“Dì à, đây là cá hổ vằn phải không? “Loại cá này thịt thường, không ngon bằng cá đổng đâu. Lần sau dì nên làm cá mú nhá.” “Còn tôm hùm này là tôm hùm châu Á phải không? “Phải mua tôm hùm Úc, sẽ ngon hơn.” Cô gái này rất xinh đẹp. Trà Sữa Tiên Sinh Dù đang nhíu mày và có vẻ không hài lòng, vẫn có thể nhìn thấy những đường nét tinh xảo và đôi mắt thanh tú của cô ta. Miệng có vẻ kén chọn, nhưng động tác cầm đũa của cô ta không hề chậm chạp. Một nửa con tôm hùm và cá đã vào bát của cô ta. Tôi nhìn vào đũa của cô ta đảo quanh, cảm thấy có chút mơ hồ. Đây chính là cô gái mà con trai tôi nói, tuy gia cảnh nghèo khó nhưng tâm hồn lương thiện, chăm chỉ và hiền lành, trong sáng như một thiên thần? Tôi nhớ con tsts trai tôi đã nói rằng cô ta lớn lên ở nông thôn, gia đình nghèo khó, suýt phải bỏ học khi học trung học. Cô ta chỉ có cơ hội học tiếp nhờ vào sự quyên góp từ trường học. Ngay cả đại học cũng được hoàn thành nhờ sự trợ giúp của những nhà từ thiện tốt bụng…
Chương 5
Bảng Quy Tắc Của Cô Con Dâu Chưa Vào CửaTác giả: Anh Đào Tiểu TửuTruyện Đô Thị, Truyện Nữ Cường“Dì à, đây là cá hổ vằn phải không? “Loại cá này thịt thường, không ngon bằng cá đổng đâu. Lần sau dì nên làm cá mú nhá.” “Còn tôm hùm này là tôm hùm châu Á phải không? “Phải mua tôm hùm Úc, sẽ ngon hơn.” Cô gái này rất xinh đẹp. Trà Sữa Tiên Sinh Dù đang nhíu mày và có vẻ không hài lòng, vẫn có thể nhìn thấy những đường nét tinh xảo và đôi mắt thanh tú của cô ta. Miệng có vẻ kén chọn, nhưng động tác cầm đũa của cô ta không hề chậm chạp. Một nửa con tôm hùm và cá đã vào bát của cô ta. Tôi nhìn vào đũa của cô ta đảo quanh, cảm thấy có chút mơ hồ. Đây chính là cô gái mà con trai tôi nói, tuy gia cảnh nghèo khó nhưng tâm hồn lương thiện, chăm chỉ và hiền lành, trong sáng như một thiên thần? Tôi nhớ con tsts trai tôi đã nói rằng cô ta lớn lên ở nông thôn, gia đình nghèo khó, suýt phải bỏ học khi học trung học. Cô ta chỉ có cơ hội học tiếp nhờ vào sự quyên góp từ trường học. Ngay cả đại học cũng được hoàn thành nhờ sự trợ giúp của những nhà từ thiện tốt bụng… Con trai cười tươi như hoa, nhìn tôi với vẻ rạng rỡ: “Mẹ, con và Thuý Thuý đã bàn xong rồi, không mua biệt thự nữa.”Trà Sữa Tiên Sinh Tôi và chồng đồng thời thở phào nhẹ nhõm. Chưa kịp thở hết, con trai lại gãi đầu, vẻ mặt có chút không tự nhiên. “Chúng ta không mua biệt thự, đã coi như thiệt thòi cho Thuý Thuý rồi.” “Để bù đắp cho cô ấy, con thay mặt ba mẹ đồng ý ba điều kiện của cô ấy.” Tôi và chồng nhìn nhau, trong lòng có chút không vui. Không mua biệt thự, lại thành thiệt thòi cho cô ấy? Rõ ràng là cưới vợ, sao lại làm như cả nhà tôi mắc nợ cô ta vậy? “Điều kiện gì?” Con trai không dám nhìn tôi, cúi đầu, nhưng giọng nói rất to: “Từ nhỏ Thuý Thuý đã không có cảm giác an toàn. Sau khi đính hôn, để cô ấy yên tâm, tiền bạc trong nhà chúng ta phải để cô ấy quản lý.” “Bao gồm cả tài khoản công ty của mẹ và thẻ lương của ba cũng phải giao cho Thuý Thuý.” “Thuý Thuý đã nói, cô ấy chắc chắn không để ba mẹ thiệt thòi, mỗi tháng sẽ cho ba mẹ ba ngàn tiền sinh hoạt phí.” Tôi nghi ngờ không biết mình có nghe nhầm không. “Bao nhiêu? Ba ngàn?” Con trai ngẩng đầu lên, liếc nhìn tôi thật nhanh: “Ba ngàn, cũng không ít mà...” “Ba mẹ tuổi đã lớn, cũng không cần mua quần áo trang điểm gì đâu.” “Còn nữa, Thuý Thuý nói cô ấy không thích ăn ở căng tin, cũng không thích ăn đồ ăn ngoài.” “Điều này con cũng đồng ý, ăn ở ngoài làm sao tốt cho sức khỏe bằng ăn ở nhà.” “Vậy nên sau này mẹ phải vất vả, mỗi ngày nấu ba bữa cơm ở nhà.” “Thuý Thuý nói rồi, mỗi bữa phải có năm món một canh, hơn nữa trong tuần tốt nhất tiensinh không nên trùng món.” Nói xong, không khí trong phòng bỗng trở nên kỳ lạ và im ắng. Con trai xoa xoa tay, vẻ mặt có chút thấp thỏm: “Mẹ, con thấy mấy yêu cầu này cũng không quá đáng.” “Mẹ thấy thế nào?” 7 Một hơi tức nghẹn trong lồng ngực, trước mắt tối sầm lại, nhìn ai cũng thấy nhòe đi. Đây chính là đứa con trai mà vợ chồng chúng tôi đã tận tâm nuôi nấng suốt ba mươi năm trời sao? Hồi nhỏ tôi bận công việc, nhưng hễ có thời gian rảnh, tôi đều đưa nó đi chơi. Chồng tôi thậm chí dành toàn bộ thời gian rảnh của mình cho nó. Từ nhỏ, nó muốn sao chúng tôi không dám cho trăng. Mặc dù là con trai, nhưng lại được nuông chiều hơn cả con gái.
