Lần đầu Lý Triển Nhan chụp ảnh, nhân viên quản lý lập tức xông tới. Cậu ấy đưa tay chặn ống kính của cô ta. “Xin lỗi, ở đây không thể chụp ảnh, mong cô tuân thủ quy định của viện bảo tàng, cũng như chịu trách nhiệm với bản thân.” Nói xong, cậu ấy còn chỉ vào một cái biển cảnh cáo bên cạnh. [Cấm chụp ảnh với xác ướp, người vi phạm tự gánh chịu hậu quả.] Lý Triển Nhan gật đầu cười, đồng ý với cậu ấy. Nhưng người nọ vừa đi, cô ta lập tức mở điện thoại ra chụp liên tiếp mấy tấm. “Đừng chụp nữa, xui xẻo lắm.” Tôi nhỏ giọng nhắc nhở cô ta, càng nhìn xác ướp nữ kia, tôi càng thấy khiếp sợ. Cô ta không để ý lắm, đưa ảnh cho tôi xem. “Thú vị quá, cậu xem, bọn tôi đổi mặt rồi, hahaha, trông giống như tôi nằm đó thật vậy, đợi lát nữa tôi đăng lên web, chắc chắn sẽ có một lượng lớn truy cập.” Tôi nhìn tấm hình kia, toàn thân rét run. Dưới mái tóc xoăn bồng bềnh của Lý Triển Nhan là một khuôn mặt xác ướp không có ngũ quan, mà xác ướp trong kệ trưng bày lại là một khuôn mặt trang điểm đậm đang tươi…

Chương 23

Nghiêm Cấm Chụp Hình Xác Phụ Nữ Ngàn Năm TuổiTác giả: Nhất Mai Cương Phô NhiTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh DịLần đầu Lý Triển Nhan chụp ảnh, nhân viên quản lý lập tức xông tới. Cậu ấy đưa tay chặn ống kính của cô ta. “Xin lỗi, ở đây không thể chụp ảnh, mong cô tuân thủ quy định của viện bảo tàng, cũng như chịu trách nhiệm với bản thân.” Nói xong, cậu ấy còn chỉ vào một cái biển cảnh cáo bên cạnh. [Cấm chụp ảnh với xác ướp, người vi phạm tự gánh chịu hậu quả.] Lý Triển Nhan gật đầu cười, đồng ý với cậu ấy. Nhưng người nọ vừa đi, cô ta lập tức mở điện thoại ra chụp liên tiếp mấy tấm. “Đừng chụp nữa, xui xẻo lắm.” Tôi nhỏ giọng nhắc nhở cô ta, càng nhìn xác ướp nữ kia, tôi càng thấy khiếp sợ. Cô ta không để ý lắm, đưa ảnh cho tôi xem. “Thú vị quá, cậu xem, bọn tôi đổi mặt rồi, hahaha, trông giống như tôi nằm đó thật vậy, đợi lát nữa tôi đăng lên web, chắc chắn sẽ có một lượng lớn truy cập.” Tôi nhìn tấm hình kia, toàn thân rét run. Dưới mái tóc xoăn bồng bềnh của Lý Triển Nhan là một khuôn mặt xác ướp không có ngũ quan, mà xác ướp trong kệ trưng bày lại là một khuôn mặt trang điểm đậm đang tươi… Sau đó, vụ án của Lý Triển Nhan còn chưa xét xử xong, cô ta đã chết.Tôi nghe nói cái c.h.ế.t của cô ta rất thảm, giống như một cái xác khô, chỉ có da bọc xương.Tôi nghe Lưu Đạo nói, khi xác ướp nữ kia chết, cô ta cũng bằng tuổi với Lý Triển Nhan.Là vật hi sinh, cô ta không có lựa chọn.Oán khí ngàn năm, đều rơi lên người Lý Triển Nhan.Điều làm cậu ấy khó hiểu chính là, sau khi xóa ảnh chụp, xác ướp nữ lại không hề oán giận tôi, thậm chí còn chưa để cậu ấy phát huy tác dụng, trên người tôi lập tức trở nên sạch sẽ rồi.Cậu ấy đưa ra một suy nghĩ to gan, có thể ngay từ đầu xác ướp nữ kia đã không muốn tổn thương tôi, chỉ là bị ảnh chụp ràng buộc, cô ta nhìn thấy tôi cho nên muốn tới gần tôi mà thôi.Sau đó tôi lại nghe được tin tức về xác ướp nữ, là tin hot.Xác ướp nữ ngàn năm tuổi của viện bảo tàng đã được hồi sinh, da đầy đặn, các chuyên gia cho rằng chuyện này chưa từng có, không thể giải thích.Mẹ tôi đến trường thăm tôi, vội vã vui vẻ muốn đến viện bảo tàng xem.Lưu Đạo nghe xong cũng muốn đi theo.Vì tin tức này nên viện bảo tàng trở nên hot rần rần, nhất là khu triển lãm xác ướp nữ kia, xếp hàng khoảng chừng một tiếng mới được vào.Khoảnh khắc nhìn thấy khuôn mặt cô ta, tôi sững sờ tại chỗ.Làn da từng khô quắt của cô ta giống như lại dãn ra, cả người cũng đẫy đà không ít.Nhưng đây không phải là điều kỳ quái nhất, điều thực sự khiến tôi giật mình chính là trên khuôn mặt đầy đặn của xác ướp nữ này, tôi lại nhìn thấy bóng dáng của Lý Triển Nhan.Bên cạnh cô ta vẫn treo biển cảnh báo cấm chụp ảnh, đồng thời cũng có nhân viên quản lý chuyên môn nhắc nhở mọi người không nên chụp ảnh.Nhưng trong đám người, tôi vẫn thấy không ít người lấy điện thoại di động ra lén chụp, thậm chí còn có người quên tắt đèn flash, quơ quơ trên người xác ướp nữ một chút.Tôi hỏi Lưu Đạo: “Những người này chụp ảnh này cũng sẽ dẫn đến vận rủi sao?”Khóe miệng cậu ấy nhếch lên: “Không thì cô nghĩ sau khi xác ướp nữ ngàn năm này được khai quật, tại sao lại không thối rữa?”Lời nói của cậu ấy làm cho da đầu tôi tê rần.Thu Vũ Miên MiênTrong khoảnh khắc đó, tôi chợt có chút hiếu kỳ, tấm ảnh mà Lý Triển Nhan chụp tôi cùng với xác ướp nữ kia, cuối cùng nó trông ra sao.Liệu có điều xui rủi gì mà tôi không biết đang chờ đợi tôi không?

