Tác giả:

Từ ngàn năm trước, ma cà rồng, người sói, phù thủy được mọi người biết đến như là ba đại chủng tộc huyền bí hắc ám. Họ là những sinh vật bóng tối bị Chúa ruồng bỏ và đuổi khỏi vườn địa đàng của Người. Bị nguyền rủa và mãi mãi sống trong bóng tối, bị hắt hủi đến những vùng hẻo lánh và u ám nhất trên thế giới, tránh xa ánh sáng. Ma cà rồng-tối tăm, lạnh lẽo, chết chóc. Chúng là những sinh vật bất lão bất tử, như trong truyền thuyết, ma cà rồng trông giống như con người, ngoại trừ răng nanh chứa nọc độc, đôi mắt đỏ tươi, làn da trắng bệch như người bệnh và lạnh lẽo, chúng vôn không có thân nhiệt của con người. Sống ở những nơi tối tăm không có ánh sáng, thường hoạt động về đêm, máu người là nguồn thức ăn chính của chúng. Chúng không thích ánh sáng mặt trời, thứ ánh sáng có thể làm bại lộ thân phận của chúng, bởi trong thời kì này, chúng cùng với người sói và phù thủy bị Giáo Hội-những đức tin của Thiên Chúa-đuổi giết. Người sói-những đứa con của ánh trăng. Có tuổi thọ trung bình và vẻ bề…

Chương 2: Giấc mơ quá khứ - Người đến từ thủ đô

Xuyên Qua Ta Nuôi Dưỡng Tiểu Aro Thành Công???Tác giả: Alein AquaTruyện Đam Mỹ, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTừ ngàn năm trước, ma cà rồng, người sói, phù thủy được mọi người biết đến như là ba đại chủng tộc huyền bí hắc ám. Họ là những sinh vật bóng tối bị Chúa ruồng bỏ và đuổi khỏi vườn địa đàng của Người. Bị nguyền rủa và mãi mãi sống trong bóng tối, bị hắt hủi đến những vùng hẻo lánh và u ám nhất trên thế giới, tránh xa ánh sáng. Ma cà rồng-tối tăm, lạnh lẽo, chết chóc. Chúng là những sinh vật bất lão bất tử, như trong truyền thuyết, ma cà rồng trông giống như con người, ngoại trừ răng nanh chứa nọc độc, đôi mắt đỏ tươi, làn da trắng bệch như người bệnh và lạnh lẽo, chúng vôn không có thân nhiệt của con người. Sống ở những nơi tối tăm không có ánh sáng, thường hoạt động về đêm, máu người là nguồn thức ăn chính của chúng. Chúng không thích ánh sáng mặt trời, thứ ánh sáng có thể làm bại lộ thân phận của chúng, bởi trong thời kì này, chúng cùng với người sói và phù thủy bị Giáo Hội-những đức tin của Thiên Chúa-đuổi giết. Người sói-những đứa con của ánh trăng. Có tuổi thọ trung bình và vẻ bề… “Đồ ác quỷ, mày nên chết đi”.“Không. Tôi không phải”.“Ác quỷ. Nó giống như cha mẹ của nó vậy. Nên giết nó đi”.“Đúng...Giết nó...”“Thiêu sống nó đi...”.“Không. Tôi...”.“CHẾT ĐI...”.++++++“Thiếu gia...Thiếu gia...”- Giọng nói cất lên làm chàng trai đang ngủ gật trên bàn tỉnh dậy.“Uhm”- Đôi mi cong khẽ động đậy, chàng trai lim dim mở mắt, đôi mắt đen láy nhìn những hàng sách được xếp ngay ngắn trên kệ sách.Lucifer khẽ thở dài, rất lâu rồi anh đã không mơ thấy quá khứ của mình.“Thiếu gia...cậu không sao chứ?”- Lucifer nhìn nhìn người nam hầu Scuro của mình như đang suy nghĩ một vấn đề nào đó, một lát sau mới lắc đầu: “Không sao”.Thấy thiếu gia không muốn nói, Scuro cũng không tiện hỏi nữa, nói:“Thiếu gia, phu nhân kêu tôi đi tìm cậu, muốn nhắc nhở cậu một lát nữa cùng phu nhân đi đón lão gia. Mới sáng sớm mà cậu đã ra khỏi nhà và không cho tôi đi theo... Ôi!!! Tôi đi lòng vòng khắp thị trấn thì mới thấy cậu đang ở trong thư viện này. Thiếu gia của tôi ơi, ngài có biết tôi tìm ngài cực khổ lắm không?..... bla..... bla.....”.“...”- Cố gắng lờ đi người bên cạnh. Lucifer cất hết những quyển sách trên bàn lên kệ. Sau đó liền rời khỏi thư viện.“A! Thiếu gia... Chờ tôi với”- Scuro thấy anh rời khỏi liền đuổi theo- “Đúng rồi, phu nhân còn nói sẽ có biểu tiểu thư, em họ của cậu từ thủ đô tới chơi, còn dặn cậu phải chăm sóc biểu tiểu thư cho thật tốt”.Lời nói vừa dứt, người đang đi phía trước liền dừng lại đột ngột: “... Đến từ thủ đô?”.“Đúng vậy a! Có gì sao, thiếu gia?”.“...”- Lucifer trầm mặc một lát rồi nói: “Không có gì. Tới bến cảng thôi”.“Vâng”.~~~“Đến từ thủ đô sao, cũng chỉ có một người, Sophia Braille, con gái cưng của Louis Braille. Ha ha... Louis Braille...Sophia Braille...ha ha...”.“Tch”.

