[Chào mừng đến với phó bản “Ngôi Nhà Hạnh Phúc”.] [Người chơi sống sót trong phó bản 7 ngày sẽ được coi là vượt ải.] [Số người chơi ban đầu: 30; số người còn sống: 30.] [Chúc các bạn chơi game vui vẻ~] Vịt Bay Lạc Bầy Sau khi c.h.ế.t vì tai nạn xe, một luồng ánh sáng trắng lóe lên, tôi thấy mình đứng trước một tòa nhà lớn, bên tai vang lên giọng nói máy móc kỳ dị. Vì bị cận nặng, trong phạm vi ba mét, tôi không phân biệt được người hay động vật. Không nhìn rõ tòa nhà thế nào, cũng chẳng thấy rõ gương mặt những người xung quanh, chỉ có thể thấy loáng thoáng bóng người. Lúc này, một nữ sinh giọng yếu ớt bật khóc: “Hu hu hu, đây là đâu? Tôi muốn về nhà!” Một tên tóc vàng cáu kỉnh chửi ầm lên: “Mẹ kiếp, ai giở trò? Mau thả ông đây về đi!” Một nam một nữ có vẻ điềm tĩnh hơn bước ra, họ tự giới thiệu là người chơi lâu năm, tên là Hồng tỷ và Tuấn ca. Hai người tốt bụng giải thích cho chúng tôi: Đây là một trò chơi vô hạn lưu, tất cả những ai bị kéo vào đây đều là người đã chết. Nếu có…
Chương 53: Chương 53
Trò Chơi Kinh Dị - Thẩm Nam NhânTác giả: Thẩm Nam NhânTruyện Đô Thị, Truyện Linh Dị[Chào mừng đến với phó bản “Ngôi Nhà Hạnh Phúc”.] [Người chơi sống sót trong phó bản 7 ngày sẽ được coi là vượt ải.] [Số người chơi ban đầu: 30; số người còn sống: 30.] [Chúc các bạn chơi game vui vẻ~] Vịt Bay Lạc Bầy Sau khi c.h.ế.t vì tai nạn xe, một luồng ánh sáng trắng lóe lên, tôi thấy mình đứng trước một tòa nhà lớn, bên tai vang lên giọng nói máy móc kỳ dị. Vì bị cận nặng, trong phạm vi ba mét, tôi không phân biệt được người hay động vật. Không nhìn rõ tòa nhà thế nào, cũng chẳng thấy rõ gương mặt những người xung quanh, chỉ có thể thấy loáng thoáng bóng người. Lúc này, một nữ sinh giọng yếu ớt bật khóc: “Hu hu hu, đây là đâu? Tôi muốn về nhà!” Một tên tóc vàng cáu kỉnh chửi ầm lên: “Mẹ kiếp, ai giở trò? Mau thả ông đây về đi!” Một nam một nữ có vẻ điềm tĩnh hơn bước ra, họ tự giới thiệu là người chơi lâu năm, tên là Hồng tỷ và Tuấn ca. Hai người tốt bụng giải thích cho chúng tôi: Đây là một trò chơi vô hạn lưu, tất cả những ai bị kéo vào đây đều là người đã chết. Nếu có… Mãi đến khi tôi quay lại sảnh người chơi, trở về căn phòng thuê của mình, tôi mới tiếp tục tiến vào Cổ Tháp.Quả nhiên, trong biển ý thức của tôi xuất hiện một tòa tháp cao đen kịt, thần bí.Bên trong chính là toàn bộ quỷ dị mà tôi đã gặp trong phó bản lần này.Nhưng dáng vẻ của bọn họ đều đã thay đổi—Không còn bộ dạng dữ tợn, đáng sợ nữa.Mèo là những chú mèo đáng yêu, chó là những chú chó trung thành.Trẻ con ngây thơ, đáng yêu.Thiếu niên cao ráo, mạnh mẽ.Vịt Bay Lạc BầyThiếu nữ xinh đẹp, rạng rỡ.“Chị Ninh, là chị đã thanh tẩy bọn em! Cảm ơn chị!”Chỉ đến lúc này, tôi mới thực sự hiểu bản chất thực sự của nhiệm vụ “Cửu Tầng Quỷ Tháp”.“Tiêu diệt quỷ dị”— chưa bao giờ là xóa bỏ chúng theo nghĩa vật lý.Mà là xóa bỏ bóng ma trong lòng mỗi người.
