Lần đầu Lý Triển Nhan chụp ảnh, nhân viên quản lý lập tức xông tới. Cậu ấy đưa tay chặn ống kính của cô ta. “Xin lỗi, ở đây không thể chụp ảnh, mong cô tuân thủ quy định của viện bảo tàng, cũng như chịu trách nhiệm với bản thân.” Nói xong, cậu ấy còn chỉ vào một cái biển cảnh cáo bên cạnh. [Cấm chụp ảnh với xác ướp, người vi phạm tự gánh chịu hậu quả.] Lý Triển Nhan gật đầu cười, đồng ý với cậu ấy. Nhưng người nọ vừa đi, cô ta lập tức mở điện thoại ra chụp liên tiếp mấy tấm. “Đừng chụp nữa, xui xẻo lắm.” Tôi nhỏ giọng nhắc nhở cô ta, càng nhìn xác ướp nữ kia, tôi càng thấy khiếp sợ. Cô ta không để ý lắm, đưa ảnh cho tôi xem. “Thú vị quá, cậu xem, bọn tôi đổi mặt rồi, hahaha, trông giống như tôi nằm đó thật vậy, đợi lát nữa tôi đăng lên web, chắc chắn sẽ có một lượng lớn truy cập.” Tôi nhìn tấm hình kia, toàn thân rét run. Dưới mái tóc xoăn bồng bềnh của Lý Triển Nhan là một khuôn mặt xác ướp không có ngũ quan, mà xác ướp trong kệ trưng bày lại là một khuôn mặt trang điểm đậm đang tươi…

