Tác giả:

Cậu tên là Dụ Mạt, năm nay 25 tuổi, bề ngoài ai cũng nói là rất giống con gái thậm chí là xinh hơn. Cậu tốt nghiệp ngành thư kí, hiện giờ đang đi xin việc ở một trong ba công ty đứng đầu thế giới tên HTH chuyên về mọi ngành nghề và là miếng mồi ngon c*̉a cả nước Y. Giờ phỏng vấn là 9h30 nhưng mọi nguời đều đến sớm nửa tiếng kể cả cậu. Chờ gần 3 tiếng cuối c*̀ng c*̃ng đã đến cậu. Dụ Mạt đứng lên, hai lòng bàn tay nắm thật chặt từ từ bước vào căn phòng có cánh cửa làm bằng gỗ Lim. Bước vào cậu thấy có 4 người đang ngồi, 3 năm và 1 nữ c*̀ng với người vừa rồi gọi cậu vào chắc là thư kí. Đằng sau bọn họ còn có một cái gương rất lớn nhìn vào rất áp lực. Cậu ngồi xuống ghế, trên mặt nở một nụ cười phải nói là rất ngu chào hỏi. Một lúc sau, Dụ Mạt bước ra với khuôn mặt có thể được coi là rất "vui vẻ"! (Lưu ý, phẩy trên là suy nghĩ còn gạch đầu dòng là câu nói) "Haizz...kiểu gì cũng không…

Chương 8: Ân, bán thân cũng không tệ đâu!

Dụ Nhi, Nằm Xuống Để Ta Thao!Tác giả: YinTruyện Đam MỹCậu tên là Dụ Mạt, năm nay 25 tuổi, bề ngoài ai cũng nói là rất giống con gái thậm chí là xinh hơn. Cậu tốt nghiệp ngành thư kí, hiện giờ đang đi xin việc ở một trong ba công ty đứng đầu thế giới tên HTH chuyên về mọi ngành nghề và là miếng mồi ngon c*̉a cả nước Y. Giờ phỏng vấn là 9h30 nhưng mọi nguời đều đến sớm nửa tiếng kể cả cậu. Chờ gần 3 tiếng cuối c*̀ng c*̃ng đã đến cậu. Dụ Mạt đứng lên, hai lòng bàn tay nắm thật chặt từ từ bước vào căn phòng có cánh cửa làm bằng gỗ Lim. Bước vào cậu thấy có 4 người đang ngồi, 3 năm và 1 nữ c*̀ng với người vừa rồi gọi cậu vào chắc là thư kí. Đằng sau bọn họ còn có một cái gương rất lớn nhìn vào rất áp lực. Cậu ngồi xuống ghế, trên mặt nở một nụ cười phải nói là rất ngu chào hỏi. Một lúc sau, Dụ Mạt bước ra với khuôn mặt có thể được coi là rất "vui vẻ"! (Lưu ý, phẩy trên là suy nghĩ còn gạch đầu dòng là câu nói) "Haizz...kiểu gì cũng không… Sau khi đồng ý "bán thân" thì Dụ Mạt được Cẩn Chính bế đi tắm.*Trong phòng tắm*- A! Tay anh đang đụng vào đâu thế? Mau bỏ ra, tôi muốn tự tắm.- Tôi thích tắm cho em, mau ngồi im không thì cắt bánh ngọt buổi sáng.- A.. Rồi, mau tắm nhanh đi.$$$$$$$$$$$$$$$$$$$Sau một hồi đại chiến trên phòng tắm, cuối cùng thì Dụ Mạt cũng được đi ăn bánh ngọt. Cậu ngồi trên cái gối mềm lót trên ghế dựa nhìn một bàn toàn đồ ngọt suy ra một quyết định "Ân, bán thân cũng không tệ đâu nha!". Cậu cầm dĩa lên xúc một miếng bánh flan cho vào miệng, cảm thấy đau mông vì đồ ngọt cũng rất được. Cẩn Chính nhìn cậu mà cảm thấy lo sợ rằng tương lai cậu sẽ bị tiểu đường hay không....- Tổng...Cẩn Chính khoanh tay trừng cậu một cái.- Ách... Cẩn... Đã chín giờ rồi, chúng ta không đi làm sao....- Đi làm? Em nghĩ em còn sức sao.Cẩn Chính nhấc một bên lông mày nhìn cậu.- A.... Không... Chắc là không có đi.Dụ Mạt vừa nhai vừa nói, đột nhiên:- Éc éc, khụ khụ khụ...Dụ Mạt hai tay ôm cổ ho khan liên tục, Cẩn Chính thấy cậu nghẹn liền đưa cho cậu cốc nước, sau đó nhẹ nhàng vuốt từ cổ xuống ngực cậu.(☞ ͡ ͡° ͜ ʖ ͡ ͡°)☞- Haizz... Em tốt nhất nên tập chung ăn đi, mắc nghẹn nữa anh liền thao chết em ( T/g: Hình tượng tổng tài của ngươi đi đâu rồi!!!!!).Dụ Mạt uống nước xong trở dài một hơi gật đầu, mới sáng ra đã mắc nghẹn, tốt hơn hôm nay không nên ra đường. Cẩn Chính đi ra bàn trà cầm chìa khóa, quay đầu lại nhìn Dụ Mạt đang ăn bánh:- Tôi hiện giờ đi siêu thị một chút, em ăn xong bánh ngọt thì cứ để đĩa trên bàn rồi ra sofa mà xem TV, lát nữa về tôi sẽ rửa. Em muốn ăn cái gì, tôi mua về nấu cho em.Dụ Mạt hai mắt mở to quay ra nhìn Cẩn Chính như thấy alien:- Cẩn, anh biết nấu ăn sao?- Đương nhiên tôi biết, em nghĩ một người độc thân như tôi mà không biết nấu ăn thì chẳng phải sẽ chết đói à.- A... Tôi thấy anh giống loại người hay gọi đồ ăn ngoài hơn.- Dụ Nhi, tôi bị khiết phích, đồ ăn bên ngoài quá bẩn.Cẩn Chính nhíu mày. Dụ Mạt ngơ ngác ngậm dĩa "A" một tiếng "Hình như mình quên mất chuyện này... ".- Vậy tôi muốn ăn BBQ!- Không được, em vừa mới dã chiến với tôi, chỉ cho phép ăn đồ ăn nhẹ.- Không phải hỏi tôi muốn ăn gì sao.Dụ Mạt xụ má lẩm bẩm. Cẩn Chính cười lại gần xoa đầu cậu:- Mai cho em ăn BBQ, hôm nay làm cháo ngao với tôm nhỏ có được không?- Tôm nhỏ!!Hai mắt Dụ Mạt sáng lên, miệng thì há ra như sắp ch** n**c dãi. Cẩn Chính thấy vậy càng cười tươi hơn, quay người hướng ra cửa:- Vậy tôi đi đây, có gì nhớ gọi tôi.- Cẩn.- Ân?- Anh cười lên rất đẹp trai.Dụ Mạt đỏ mặt nói một câu sau đó quay lại tiếp tục ăn bánh. Cẩn Chính vui vẻ xoay tay nắm cửa ra khỏi nhà "Này đây là khen anh sao".Dụ Mạt nhìn mấy cái macaron trước mặt nghĩ kĩ lại lần nữa cuối cùng vẫn thấy bán thân cũng không tệ lắm đâu.$$$$$$$$$$$$$$$$$$Bí cmn ý rồi:vvvVừa thi Văn về, chiều thi Toán. Thế đell nào cũng tạch Toán cho mà xem:)))

