Núi Côn Luân. Ở sâu trong một hẻm núi thần bí, chín mươi chín cao thủ có thực lực đáng sợ đang canh giữ ở đây vì một lời hứa. Nhưng họ đang rất khó chịu vì bị một người trẻ tuổi làm phiền. “Cậu đi nhanh lên, chúng tôi không còn gì để dạy cậu. Mười vị sư tỷ của cậu đều đã học xong và rời đi, cậu đi mà gây tai vạ cho họ, tôi chỉ muốn được yên tĩnh làm mỹ nam thôi!” “Đây là thẻ ngân hàng của tôi, nó có thể rút tiền ở bất kỳ ngân hàng nào trên thế giới. Gia tộc Rothschild, ngân hàng Hoa Kì, gia tộc Morgan đều là sản nghiệp của tôi, bồi thường cho cậu rồi đấy, mau cút đi!” “Đây là nhẫn của đế sư Long Quốc. Hãy nhớ quốc chủ Long Quốc là sư huynh của cậu, có rắc rối gì cứ đi tìm thằng bé”. “Đây là lệnh bài của ba trăm nghìn cấm quân toà thánh ở Tây Jerusalem. Năm đó thầy là thần linh của họ đấy! Nếu có thời gian thì con hãy đến phương Tây bảo họ đấm bóp rửa chân cho con…
Chương 5389: Các ngươi còn đợi gì nữa?
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên HạTác giả: SS TầnTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn Núi Côn Luân. Ở sâu trong một hẻm núi thần bí, chín mươi chín cao thủ có thực lực đáng sợ đang canh giữ ở đây vì một lời hứa. Nhưng họ đang rất khó chịu vì bị một người trẻ tuổi làm phiền. “Cậu đi nhanh lên, chúng tôi không còn gì để dạy cậu. Mười vị sư tỷ của cậu đều đã học xong và rời đi, cậu đi mà gây tai vạ cho họ, tôi chỉ muốn được yên tĩnh làm mỹ nam thôi!” “Đây là thẻ ngân hàng của tôi, nó có thể rút tiền ở bất kỳ ngân hàng nào trên thế giới. Gia tộc Rothschild, ngân hàng Hoa Kì, gia tộc Morgan đều là sản nghiệp của tôi, bồi thường cho cậu rồi đấy, mau cút đi!” “Đây là nhẫn của đế sư Long Quốc. Hãy nhớ quốc chủ Long Quốc là sư huynh của cậu, có rắc rối gì cứ đi tìm thằng bé”. “Đây là lệnh bài của ba trăm nghìn cấm quân toà thánh ở Tây Jerusalem. Năm đó thầy là thần linh của họ đấy! Nếu có thời gian thì con hãy đến phương Tây bảo họ đấm bóp rửa chân cho con… "Vu Nhung, ông làm gì vậy!""Vu Nhung, bớt giận!""Ông còn không mau cất binh khí Đại Đế đi!"Một đám trưởng lão của Võ Tông đều sửng sốt!Vu Nhung đỏ hồng mắt: "Má nó chứ! Mệnh của lão phu, lão phu tự quyết!""Đám rác rưởi các ngươi đều đáng chết!""Cả ngươi nữa, Cao Nghĩa, ngươi cũng đáng chết, ngươi còn đáng chết hơn thằng nhóc thể chất Hỗn Độn gấp vạn lần! Giết!"Gào!Cửu Chuyển Động Hư Đao gào một tiếng, đế uy kh*ng b* nghiền áp về phía Cao Nghĩa!Chỉ thấy, Cao Nghĩa còn nhếch môi cười khẩy: 'Cuối cùng ông ta cũng mắc bẫy, lão già này lôi cả binh khí Đại Đế ra rồi, thế thì cng ta không cần sống nữa đâu!'Ông ta cố tình làm ra vẻ hoảng loạn: "Nhà họ Vu phản rồi ... phản rồi ... ""Các ngươi còn đợi gì nữa? Còn không mau qua đây trấn sát Vu Nhung!"Giây tiếp theo.Ong!Ong!Ong!Ba luồng đế uy khác nhau từ ba hướng đánh tới!