Chương 3

Nghiêm Cấm Chụp Hình Xác Phụ Nữ Ngàn Năm TuổiTác giả: Nhất Mai Cương Phô NhiTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh DịLần đầu Lý Triển Nhan chụp ảnh, nhân viên quản lý lập tức xông tới. Cậu ấy đưa tay chặn ống kính của cô ta. “Xin lỗi, ở đây không thể chụp ảnh, mong cô tuân thủ quy định của viện bảo tàng, cũng như chịu trách nhiệm với bản thân.” Nói xong, cậu ấy còn chỉ vào một cái biển cảnh cáo bên cạnh. [Cấm chụp ảnh với xác ướp, người vi phạm tự gánh chịu hậu quả.] Lý Triển Nhan gật đầu cười, đồng ý với cậu ấy. Nhưng người nọ vừa đi, cô ta lập tức mở điện thoại ra chụp liên tiếp mấy tấm. “Đừng chụp nữa, xui xẻo lắm.” Tôi nhỏ giọng nhắc nhở cô ta, càng nhìn xác ướp nữ kia, tôi càng thấy khiếp sợ. Cô ta không để ý lắm, đưa ảnh cho tôi xem. “Thú vị quá, cậu xem, bọn tôi đổi mặt rồi, hahaha, trông giống như tôi nằm đó thật vậy, đợi lát nữa tôi đăng lên web, chắc chắn sẽ có một lượng lớn truy cập.” Tôi nhìn tấm hình kia, toàn thân rét run. Dưới mái tóc xoăn bồng bềnh của Lý Triển Nhan là một khuôn mặt xác ướp không có ngũ quan, mà xác ướp trong kệ trưng bày lại là một khuôn mặt trang điểm đậm đang tươi… Nhưng rất nhanh, chuyện này đã bị cuộc sống bận rộn mỗi ngày của tôi làm phai đi.Gần đây trường học mở đại hội thể thao nên bắt đầu chọn đội cổ vũ.Cả hai chúng tôi đều muốn đi, cho nên hẹn cùng nhau giảm cân.Lý Triển Nhan 55kg, thực ra cũng không béo lắm, nhưng mục tiêu cân nặng của cô ta là 45kg.Cô ta vẫn luôn theo đuổi kiểu đẹp trơ xương, thường nói: “Gái đẹp chưa tới một trăm.”Thu Vũ Miên MiênThuốc giảm cân, lớp tập thể dục, cô ta đều đã thử qua, nhưng vẫn luôn không gầy được bao nhiêu.Lần này, hai chúng tôi quyết tâm tham gia đội cổ vũ.Sáu giờ sáng mỗi ngày, hai chúng tôi thức dậy đúng giờ, bụng rỗng ra chạy bộ ở sân thể dục.Buổi sáng đến căn tin uống sữa đậu nành, ăn bắp.Buổi trưa sẽ ăn nhiều hơn một chút, sau đó buổi tối không ăn nữa.Thèm thì gọi một bát lẩu cay, dùng năm tờ giấy hút hết dầu, trước khi đưa vào miệng còn phải nhúng nước.Hai người bạn cùng phòng khác vừa mang đồ ăn ngon về, hai chúng tôi vội vàng bò lên giường, bịt mũi, bịt tai lại, đỡ phải không kiếm chế được bản thân.Cứ như vậy, hai chúng tôi người không ra người quỷ không ra quỷ trôi qua một tuần.Vừa bước lên cái cân, tôi gầy đi hai cân, mà Lý Triển Nhan lại gầy đi tận năm cân.“Không công bằng chút nào!”Cô ta rất vui mừng, đắc ý nói với tôi:“Hết cách rồi, vốn dĩ bổn công chúa dễ gầy, thánh giảm cân, chèn ép c.h.ế.t cậu!”Không đến nỗi chèn ép tôi, nhưng tôi không hiểu, hai chúng tôi ăn giống nhau, vận động cũng giống nhau, sao lại kém gần một nửa hiệu quả được.Để mau chóng đuổi kịp tiến độ của cô ta, tôi thay đổi một phương pháp giảm cân b**n th** hơn…Phương pháp giảm cân Harvard, mỗi ngày chỉ ăn rau hoặc trái cây.Mà Lý Triển Nhan, bởi vì giảm cân có hiệu quả nên bắt đầu có chút buông lỏng.Cô ta không còn đi chạy bộ buổi sáng nữa, đôi khi còn ăn tối.Cô ta thoải mái trải qua một tuần, còn tôi gần như c.h.ế.t đói.Nhưng đến cuối tuần tiếp theo, khi vừa lên cái cân, tôi phát hiện ra cực kỳ vô lý.Tôi chỉ gầy đi thêm một cân, mà cô ta lại gầy thêm khoảng mười cân!“Không phải chứ, Lý Triển Nhan, cậu uống thuốc giảm cân à?”“Không hề, nhưng mà gần đây đúng là gầy hơi nhanh, quần hơi rộng rồi.”Cô ta tới nhéo nhéo mỡ thừa trên bụng tôi.“Hiệu quả của cậu không tệ, tiếp tục cố gắng nhé.”Nói xong cô ta còn lấy điện thoại ra bắt đầu gọi đồ ăn ngoài.“Tôi gầy quá rồi, phải ăn chút gà rán với lẩu cay để bổ sung chút, cậu ăn không?”“Cút.”

Nhưng rất nhanh, chuyện này đã bị cuộc sống bận rộn mỗi ngày của tôi làm phai đi.

Gần đây trường học mở đại hội thể thao nên bắt đầu chọn đội cổ vũ.

Cả hai chúng tôi đều muốn đi, cho nên hẹn cùng nhau giảm cân.

Lý Triển Nhan 55kg, thực ra cũng không béo lắm, nhưng mục tiêu cân nặng của cô ta là 45kg.

Cô ta vẫn luôn theo đuổi kiểu đẹp trơ xương, thường nói: “Gái đẹp chưa tới một trăm.”

Thu Vũ Miên Miên

Thuốc giảm cân, lớp tập thể dục, cô ta đều đã thử qua, nhưng vẫn luôn không gầy được bao nhiêu.

Lần này, hai chúng tôi quyết tâm tham gia đội cổ vũ.

Sáu giờ sáng mỗi ngày, hai chúng tôi thức dậy đúng giờ, bụng rỗng ra chạy bộ ở sân thể dục.

Buổi sáng đến căn tin uống sữa đậu nành, ăn bắp.

