Tác giả:

               Núi Côn Luân.                Ở sâu trong một hẻm núi thần bí, chín mươi chín cao thủ có thực lực đáng sợ đang canh giữ ở đây vì một lời hứa.                 Nhưng họ đang rất khó chịu vì bị một người trẻ tuổi làm phiền.                “Cậu đi nhanh lên, chúng tôi không còn gì để dạy cậu. Mười vị sư tỷ của cậu đều đã học xong và rời đi, cậu đi mà gây tai vạ cho họ, tôi chỉ muốn được yên tĩnh làm mỹ nam thôi!”                “Đây là thẻ ngân hàng của tôi, nó có thể rút tiền ở bất kỳ ngân hàng nào trên thế giới. Gia tộc Rothschild, ngân hàng Hoa Kì, gia tộc Morgan đều là sản nghiệp của tôi, bồi thường cho cậu rồi đấy, mau cút đi!”                “Đây là nhẫn của đế sư Long Quốc. Hãy nhớ quốc chủ Long Quốc là sư huynh của cậu, có rắc rối gì cứ đi tìm thằng bé”.                “Đây là lệnh bài của ba trăm nghìn cấm quân toà thánh ở Tây Jerusalem. Năm đó thầy là thần linh của họ đấy! Nếu có thời gian thì con hãy đến phương Tây bảo họ đấm bóp rửa chân cho con…

Chương 5363: Mọi người đều đồng ý!

Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên HạTác giả: SS TầnTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn               Núi Côn Luân.                Ở sâu trong một hẻm núi thần bí, chín mươi chín cao thủ có thực lực đáng sợ đang canh giữ ở đây vì một lời hứa.                 Nhưng họ đang rất khó chịu vì bị một người trẻ tuổi làm phiền.                “Cậu đi nhanh lên, chúng tôi không còn gì để dạy cậu. Mười vị sư tỷ của cậu đều đã học xong và rời đi, cậu đi mà gây tai vạ cho họ, tôi chỉ muốn được yên tĩnh làm mỹ nam thôi!”                “Đây là thẻ ngân hàng của tôi, nó có thể rút tiền ở bất kỳ ngân hàng nào trên thế giới. Gia tộc Rothschild, ngân hàng Hoa Kì, gia tộc Morgan đều là sản nghiệp của tôi, bồi thường cho cậu rồi đấy, mau cút đi!”                “Đây là nhẫn của đế sư Long Quốc. Hãy nhớ quốc chủ Long Quốc là sư huynh của cậu, có rắc rối gì cứ đi tìm thằng bé”.                “Đây là lệnh bài của ba trăm nghìn cấm quân toà thánh ở Tây Jerusalem. Năm đó thầy là thần linh của họ đấy! Nếu có thời gian thì con hãy đến phương Tây bảo họ đấm bóp rửa chân cho con… Lời nói vừa dứt."Đại trưởng lão thật anh minh!"Mọi người đều đồng ý!Lục Chấn Nghiệp mỉm cười ý tứ: "Cao trưởng lão, ông còn ngây ra đó làm gì? Còn không cảm ơn đại trưởng lão!"Cao Bạch Hạc sững sờ tại chỗ.Việc yêu cầu ba người Diệp Quỳnh tham gia kiểm tra đệ tử Võ Tông và việc tự sát có gì khác biệt?...Một ngày sau.Diệp Bắc Minh đứng dậy mặc quần áo vào!Hắn liếc nhìn Đông Phương Xá Nguyệt và Nghê Hoàng đang ngủ say, kéo chăn đắp lên người họ rồi im lặng bước ra khỏi phòng.Vừa đến phòng khách, hắn mới chú ý đến, có hơn chục viên đá truyền âm đang lơ lửng trong không trung!Thần lực được truyền vào đó!"Diệp công tử, tôi có chuyện tìm anh!""Diệp công tử, anh nghỉ ngơi xong chưa?""Diệp công tử, anh đang làm gì đấy? Anh nghỉ ngơi cũng quá lâu rồi, nếu nghỉ ngơi xong rồi thì hãy trả lời đi!""Diệp công tử, tôi và cha tôi đợi anh ở bên ngoài ... "Tất cả đều là giọng của Cổ Yên Tuyết.Gần như là cứ một hai giờ lại gửi đến một viên đá truyền âm!Bước ra khỏi sân nơi họ ở, Cổ Yên Tuyết và Cổ Kim Khứ quả nhiên đã đợi rấtlâu."Anh thế nào? Cần nghỉ ngơi lâu như vậy sao?" Khi Cổ Yên Tuyết nhìn thấy Diệp Bắc Minh, cô ta liền gian dữ đi tới: "Cha tôi là Điện chủ của Côn Luân Điện, anh cũng thật không hiểu chuyện quá rồi đấy?""Lại để chúng tôi chờ ở đây một ngày một đêm!"Diệp Bắc Minh có chút ngượng ngùng!Cổ Kim Khứ khẽ lắc đầu: "Không sao, Diệp công tử và hai hồng nhan đã lâu không gặp, cần có thời gian ôn lại chuyện cũ!"Cổ Yên Tuyết cau mày: "Ôn lại chuyện cũ lâu như vậy sao?""Đã một ngày một đêm rồi, nói gì mà lâu như vậy còn chưa nói xong?""Cha! Ai noi con khong hiểu chuyen nam nữ? Con hiểu!" Cổ Yên Tuyết không khách khí.Đột nhiênCô ta dường như đã nghĩ đến điều gì đó, đôi mắt mở to, kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Diệp Bắc Minh: "Anh ... anh bắt đầu từ hôm qua, vẫn luôn cùng họ ... ""Tuyết Nhi!"