Sau khi đồng ý "bán thân" thì Dụ Mạt được Cẩn Chính bế đi tắm.

*Trong phòng tắm*

- A! Tay anh đang đụng vào đâu thế? Mau bỏ ra, tôi muốn tự tắm.

- Tôi thích tắm cho em, mau ngồi im không thì cắt bánh ngọt buổi sáng.

- A.. Rồi, mau tắm nhanh đi.

$$$$$$$$$$$$$$$$$$$

Sau một hồi đại chiến trên phòng tắm, cuối cùng thì Dụ Mạt cũng được đi ăn bánh ngọt. Cậu ngồi trên cái gối mềm lót trên ghế dựa nhìn một bàn toàn đồ ngọt suy ra một quyết định "Ân, bán thân cũng không tệ đâu nha!". Cậu cầm dĩa lên xúc một miếng bánh flan cho vào miệng, cảm thấy đau mông vì đồ ngọt cũng rất được. Cẩn Chính nhìn cậu mà cảm thấy lo sợ rằng tương lai cậu sẽ bị tiểu đường hay không....

- Tổng...

Cẩn Chính khoanh tay trừng cậu một cái.

- Ách... Cẩn... Đã chín giờ rồi, chúng ta không đi làm sao....

- Đi làm? Em nghĩ em còn sức sao.

Cẩn Chính nhấc một bên lông mày nhìn cậu.

- A.... Không... Chắc là không có đi.

Dụ Mạt vừa nhai vừa nói, đột nhiên:

- Éc éc, khụ khụ khụ...

Dụ Mạt hai tay ôm cổ ho khan liên tục, Cẩn Chính thấy cậu nghẹn liền đưa cho cậu cốc nước, sau đó nhẹ nhàng vuốt từ cổ xuống ngực cậu.

