Editor: demcodon Sở Chiêu mở to mắt nhìn trần nhà trắng tinh trước mắt thở dài thật dài, một ngày mới bắt đầu nhưng trong lòng hắn không cảm thấy tinh thần phấn chấn. Mỗi ngày bận rộn về đến nhà nằm ở trên giường ngủ một giấc lại thức dậy một ngày vội vàng, mỗi ngày như vậy có nghĩa gì chứ? Nhưng không có biện pháp vẫn là phải rời giường, bằng không thì phải đến muộn. Hắn đứng dậy muốn xuống giường. Ai! Sao lại dậy không nổi? Đây là có chuyện gì? Đây là nơi nào? Sở Chiêu đánh giá bốn phía phát hiện mình nằm ở trong một giường làm bằng gỗ có hàng rào, cách khe hở thanh gỗ hắn thấy được vị trí phòng mình. Đây là một cái phòng diện tích không nhỏ được trang trí đơn giản, tầm mắt của hắn chỉ có thể nhìn thấy dưới cửa sổ có một giường đôi và tủ đầu giường, đèn bàn. Chỗ này nhìn thật quen mắt, đây rõ ràng là nhà mình ở trước đây, cái đèn bàn kia nhớ rõ chính là hắn trước kia nghịch ngợm quăng rớt hư còn bị mẹ dạy dỗ một trận. Chẳng lẽ mình sống lại? Hắn giơ tay lên phát hiện là một cục…
Tác giả: