Tác giả:

[Chào mừng đến với phó bản “Ngôi Nhà Hạnh Phúc”.] [Người chơi sống sót trong phó bản 7 ngày sẽ được coi là vượt ải.] [Số người chơi ban đầu: 30; số người còn sống: 30.] [Chúc các bạn chơi game vui vẻ~] Vịt Bay Lạc Bầy Sau khi c.h.ế.t vì tai nạn xe, một luồng ánh sáng trắng lóe lên, tôi thấy mình đứng trước một tòa nhà lớn, bên tai vang lên giọng nói máy móc kỳ dị.  Vì bị cận nặng, trong phạm vi ba mét, tôi không phân biệt được người hay động vật.  Không nhìn rõ tòa nhà thế nào, cũng chẳng thấy rõ gương mặt những người xung quanh, chỉ có thể thấy loáng thoáng bóng người. Lúc này, một nữ sinh giọng yếu ớt bật khóc: “Hu hu hu, đây là đâu? Tôi muốn về nhà!” Một tên tóc vàng cáu kỉnh chửi ầm lên: “Mẹ kiếp, ai giở trò? Mau thả ông đây về đi!” Một nam một nữ có vẻ điềm tĩnh hơn bước ra, họ tự giới thiệu là người chơi lâu năm, tên là Hồng tỷ và Tuấn ca.  Hai người tốt bụng giải thích cho chúng tôi: Đây là một trò chơi vô hạn lưu, tất cả những ai bị kéo vào đây đều là người đã chết.  Nếu có…