(☞ ͡ ͡° ͜ ʖ ͡ ͡°)☞

- Haizz... Em tốt nhất nên tập chung ăn đi, mắc nghẹn nữa anh liền thao chết em ( T/g: Hình tượng tổng tài của ngươi đi đâu rồi!!!!!).

Dụ Mạt uống nước xong trở dài một hơi gật đầu, mới sáng ra đã mắc nghẹn, tốt hơn hôm nay không nên ra đường. Cẩn Chính đi ra bàn trà cầm chìa khóa, quay đầu lại nhìn Dụ Mạt đang ăn bánh:

- Tôi hiện giờ đi siêu thị một chút, em ăn xong bánh ngọt thì cứ để đĩa trên bàn rồi ra sofa mà xem TV, lát nữa về tôi sẽ rửa. Em muốn ăn cái gì, tôi mua về nấu cho em.

Dụ Mạt hai mắt mở to quay ra nhìn Cẩn Chính như thấy alien:

- Cẩn, anh biết nấu ăn sao?

- Đương nhiên tôi biết, em nghĩ một người độc thân như tôi mà không biết nấu ăn thì chẳng phải sẽ chết đói à.

- A... Tôi thấy anh giống loại người hay gọi đồ ăn ngoài hơn.

- Dụ Nhi, tôi bị khiết phích, đồ ăn bên ngoài quá bẩn.

Cẩn Chính nhíu mày. Dụ Mạt ngơ ngác ngậm dĩa "A" một tiếng "Hình như mình quên mất chuyện này... ".

- Vậy tôi muốn ăn BBQ!

- Không được, em vừa mới dã chiến với tôi, chỉ cho phép ăn đồ ăn nhẹ.

- Không phải hỏi tôi muốn ăn gì sao.

Dụ Mạt xụ má lẩm bẩm. Cẩn Chính cười lại gần xoa đầu cậu:

- Mai cho em ăn BBQ, hôm nay làm cháo ngao với tôm nhỏ có được không?

- Tôm nhỏ!!

Hai mắt Dụ Mạt sáng lên, miệng thì há ra như sắp ch** n**c dãi. Cẩn Chính thấy vậy càng cười tươi hơn, quay người hướng ra cửa:

- Vậy tôi đi đây, có gì nhớ gọi tôi.

- Cẩn.

- Ân?

- Anh cười lên rất đẹp trai.

Dụ Mạt đỏ mặt nói một câu sau đó quay lại tiếp tục ăn bánh. Cẩn Chính vui vẻ xoay tay nắm cửa ra khỏi nhà "Này đây là khen anh sao".

Dụ Mạt nhìn mấy cái macaron trước mặt nghĩ kĩ lại lần nữa cuối cùng vẫn thấy bán thân cũng không tệ lắm đâu.

$$$$$$$$$$$$$$$$$$

Bí cmn ý rồi:vvv

Vừa thi Văn về, chiều thi Toán. Thế đell nào cũng tạch Toán cho mà xem:)))