Âm ầm ầm!Thiên địa chấn động, mọi người ngẩng đầu lên nhìn!"Kim Ô Đỉnh!""Hậu Thổ Thuẫn!""U Minh Đế Kiếm!"Một vị lão giả của Côn Luân Điện hít một ngụm khí lạnh: "Sss! Điện chủ, binh khí đại đế của ba đại gia tộc là nhà họ Bạch, nhà họ Cao và nhà họ Từ tề tụ, họ đã có chuẩn bị từ trước rồi!""Cho dù hôm nay chúng ta không tới, phỏng chừng Vu Nhung và Lục Chấn Nghiệp cũng chỉ còn một con đường chết thôi ... ""Chúng ta có cần ra tay không?"Cổ Kim Khứ lắc đầu, ánh mắt ngưng trọng: "Không phải nhắm vào chúng ta! Cứ quan sát trước đã rồi nói sau!""Vâng!"Đại chiến hết sức căng thẳng!Cùng lúc đó.Ở Võ Cực Đại Lục, trên Võ Thần Kim Tự Tháp.Diệp Bắc Minh khoanh chân ngồi xếp bằng, cấp tốc trị thương, cứ đánh vừa nãy, anh đã bộc phát toàn bộ sức mạnh của mình!Không dựa vào tháp Càn Khôn Trấn Ngục, cũng không dựa vào Nghĩa địa Hỗn Độn!Anh chỉ dùng mỗi sức mạnh cơ bắp, cộng với kiếm Càn Khôn Trấn Ngục để đỡ một đòn của ba kiện binh khí nửa bước đại đế!Đừng thấy ngoài mặt trông anh không sao!Thực ra.Gân mạch toàn thân cơ hồ vỡ hết!"Nhóc con, hình như bên ngoai đánh nhau rồi!""Ồ? Chuyện gì vậy?""Không biết ... chiến đấu kịch liệt lắm! Tôi cảm nhận được khí tức của bốn loại binh khí Đại Đế khác nhau, đang tiến hành sinh tử chiến, nhưng hình như không liên quan đến cậu!" Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nghi hoặc: "Hình như ... Võ Tông xảy ra nội chiến rồi!""Nội chiến á?"Diệp Bắc Minh thấy hơi lạ."Kệ đi, tốt nhất là đừng ai để ý đến cậu, chúng ta trị thương trước đi!"Trên quảng trường Võ Tông, trận chiến không có một tí hồi hộp nào!Vu Nhung bị đánh bay ra ngoài, Cửu Chuyển Động Hư Đao trong tay ông ta kêu lên một tiếng!Không ngăn được uy lực của ba kiện binh khí Đại Đế gồm Kim Ô Đỉnh, Hậu Thổ Thuẫn, U Minh Đế Kiếm!Răng rắc! Một tiếng!Ông ta cố đứng dậy mấy lần, cuối cùng không dậy nổi nữa!Hậu Thổ Thuẫn bổ xuống, Vu Nhung hóa thành hư vô, biến mất vô tung vô ảnh."A ... Vu lão ... tôi sai rồi, tôi thuc su sai rồi ... bup bup bup!" Luc Chan Nghiệp sợ đến nỗi quỳ xuống, điên cuồng dập đầu.Cao Nghĩa thản nhiên nói: "Vu Nhung có ý đồ mưu phản, bị trấn sát ngay trước công chúng!"
"Vu Nhung, ông làm gì vậy!"
"Vu Nhung, bớt giận!"
"Ông còn không mau cất binh khí Đại Đế đi!"
Một đám trưởng lão của Võ Tông đều sửng sốt!
Vu Nhung đỏ hồng mắt: "Má nó chứ! Mệnh của lão phu, lão phu tự quyết!"
"Đám rác rưởi các ngươi đều đáng chết!"
"Cả ngươi nữa, Cao Nghĩa, ngươi cũng đáng chết, ngươi còn đáng chết hơn thằng nhóc thể chất Hỗn Độn gấp vạn lần! Giết!"
Gào!
Cửu Chuyển Động Hư Đao gào một tiếng, đế uy kh*ng b* nghiền áp về phía Cao Nghĩa!
Chỉ thấy, Cao Nghĩa còn nhếch môi cười khẩy: 'Cuối cùng ông ta cũng mắc bẫy, lão già này lôi cả binh khí Đại Đế ra rồi, thế thì cng ta không cần sống nữa đâu!'
Ông ta cố tình làm ra vẻ hoảng loạn: "Nhà họ Vu phản rồi ... phản rồi ... "
"Các ngươi còn đợi gì nữa? Còn không mau qua đây trấn sát Vu Nhung!"
Giây tiếp theo.
Ong!
Ong!
Ong!
Ba luồng đế uy khác nhau từ ba hướng đánh tới!
Âm ầm ầm!
Thiên địa chấn động, mọi người ngẩng đầu lên nhìn!
"Kim Ô Đỉnh!"
"Hậu Thổ Thuẫn!"
"U Minh Đế Kiếm!"
