ty du lịch ảo "Võ Lâm Bá Đồ" được quảng bá là trò chơi mô phỏng hoàn toàn thế giới giang hồ, đã chính thức mở cửa thử nghiệm. Nghe nói trong vòng 5 năm tới, không có trò chơi nào có thể vượt qua địa vị của "Võ Lâm Bá Đồ". Nghe nói rằng chiếc kính thực tế ảo chỉ cần có năm ngàn đồng. Nghe nói trò chơi rất vui nhộn. Nghe nói câu chuyện sắp bắt đầu. Tại quán cà phê: Pháo Thiên Minh: 24 tuổi, cao 1 mét 76, nặng 75 ki-lô-gram, ngoại hình trên mức trung bình. Xuất thân nghèo khó, từ nhỏ đã chuyển đến sống ở thị trấn A. Sau khi tốt nghiệp Đại học A, vinh dự trở thành một binh sĩ bộ binh, hai năm sau giải ngũ, làm việc kinh doanh cho một công ty nhỏ. Hoàn cảnh gia đình... dù không đói khát nhưng cũng chẳng mấy khá giả, ít nhất vẫn chưa bị bạo hành. Ngồi cạnh Pháo Thiên Minh là bạn học thân thiết từ đại học Mã Kế Tiên. Mã Kế Tiên cũng 24 tuổi, ngoại hình khá đẹp, đẹp đến mức Pháo Thiên Minh cũng phải thừa nhận hắn ta đẹp trai… Giữa biển lửa, Tinh Ảnh thản nhiên ném ra một loạt bài, nói với Tam Giađang hoảng loạn: "Sợ rồi à?""Không... không có." Tam Gia lau mồ hôi lạnh, vô cùng thán phục thái độbình tĩnh của Tinh Ảnh: "Nhưng nếu không xông ra ngoài, e rằng chúng ta sẽ bịnướng chín mất thôi.""Sinh ra ở đời ai mà chẳng chết?" Tinh Ảnh lạnh lùng ném thêm một loạtbài nữa rồi nhắn tin cho Lãnh Nhược Tuyết: "Ta và Chử Trà đang trốn trong vạinước, không sao đâu!""Lời ngươi nói cũng đúng, nhưng chẳng phải chúng ta vẫn còn hy vọngsống sót à? Nếu hy sinh một cách mù quáng như vậy, e rằng có lỗi với mọingười.""Ngươi có biết Phượng Hoàng Niết Bàn, dục hỏa hồi sinh không? Ngươi cóbiết chiến sĩ vô sản sẽ bất tử trong ngọn lửa không? Ngươi có biết cao thủ rènluyện như thế nào không? Ví dụ Chử Trà vì sao có thể trở thành cao thủ? Bởi vìhắn từng bị Hỏa Kỳ Lân thiêu đốt hai lần. Chân Hán Tử trở thành cao thủ là vìđã chết đuối hai lần, Dương Quá đứt một tay thành đại hiệp. Hạ Hầu Đôn mùmột mắt trở thành danh tướng... Ông trời giao phó trọng trách cho người nào...Ừm... Tóm lại là trước khi trở thành đại hiệp, ngươi phải thanh toán tiền bạc cáiđã. Tổng cộng đánh hai mươi ván, mỗi ván 10 vàng, hai mươi ván ngươi thuasạch, hơn nữa mỗi lần đều bị nhân đôi, hai ván không bài thì miễn tính, tổngcộng... Ngươi đưa 400 vàng là được.""..." Chân Tam Gia lau mồ hôi lạnh. Chử Trà ngay thẳng và Tinh Ảnh thamtài, tin đồn giang hồ quả nhiên không đáng tin cậy.๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑Ái Niếp Niếp kéo Pháo Thiên Minh sang một bên hỏi: "Bây giờ phải làmsao đây? Hiện tại ta chỉ còn năm mươi người, đường chủ đã chết sạch. Bọnchúng vẫn còn hơn một trăm người, lực lượng chủ chốt vẫn đông đảo, cho dùgiao chiến chính diện e rằng cũng không chống đỡ nổi.""Vậy thì tổ chức một đội cảm tử mười mấy người, thừa dịp ánh lửa và khóiđen bốc lên xông qua giết bớt. Sau đó lại chuẩn bị một đội cảm tử mai phục, đợikhi chúng đuổi giết đội thứ nhất vào trong làn khói, thì lập tức xông ra tấncông."