Buổi trưa sẽ ăn nhiều hơn một chút, sau đó buổi tối không ăn nữa.

Thèm thì gọi một bát lẩu cay, dùng năm tờ giấy hút hết dầu, trước khi đưa vào miệng còn phải nhúng nước.

Hai người bạn cùng phòng khác vừa mang đồ ăn ngon về, hai chúng tôi vội vàng bò lên giường, bịt mũi, bịt tai lại, đỡ phải không kiếm chế được bản thân.

Cứ như vậy, hai chúng tôi người không ra người quỷ không ra quỷ trôi qua một tuần.

Vừa bước lên cái cân, tôi gầy đi hai cân, mà Lý Triển Nhan lại gầy đi tận năm cân.

“Không công bằng chút nào!”

Cô ta rất vui mừng, đắc ý nói với tôi:

“Hết cách rồi, vốn dĩ bổn công chúa dễ gầy, thánh giảm cân, chèn ép c.h.ế.t cậu!”

Không đến nỗi chèn ép tôi, nhưng tôi không hiểu, hai chúng tôi ăn giống nhau, vận động cũng giống nhau, sao lại kém gần một nửa hiệu quả được.

Để mau chóng đuổi kịp tiến độ của cô ta, tôi thay đổi một phương pháp giảm cân b**n th** hơn…

Phương pháp giảm cân Harvard, mỗi ngày chỉ ăn rau hoặc trái cây.

Mà Lý Triển Nhan, bởi vì giảm cân có hiệu quả nên bắt đầu có chút buông lỏng.

Cô ta không còn đi chạy bộ buổi sáng nữa, đôi khi còn ăn tối.

Cô ta thoải mái trải qua một tuần, còn tôi gần như c.h.ế.t đói.

Nhưng đến cuối tuần tiếp theo, khi vừa lên cái cân, tôi phát hiện ra cực kỳ vô lý.

Tôi chỉ gầy đi thêm một cân, mà cô ta lại gầy thêm khoảng mười cân!

“Không phải chứ, Lý Triển Nhan, cậu uống thuốc giảm cân à?”

“Không hề, nhưng mà gần đây đúng là gầy hơi nhanh, quần hơi rộng rồi.”

Cô ta tới nhéo nhéo mỡ thừa trên bụng tôi.

“Hiệu quả của cậu không tệ, tiếp tục cố gắng nhé.”

Nói xong cô ta còn lấy điện thoại ra bắt đầu gọi đồ ăn ngoài.

“Tôi gầy quá rồi, phải ăn chút gà rán với lẩu cay để bổ sung chút, cậu ăn không?”

“Cút.”