Chương 7: Chương 7

Trò Chơi Kinh Dị - Thẩm Nam NhânTác giả: Thẩm Nam NhânTruyện Đô Thị, Truyện Linh Dị[Chào mừng đến với phó bản “Ngôi Nhà Hạnh Phúc”.] [Người chơi sống sót trong phó bản 7 ngày sẽ được coi là vượt ải.] [Số người chơi ban đầu: 30; số người còn sống: 30.] [Chúc các bạn chơi game vui vẻ~] Vịt Bay Lạc Bầy Sau khi c.h.ế.t vì tai nạn xe, một luồng ánh sáng trắng lóe lên, tôi thấy mình đứng trước một tòa nhà lớn, bên tai vang lên giọng nói máy móc kỳ dị.  Vì bị cận nặng, trong phạm vi ba mét, tôi không phân biệt được người hay động vật.  Không nhìn rõ tòa nhà thế nào, cũng chẳng thấy rõ gương mặt những người xung quanh, chỉ có thể thấy loáng thoáng bóng người. Lúc này, một nữ sinh giọng yếu ớt bật khóc: “Hu hu hu, đây là đâu? Tôi muốn về nhà!” Một tên tóc vàng cáu kỉnh chửi ầm lên: “Mẹ kiếp, ai giở trò? Mau thả ông đây về đi!” Một nam một nữ có vẻ điềm tĩnh hơn bước ra, họ tự giới thiệu là người chơi lâu năm, tên là Hồng tỷ và Tuấn ca.  Hai người tốt bụng giải thích cho chúng tôi: Đây là một trò chơi vô hạn lưu, tất cả những ai bị kéo vào đây đều là người đã chết.  Nếu có… Tôi thở dài, cố gắng nắn lại suy nghĩ lệch lạc của cô bé quỷ nhỏ này:“Bọn họ là ai? Những lời đó là do bọn họ sai. Nếu sau này mẹ gặp được bọn họ, dù thế nào đi nữa, mẹ nhất định sẽ chửi lại giúp con, đánh lại giúp con.”“Nhưng mà Tư Tư, con không được tự nói mình như vậy. Mẹ cũng sẽ buồn lắm đấy.”Sau đó, tôi thì thầm dông dài mãi, chẳng biết thế nào mà lại ngủ quên mất.Điều tôi không biết là—Sau khi tôi ngủ, Tư Tư bám sát bên cạnh, chăm chú nhìn gương mặt tôi, chiếc váy trên người cô bé đỏ rồi lại trắng, trắng rồi lại đỏ.Sau đó, cô bé lẩm bẩm khe khẽ:Vịt Bay Lạc Bầy“Mẹ sẽ buồn… Không thể để mẹ buồn được.”Bình luận trong livestream cũng hết hồn, spam dày đặc:【Lần đầu tiên thấy khí quỷ của Huyết Y L0lita d.a.o động dữ dội đến vậy! Cuối cùng, váy của con bé vậy mà vẫn giữ nguyên màu trắng, không hề đổi nữa.】【Vãi chưởng! Người chơi mới này đã thay đổi thuộc tính của Huyết Y L0lita rồi kìa! Ghê thật!】Sáng hôm sau, tôi bị giọng nói cơ giới làm tỉnh giấc:【Số người chơi ban đầu: 30; Hiện còn sống: 15.】Tôi mơ màng cầm lấy điện thoại, thấy trong nhóm người chơi đang bàn tán về chuyện tối qua lại có 5 người chết.Ba người bị quỷ g.i.ế.c chết.Hai người không rõ đã trải qua chuyện gì, nhưng giá trị kinh hãi lên đến 100, thế là toi.Đột nhiên, tôi nhận được tin nhắn riêng từ Hồng Tỷ:【Ninh Niệm, em vẫn ổn chứ? Hôm qua chị phải đấu với quỷ trên tầng 2, nên không kịp nói với em một chuyện quan trọng.Ba ngày đầu tiên, nhất định em phải tận dụng thời gian thu phục “người nhà” của mình.Chị đã xem livestream của Minh Thần trước đây, đây là thông tin mà chị biết được, xem như bù đắp cho em.Là lỗi của chị khi không nói trước về quy tắc chọn phòng, khiến em bất đắc dĩ phải ở tận tầng 30.】Ngoài ra, Hồng Tỷ còn đưa ra một số lời khuyên cho những người chơi mới trong nhóm.Tuấn Ca thỉnh thoảng lại nhảy vào chửi:【Nói cho tụi nó làm gì? Tôi thấy cô quá tốt bụng rồi đấy, giúp bọn nó chả có lợi lộc gì cho chúng ta cả!】Hồng Tỷ nhẹ nhàng khuyên bảo:【Cùng nhau trải qua chuyện này đâu dễ, đừng tính toán như thế.】Thế là, những người chơi còn sống đều cảm kích Hồng Tỷ vô cùng.Hai người chơi kỳ cựu này, có chút thú vị đấy.Tôi khẽ mỉm cười, áp sát mặt vào màn hình, nhắn lại cho Hồng Tỷ:【Em vẫn ổn lắm, cảm ơn chị đã quan tâm.】Lúc này, Boss Không Đầu một tay xách cái đầu của chính mình, một tay xách Tư Tư đang mặc váy trắng, tập tạ như đang nâng hai quả tạ.Nhìn thấy tôi ôm điện thoại, hắn dường như nhận ra điều gì đó, khẽ nhíu mày:“Đừng quá thân cận với—”Một câu còn chưa nói xong, hắn bỗng nhiên ôm lấy ngực, ngã gục xuống đất.Tư Tư nhăn mặt, vẻ mặt lo lắng, vội vàng đỡ lấy hắn.Tôi cũng lao nhanh tới, dùng thân mình đỡ lấy hắn.Cơ chế của phó bản hạn chế NPC tiết lộ thông tin cụ thể về cách vượt ải cho người chơi.

Tôi thở dài, cố gắng nắn lại suy nghĩ lệch lạc của cô bé quỷ nhỏ này:

“Bọn họ là ai? Những lời đó là do bọn họ sai. Nếu sau này mẹ gặp được bọn họ, dù thế nào đi nữa, mẹ nhất định sẽ chửi lại giúp con, đánh lại giúp con.”

“Nhưng mà Tư Tư, con không được tự nói mình như vậy. Mẹ cũng sẽ buồn lắm đấy.”

Sau đó, tôi thì thầm dông dài mãi, chẳng biết thế nào mà lại ngủ quên mất.

Điều tôi không biết là—

Sau khi tôi ngủ, Tư Tư bám sát bên cạnh, chăm chú nhìn gương mặt tôi, chiếc váy trên người cô bé đỏ rồi lại trắng, trắng rồi lại đỏ.

Sau đó, cô bé lẩm bẩm khe khẽ:

Vịt Bay Lạc Bầy

“Mẹ sẽ buồn… Không thể để mẹ buồn được.”