Một vị lão giả của Côn Luân Điện hít một ngụm khí lạnh: "Sss! Điện chủ, binh khí đại đế của ba đại gia tộc là nhà họ Bạch, nhà họ Cao và nhà họ Từ tề tụ, họ đã có chuẩn bị từ trước rồi!"
"Cho dù hôm nay chúng ta không tới, phỏng chừng Vu Nhung và Lục Chấn Nghiệp cũng chỉ còn một con đường chết thôi ... "
"Chúng ta có cần ra tay không?"
Cổ Kim Khứ lắc đầu, ánh mắt ngưng trọng: "Không phải nhắm vào chúng ta! Cứ quan sát trước đã rồi nói sau!"
"Vâng!"
Đại chiến hết sức căng thẳng!
Cùng lúc đó.
Ở Võ Cực Đại Lục, trên Võ Thần Kim Tự Tháp.
Diệp Bắc Minh khoanh chân ngồi xếp bằng, cấp tốc trị thương, cứ đánh vừa nãy, anh đã bộc phát toàn bộ sức mạnh của mình!
Không dựa vào tháp Càn Khôn Trấn Ngục, cũng không dựa vào Nghĩa địa Hỗn Độn!
Anh chỉ dùng mỗi sức mạnh cơ bắp, cộng với kiếm Càn Khôn Trấn Ngục để đỡ một đòn của ba kiện binh khí nửa bước đại đế!
Đừng thấy ngoài mặt trông anh không sao!
Thực ra.
Gân mạch toàn thân cơ hồ vỡ hết!
"Nhóc con, hình như bên ngoai đánh nhau rồi!"
"Ồ? Chuyện gì vậy?"
"Không biết ... chiến đấu kịch liệt lắm! Tôi cảm nhận được khí tức của bốn loại binh khí Đại Đế khác nhau, đang tiến hành sinh tử chiến, nhưng hình như không liên quan đến cậu!" Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nghi hoặc: "Hình như ... Võ Tông xảy ra nội chiến rồi!"
"Nội chiến á?"
Diệp Bắc Minh thấy hơi lạ.
"Kệ đi, tốt nhất là đừng ai để ý đến cậu, chúng ta trị thương trước đi!"
Trên quảng trường Võ Tông, trận chiến không có một tí hồi hộp nào!
Vu Nhung bị đánh bay ra ngoài, Cửu Chuyển Động Hư Đao trong tay ông ta kêu lên một tiếng!
Không ngăn được uy lực của ba kiện binh khí Đại Đế gồm Kim Ô Đỉnh, Hậu Thổ Thuẫn, U Minh Đế Kiếm!
Răng rắc! Một tiếng!
Ông ta cố đứng dậy mấy lần, cuối cùng không dậy nổi nữa!
Hậu Thổ Thuẫn bổ xuống, Vu Nhung hóa thành hư vô, biến mất vô tung vô ảnh.
"A ... Vu lão ... tôi sai rồi, tôi thuc su sai rồi ... bup bup bup!" Luc Chan Nghiệp sợ đến nỗi quỳ xuống, điên cuồng dập đầu.
Cao Nghĩa thản nhiên nói: "Vu Nhung có ý đồ mưu phản, bị trấn sát ngay trước công chúng!"
Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên HạTác giả: SS TầnTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn Núi Côn Luân. Ở sâu trong một hẻm núi thần bí, chín mươi chín cao thủ có thực lực đáng sợ đang canh giữ ở đây vì một lời hứa. Nhưng họ đang rất khó chịu vì bị một người trẻ tuổi làm phiền. “Cậu đi nhanh lên, chúng tôi không còn gì để dạy cậu. Mười vị sư tỷ của cậu đều đã học xong và rời đi, cậu đi mà gây tai vạ cho họ, tôi chỉ muốn được yên tĩnh làm mỹ nam thôi!” “Đây là thẻ ngân hàng của tôi, nó có thể rút tiền ở bất kỳ ngân hàng nào trên thế giới. Gia tộc Rothschild, ngân hàng Hoa Kì, gia tộc Morgan đều là sản nghiệp của tôi, bồi thường cho cậu rồi đấy, mau cút đi!” “Đây là nhẫn của đế sư Long Quốc. Hãy nhớ quốc chủ Long Quốc là sư huynh của cậu, có rắc rối gì cứ đi tìm thằng bé”. “Đây là lệnh bài của ba trăm nghìn cấm quân toà thánh ở Tây Jerusalem. Năm đó thầy là thần linh của họ đấy! Nếu có thời gian thì con hãy đến phương Tây bảo họ đấm bóp rửa chân cho con… "Vu Nhung, ông làm gì vậy!""Vu Nhung, bớt giận!""