Dụ Nhi, Nằm Xuống Để Ta Thao!Tác giả: YinTruyện Đam MỹCậu tên là Dụ Mạt, năm nay 25 tuổi, bề ngoài ai cũng nói là rất giống con gái thậm chí là xinh hơn. Cậu tốt nghiệp ngành thư kí, hiện giờ đang đi xin việc ở một trong ba công ty đứng đầu thế giới tên HTH chuyên về mọi ngành nghề và là miếng mồi ngon c*̉a cả nước Y. Giờ phỏng vấn là 9h30 nhưng mọi nguời đều đến sớm nửa tiếng kể cả cậu. Chờ gần 3 tiếng cuối c*̀ng c*̃ng đã đến cậu. Dụ Mạt đứng lên, hai lòng bàn tay nắm thật chặt từ từ bước vào căn phòng có cánh cửa làm bằng gỗ Lim. Bước vào cậu thấy có 4 người đang ngồi, 3 năm và 1 nữ c*̀ng với người vừa rồi gọi cậu vào chắc là thư kí. Đằng sau bọn họ còn có một cái gương rất lớn nhìn vào rất áp lực. Cậu ngồi xuống ghế, trên mặt nở một nụ cười phải nói là rất ngu chào hỏi. Một lúc sau, Dụ Mạt bước ra với khuôn mặt có thể được coi là rất "vui vẻ"! (Lưu ý, phẩy trên là suy nghĩ còn gạch đầu dòng là câu nói) "Haizz...kiểu gì cũng không… Sau khi đồng ý "bán thân" thì Dụ Mạt được Cẩn Chính bế đi tắm.*Trong phòng tắm*- A! Tay anh đang đụng vào đâu thế? Mau bỏ ra, tôi muốn tự tắm.- Tôi thích tắm cho em, mau ngồi im không thì cắt bánh ngọt buổi sáng.- A.. Rồi, mau tắm nhanh đi.$$$$$$$$$$$$$$$$$$$Sau một hồi đại chiến trên phòng tắm, cuối cùng thì Dụ Mạt cũng được đi ăn bánh ngọt. Cậu ngồi trên cái gối mềm lót trên ghế dựa nhìn một bàn toàn đồ ngọt suy ra một quyết định "Ân, bán thân cũng không tệ đâu nha!". Cậu cầm dĩa lên xúc một miếng bánh flan cho vào miệng, cảm thấy đau mông vì đồ ngọt cũng rất được. Cẩn Chính nhìn cậu mà cảm thấy lo sợ rằng tương lai cậu sẽ bị tiểu đường hay không....- Tổng...Cẩn Chính khoanh tay trừng cậu một cái.- Ách... Cẩn... Đã chín giờ rồi, chúng ta không đi làm sao....- Đi làm? Em nghĩ em còn sức sao.Cẩn Chính nhấc một bên lông mày nhìn cậu.- A.... Không... Chắc là không có đi.Dụ Mạt vừa nhai vừa nói, đột nhiên:- Éc éc, khụ khụ khụ...Dụ Mạt hai tay ôm cổ ho khan liên tục, Cẩn Chính thấy cậu nghẹn liền đưa cho cậu cốc nước, sau đó nhẹ nhàng vuốt từ cổ xuống ngực cậu.(☞ ͡ ͡° ͜ ʖ ͡ ͡°)☞- Haizz... Em tốt nhất nên tập chung ăn đi, mắc nghẹn nữa anh liền thao chết em ( T/g: Hình tượng tổng tài của ngươi đi đâu rồi!!!!!).Dụ Mạt uống nước xong trở dài một hơi gật đầu, mới sáng ra đã mắc nghẹn, tốt hơn hôm nay không nên ra đường. Cẩn Chính đi ra bàn trà cầm chìa khóa, quay đầu lại nhìn Dụ Mạt đang ăn bánh:- Tôi hiện giờ đi siêu thị một chút, em ăn xong bánh ngọt thì cứ để đĩa trên bàn rồi ra sofa mà xem TV, lát nữa về tôi sẽ rửa. Em muốn ăn cái gì, tôi mua về nấu cho em.Dụ Mạt hai mắt mở to quay ra nhìn Cẩn Chính như thấy alien:- Cẩn, anh biết nấu ăn sao?- Đương nhiên tôi biết, em nghĩ một người độc thân như tôi mà không biết nấu ăn thì chẳng phải sẽ chết đói à.- A... Tôi thấy anh giống loại người hay gọi đồ ăn ngoài hơn.- Dụ Nhi, tôi bị khiết phích, đồ ăn bên ngoài quá bẩn.Cẩn Chính nhíu mày. Dụ Mạt ngơ ngác ngậm dĩa "A" một tiếng "Hình như mình quên mất chuyện này... ".- Vậy tôi muốn ăn BBQ!- Không được, em vừa mới dã chiến với tôi, chỉ cho phép ăn đồ ăn nhẹ.- Không phải hỏi tôi muốn ăn gì sao.Dụ Mạt xụ má lẩm bẩm. Cẩn Chính cười lại gần xoa đầu cậu:- Mai cho em ăn BBQ, hôm nay làm cháo ngao với tôm nhỏ có được không?- Tôm nhỏ!!Hai mắt Dụ Mạt sáng lên, miệng thì há ra như sắp ch** n**c dãi. Cẩn Chính thấy vậy càng cười tươi hơn, quay người hướng ra cửa:- Vậy tôi đi đây, có gì nhớ gọi tôi.- Cẩn.- Ân?- Anh cười lên rất đẹp trai.Dụ Mạt đỏ mặt nói một câu sau đó quay lại tiếp tục ăn bánh. Cẩn Chính vui vẻ xoay tay nắm cửa ra khỏi nhà "Này đây là khen anh sao".Dụ Mạt nhìn mấy cái macaron trước mặt nghĩ kĩ lại lần nữa cuối cùng vẫn thấy bán thân cũng không tệ lắm đâu.$$$$$$$$$$$$$$$$$$Bí cmn ý rồi:vvvVừa thi Văn về, chiều thi Toán. Thế đell nào cũng tạch Toán cho mà xem:)))

Chương 8: Ân, bán thân cũng không tệ đâu!