Nghiêm Cấm Chụp Hình Xác Phụ Nữ Ngàn Năm TuổiTác giả: Nhất Mai Cương Phô NhiTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh DịLần đầu Lý Triển Nhan chụp ảnh, nhân viên quản lý lập tức xông tới. Cậu ấy đưa tay chặn ống kính của cô ta. “Xin lỗi, ở đây không thể chụp ảnh, mong cô tuân thủ quy định của viện bảo tàng, cũng như chịu trách nhiệm với bản thân.” Nói xong, cậu ấy còn chỉ vào một cái biển cảnh cáo bên cạnh. [Cấm chụp ảnh với xác ướp, người vi phạm tự gánh chịu hậu quả.] Lý Triển Nhan gật đầu cười, đồng ý với cậu ấy. Nhưng người nọ vừa đi, cô ta lập tức mở điện thoại ra chụp liên tiếp mấy tấm. “Đừng chụp nữa, xui xẻo lắm.” Tôi nhỏ giọng nhắc nhở cô ta, càng nhìn xác ướp nữ kia, tôi càng thấy khiếp sợ. Cô ta không để ý lắm, đưa ảnh cho tôi xem. “Thú vị quá, cậu xem, bọn tôi đổi mặt rồi, hahaha, trông giống như tôi nằm đó thật vậy, đợi lát nữa tôi đăng lên web, chắc chắn sẽ có một lượng lớn truy cập.” Tôi nhìn tấm hình kia, toàn thân rét run. Dưới mái tóc xoăn bồng bềnh của Lý Triển Nhan là một khuôn mặt xác ướp không có ngũ quan, mà xác ướp trong kệ trưng bày lại là một khuôn mặt trang điểm đậm đang tươi… Nhưng rất nhanh, chuyện này đã bị cuộc sống bận rộn mỗi ngày của tôi làm phai đi.Gần đây trường học mở đại hội thể thao nên bắt đầu chọn đội cổ vũ.Cả hai chúng tôi đều muốn đi, cho nên hẹn cùng nhau giảm cân.Lý Triển Nhan 55kg, thực ra cũng không béo lắm, nhưng mục tiêu cân nặng của cô ta là 45kg.Cô ta vẫn luôn theo đuổi kiểu đẹp trơ xương, thường nói: “Gái đẹp chưa tới một trăm.”Thu Vũ Miên MiênThuốc giảm cân, lớp tập thể dục, cô ta đều đã thử qua, nhưng vẫn luôn không gầy được bao nhiêu.Lần này, hai chúng tôi quyết tâm tham gia đội cổ vũ.Sáu giờ sáng mỗi ngày, hai chúng tôi thức dậy đúng giờ, bụng rỗng ra chạy bộ ở sân thể dục.Buổi sáng đến căn tin uống sữa đậu nành, ăn bắp.Buổi trưa sẽ ăn nhiều hơn một chút, sau đó buổi tối không ăn nữa.Thèm thì gọi một bát lẩu cay, dùng năm tờ giấy hút hết dầu, trước khi đưa vào miệng còn phải nhúng nước.Hai người bạn cùng phòng khác vừa mang đồ ăn ngon về, hai chúng tôi vội vàng bò lên giường, bịt mũi, bịt tai lại, đỡ phải không kiếm chế được bản thân.Cứ như vậy, hai chúng tôi người không ra người quỷ không ra quỷ trôi qua một tuần.Vừa bước lên cái cân, tôi gầy đi hai cân, mà Lý Triển Nhan lại gầy đi tận năm cân.“Không công bằng chút nào!”Cô ta rất vui mừng, đắc ý nói với tôi:“Hết cách rồi, vốn dĩ bổn công chúa dễ gầy, thánh giảm cân, chèn ép c.h.ế.t cậu!”Không đến nỗi chèn ép tôi, nhưng tôi không hiểu, hai chúng tôi ăn giống nhau, vận động cũng giống nhau, sao lại kém gần một nửa hiệu quả được.Để mau chóng đuổi kịp tiến độ của cô ta, tôi thay đổi một phương pháp giảm cân b**n th** hơn…Phương pháp giảm cân Harvard, mỗi ngày chỉ ăn rau hoặc trái cây.Mà Lý Triển Nhan, bởi vì giảm cân có hiệu quả nên bắt đầu có chút buông lỏng.Cô ta không còn đi chạy bộ buổi sáng nữa, đôi khi còn ăn tối.Cô ta thoải mái trải qua một tuần, còn tôi gần như c.h.ế.t đói.Nhưng đến cuối tuần tiếp theo, khi vừa lên cái cân, tôi phát hiện ra cực kỳ vô lý.Tôi chỉ gầy đi thêm một cân, mà cô ta lại gầy thêm khoảng mười cân!“Không phải chứ, Lý Triển Nhan, cậu uống thuốc giảm cân à?”“Không hề, nhưng mà gần đây đúng là gầy hơi nhanh, quần hơi rộng rồi.”Cô ta tới nhéo nhéo mỡ thừa trên bụng tôi.“Hiệu quả của cậu không tệ, tiếp tục cố gắng nhé.”Nói xong cô ta còn lấy điện thoại ra bắt đầu gọi đồ ăn ngoài.“Tôi gầy quá rồi, phải ăn chút gà rán với lẩu cay để bổ sung chút, cậu ăn không?”“Cút.”

Chương 3