Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…
Chương 449
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… "Vậy chúng ta nên làm gì?" Chu lão gia và Bành lão gia cuống lên. "Làm sao bây giờ? Phải làm gì bây giờ?" Triệu huyện ý cũng không thèm giả bộ nữa, chỉ vào hai người bọn họ nói: "Ta thường nói với các ngươi đừng quá khắt khe với những dân đen kia, nhưng các ngươi nhất quyết không nghe. Thu lương mỗi năm một cao hơn, làm dân đen không sống nổi, nếu là ta, ta cũng chạy sớm". Advertisement "Ta đối với đám dân đen kia đã rất nhân từ rồi, không chỉ để lại hạt giống cho đám đó, mà còn để lại khẩu phần ăn hơn hai tháng cho bọn họ, lên núi đào một ít rau dại, hầu như có thể kiên trì đến đợt thu lương tiếp theo". Bành lão gia nói: "Lão Chu còn tàn nhẫn hơn ta rất nhiều, chỉ để lại khẩu phần ăn một tháng, năm nào số người chết đói trên địa bàn ông ta cũng rõ lắm". Advertisement“Lão Bành, đừng nói tới ta, ông cũng không phải người tốt gì, nghe nói ông hại rất nhiều con gái trong thôn, hại xong còn không lấy bọn họ, bởi vì ông, không biết có bao nhiêu cô gái nhảy sông rồi đấy, còn nói ta!" Chu lão gia cũng không chịu thua kém, ngay lập tức bắt đầu vạch trần lý lịch của Bành lão gia. “Ông cũng gây ra bao nhiêu tổn hại, ta cũng không nhìn thấy ông lấy người ta về!”, Bành lão gia lập tức phản kích. "Câm miệng đi! Đây là chuyện gì rạng rỡ tổ tông hay sao? Hai người các ông còn có gan mà nói!" Triệu huyện ý thấy hai người còn so bì, tức giận đập bàn. "Nói chuyện chính đi!" Thấy Triệu huyện ý tức giận, hai người họ đều im lặng. Nhưng Triệu huyện ý cũng không còn tâm trạng nói tiếp: "Phủ còn có một số việc, ta đi trước đây". "Đại nhân, ta đã đặt bàn trước, chưởng quầy nói hôm qua nhận được cực phẩm tay gấu, cũng sắp đến giờ ăn tối rồi, đại nhân, ăn cơm xong rồi hẵng đi”, Chu lão gia giữ lại nói. "Đúng vậy, chưởng quầy nói hắn từ Kim Nguyệt Các trong kinh dẫn tới hai cái cô nương, đợi ta bảo chưởng quầy gọi lại, nếu thích, có thể ở chỗ này một đêm". Bành lão gia hùa theo. "Cực phẩm tay gấu? Cô nương đến từ Kim Nguyệt Các?" Triệu huyện ý đang định rời đi, nghe vậy lại ngồi xuống: “Từ làng Tây Hà, các ông còn phát hiện được gì nữa?” "Dân làng ở làng Tây Hà hiện tại rất kín tiếng, không thể tìm ra bất cứ điều gì, nhưng ta nhận được tin rằng loại xà phòng đặc biệt nổi tiếng hiện nay là do Kim Phi sản xuất". Bành lão gia nói. “Xà phòng là Kim Phi làm?”, Triệu huyện ý trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc: “Ông nghe ai nói?” Thời gian gần đây, khi các đoàn thương nhân đi vào các nơi, xà phòng thơm dần xuất hiện ở các huyện phủ Quảng Nguyên.
"Vậy chúng ta nên làm gì?"
Chu lão gia và Bành lão gia cuống lên.
"Làm sao bây giờ? Phải làm gì bây giờ?"
Triệu huyện ý cũng không thèm giả bộ nữa, chỉ vào hai người bọn họ nói: "Ta thường nói với các ngươi đừng quá khắt khe với những dân đen kia, nhưng các ngươi nhất quyết không nghe. Thu lương mỗi năm một cao hơn, làm dân đen không sống nổi, nếu là ta, ta cũng chạy sớm".
Advertisement
"Ta đối với đám dân đen kia đã rất nhân từ rồi, không chỉ để lại hạt giống cho đám đó, mà còn để lại khẩu phần ăn hơn hai tháng cho bọn họ, lên núi đào một ít rau dại, hầu như có thể kiên trì đến đợt thu lương tiếp theo".
Bành lão gia nói: "Lão Chu còn tàn nhẫn hơn ta rất nhiều, chỉ để lại khẩu phần ăn một tháng, năm nào số người chết đói trên địa bàn ông ta cũng rõ lắm".
Advertisement
“Lão Bành, đừng nói tới ta, ông cũng không phải người tốt gì, nghe nói ông hại rất nhiều con gái trong thôn, hại xong còn không lấy bọn họ, bởi vì ông, không biết có bao nhiêu cô gái nhảy sông rồi đấy, còn nói ta!"
Chu lão gia cũng không chịu thua kém, ngay lập tức bắt đầu vạch trần lý lịch của Bành lão gia.
“Ông cũng gây ra bao nhiêu tổn hại, ta cũng không nhìn thấy ông lấy người ta về!”, Bành lão gia lập tức phản kích.