Ái Niếp Niếp lệ rơi đầy mặt: "Đây không phải bang hội của ngươi nên mớicoi đội cảm tử lại rẻ mạt hơn cả cải? Cứ giày vò qua lại như thế, e rằng vốnliếng sẽ nhanh chóng cạn kiệt, đến lúc đó biết làm sao đây?"Pháo Thiên Minh kinh ngạc hỏi: "Gì cơ? Chẳng lẽ ngươi vẫn còn muốnthắng à?"Ái Niếp Niếp kiên định gật đầu, ánh mắt tràn đầy hy vọng.Pháo Thiên Minh dứt khoát từ chối: "Quá vô lý rồi, căn bản là không thểnào. Ngươi chỉ cần nói một điểm thôi, ngươi làm sao giết được tên Lam Sắckia?""Cái này không thành vấn đề." Ái Niếp Niếp thần bí chỉ xuống bên cạnhnói: "Ở đây có cái hố sâu mười mét hố, bây giờ chúng ta đi lên không có việcgì, nhưng mà chờ Lam Sắc tới gần, ta sẽ kéo dây thừng rút lá sắt ra. Sau đó mọingười cùng nhau hỗ trợ lấp hố lại.""Chôn sống à?" Pháo Thiên Minh kinh hoàng bổ sung: "Đầu tiên phải chọnmột tảng đá lớn, trước hết đập choáng rồi mới chôn xuống. Nếu không cho dùkhinh công của người ta không tốt vẫn có thể giẫm đất trèo lên. Tốt nhất có thểbắt thêm vài con rắn.""Ta sẽ sai người đi chuẩn bị,...""Đội cảm tử đầu tiên không thay đổi. Ta theo đội cảm tử thứ hai xuất phát,lôi kéo Lam Sắc đến cái bẫy.""... Chử Trà, ngươi tính toán với chủ thuê như thế, trong lòng có áy náykhông?"Pháo Thiên Minh u ám đáp: "Đương nhiên rồi, nhưng vì bằng hữu, vì tìnhhữu nghị, ta hy sinh một chút cũng không tính là gì. Dĩ nhiên không thể hy sinhthì đừng hy sinh, cứ để nỗi day dứt nặng nề này bao trùm cả đời ta, coi như sựtrừng phạt với chính mình.""Ta..." Ái Niếp Niếp bỗng thấy muốn cùng Chử Trà hợp tác với LãnhNhược Tuyết.Ngọn lửa cháy khắp trấn nhỏ, đội cảm tử mười người dùng áo quần bịtmiệng mũi, ánh mắt toát lên vẻ kiên nghị. Dục hỏa trùng sinh, sau trận chiếnnày, bất luận thắng bại, từ nay về sau bọn họ không còn cô đơn...Pháo Thiên Minh nhìn các dũng sĩ thở dài: Có thêm kiến thức cứu hỏa là rấtquan trọng. Nghe nói trong đám cháy càng cao thì nhiệt độ càng gay gắt, khóibay lên trên, lửa quấn quanh giữa không trung. Chiều cao của người cộng vớingựa... Thôi mình bò đi cho nó an toàn.Ái Niếp Niếp vung tay hô hào: "Các huynh đệ! Có một số người đã chếtnhưng họ vẫn còn sống, có một số người tuy còn sống nhưng thực ra đã chết.Các rất vinh quang, cũng rất dũng cảm. Bởi vì các vị chính là người chết nhưngsẽ sống mãi kia, ta tuyên bố, đội cảm tử Hoạt Tử Nhân xuất phát, diệt sạch sinhvật ở phố tây!"Phố đông trống trải, Thiên Nhãn kiểm kê nhân số, để cho mọi người tranhthủ ăn uống và chữa thương. Kết quả chiến đấu hơi kém, hai trong ngũ hộ phápđã hy sinh, Thiên Thiên chiến tử, Tinh Ảnh do nhiệt độ quá cao đun sôi vạcnước mà chết. Còn Pháo Thiên Minh, vì sao không chết? Y trả lời là mình trốntrong giếng.

Chương 506: Quỳ Hoa Khiếu Giang Hồ 191