Núi Côn Luân. Ở sâu trong một hẻm núi thần bí, chín mươi chín cao thủ có thực lực đáng sợ đang canh giữ ở đây vì một lời hứa. Nhưng họ đang rất khó chịu vì bị một người trẻ tuổi làm phiền. “Cậu đi nhanh lên, chúng tôi không còn gì để dạy cậu. Mười vị sư tỷ của cậu đều đã học xong và rời đi, cậu đi mà gây tai vạ cho họ, tôi chỉ muốn được yên tĩnh làm mỹ nam thôi!” “Đây là thẻ ngân hàng của tôi, nó có thể rút tiền ở bất kỳ ngân hàng nào trên thế giới. Gia tộc Rothschild, ngân hàng Hoa Kì, gia tộc Morgan đều là sản nghiệp của tôi, bồi thường cho cậu rồi đấy, mau cút đi!” “Đây là nhẫn của đế sư Long Quốc. Hãy nhớ quốc chủ Long Quốc là sư huynh của cậu, có rắc rối gì cứ đi tìm thằng bé”. “Đây là lệnh bài của ba trăm nghìn cấm quân toà thánh ở Tây Jerusalem. Năm đó thầy là thần linh của họ đấy! Nếu có thời gian thì con hãy đến phương Tây bảo họ đấm bóp rửa chân cho con…
Chương 5387: Giờ phút này
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên HạTác giả: SS TầnTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn Núi Côn Luân. Ở sâu trong một hẻm núi thần bí, chín mươi chín cao thủ có thực lực đáng sợ đang canh giữ ở đây vì một lời hứa. Nhưng họ đang rất khó chịu vì bị một người trẻ tuổi làm phiền. “Cậu đi nhanh lên, chúng tôi không còn gì để dạy cậu. Mười vị sư tỷ của cậu đều đã học xong và rời đi, cậu đi mà gây tai vạ cho họ, tôi chỉ muốn được yên tĩnh làm mỹ nam thôi!” “Đây là thẻ ngân hàng của tôi, nó có thể rút tiền ở bất kỳ ngân hàng nào trên thế giới. Gia tộc Rothschild, ngân hàng Hoa Kì, gia tộc Morgan đều là sản nghiệp của tôi, bồi thường cho cậu rồi đấy, mau cút đi!” “Đây là nhẫn của đế sư Long Quốc. Hãy nhớ quốc chủ Long Quốc là sư huynh của cậu, có rắc rối gì cứ đi tìm thằng bé”. “Đây là lệnh bài của ba trăm nghìn cấm quân toà thánh ở Tây Jerusalem. Năm đó thầy là thần linh của họ đấy! Nếu có thời gian thì con hãy đến phương Tây bảo họ đấm bóp rửa chân cho con… Còn năm gia tộc còn lại thì ở ẩn!Mười đại gia tộc, bắt tay với nhau!Giờ phút này.Gia chủ nhà họ Cao đứng ra phản bác Vu Nhung ngay trước mặt mọi người, lẽ nào nội bộ lục đục rồi?Vu Nhung cảm thấy có gì đó sai sai: "Cao gia chủ, ông có ý gì?"Cao gia chủ thẳng thắn bảo: "Ý gì ư? Lứa thiên tài đời này của nhà họ Vu đã chết hết rồi!""Trong vòng ít nhất là mười tỷ năm tới, nhà họ Vu sẽ rơi vào cảnh khó khăn!""Nhà họ Lục cũng tương tự! Nhà họ Vu với nhà họ Lục các ông đã chiếm vị trí đại trưởng lão, và nhị trưởng lão ở Võ Tông bao nhiêu năm nay, giờ là lúc nên giao lại rồi nhỉ?""Ý tôi đã đủ rõ chưa?""Nếu ông vẫn nghe không hiểu, tôi dịch lại giúp ông nhỉ?"Lời này vừa nói ra.Quảng trường Võ Tông im lặng như tờ!Gia chủ nhà họ Cao nói chuyện quá thẳng thắn!Phải gọi là không vòng vo tí nào!Nhưng.Đến cái cảnh giới như họ thì cũng chẳng có gì mà phải vòng vo cả, trong lòng mọi người đều biết hết!Khuôn mặt già của Lục Chấn Nghiệp tái nhợt!Hai mắt Vu Nhung đầy lửa giận: "Cao Nghĩa! Lão phu vẫn còn là đại trưởng lão Võ Tông, ông có gấp qua không vậy?"Cao Nghĩa nhếch môi cười: "Sắp không phải nữa rồi!""Các đại gia chủ đã đề nghị bỏ phiếu, thay đổi trưởng lão""Tôi đề nghị, bãi miễn thân phận Đại trưởng lão của Vu Nhung, bãi miễn thân phận Nhị trưởng lão của Lục Chấn Nghiệp, Đại trưởng lão sẽ do Cao Bạch Hạc đảm nhận, Nhị trưởng lão sẽ do Từ Trung Thiên đảm nhiệm!""Đồng ý!""Tôi cũng đồng ý!"Gia chủ nhà họ Bạch, nhà họ Từ giơ tay.Cộng thêm Cao Nghĩa, tổng cộng là ba người tán thành!Gia chủ nhà họ Vu và nhà họ Lục là hai người đàn ông trung niên, họ chẳng có tí cảm giác tồn tại nào!Người nắm quyền thực tế của nhà họ Vu và nhà họ Lục cũng là Vu Nhung và Lục Chấn Nghiệp!Tuy hai gia chủ nhà đó bỏ phiếu phản đối, nhưng vô tích sự!Cao Nghĩa cười thâm ý: "Năm với ba, Vu Nhung, ông thua rồi!""Ha ha ha ha ha"Vu Nhung tức quá hóa cười: "Thú vị, thú vị đấy!"Ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống người khác!Ông ta nhìn Cao Nghĩa chằm chằm, hận không thể xông lên xé xác ông ta ngay bây giờ!Nỗi căm hận này còn gấp trăm lần so với hận Diệp Bắc Minh!"Cao Nghĩa, lão phu thừa nhận! Lần này, nhà họ Vu đã mất quá nhiều thiên tài, trong vòng một hai chục tỷ năm tới, rất khó cạnh tranh với các ông!"
