Tôi thề tôi tuyệt đối không có ham mê nghe lén. Chẳng quan muốn tạo quan hệ tốt với Lâm Tâm, miễn khiến ngày sau “chị em” cạnh tranh. Hiện tại xem ra, có lẽ cô ta không có thời gian quan t@m đến tôi rồi. Trong phòng, Lâm Tâm luôn mồm hứa hẹn, chỉ cần có thể để cô ta ở lại nhà họ Lâm, cho dù làm người hầu đều được. Tôi thầm nghĩ có lẽ không cần đâu. Bọn họ sớm chiều ở chung nhiều năm như vậy, cho dù cô ta bằng lòng, hai ông anh trai kia của tôi cũng không bằng lòng. Quả nhiên, chợt nghe anh cả trịnh trọng nói: "Tâm Tâm mà luôn hiểu chuyện như này thì muốn ở lại đây mãi mãi cũng được." Mà tôi đây, đứng ở ngoài cửa, đi cũng không được, ở lại cũng không xong. Bởi vì... Lâm Tâm bắt đầu nhỏ giọng nức nở, nghe đáng thương lại bất lực, như đang lên án nếu không phải tôi trở về, tình cảnh của cô ta cũng sẽ không biến thành như vậy. Không ngờ vai hề lại là tôi, thật khiến cho người ta cạn lời. Sáng sớm, hai ông anh trai đến công ty. Lúc Lâm Tâm xuống cầu thang, bước chân mềm nhũn nhìn dáng vẻ…
Chương 17: Chương 17 (Hoàn)
Tiểu Thư Giả Là Nữ Chính Trong Truyện Của PO18Tác giả: ZhihuTruyện Đô ThịTôi thề tôi tuyệt đối không có ham mê nghe lén. Chẳng quan muốn tạo quan hệ tốt với Lâm Tâm, miễn khiến ngày sau “chị em” cạnh tranh. Hiện tại xem ra, có lẽ cô ta không có thời gian quan t@m đến tôi rồi. Trong phòng, Lâm Tâm luôn mồm hứa hẹn, chỉ cần có thể để cô ta ở lại nhà họ Lâm, cho dù làm người hầu đều được. Tôi thầm nghĩ có lẽ không cần đâu. Bọn họ sớm chiều ở chung nhiều năm như vậy, cho dù cô ta bằng lòng, hai ông anh trai kia của tôi cũng không bằng lòng. Quả nhiên, chợt nghe anh cả trịnh trọng nói: "Tâm Tâm mà luôn hiểu chuyện như này thì muốn ở lại đây mãi mãi cũng được." Mà tôi đây, đứng ở ngoài cửa, đi cũng không được, ở lại cũng không xong. Bởi vì... Lâm Tâm bắt đầu nhỏ giọng nức nở, nghe đáng thương lại bất lực, như đang lên án nếu không phải tôi trở về, tình cảnh của cô ta cũng sẽ không biến thành như vậy. Không ngờ vai hề lại là tôi, thật khiến cho người ta cạn lời. Sáng sớm, hai ông anh trai đến công ty. Lúc Lâm Tâm xuống cầu thang, bước chân mềm nhũn nhìn dáng vẻ… Mắt thấy sắp phải đi học.Tôi thật sự cạn lời.Ai có thể ngờ xuyên vào trong sách còn phải đến trường đấy.Bùi Trang cười: "Có thể thi đua cũng là phúc."Vậy mà tôi lại không có sức cãi lại.Về sau, chúng tôi mua một căn biệt thự khác.Biệt thự trước kia, bây giờ là hai ông trai của tôi và bảo mẫu ở đó.Gần đây, Bùi Trang đang chuẩn bị trồng Tulip. Anh ấy nói muốn đến sang năm cho tôi thấy biển hoa Tulip.Tôi nói: "Được, em chờ. Không chỉ năm sau, hàng năm em đều muốn xem."Có lẽ một ngày nào đó trong tương lai, chúng tôi sẽ rời đi, sẽ gặp lại nhau ở thế giới kia.Không ai có thể nói chính xác.Cuộc sống luôn tiếp diễn, ngàn vạn thứ khác đang chờ trong tương lại."Cho nên... Bùi Trang à, chúng ta yêu nhau chứ?"- Hết truyện -
Mắt thấy sắp phải đi học.
