Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…
Chương 488
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“À… coi như là ta tự tổng kết đi”. Kim Phi gãi đầu, có chút ngượng ngùng nói. Advertisement “Tiên sinh nếu đồng ý dẫn binh, ta tin rằng nhất định còn thành công hơn cả Khánh Hoài ca ca!” Advertisement Khánh Mộ Lam nói với ánh mắt sùng bái. Kim Phi mỉm cười, không đáp lời. Khánh Mộ Lam cũng phản ứng lại, khẽ thở dài một hơi. Đến tửu lâu Ngụy gia, Kim Phi dẫn theo Quan Hạ Nhi, Đường Tiểu Bắc và Khánh Mộ Lam vào trong phòng riêng, các cựu binh và binh lính nữ cũng vồ vập đi vào. Phòng riêng mặc dù lớn, nhưng đột nhiên nhiều người tới vậy nên có hơi chật. “Tước gia, cái này… không đến mức chứ”. Triệu huyện úy nói: “Ta có chút chuyện riêng muốn thỉnh giáo tước gia, không biết có thể mời phu nhân và các vị quay về trước được không, ta…” “Không được”. Không đợi Triệu huyện úy nói xong Kim Phi đã lắc đầu từ chối.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“À… coi như là ta tự tổng kết đi”.
Kim Phi gãi đầu, có chút ngượng ngùng nói.
Advertisement
“Tiên sinh nếu đồng ý dẫn binh, ta tin rằng nhất định còn thành công hơn cả Khánh Hoài ca ca!”
Advertisement
Khánh Mộ Lam nói với ánh mắt sùng bái.
Kim Phi mỉm cười, không đáp lời.
Khánh Mộ Lam cũng phản ứng lại, khẽ thở dài một hơi.
Đến tửu lâu Ngụy gia, Kim Phi dẫn theo Quan Hạ Nhi, Đường Tiểu Bắc và Khánh Mộ Lam vào trong phòng riêng, các cựu binh và binh lính nữ cũng vồ vập đi vào.
Phòng riêng mặc dù lớn, nhưng đột nhiên nhiều người tới vậy nên có hơi chật.
“Tước gia, cái này… không đến mức chứ”.
Triệu huyện úy nói: “Ta có chút chuyện riêng muốn thỉnh giáo tước gia, không biết có thể mời phu nhân và các vị quay về trước được không, ta…”
“Không được”.
Không đợi Triệu huyện úy nói xong Kim Phi đã lắc đầu từ chối.
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“À… coi như là ta tự tổng kết đi”. Kim Phi gãi đầu, có chút ngượng ngùng nói. Advertisement “Tiên sinh nếu đồng ý dẫn binh, ta tin rằng nhất định còn thành công hơn cả Khánh Hoài ca ca!” Advertisement Khánh Mộ Lam nói với ánh mắt sùng bái. Kim Phi mỉm cười, không đáp lời. Khánh Mộ Lam cũng phản ứng lại, khẽ thở dài một hơi. Đến tửu lâu Ngụy gia, Kim Phi dẫn theo Quan Hạ Nhi, Đường Tiểu Bắc và Khánh Mộ Lam vào trong phòng riêng, các cựu binh và binh lính nữ cũng vồ vập đi vào. Phòng riêng mặc dù lớn, nhưng đột nhiên nhiều người tới vậy nên có hơi chật. “Tước gia, cái này… không đến mức chứ”. Triệu huyện úy nói: “Ta có chút chuyện riêng muốn thỉnh giáo tước gia, không biết có thể mời phu nhân và các vị quay về trước được không, ta…” “Không được”. Không đợi Triệu huyện úy nói xong Kim Phi đã lắc đầu từ chối.