"Câm miệng đi! Đây là chuyện gì rạng rỡ tổ tông hay sao? Hai người các ông còn có gan mà nói!"
Triệu huyện ý thấy hai người còn so bì, tức giận đập bàn.
"Nói chuyện chính đi!"
Thấy Triệu huyện ý tức giận, hai người họ đều im lặng.
Nhưng Triệu huyện ý cũng không còn tâm trạng nói tiếp: "Phủ còn có một số việc, ta đi trước đây".
"Đại nhân, ta đã đặt bàn trước, chưởng quầy nói hôm qua nhận được cực phẩm tay gấu, cũng sắp đến giờ ăn tối rồi, đại nhân, ăn cơm xong rồi hẵng đi”, Chu lão gia giữ lại nói.
"Đúng vậy, chưởng quầy nói hắn từ Kim Nguyệt Các trong kinh dẫn tới hai cái cô nương, đợi ta bảo chưởng quầy gọi lại, nếu thích, có thể ở chỗ này một đêm".
Bành lão gia hùa theo.
"Cực phẩm tay gấu? Cô nương đến từ Kim Nguyệt Các?"
Triệu huyện ý đang định rời đi, nghe vậy lại ngồi xuống: “Từ làng Tây Hà, các ông còn phát hiện được gì nữa?”
"Dân làng ở làng Tây Hà hiện tại rất kín tiếng, không thể tìm ra bất cứ điều gì, nhưng ta nhận được tin rằng loại xà phòng đặc biệt nổi tiếng hiện nay là do Kim Phi sản xuất".
Bành lão gia nói.
“Xà phòng là Kim Phi làm?”, Triệu huyện ý trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc: “Ông nghe ai nói?”
Thời gian gần đây, khi các đoàn thương nhân đi vào các nơi, xà phòng thơm dần xuất hiện ở các huyện phủ Quảng Nguyên.
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… "Vậy chúng ta nên làm gì?" Chu lão gia và Bành lão gia cuống lên. "Làm sao bây giờ? Phải làm gì bây giờ?" Triệu huyện ý cũng không thèm giả bộ nữa, chỉ vào hai người bọn họ nói: "Ta thường nói với các ngươi đừng quá khắt khe với những dân đen kia, nhưng các ngươi nhất quyết không nghe. Thu lương mỗi năm một cao hơn, làm dân đen không sống nổi, nếu là ta, ta cũng chạy sớm". Advertisement "Ta đối với đám dân đen kia đã rất nhân từ rồi, không chỉ để lại hạt giống cho đám đó, mà còn để lại khẩu phần ăn hơn hai tháng cho bọn họ, lên núi đào một ít rau dại, hầu như có thể kiên trì đến đợt thu lương tiếp theo". Bành lão gia nói: "Lão Chu còn tàn nhẫn hơn ta rất nhiều, chỉ để lại khẩu phần ăn một tháng, năm nào số người chết đói trên địa bàn ông ta cũng rõ lắm". Advertisement“Lão Bành, đừng nói tới ta, ông cũng không phải người tốt gì, nghe nói ông hại rất nhiều con gái trong thôn, hại xong còn không lấy bọn họ, bởi vì ông, không biết có bao nhiêu cô gái nhảy sông rồi đấy, còn nói ta!" Chu lão gia cũng không chịu thua kém, ngay lập tức bắt đầu vạch trần lý lịch của Bành lão gia. “Ông cũng gây ra bao nhiêu tổn hại, ta cũng không nhìn thấy ông lấy người ta về!”, Bành lão gia lập tức phản kích. "Câm miệng đi! Đây là chuyện gì rạng rỡ tổ tông hay sao? Hai người các ông còn có gan mà nói!" Triệu huyện ý thấy hai người còn so bì, tức giận đập bàn. "Nói chuyện chính đi!" Thấy Triệu huyện ý tức giận, hai người họ đều im lặng. Nhưng Triệu huyện ý cũng không còn tâm trạng nói tiếp: "Phủ còn có một số việc, ta đi trước đây". "Đại nhân, ta đã đặt bàn trước, chưởng quầy nói hôm qua nhận được cực phẩm tay gấu, cũng sắp đến giờ ăn tối rồi, đại nhân, ăn cơm xong rồi hẵng đi”, Chu lão gia giữ lại nói. "Đúng vậy, chưởng quầy nói hắn từ Kim Nguyệt Các trong kinh dẫn tới hai cái cô nương, đợi ta bảo chưởng quầy gọi lại, nếu thích, có thể ở chỗ này một đêm". Bành lão gia hùa theo. "Cực phẩm tay gấu? Cô nương đến từ Kim Nguyệt Các?" Triệu huyện ý đang định rời đi, nghe vậy lại ngồi xuống: “Từ làng Tây Hà, các ông còn phát hiện được gì nữa?” "Dân làng ở làng Tây Hà hiện tại rất kín tiếng, không thể tìm ra bất cứ điều gì, nhưng ta nhận được tin rằng loại xà phòng đặc biệt nổi tiếng hiện nay là do Kim Phi sản xuất". Bành lão gia nói. “Xà phòng là Kim Phi làm?”, Triệu huyện ý trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc: “Ông nghe ai nói?” Thời gian gần đây, khi các đoàn thương nhân đi vào các nơi, xà phòng thơm dần xuất hiện ở các huyện phủ Quảng Nguyên.