Còn năm gia tộc còn lại thì ở ẩn!
Mười đại gia tộc, bắt tay với nhau!
Giờ phút này.
Gia chủ nhà họ Cao đứng ra phản bác Vu Nhung ngay trước mặt mọi người, lẽ nào nội bộ lục đục rồi?
Vu Nhung cảm thấy có gì đó sai sai: "Cao gia chủ, ông có ý gì?"
Cao gia chủ thẳng thắn bảo: "Ý gì ư? Lứa thiên tài đời này của nhà họ Vu đã chết hết rồi!"
"Trong vòng ít nhất là mười tỷ năm tới, nhà họ Vu sẽ rơi vào cảnh khó khăn!"
"Nhà họ Lục cũng tương tự! Nhà họ Vu với nhà họ Lục các ông đã chiếm vị trí đại trưởng lão, và nhị trưởng lão ở Võ Tông bao nhiêu năm nay, giờ là lúc nên giao lại rồi nhỉ?"
"Ý tôi đã đủ rõ chưa?"
"Nếu ông vẫn nghe không hiểu, tôi dịch lại giúp ông nhỉ?"
Lời này vừa nói ra.
Quảng trường Võ Tông im lặng như tờ!
Gia chủ nhà họ Cao nói chuyện quá thẳng thắn!
Phải gọi là không vòng vo tí nào!
Nhưng.
Đến cái cảnh giới như họ thì cũng chẳng có gì mà phải vòng vo cả, trong lòng mọi người đều biết hết!
Khuôn mặt già của Lục Chấn Nghiệp tái nhợt!
Hai mắt Vu Nhung đầy lửa giận: "Cao Nghĩa! Lão phu vẫn còn là đại trưởng lão Võ Tông, ông có gấp qua không vậy?"
Cao Nghĩa nhếch môi cười: "Sắp không phải nữa rồi!"
"Các đại gia chủ đã đề nghị bỏ phiếu, thay đổi trưởng lão"
"Tôi đề nghị, bãi miễn thân phận Đại trưởng lão của Vu Nhung, bãi miễn thân phận Nhị trưởng lão của Lục Chấn Nghiệp, Đại trưởng lão sẽ do Cao Bạch Hạc đảm nhận, Nhị trưởng lão sẽ do Từ Trung Thiên đảm nhiệm!"
"Đồng ý!"
"Tôi cũng đồng ý!"
Gia chủ nhà họ Bạch, nhà họ Từ giơ tay.
Cộng thêm Cao Nghĩa, tổng cộng là ba người tán thành!
Gia chủ nhà họ Vu và nhà họ Lục là hai người đàn ông trung niên, họ chẳng có tí cảm giác tồn tại nào!
Người nắm quyền thực tế của nhà họ Vu và nhà họ Lục cũng là Vu Nhung và Lục Chấn Nghiệp!
Tuy hai gia chủ nhà đó bỏ phiếu phản đối, nhưng vô tích sự!
Cao Nghĩa cười thâm ý: "Năm với ba, Vu Nhung, ông thua rồi!"
"Ha ha ha ha ha"
Vu Nhung tức quá hóa cười: "Thú vị, thú vị đấy!"
Ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống người khác!
Ông ta nhìn Cao Nghĩa chằm chằm, hận không thể xông lên xé xác ông ta ngay bây giờ!
Nỗi căm hận này còn gấp trăm lần so với hận Diệp Bắc Minh!
"Cao Nghĩa, lão phu thừa nhận! Lần này, nhà họ Vu đã mất quá nhiều thiên tài, trong vòng một hai chục tỷ năm tới, rất khó cạnh tranh với các ông!"