Sau đó, vụ án của Lý Triển Nhan còn chưa xét xử xong, cô ta đã chết.

Tôi nghe nói cái c.h.ế.t của cô ta rất thảm, giống như một cái xác khô, chỉ có da bọc xương.

Tôi nghe Lưu Đạo nói, khi xác ướp nữ kia chết, cô ta cũng bằng tuổi với Lý Triển Nhan.

Là vật hi sinh, cô ta không có lựa chọn.

Oán khí ngàn năm, đều rơi lên người Lý Triển Nhan.

Điều làm cậu ấy khó hiểu chính là, sau khi xóa ảnh chụp, xác ướp nữ lại không hề oán giận tôi, thậm chí còn chưa để cậu ấy phát huy tác dụng, trên người tôi lập tức trở nên sạch sẽ rồi.

Cậu ấy đưa ra một suy nghĩ to gan, có thể ngay từ đầu xác ướp nữ kia đã không muốn tổn thương tôi, chỉ là bị ảnh chụp ràng buộc, cô ta nhìn thấy tôi cho nên muốn tới gần tôi mà thôi.

Sau đó tôi lại nghe được tin tức về xác ướp nữ, là tin hot.

Xác ướp nữ ngàn năm tuổi của viện bảo tàng đã được hồi sinh, da đầy đặn, các chuyên gia cho rằng chuyện này chưa từng có, không thể giải thích.

Mẹ tôi đến trường thăm tôi, vội vã vui vẻ muốn đến viện bảo tàng xem.

Lưu Đạo nghe xong cũng muốn đi theo.

Vì tin tức này nên viện bảo tàng trở nên hot rần rần, nhất là khu triển lãm xác ướp nữ kia, xếp hàng khoảng chừng một tiếng mới được vào.

Khoảnh khắc nhìn thấy khuôn mặt cô ta, tôi sững sờ tại chỗ.

Làn da từng khô quắt của cô ta giống như lại dãn ra, cả người cũng đẫy đà không ít.

Nhưng đây không phải là điều kỳ quái nhất, điều thực sự khiến tôi giật mình chính là trên khuôn mặt đầy đặn của xác ướp nữ này, tôi lại nhìn thấy bóng dáng của Lý Triển Nhan.

Bên cạnh cô ta vẫn treo biển cảnh báo cấm chụp ảnh, đồng thời cũng có nhân viên quản lý chuyên môn nhắc nhở mọi người không nên chụp ảnh.

Nhưng trong đám người, tôi vẫn thấy không ít người lấy điện thoại di động ra lén chụp, thậm chí còn có người quên tắt đèn flash, quơ quơ trên người xác ướp nữ một chút.

Tôi hỏi Lưu Đạo: “Những người này chụp ảnh này cũng sẽ dẫn đến vận rủi sao?”

Khóe miệng cậu ấy nhếch lên: “Không thì cô nghĩ sau khi xác ướp nữ ngàn năm này được khai quật, tại sao lại không thối rữa?”

Lời nói của cậu ấy làm cho da đầu tôi tê rần.

Thu Vũ Miên Miên

Trong khoảnh khắc đó, tôi chợt có chút hiếu kỳ, tấm ảnh mà Lý Triển Nhan chụp tôi cùng với xác ướp nữ kia, cuối cùng nó trông ra sao.

Liệu có điều xui rủi gì mà tôi không biết đang chờ đợi tôi không?