Con trai cười tươi như hoa, nhìn tôi với vẻ rạng rỡ:
“Mẹ, con và Thuý Thuý đã bàn xong rồi, không mua biệt thự nữa.”
Trà Sữa Tiên Sinh
Tôi và chồng đồng thời thở phào nhẹ nhõm.
Chưa kịp thở hết, con trai lại gãi đầu, vẻ mặt có chút không tự nhiên.
“Chúng ta không mua biệt thự, đã coi như thiệt thòi cho Thuý Thuý rồi.”
“Để bù đắp cho cô ấy, con thay mặt ba mẹ đồng ý ba điều kiện của cô ấy.”
Tôi và chồng nhìn nhau, trong lòng có chút không vui.
Không mua biệt thự, lại thành thiệt thòi cho cô ấy?
Rõ ràng là cưới vợ, sao lại làm như cả nhà tôi mắc nợ cô ta vậy?
“Điều kiện gì?”
Con trai không dám nhìn tôi, cúi đầu, nhưng giọng nói rất to:
“Từ nhỏ Thuý Thuý đã không có cảm giác an toàn. Sau khi đính hôn, để cô ấy yên tâm, tiền bạc trong nhà chúng ta phải để cô ấy quản lý.”
“Bao gồm cả tài khoản công ty của mẹ và thẻ lương của ba cũng phải giao cho Thuý Thuý.”
“Thuý Thuý đã nói, cô ấy chắc chắn không để ba mẹ thiệt thòi, mỗi tháng sẽ cho ba mẹ ba ngàn tiền sinh hoạt phí.”
Tôi nghi ngờ không biết mình có nghe nhầm không.
“Bao nhiêu? Ba ngàn?”
Con trai ngẩng đầu lên, liếc nhìn tôi thật nhanh:
“Ba ngàn, cũng không ít mà...”
“Ba mẹ tuổi đã lớn, cũng không cần mua quần áo trang điểm gì đâu.”
“Còn nữa, Thuý Thuý nói cô ấy không thích ăn ở căng tin, cũng không thích ăn đồ ăn ngoài.”
“Điều này con cũng đồng ý, ăn ở ngoài làm sao tốt cho sức khỏe bằng ăn ở nhà.”
“Vậy nên sau này mẹ phải vất vả, mỗi ngày nấu ba bữa cơm ở nhà.”
“Thuý Thuý nói rồi, mỗi bữa phải có năm món một canh, hơn nữa trong tuần tốt nhất tiensinh không nên trùng món.”
Nói xong, không khí trong phòng bỗng trở nên kỳ lạ và im ắng.
Con trai xoa xoa tay, vẻ mặt có chút thấp thỏm:
“Mẹ, con thấy mấy yêu cầu này cũng không quá đáng.”
“Mẹ thấy thế nào?”
7
Một hơi tức nghẹn trong lồng ngực, trước mắt tối sầm lại, nhìn ai cũng thấy nhòe đi.
Đây chính là đứa con trai mà vợ chồng chúng tôi đã tận tâm nuôi nấng suốt ba mươi năm trời sao?
Hồi nhỏ tôi bận công việc, nhưng hễ có thời gian rảnh, tôi đều đưa nó đi chơi.
Chồng tôi thậm chí dành toàn bộ thời gian rảnh của mình cho nó.
Từ nhỏ, nó muốn sao chúng tôi không dám cho trăng.
Mặc dù là con trai, nhưng lại được nuông chiều hơn cả con gái.