Ông còn không mau cất binh khí Đại Đế đi!"Một đám trưởng lão của Võ Tông đều sửng sốt!Vu Nhung đỏ hồng mắt: "Má nó chứ! Mệnh của lão phu, lão phu tự quyết!""Đám rác rưởi các ngươi đều đáng chết!""Cả ngươi nữa, Cao Nghĩa, ngươi cũng đáng chết, ngươi còn đáng chết hơn thằng nhóc thể chất Hỗn Độn gấp vạn lần! Giết!"Gào!Cửu Chuyển Động Hư Đao gào một tiếng, đế uy kh*ng b* nghiền áp về phía Cao Nghĩa!Chỉ thấy, Cao Nghĩa còn nhếch môi cười khẩy: 'Cuối cùng ông ta cũng mắc bẫy, lão già này lôi cả binh khí Đại Đế ra rồi, thế thì cng ta không cần sống nữa đâu!'Ông ta cố tình làm ra vẻ hoảng loạn: "Nhà họ Vu phản rồi ... phản rồi ... ""Các ngươi còn đợi gì nữa? Còn không mau qua đây trấn sát Vu Nhung!"Giây tiếp theo.Ong!Ong!Ong!Ba luồng đế uy khác nhau từ ba hướng đánh tới!Âm ầm ầm!Thiên địa chấn động, mọi người ngẩng đầu lên nhìn!"Kim Ô Đỉnh!""Hậu Thổ Thuẫn!""U Minh Đế Kiếm!"Một vị lão giả của Côn Luân Điện hít một ngụm khí lạnh: "Sss! Điện chủ, binh khí đại đế của ba đại gia tộc là nhà họ Bạch, nhà họ Cao và nhà họ Từ tề tụ, họ đã có chuẩn bị từ trước rồi!""Cho dù hôm nay chúng ta không tới, phỏng chừng Vu Nhung và Lục Chấn Nghiệp cũng chỉ còn một con đường chết thôi ... ""Chúng ta có cần ra tay không?"Cổ Kim Khứ lắc đầu, ánh mắt ngưng trọng: "Không phải nhắm vào chúng ta! Cứ quan sát trước đã rồi nói sau!""Vâng!"Đại chiến hết sức căng thẳng!Cùng lúc đó.Ở Võ Cực Đại Lục, trên Võ Thần Kim Tự Tháp.Diệp Bắc Minh khoanh chân ngồi xếp bằng, cấp tốc trị thương, cứ đánh vừa nãy, anh đã bộc phát toàn bộ sức mạnh của mình!Không dựa vào tháp Càn Khôn Trấn Ngục, cũng không dựa vào Nghĩa địa Hỗn Độn!Anh chỉ dùng mỗi sức mạnh cơ bắp, cộng với kiếm Càn Khôn Trấn Ngục để đỡ một đòn của ba kiện binh khí nửa bước đại đế!Đừng thấy ngoài mặt trông anh không sao!Thực ra.Gân mạch toàn thân cơ hồ vỡ hết!"Nhóc con, hình như bên ngoai đánh nhau rồi!""Ồ? Chuyện gì vậy?""Không biết ... chiến đấu kịch liệt lắm! Tôi cảm nhận được khí tức của bốn loại binh khí Đại Đế khác nhau, đang tiến hành sinh tử chiến, nhưng hình như không liên quan đến cậu!" Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nghi hoặc: "Hình như ... Võ Tông xảy ra nội chiến rồi!""Nội chiến á?"Diệp Bắc Minh thấy hơi lạ."Kệ đi, tốt nhất là đừng ai để ý đến cậu, chúng ta trị thương trước đi!"Trên quảng trường Võ Tông, trận chiến không có một tí hồi hộp nào!Vu Nhung bị đánh bay ra ngoài, Cửu Chuyển Động Hư Đao trong tay ông ta kêu lên một tiếng!Không ngăn được uy lực của ba kiện binh khí Đại Đế gồm Kim Ô Đỉnh, Hậu Thổ Thuẫn, U Minh Đế Kiếm!Răng rắc! Một tiếng!Ông ta cố đứng dậy mấy lần, cuối cùng không dậy nổi nữa!Hậu Thổ Thuẫn bổ xuống, Vu Nhung hóa thành hư vô, biến mất vô tung vô ảnh."A ... Vu lão ... tôi sai rồi, tôi thuc su sai rồi ... bup bup bup!" Luc Chan Nghiệp sợ đến nỗi quỳ xuống, điên cuồng dập đầu.Cao Nghĩa thản nhiên nói: "Vu Nhung có ý đồ mưu phản, bị trấn sát ngay trước công chúng!"