Bình luận trong livestream cũng hết hồn, spam dày đặc:

【Lần đầu tiên thấy khí quỷ của Huyết Y L0lita d.a.o động dữ dội đến vậy! Cuối cùng, váy của con bé vậy mà vẫn giữ nguyên màu trắng, không hề đổi nữa.】

【Vãi chưởng! Người chơi mới này đã thay đổi thuộc tính của Huyết Y L0lita rồi kìa! Ghê thật!】

Sáng hôm sau, tôi bị giọng nói cơ giới làm tỉnh giấc:

【Số người chơi ban đầu: 30; Hiện còn sống: 15.】

Tôi mơ màng cầm lấy điện thoại, thấy trong nhóm người chơi đang bàn tán về chuyện tối qua lại có 5 người chết.

Ba người bị quỷ g.i.ế.c chết.

Hai người không rõ đã trải qua chuyện gì, nhưng giá trị kinh hãi lên đến 100, thế là toi.

Đột nhiên, tôi nhận được tin nhắn riêng từ Hồng Tỷ:

【Ninh Niệm, em vẫn ổn chứ? Hôm qua chị phải đấu với quỷ trên tầng 2, nên không kịp nói với em một chuyện quan trọng.

Ba ngày đầu tiên, nhất định em phải tận dụng thời gian thu phục “người nhà” của mình.

Chị đã xem livestream của Minh Thần trước đây, đây là thông tin mà chị biết được, xem như bù đắp cho em.

Là lỗi của chị khi không nói trước về quy tắc chọn phòng, khiến em bất đắc dĩ phải ở tận tầng 30.】

Ngoài ra, Hồng Tỷ còn đưa ra một số lời khuyên cho những người chơi mới trong nhóm.

Tuấn Ca thỉnh thoảng lại nhảy vào chửi:

【Nói cho tụi nó làm gì? Tôi thấy cô quá tốt bụng rồi đấy, giúp bọn nó chả có lợi lộc gì cho chúng ta cả!】

Hồng Tỷ nhẹ nhàng khuyên bảo:

【Cùng nhau trải qua chuyện này đâu dễ, đừng tính toán như thế.】

Thế là, những người chơi còn sống đều cảm kích Hồng Tỷ vô cùng.

Hai người chơi kỳ cựu này, có chút thú vị đấy.

Tôi khẽ mỉm cười, áp sát mặt vào màn hình, nhắn lại cho Hồng Tỷ:

【Em vẫn ổn lắm, cảm ơn chị đã quan tâm.】

Lúc này, Boss Không Đầu một tay xách cái đầu của chính mình, một tay xách Tư Tư đang mặc váy trắng, tập tạ như đang nâng hai quả tạ.

Nhìn thấy tôi ôm điện thoại, hắn dường như nhận ra điều gì đó, khẽ nhíu mày:

“Đừng quá thân cận với—”

Một câu còn chưa nói xong, hắn bỗng nhiên ôm lấy ngực, ngã gục xuống đất.

Tư Tư nhăn mặt, vẻ mặt lo lắng, vội vàng đỡ lấy hắn.

Tôi cũng lao nhanh tới, dùng thân mình đỡ lấy hắn.

Cơ chế của phó bản hạn chế NPC tiết lộ thông tin cụ thể về cách vượt ải cho người chơi.