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên HạTác giả: SS TầnTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn Núi Côn Luân. Ở sâu trong một hẻm núi thần bí, chín mươi chín cao thủ có thực lực đáng sợ đang canh giữ ở đây vì một lời hứa. Nhưng họ đang rất khó chịu vì bị một người trẻ tuổi làm phiền. “Cậu đi nhanh lên, chúng tôi không còn gì để dạy cậu. Mười vị sư tỷ của cậu đều đã học xong và rời đi, cậu đi mà gây tai vạ cho họ, tôi chỉ muốn được yên tĩnh làm mỹ nam thôi!” “Đây là thẻ ngân hàng của tôi, nó có thể rút tiền ở bất kỳ ngân hàng nào trên thế giới. Gia tộc Rothschild, ngân hàng Hoa Kì, gia tộc Morgan đều là sản nghiệp của tôi, bồi thường cho cậu rồi đấy, mau cút đi!” “Đây là nhẫn của đế sư Long Quốc. Hãy nhớ quốc chủ Long Quốc là sư huynh của cậu, có rắc rối gì cứ đi tìm thằng bé”. “Đây là lệnh bài của ba trăm nghìn cấm quân toà thánh ở Tây Jerusalem. Năm đó thầy là thần linh của họ đấy! Nếu có thời gian thì con hãy đến phương Tây bảo họ đấm bóp rửa chân cho con… Còn năm gia tộc còn lại thì ở ẩn!Mười đại gia tộc, bắt tay với nhau!Giờ phút này.Gia chủ nhà họ Cao đứng ra phản bác Vu Nhung ngay trước mặt mọi người, lẽ nào nội bộ lục đục rồi?Vu Nhung cảm thấy có gì đó sai sai: "Cao gia chủ, ông có ý gì?"Cao gia chủ thẳng thắn bảo: "Ý gì ư? Lứa thiên tài đời này của nhà họ Vu đã chết hết rồi!""Trong vòng ít nhất là mười tỷ năm tới, nhà họ Vu sẽ rơi vào cảnh khó khăn!""Nhà họ Lục cũng tương tự! Nhà họ Vu với nhà họ Lục các ông đã chiếm vị trí đại trưởng lão, và nhị trưởng lão ở Võ Tông bao nhiêu năm nay, giờ là lúc nên giao lại rồi nhỉ?""Ý tôi đã đủ rõ chưa?""Nếu ông vẫn nghe không hiểu, tôi dịch lại giúp ông nhỉ?"Lời này vừa nói ra.Quảng trường Võ Tông im lặng như tờ!Gia chủ nhà họ Cao nói chuyện quá thẳng thắn!Phải gọi là không vòng vo tí nào!Nhưng.Đến cái cảnh giới như họ thì cũng chẳng có gì mà phải vòng vo cả, trong lòng mọi người đều biết hết!Khuôn mặt già của Lục Chấn Nghiệp tái nhợt!Hai mắt Vu Nhung đầy lửa giận: "Cao Nghĩa! Lão phu vẫn còn là đại trưởng lão Võ Tông, ông có gấp qua không vậy?"Cao Nghĩa nhếch môi cười: "Sắp không phải nữa rồi!""Các đại gia chủ đã đề nghị bỏ phiếu, thay đổi trưởng lão""Tôi đề nghị, bãi miễn thân phận Đại trưởng lão của Vu Nhung, bãi miễn thân phận Nhị trưởng lão của Lục Chấn Nghiệp, Đại trưởng lão sẽ do Cao Bạch Hạc đảm nhận, Nhị trưởng lão sẽ do Từ Trung Thiên đảm nhiệm!""Đồng ý!""Tôi cũng đồng ý!"Gia chủ nhà họ Bạch, nhà họ Từ giơ tay.Cộng thêm Cao Nghĩa, tổng cộng là ba người tán thành!Gia chủ nhà họ Vu và nhà họ Lục là hai người đàn ông trung niên, họ chẳng có tí cảm giác tồn tại nào!Người nắm quyền thực tế của nhà họ Vu và nhà họ Lục cũng là Vu Nhung và Lục Chấn Nghiệp!Tuy hai gia chủ nhà đó bỏ phiếu phản đối, nhưng vô tích sự!Cao Nghĩa cười thâm ý: "Năm với ba, Vu Nhung, ông thua rồi!""Ha ha ha ha ha"Vu Nhung tức quá hóa cười: "Thú vị, thú vị đấy!"Ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống người khác!Ông ta nhìn Cao Nghĩa chằm chằm, hận không thể xông lên xé xác ông ta ngay bây giờ!Nỗi căm hận này còn gấp trăm lần so với hận Diệp Bắc Minh!"Cao Nghĩa, lão phu thừa nhận! Lần này, nhà họ Vu đã mất quá nhiều thiên tài, trong vòng một hai chục tỷ năm tới, rất khó cạnh tranh với các ông!"