Tác giả:

Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…

Chương 476

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Người mà những người dân bình thường ghét nhất là những nhóm thổ phỉ lớn thu lương thực hàng năm.   Biết tin đội trấn áp thổ phỉ làng Tây Hà đang đánh thổ phỉ ở khắp nơi, mọi người đều mong chờ không biết khi nào Kim Phi sẽ đối phó với nhóm thổ phỉ lớn.   Sau đó có một số thương nhân và thợ săn đi qau truyền tin rằng làng Tây Hà đang vây hãn tấn công ba nhóm thổ phỉ lớn.   AdvertisementĐối với người dân, tin này còn vui hơn giao thừa, suýt chút nữa thì khua chiêng đánh trống ăn mừng   Một lan ra mười, mười lan ra trăm, và chỉ trong năm ngày, tin tức đã lan truyền gần như khắp quận Kim Xuyên. Advertisement“Nghe nói gì chưa? Kim tiên sinh ở làng Tây Hà đánh tới Hắc Thủy Câu rồi đấy!”   "Ta không chỉ đã nghe nói, mà còn đến núi Hắc Thổ xem rồi, ngươi không biết đấy thôi, hai lối vào sơn động Hắc Thủy Câu đều chất đầy thi thể đám thổ phỉ!"   "Trời đất ơi, vậy bao nhiêu tên thổ phỉ đã chết vậy chứ?”   "Thổ phỉ chết hết càng tốt, tiền thuế hàng năm đã không đóng nổi, tiền phải nộp cho đám thổ phỉ năm sau còn cao hơn năm trước, Kim tiên sinh còn không ra tay thì chúng ta cũng không sống nổi nữa”.   "Đúng vậy, tốt nhất là Kim tiên sinh giết hết đám thổ phỉ!"   "Ta cũng đã đến núi Hắc Thổ xem thử, số người bên phía Kim tiên sinh quá ít, không biết có thể ngăn cản đám thổ phỉ được hay không?"   "Chắc chắn là được, anh họ của ta là người phía Nam làng Tây Hà, huynh ấy bảo mấy tháng trước Kim tiên sinh chỉ dùng mấy chục người mà g**t ch*t mấy trăm tên thổ phỉ ở núi Thiết Quán đấy”.   "Hàng chục giết hàng trăm, sao có thể chứ?"   "Lão Lưu, ngươi đừng có mà không tin, anh họ của ta nói, Kim tiên sinh không chỉ dùng mấy chục người đánh hàng trăm người, mà còn không có ai bị thương”.   "Người càng nói càng thần thánh hóa, người của Kim tiên sinh là thần tiên giáng trần chắc?"   "Lão Lưu, tam ca thật sự không lừa ngươi đâu, hàng xóm của nhà anh rể ta có một người con trai đầu quân cho Thiết Lâm Quân, năm nay bị thương nên về nhà, nghe hắn nói lúc ở thành Vị Châu, Kim tiên sinh đã dẫn theo mấy nghìn Thiết Lâm Quân tiêu diệt mấy chục nghìn kỵ binh Đảng Hạng đấy”.   "Đúng vậy, ta cũng có nghe nói, lúc đó Kim tiên sinh vẫy tay, đá từ trên trời rơi xuống, ngay lập tức đập chết mấy chục nghìn kỵ binh của Đảng Hạng đấy! Không phải thần thánh thì là gì?"   "Ý của các ngươi là Kim tiên sinh thật sự có khả năng đánh bại Hắc Thủy Câu?"   "Không chỉ có Hắc Thủy Câu, hôm qua ta đến huyện phủ bán con mồi, nghe nói ngay cả đỉnh Song Đà và núi Hổ Đầu mà Kim tiên sinh cũng bao vây luôn rồi, Kim tiên sinh còn thề phải tiêu diệt hết đám thổ phỉ từng thu lương thực của cả Kim Xuyên”.   "Nếu thật sự như vậy thì Kim tiên sinh chính là đại ân nhân của người Kim Xuyên chúng ta!"  