Bảng Quy Tắc Của Cô Con Dâu Chưa Vào CửaTác giả: Anh Đào Tiểu TửuTruyện Đô Thị, Truyện Nữ Cường“Dì à, đây là cá hổ vằn phải không? “Loại cá này thịt thường, không ngon bằng cá đổng đâu. Lần sau dì nên làm cá mú nhá.” “Còn tôm hùm này là tôm hùm châu Á phải không? “Phải mua tôm hùm Úc, sẽ ngon hơn.” Cô gái này rất xinh đẹp. Trà Sữa Tiên Sinh Dù đang nhíu mày và có vẻ không hài lòng, vẫn có thể nhìn thấy những đường nét tinh xảo và đôi mắt thanh tú của cô ta. Miệng có vẻ kén chọn, nhưng động tác cầm đũa của cô ta không hề chậm chạp. Một nửa con tôm hùm và cá đã vào bát của cô ta. Tôi nhìn vào đũa của cô ta đảo quanh, cảm thấy có chút mơ hồ. Đây chính là cô gái mà con trai tôi nói, tuy gia cảnh nghèo khó nhưng tâm hồn lương thiện, chăm chỉ và hiền lành, trong sáng như một thiên thần? Tôi nhớ con tsts trai tôi đã nói rằng cô ta lớn lên ở nông thôn, gia đình nghèo khó, suýt phải bỏ học khi học trung học. Cô ta chỉ có cơ hội học tiếp nhờ vào sự quyên góp từ trường học. Ngay cả đại học cũng được hoàn thành nhờ sự trợ giúp của những nhà từ thiện tốt bụng… Con trai cười tươi như hoa, nhìn tôi với vẻ rạng rỡ: “Mẹ, con và Thuý Thuý đã bàn xong rồi, không mua biệt thự nữa.”Trà Sữa Tiên Sinh Tôi và chồng đồng thời thở phào nhẹ nhõm. Chưa kịp thở hết, con trai lại gãi đầu, vẻ mặt có chút không tự nhiên. “Chúng ta không mua biệt thự, đã coi như thiệt thòi cho Thuý Thuý rồi.” “Để bù đắp cho cô ấy, con thay mặt ba mẹ đồng ý ba điều kiện của cô ấy.” Tôi và chồng nhìn nhau, trong lòng có chút không vui. Không mua biệt thự, lại thành thiệt thòi cho cô ấy? Rõ ràng là cưới vợ, sao lại làm như cả nhà tôi mắc nợ cô ta vậy? “Điều kiện gì?” Con trai không dám nhìn tôi, cúi đầu, nhưng giọng nói rất to: “Từ nhỏ Thuý Thuý đã không có cảm giác an toàn. Sau khi đính hôn, để cô ấy yên tâm, tiền bạc trong nhà chúng ta phải để cô ấy quản lý.” “Bao gồm cả tài khoản công ty của mẹ và thẻ lương của ba cũng phải giao cho Thuý Thuý.” “Thuý Thuý đã nói, cô ấy chắc chắn không để ba mẹ thiệt thòi, mỗi tháng sẽ cho ba mẹ ba ngàn tiền sinh hoạt phí.” Tôi nghi ngờ không biết mình có nghe nhầm không. “Bao nhiêu? Ba ngàn?” Con trai ngẩng đầu lên, liếc nhìn tôi thật nhanh: “Ba ngàn, cũng không ít mà...” “Ba mẹ tuổi đã lớn, cũng không cần mua quần áo trang điểm gì đâu.” “Còn nữa, Thuý Thuý nói cô ấy không thích ăn ở căng tin, cũng không thích ăn đồ ăn ngoài.” “Điều này con cũng đồng ý, ăn ở ngoài làm sao tốt cho sức khỏe bằng ăn ở nhà.” “Vậy nên sau này mẹ phải vất vả, mỗi ngày nấu ba bữa cơm ở nhà.” “Thuý Thuý nói rồi, mỗi bữa phải có năm món một canh, hơn nữa trong tuần tốt nhất tiensinh không nên trùng món.” Nói xong, không khí trong phòng bỗng trở nên kỳ lạ và im ắng. Con trai xoa xoa tay, vẻ mặt có chút thấp thỏm: “Mẹ, con thấy mấy yêu cầu này cũng không quá đáng.” “Mẹ thấy thế nào?” 7 Một hơi tức nghẹn trong lồng ngực, trước mắt tối sầm lại, nhìn ai cũng thấy nhòe đi. Đây chính là đứa con trai mà vợ chồng chúng tôi đã tận tâm nuôi nấng suốt ba mươi năm trời sao? Hồi nhỏ tôi bận công việc, nhưng hễ có thời gian rảnh, tôi đều đưa nó đi chơi. Chồng tôi thậm chí dành toàn bộ thời gian rảnh của mình cho nó. Từ nhỏ, nó muốn sao chúng tôi không dám cho trăng. Mặc dù là con trai, nhưng lại được nuông chiều hơn cả con gái.