Lời nói vừa dứt.

"Đại trưởng lão thật anh minh!"

Mọi người đều đồng ý!

Lục Chấn Nghiệp mỉm cười ý tứ: "Cao trưởng lão, ông còn ngây ra đó làm gì? Còn không cảm ơn đại trưởng lão!"

Cao Bạch Hạc sững sờ tại chỗ.

Việc yêu cầu ba người Diệp Quỳnh tham gia kiểm tra đệ tử Võ Tông và việc tự sát có gì khác biệt?

...

Một ngày sau.

Diệp Bắc Minh đứng dậy mặc quần áo vào!

Hắn liếc nhìn Đông Phương Xá Nguyệt và Nghê Hoàng đang ngủ say, kéo chăn đắp lên người họ rồi im lặng bước ra khỏi phòng.

Vừa đến phòng khách, hắn mới chú ý đến, có hơn chục viên đá truyền âm đang lơ lửng trong không trung!

Thần lực được truyền vào đó!

"Diệp công tử, tôi có chuyện tìm anh!"

"Diệp công tử, anh nghỉ ngơi xong chưa?"

"Diệp công tử, anh đang làm gì đấy? Anh nghỉ ngơi cũng quá lâu rồi, nếu nghỉ ngơi xong rồi thì hãy trả lời đi!"

"Diệp công tử, tôi và cha tôi đợi anh ở bên ngoài ... "

Tất cả đều là giọng của Cổ Yên Tuyết.

Gần như là cứ một hai giờ lại gửi đến một viên đá truyền âm!

Bước ra khỏi sân nơi họ ở, Cổ Yên Tuyết và Cổ Kim Khứ quả nhiên đã đợi rất

lâu.

"Anh thế nào? Cần nghỉ ngơi lâu như vậy sao?" Khi Cổ Yên Tuyết nhìn thấy Diệp Bắc Minh, cô ta liền gian dữ đi tới: "Cha tôi là Điện chủ của Côn Luân Điện, anh cũng thật không hiểu chuyện quá rồi đấy?"

"Lại để chúng tôi chờ ở đây một ngày một đêm!"

Diệp Bắc Minh có chút ngượng ngùng!

Cổ Kim Khứ khẽ lắc đầu: "Không sao, Diệp công tử và hai hồng nhan đã lâu không gặp, cần có thời gian ôn lại chuyện cũ!"

Cổ Yên Tuyết cau mày: "Ôn lại chuyện cũ lâu như vậy sao?"

"Đã một ngày một đêm rồi, nói gì mà lâu như vậy còn chưa nói xong?"

"Cha! Ai noi con khong hiểu chuyen nam nữ? Con hiểu!" Cổ Yên Tuyết không khách khí.

Đột nhiên

Cô ta dường như đã nghĩ đến điều gì đó, đôi mắt mở to, kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Diệp Bắc Minh: "Anh ... anh bắt đầu từ hôm qua, vẫn luôn cùng họ ... "

"Tuyết Nhi!"

Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên HạTác giả: SS TầnTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn               Núi Côn Luân.                Ở sâu trong một hẻm núi thần bí, chín mươi chín cao thủ có thực lực đáng sợ đang canh giữ ở đây vì một lời hứa.                 Nhưng họ đang rất khó chịu vì bị một người trẻ tuổi làm phiền.                “Cậu đi nhanh lên, chúng tôi không còn gì để dạy cậu. Mười vị sư tỷ của cậu đều đã học xong và rời đi, cậu đi mà gây tai vạ cho họ, tôi chỉ muốn được yên tĩnh làm mỹ nam thôi!”                “Đây là thẻ ngân hàng của tôi, nó có thể rút tiền ở bất kỳ ngân hàng nào trên thế giới. Gia tộc Rothschild, ngân hàng Hoa Kì, gia tộc Morgan đều là sản nghiệp của tôi, bồi thường cho cậu rồi đấy, mau cút đi!”                “Đây là nhẫn của đế sư Long Quốc. Hãy nhớ quốc chủ Long Quốc là sư huynh của cậu, có rắc rối gì cứ đi tìm thằng bé”.                “Đây là lệnh bài của ba trăm nghìn cấm quân toà thánh ở Tây Jerusalem. Năm đó thầy là thần linh của họ đấy! Nếu có thời gian thì con hãy đến phương Tây bảo họ đấm bóp rửa chân cho con… Lời nói vừa dứt."Đại trưởng lão thật anh minh!"Mọi người đều đồng ý!Lục Chấn Nghiệp mỉm cười ý tứ: "Cao trưởng lão, ông còn ngây ra đó làm gì? Còn không cảm ơn đại trưởng lão!"Cao Bạch Hạc sững sờ tại chỗ.Việc yêu cầu ba người Diệp Quỳnh tham gia kiểm tra đệ tử Võ Tông và việc tự sát có gì khác biệt?...Một ngày sau.Diệp Bắc Minh đứng dậy mặc quần áo vào!Hắn liếc nhìn Đông Phương Xá Nguyệt và Nghê Hoàng đang ngủ say, kéo chăn đắp lên người họ rồi im lặng bước ra khỏi phòng.Vừa đến phòng khách, hắn mới chú ý đến, có hơn chục viên đá truyền âm đang lơ lửng trong không trung!Thần lực được truyền vào đó!"Diệp công tử, tôi có chuyện tìm anh!""Diệp công tử, anh nghỉ ngơi xong chưa?""Diệp công tử, anh đang làm gì đấy? Anh nghỉ ngơi cũng quá lâu rồi, nếu nghỉ ngơi xong rồi thì hãy trả lời đi!""Diệp công tử, tôi và cha tôi đợi anh ở bên ngoài ... "Tất cả đều là giọng của Cổ Yên Tuyết.Gần như là cứ một hai giờ lại gửi đến một viên đá truyền âm!Bước ra khỏi sân nơi họ ở, Cổ Yên Tuyết và Cổ Kim Khứ quả nhiên đã đợi rấtlâu."Anh thế nào? Cần nghỉ ngơi lâu như vậy sao?" Khi Cổ Yên Tuyết nhìn thấy Diệp Bắc Minh, cô ta liền gian dữ đi tới: "Cha tôi là Điện chủ của Côn Luân Điện, anh cũng thật không hiểu chuyện quá rồi đấy?""Lại để chúng tôi chờ ở đây một ngày một đêm!"Diệp Bắc Minh có chút ngượng ngùng!Cổ Kim Khứ khẽ lắc đầu: "Không sao, Diệp công tử và hai hồng nhan đã lâu không gặp, cần có thời gian ôn lại chuyện cũ!"Cổ Yên Tuyết cau mày: "Ôn lại chuyện cũ lâu như vậy sao?""Đã một ngày một đêm rồi, nói gì mà lâu như vậy còn chưa nói xong?""Cha! Ai noi con khong hiểu chuyen nam nữ? Con hiểu!" Cổ Yên Tuyết không khách khí.Đột nhiênCô ta dường như đã nghĩ đến điều gì đó, đôi mắt mở to, kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Diệp Bắc Minh: "Anh ... anh bắt đầu từ hôm qua, vẫn luôn cùng họ ... ""Tuyết Nhi!"

Chương 5363: Mọi người đều đồng ý!