Người mà những người dân bình thường ghét nhất là những nhóm thổ phỉ lớn thu lương thực hàng năm.  

 

Biết tin đội trấn áp thổ phỉ làng Tây Hà đang đánh thổ phỉ ở khắp nơi, mọi người đều mong chờ không biết khi nào Kim Phi sẽ đối phó với nhóm thổ phỉ lớn.  

 

Sau đó có một số thương nhân và thợ săn đi qau truyền tin rằng làng Tây Hà đang vây hãn tấn công ba nhóm thổ phỉ lớn.  

 

Advertisement

Đối với người dân, tin này còn vui hơn giao thừa, suýt chút nữa thì khua chiêng đánh trống ăn mừng  

 

Một lan ra mười, mười lan ra trăm, và chỉ trong năm ngày, tin tức đã lan truyền gần như khắp quận Kim Xuyên.

 

Advertisement

“Nghe nói gì chưa? Kim tiên sinh ở làng Tây Hà đánh tới Hắc Thủy Câu rồi đấy!”  

 

"Ta không chỉ đã nghe nói, mà còn đến núi Hắc Thổ xem rồi, ngươi không biết đấy thôi, hai lối vào sơn động Hắc Thủy Câu đều chất đầy thi thể đám thổ phỉ!"  

 

"Trời đất ơi, vậy bao nhiêu tên thổ phỉ đã chết vậy chứ?”  

 

"Thổ phỉ chết hết càng tốt, tiền thuế hàng năm đã không đóng nổi, tiền phải nộp cho đám thổ phỉ năm sau còn cao hơn năm trước, Kim tiên sinh còn không ra tay thì chúng ta cũng không sống nổi nữa”.  

 

"Đúng vậy, tốt nhất là Kim tiên sinh giết hết đám thổ phỉ!"  

 

"Ta cũng đã đến núi Hắc Thổ xem thử, số người bên phía Kim tiên sinh quá ít, không biết có thể ngăn cản đám thổ phỉ được hay không?"  

 

"Chắc chắn là được, anh họ của ta là người phía Nam làng Tây Hà, huynh ấy bảo mấy tháng trước Kim tiên sinh chỉ dùng mấy chục người mà g**t ch*t mấy trăm tên thổ phỉ ở núi Thiết Quán đấy”.  

 

"Hàng chục giết hàng trăm, sao có thể chứ?"  

 

"Lão Lưu, ngươi đừng có mà không tin, anh họ của ta nói, Kim tiên sinh không chỉ dùng mấy chục người đánh hàng trăm người, mà còn không có ai bị thương”.  

 

"Người càng nói càng thần thánh hóa, người của Kim tiên sinh là thần tiên giáng trần chắc?"  

 

"Lão Lưu, tam ca thật sự không lừa ngươi đâu, hàng xóm của nhà anh rể ta có một người con trai đầu quân cho Thiết Lâm Quân, năm nay bị thương nên về nhà, nghe hắn nói lúc ở thành Vị Châu, Kim tiên sinh đã dẫn theo mấy nghìn Thiết Lâm Quân tiêu diệt mấy chục nghìn kỵ binh Đảng Hạng đấy”.  

 

"Đúng vậy, ta cũng có nghe nói, lúc đó Kim tiên sinh vẫy tay, đá từ trên trời rơi xuống, ngay lập tức đập chết mấy chục nghìn kỵ binh của Đảng Hạng đấy! Không phải thần thánh thì là gì?"  

 

"Ý của các ngươi là Kim tiên sinh thật sự có khả năng đánh bại Hắc Thủy Câu?"  

 

"Không chỉ có Hắc Thủy Câu, hôm qua ta đến huyện phủ bán con mồi, nghe nói ngay cả đỉnh Song Đà và núi Hổ Đầu mà Kim tiên sinh cũng bao vây luôn rồi, Kim tiên sinh còn thề phải tiêu diệt hết đám thổ phỉ từng thu lương thực của cả Kim Xuyên”.  

 

"Nếu thật sự như vậy thì Kim tiên sinh chính là đại ân nhân của người Kim Xuyên chúng ta!"  