Trò Chơi Kinh Dị - Thẩm Nam NhânTác giả: Thẩm Nam NhânTruyện Đô Thị, Truyện Linh Dị[Chào mừng đến với phó bản “Ngôi Nhà Hạnh Phúc”.] [Người chơi sống sót trong phó bản 7 ngày sẽ được coi là vượt ải.] [Số người chơi ban đầu: 30; số người còn sống: 30.] [Chúc các bạn chơi game vui vẻ~] Vịt Bay Lạc Bầy Sau khi c.h.ế.t vì tai nạn xe, một luồng ánh sáng trắng lóe lên, tôi thấy mình đứng trước một tòa nhà lớn, bên tai vang lên giọng nói máy móc kỳ dị.  Vì bị cận nặng, trong phạm vi ba mét, tôi không phân biệt được người hay động vật.  Không nhìn rõ tòa nhà thế nào, cũng chẳng thấy rõ gương mặt những người xung quanh, chỉ có thể thấy loáng thoáng bóng người. Lúc này, một nữ sinh giọng yếu ớt bật khóc: “Hu hu hu, đây là đâu? Tôi muốn về nhà!” Một tên tóc vàng cáu kỉnh chửi ầm lên: “Mẹ kiếp, ai giở trò? Mau thả ông đây về đi!” Một nam một nữ có vẻ điềm tĩnh hơn bước ra, họ tự giới thiệu là người chơi lâu năm, tên là Hồng tỷ và Tuấn ca.  Hai người tốt bụng giải thích cho chúng tôi: Đây là một trò chơi vô hạn lưu, tất cả những ai bị kéo vào đây đều là người đã chết.  Nếu có… Tôi thở dài, cố gắng nắn lại suy nghĩ lệch lạc của cô bé quỷ nhỏ này:“Bọn họ là ai? Những lời đó là do bọn họ sai. Nếu sau này mẹ gặp được bọn họ, dù thế nào đi nữa, mẹ nhất định sẽ chửi lại giúp con, đánh lại giúp con.”“Nhưng mà Tư Tư, con không được tự nói mình như vậy. Mẹ cũng sẽ buồn lắm đấy.”Sau đó, tôi thì thầm dông dài mãi, chẳng biết thế nào mà lại ngủ quên mất.Điều tôi không biết là—Sau khi tôi ngủ, Tư Tư bám sát bên cạnh, chăm chú nhìn gương mặt tôi, chiếc váy trên người cô bé đỏ rồi lại trắng, trắng rồi lại đỏ.Sau đó, cô bé lẩm bẩm khe khẽ:Vịt Bay Lạc Bầy“Mẹ sẽ buồn… Không thể để mẹ buồn được.”Bình luận trong livestream cũng hết hồn, spam dày đặc:【Lần đầu tiên thấy khí quỷ của Huyết Y L0lita d.a.o động dữ dội đến vậy! Cuối cùng, váy của con bé vậy mà vẫn giữ nguyên màu trắng, không hề đổi nữa.】【Vãi chưởng! Người chơi mới này đã thay đổi thuộc tính của Huyết Y L0lita rồi kìa! Ghê thật!】Sáng hôm sau, tôi bị giọng nói cơ giới làm tỉnh giấc:【Số người chơi ban đầu: 30; Hiện còn sống: 15.】Tôi mơ màng cầm lấy điện thoại, thấy trong nhóm người chơi đang bàn tán về chuyện tối qua lại có 5 người chết.Ba người bị quỷ g.i.ế.c chết.Hai người không rõ đã trải qua chuyện gì, nhưng giá trị kinh hãi lên đến 100, thế là toi.Đột nhiên, tôi nhận được tin nhắn riêng từ Hồng Tỷ:【Ninh Niệm, em vẫn ổn chứ? Hôm qua chị phải đấu với quỷ trên tầng 2, nên không kịp nói với em một chuyện quan trọng.Ba ngày đầu tiên, nhất định em phải tận dụng thời gian thu phục “người nhà” của mình.Chị đã xem livestream của Minh Thần trước đây, đây là thông tin mà chị biết được, xem như bù đắp cho em.Là lỗi của chị khi không nói trước về quy tắc chọn phòng, khiến em bất đắc dĩ phải ở tận tầng 30.】Ngoài ra, Hồng Tỷ còn đưa ra một số lời khuyên cho những người chơi mới trong nhóm.Tuấn Ca thỉnh thoảng lại nhảy vào chửi:【Nói cho tụi nó làm gì? Tôi thấy cô quá tốt bụng rồi đấy, giúp bọn nó chả có lợi lộc gì cho chúng ta cả!】Hồng Tỷ nhẹ nhàng khuyên bảo:【Cùng nhau trải qua chuyện này đâu dễ, đừng tính toán như thế.】Thế là, những người chơi còn sống đều cảm kích Hồng Tỷ vô cùng.Hai người chơi kỳ cựu này, có chút thú vị đấy.Tôi khẽ mỉm cười, áp sát mặt vào màn hình, nhắn lại cho Hồng Tỷ:【Em vẫn ổn lắm, cảm ơn chị đã quan tâm.】Lúc này, Boss Không Đầu một tay xách cái đầu của chính mình, một tay xách Tư Tư đang mặc váy trắng, tập tạ như đang nâng hai quả tạ.Nhìn thấy tôi ôm điện thoại, hắn dường như nhận ra điều gì đó, khẽ nhíu mày:“Đừng quá thân cận với—”Một câu còn chưa nói xong, hắn bỗng nhiên ôm lấy ngực, ngã gục xuống đất.Tư Tư nhăn mặt, vẻ mặt lo lắng, vội vàng đỡ lấy hắn.Tôi cũng lao nhanh tới, dùng thân mình đỡ lấy hắn.Cơ chế của phó bản hạn chế NPC tiết lộ thông tin cụ thể về cách vượt ải cho người chơi.

Chương 7: Chương 7