Mãi đến khi tôi quay lại sảnh người chơi, trở về căn phòng thuê của mình, tôi mới tiếp tục tiến vào Cổ Tháp.
Quả nhiên, trong biển ý thức của tôi xuất hiện một tòa tháp cao đen kịt, thần bí.
Bên trong chính là toàn bộ quỷ dị mà tôi đã gặp trong phó bản lần này.
Nhưng dáng vẻ của bọn họ đều đã thay đổi—
Không còn bộ dạng dữ tợn, đáng sợ nữa.
Mèo là những chú mèo đáng yêu, chó là những chú chó trung thành.
Trẻ con ngây thơ, đáng yêu.
Thiếu niên cao ráo, mạnh mẽ.
Vịt Bay Lạc Bầy
Thiếu nữ xinh đẹp, rạng rỡ.
“Chị Ninh, là chị đã thanh tẩy bọn em! Cảm ơn chị!”
Chỉ đến lúc này, tôi mới thực sự hiểu bản chất thực sự của nhiệm vụ “Cửu Tầng Quỷ Tháp”.
“Tiêu diệt quỷ dị”— chưa bao giờ là xóa bỏ chúng theo nghĩa vật lý.
Mà là xóa bỏ bóng ma trong lòng mỗi người.
Trò Chơi Kinh Dị - Thẩm Nam NhânTác giả: Thẩm Nam NhânTruyện Đô Thị, Truyện Linh Dị[Chào mừng đến với phó bản “Ngôi Nhà Hạnh Phúc”.] [Người chơi sống sót trong phó bản 7 ngày sẽ được coi là vượt ải.] [Số người chơi ban đầu: 30; số người còn sống: 30.] [Chúc các bạn chơi game vui vẻ~] Vịt Bay Lạc Bầy Sau khi c.h.ế.t vì tai nạn xe, một luồng ánh sáng trắng lóe lên, tôi thấy mình đứng trước một tòa nhà lớn, bên tai vang lên giọng nói máy móc kỳ dị. Vì bị cận nặng, trong phạm vi ba mét, tôi không phân biệt được người hay động vật. Không nhìn rõ tòa nhà thế nào, cũng chẳng thấy rõ gương mặt những người xung quanh, chỉ có thể thấy loáng thoáng bóng người. Lúc này, một nữ sinh giọng yếu ớt bật khóc: “Hu hu hu, đây là đâu? Tôi muốn về nhà!” Một tên tóc vàng cáu kỉnh chửi ầm lên: “Mẹ kiếp, ai giở trò? Mau thả ông đây về đi!” Một nam một nữ có vẻ điềm tĩnh hơn bước ra, họ tự giới thiệu là người chơi lâu năm, tên là Hồng tỷ và Tuấn ca. Hai người tốt bụng giải thích cho chúng tôi: Đây là một trò chơi vô hạn lưu, tất cả những ai bị kéo vào đây đều là người đã chết. Nếu có… Mãi đến khi tôi quay lại sảnh người chơi, trở về căn phòng thuê của mình, tôi mới tiếp tục tiến vào Cổ Tháp.Quả nhiên, trong biển ý thức của tôi xuất hiện một tòa tháp cao đen kịt, thần bí.Bên trong chính là toàn bộ quỷ dị mà tôi đã gặp trong phó bản lần này.Nhưng dáng vẻ của bọn họ đều đã thay đổi—Không còn bộ dạng dữ tợn, đáng sợ nữa.Mèo là những chú mèo đáng yêu, chó là những chú chó trung thành.Trẻ con ngây thơ, đáng yêu.Thiếu niên cao ráo, mạnh mẽ.Vịt Bay Lạc BầyThiếu nữ xinh đẹp, rạng rỡ.“Chị Ninh, là chị đã thanh tẩy bọn em! Cảm ơn chị!”Chỉ đến lúc này, tôi mới thực sự hiểu bản chất thực sự của nhiệm vụ “Cửu Tầng Quỷ Tháp”.“Tiêu diệt quỷ dị”— chưa bao giờ là xóa bỏ chúng theo nghĩa vật lý.Mà là xóa bỏ bóng ma trong lòng mỗi người.