Nghiêm Cấm Chụp Hình Xác Phụ Nữ Ngàn Năm TuổiTác giả: Nhất Mai Cương Phô NhiTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh DịLần đầu Lý Triển Nhan chụp ảnh, nhân viên quản lý lập tức xông tới. Cậu ấy đưa tay chặn ống kính của cô ta. “Xin lỗi, ở đây không thể chụp ảnh, mong cô tuân thủ quy định của viện bảo tàng, cũng như chịu trách nhiệm với bản thân.” Nói xong, cậu ấy còn chỉ vào một cái biển cảnh cáo bên cạnh. [Cấm chụp ảnh với xác ướp, người vi phạm tự gánh chịu hậu quả.] Lý Triển Nhan gật đầu cười, đồng ý với cậu ấy. Nhưng người nọ vừa đi, cô ta lập tức mở điện thoại ra chụp liên tiếp mấy tấm. “Đừng chụp nữa, xui xẻo lắm.” Tôi nhỏ giọng nhắc nhở cô ta, càng nhìn xác ướp nữ kia, tôi càng thấy khiếp sợ. Cô ta không để ý lắm, đưa ảnh cho tôi xem. “Thú vị quá, cậu xem, bọn tôi đổi mặt rồi, hahaha, trông giống như tôi nằm đó thật vậy, đợi lát nữa tôi đăng lên web, chắc chắn sẽ có một lượng lớn truy cập.” Tôi nhìn tấm hình kia, toàn thân rét run. Dưới mái tóc xoăn bồng bềnh của Lý Triển Nhan là một khuôn mặt xác ướp không có ngũ quan, mà xác ướp trong kệ trưng bày lại là một khuôn mặt trang điểm đậm đang tươi… Sau đó, vụ án của Lý Triển Nhan còn chưa xét xử xong, cô ta đã chết.Tôi nghe nói cái c.h.ế.t của cô ta rất thảm, giống như một cái xác khô, chỉ có da bọc xương.Tôi nghe Lưu Đạo nói, khi xác ướp nữ kia chết, cô ta cũng bằng tuổi với Lý Triển Nhan.Là vật hi sinh, cô ta không có lựa chọn.Oán khí ngàn năm, đều rơi lên người Lý Triển Nhan.Điều làm cậu ấy khó hiểu chính là, sau khi xóa ảnh chụp, xác ướp nữ lại không hề oán giận tôi, thậm chí còn chưa để cậu ấy phát huy tác dụng, trên người tôi lập tức trở nên sạch sẽ rồi.Cậu ấy đưa ra một suy nghĩ to gan, có thể ngay từ đầu xác ướp nữ kia đã không muốn tổn thương tôi, chỉ là bị ảnh chụp ràng buộc, cô ta nhìn thấy tôi cho nên muốn tới gần tôi mà thôi.Sau đó tôi lại nghe được tin tức về xác ướp nữ, là tin hot.Xác ướp nữ ngàn năm tuổi của viện bảo tàng đã được hồi sinh, da đầy đặn, các chuyên gia cho rằng chuyện này chưa từng có, không thể giải thích.Mẹ tôi đến trường thăm tôi, vội vã vui vẻ muốn đến viện bảo tàng xem.Lưu Đạo nghe xong cũng muốn đi theo.Vì tin tức này nên viện bảo tàng trở nên hot rần rần, nhất là khu triển lãm xác ướp nữ kia, xếp hàng khoảng chừng một tiếng mới được vào.Khoảnh khắc nhìn thấy khuôn mặt cô ta, tôi sững sờ tại chỗ.Làn da từng khô quắt của cô ta giống như lại dãn ra, cả người cũng đẫy đà không ít.Nhưng đây không phải là điều kỳ quái nhất, điều thực sự khiến tôi giật mình chính là trên khuôn mặt đầy đặn của xác ướp nữ này, tôi lại nhìn thấy bóng dáng của Lý Triển Nhan.Bên cạnh cô ta vẫn treo biển cảnh báo cấm chụp ảnh, đồng thời cũng có nhân viên quản lý chuyên môn nhắc nhở mọi người không nên chụp ảnh.Nhưng trong đám người, tôi vẫn thấy không ít người lấy điện thoại di động ra lén chụp, thậm chí còn có người quên tắt đèn flash, quơ quơ trên người xác ướp nữ một chút.Tôi hỏi Lưu Đạo: “Những người này chụp ảnh này cũng sẽ dẫn đến vận rủi sao?”Khóe miệng cậu ấy nhếch lên: “Không thì cô nghĩ sau khi xác ướp nữ ngàn năm này được khai quật, tại sao lại không thối rữa?”Lời nói của cậu ấy làm cho da đầu tôi tê rần.Thu Vũ Miên MiênTrong khoảnh khắc đó, tôi chợt có chút hiếu kỳ, tấm ảnh mà Lý Triển Nhan chụp tôi cùng với xác ướp nữ kia, cuối cùng nó trông ra sao.Liệu có điều xui rủi gì mà tôi không biết đang chờ đợi tôi không?

Chương 23