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Người mà những người dân bình thường ghét nhất là những nhóm thổ phỉ lớn thu lương thực hàng năm.   Biết tin đội trấn áp thổ phỉ làng Tây Hà đang đánh thổ phỉ ở khắp nơi, mọi người đều mong chờ không biết khi nào Kim Phi sẽ đối phó với nhóm thổ phỉ lớn.   Sau đó có một số thương nhân và thợ săn đi qau truyền tin rằng làng Tây Hà đang vây hãn tấn công ba nhóm thổ phỉ lớn.   AdvertisementĐối với người dân, tin này còn vui hơn giao thừa, suýt chút nữa thì khua chiêng đánh trống ăn mừng   Một lan ra mười, mười lan ra trăm, và chỉ trong năm ngày, tin tức đã lan truyền gần như khắp quận Kim Xuyên. Advertisement“Nghe nói gì chưa? Kim tiên sinh ở làng Tây Hà đánh tới Hắc Thủy Câu rồi đấy!”   "Ta không chỉ đã nghe nói, mà còn đến núi Hắc Thổ xem rồi, ngươi không biết đấy thôi, hai lối vào sơn động Hắc Thủy Câu đều chất đầy thi thể đám thổ phỉ!"   "Trời đất ơi, vậy bao nhiêu tên thổ phỉ đã chết vậy chứ?”   "Thổ phỉ chết hết càng tốt, tiền thuế hàng năm đã không đóng nổi, tiền phải nộp cho đám thổ phỉ năm sau còn cao hơn năm trước, Kim tiên sinh còn không ra tay thì chúng ta cũng không sống nổi nữa”.   "Đúng vậy, tốt nhất là Kim tiên sinh giết hết đám thổ phỉ!"   "Ta cũng đã đến núi Hắc Thổ xem thử, số người bên phía Kim tiên sinh quá ít, không biết có thể ngăn cản đám thổ phỉ được hay không?"   "Chắc chắn là được, anh họ của ta là người phía Nam làng Tây Hà, huynh ấy bảo mấy tháng trước Kim tiên sinh chỉ dùng mấy chục người mà g**t ch*t mấy trăm tên thổ phỉ ở núi Thiết Quán đấy”.   "Hàng chục giết hàng trăm, sao có thể chứ?"   "Lão Lưu, ngươi đừng có mà không tin, anh họ của ta nói, Kim tiên sinh không chỉ dùng mấy chục người đánh hàng trăm người, mà còn không có ai bị thương”.   "Người càng nói càng thần thánh hóa, người của Kim tiên sinh là thần tiên giáng trần chắc?"   "Lão Lưu, tam ca thật sự không lừa ngươi đâu, hàng xóm của nhà anh rể ta có một người con trai đầu quân cho Thiết Lâm Quân, năm nay bị thương nên về nhà, nghe hắn nói lúc ở thành Vị Châu, Kim tiên sinh đã dẫn theo mấy nghìn Thiết Lâm Quân tiêu diệt mấy chục nghìn kỵ binh Đảng Hạng đấy”.   "Đúng vậy, ta cũng có nghe nói, lúc đó Kim tiên sinh vẫy tay, đá từ trên trời rơi xuống, ngay lập tức đập chết mấy chục nghìn kỵ binh của Đảng Hạng đấy! Không phải thần thánh thì là gì?"   "Ý của các ngươi là Kim tiên sinh thật sự có khả năng đánh bại Hắc Thủy Câu?"   "Không chỉ có Hắc Thủy Câu, hôm qua ta đến huyện phủ bán con mồi, nghe nói ngay cả đỉnh Song Đà và núi Hổ Đầu mà Kim tiên sinh cũng bao vây luôn rồi, Kim tiên sinh còn thề phải tiêu diệt hết đám thổ phỉ từng thu lương thực của cả Kim Xuyên”.   "Nếu thật sự như vậy thì Kim tiên sinh chính là đại ân nhân của người Kim Xuyên chúng ta!"  

Chương 476