Tôi thật sự cạn lời.
Ai có thể ngờ xuyên vào trong sách còn phải đến trường đấy.
Bùi Trang cười: "Có thể thi đua cũng là phúc."
Vậy mà tôi lại không có sức cãi lại.
Về sau, chúng tôi mua một căn biệt thự khác.
Biệt thự trước kia, bây giờ là hai ông trai của tôi và bảo mẫu ở đó.
Gần đây, Bùi Trang đang chuẩn bị trồng Tulip. Anh ấy nói muốn đến sang năm cho tôi thấy biển hoa Tulip.
Tôi nói: "Được, em chờ. Không chỉ năm sau, hàng năm em đều muốn xem."
Có lẽ một ngày nào đó trong tương lai, chúng tôi sẽ rời đi, sẽ gặp lại nhau ở thế giới kia.
Không ai có thể nói chính xác.
Cuộc sống luôn tiếp diễn, ngàn vạn thứ khác đang chờ trong tương lại.
"Cho nên... Bùi Trang à, chúng ta yêu nhau chứ?"
- Hết truyện -
Tiểu Thư Giả Là Nữ Chính Trong Truyện Của PO18Tác giả: ZhihuTruyện Đô ThịTôi thề tôi tuyệt đối không có ham mê nghe lén. Chẳng quan muốn tạo quan hệ tốt với Lâm Tâm, miễn khiến ngày sau “chị em” cạnh tranh. Hiện tại xem ra, có lẽ cô ta không có thời gian quan t@m đến tôi rồi. Trong phòng, Lâm Tâm luôn mồm hứa hẹn, chỉ cần có thể để cô ta ở lại nhà họ Lâm, cho dù làm người hầu đều được. Tôi thầm nghĩ có lẽ không cần đâu. Bọn họ sớm chiều ở chung nhiều năm như vậy, cho dù cô ta bằng lòng, hai ông anh trai kia của tôi cũng không bằng lòng. Quả nhiên, chợt nghe anh cả trịnh trọng nói: "Tâm Tâm mà luôn hiểu chuyện như này thì muốn ở lại đây mãi mãi cũng được." Mà tôi đây, đứng ở ngoài cửa, đi cũng không được, ở lại cũng không xong. Bởi vì... Lâm Tâm bắt đầu nhỏ giọng nức nở, nghe đáng thương lại bất lực, như đang lên án nếu không phải tôi trở về, tình cảnh của cô ta cũng sẽ không biến thành như vậy. Không ngờ vai hề lại là tôi, thật khiến cho người ta cạn lời. Sáng sớm, hai ông anh trai đến công ty. Lúc Lâm Tâm xuống cầu thang, bước chân mềm nhũn nhìn dáng vẻ… Mắt thấy sắp phải đi học.Tôi thật sự cạn lời.Ai có thể ngờ xuyên vào trong sách còn phải đến trường đấy.Bùi Trang cười: "Có thể thi đua cũng là phúc."Vậy mà tôi lại không có sức cãi lại.Về sau, chúng tôi mua một căn biệt thự khác.Biệt thự trước kia, bây giờ là hai ông trai của tôi và bảo mẫu ở đó.Gần đây, Bùi Trang đang chuẩn bị trồng Tulip. Anh ấy nói muốn đến sang năm cho tôi thấy biển hoa Tulip.Tôi nói: "Được, em chờ. Không chỉ năm sau, hàng năm em đều muốn xem."Có lẽ một ngày nào đó trong tương lai, chúng tôi sẽ rời đi, sẽ gặp lại nhau ở thế giới kia.Không ai có thể nói chính xác.Cuộc sống luôn tiếp diễn, ngàn vạn thứ khác đang chờ trong tương lại."Cho nên... Bùi Trang à, chúng ta yêu nhau chứ?"- Hết truyện -