“Đồ ác quỷ, mày nên chết đi”.

“Không. Tôi không phải”.

“Ác quỷ. Nó giống như cha mẹ của nó vậy. Nên giết nó đi”.

“Đúng...Giết nó...”

“Thiêu sống nó đi...”.

“Không. Tôi...”.

“CHẾT ĐI...”.

++++++

“Thiếu gia...Thiếu gia...”- Giọng nói cất lên làm chàng trai đang ngủ gật trên bàn tỉnh dậy.

“Uhm”- Đôi mi cong khẽ động đậy, chàng trai lim dim mở mắt, đôi mắt đen láy nhìn những hàng sách được xếp ngay ngắn trên kệ sách.

Lucifer khẽ thở dài, rất lâu rồi anh đã không mơ thấy quá khứ của mình.

“Thiếu gia...cậu không sao chứ?”- Lucifer nhìn nhìn người nam hầu Scuro của mình như đang suy nghĩ một vấn đề nào đó, một lát sau mới lắc đầu: “Không sao”.

Thấy thiếu gia không muốn nói, Scuro cũng không tiện hỏi nữa, nói:

“Thiếu gia, phu nhân kêu tôi đi tìm cậu, muốn nhắc nhở cậu một lát nữa cùng phu nhân đi đón lão gia. Mới sáng sớm mà cậu đã ra khỏi nhà và không cho tôi đi theo... Ôi!!! Tôi đi lòng vòng khắp thị trấn thì mới thấy cậu đang ở trong thư viện này. Thiếu gia của tôi ơi, ngài có biết tôi tìm ngài cực khổ lắm không?..... bla..... bla.....”.

“...”- Cố gắng lờ đi người bên cạnh. Lucifer cất hết những quyển sách trên bàn lên kệ. Sau đó liền rời khỏi thư viện.

“A! Thiếu gia... Chờ tôi với”- Scuro thấy anh rời khỏi liền đuổi theo- “Đúng rồi, phu nhân còn nói sẽ có biểu tiểu thư, em họ của cậu từ thủ đô tới chơi, còn dặn cậu phải chăm sóc biểu tiểu thư cho thật tốt”.

Lời nói vừa dứt, người đang đi phía trước liền dừng lại đột ngột: “... Đến từ thủ đô?”.

“Đúng vậy a! Có gì sao, thiếu gia?”.

“...”- Lucifer trầm mặc một lát rồi nói: “Không có gì. Tới bến cảng thôi”.

“Vâng”.

~~~

“Đến từ thủ đô sao, cũng chỉ có một người, Sophia Braille, con gái cưng của Louis Braille. Ha ha... Louis Braille...Sophia Braille...ha ha...”.

“Tch”.

Xuyên Qua Ta Nuôi Dưỡng Tiểu Aro Thành Công???Tác giả: Alein AquaTruyện Đam Mỹ, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTừ ngàn năm trước, ma cà rồng, người sói, phù thủy được mọi người biết đến như là ba đại chủng tộc huyền bí hắc ám. Họ là những sinh vật bóng tối bị Chúa ruồng bỏ và đuổi khỏi vườn địa đàng của Người. Bị nguyền rủa và mãi mãi sống trong bóng tối, bị hắt hủi đến những vùng hẻo lánh và u ám nhất trên thế giới, tránh xa ánh sáng. Ma cà rồng-tối tăm, lạnh lẽo, chết chóc. Chúng là những sinh vật bất lão bất tử, như trong truyền thuyết, ma cà rồng trông giống như con người, ngoại trừ răng nanh chứa nọc độc, đôi mắt đỏ tươi, làn da trắng bệch như người bệnh và lạnh lẽo, chúng vôn không có thân nhiệt của con người. Sống ở những nơi tối tăm không có ánh sáng, thường hoạt động về đêm, máu người là nguồn thức ăn chính của chúng. Chúng không thích ánh sáng mặt trời, thứ ánh sáng có thể làm bại lộ thân phận của chúng, bởi trong thời kì này, chúng cùng với người sói và phù thủy bị Giáo Hội-những đức tin của Thiên Chúa-đuổi giết. Người sói-những đứa con của ánh trăng. Có tuổi thọ trung bình và vẻ bề… “Đồ ác quỷ, mày nên chết đi”.“Không. Tôi không phải”.“Ác quỷ. Nó giống như cha mẹ của nó vậy. Nên giết nó đi”.“Đúng...Giết nó...”“Thiêu sống nó đi...”.“Không. Tôi...”.“CHẾT ĐI...”.++++++“Thiếu gia...Thiếu gia...”- Giọng nói cất lên làm chàng trai đang ngủ gật trên bàn tỉnh dậy.“Uhm”- Đôi mi cong khẽ động đậy, chàng trai lim dim mở mắt, đôi mắt đen láy nhìn những hàng sách được xếp ngay ngắn trên kệ sách.Lucifer khẽ thở dài, rất lâu rồi anh đã không mơ thấy quá khứ của mình.“Thiếu gia...cậu không sao chứ?”- Lucifer nhìn nhìn người nam hầu Scuro của mình như đang suy nghĩ một vấn đề nào đó, một lát sau mới lắc đầu: “Không sao”.Thấy thiếu gia không muốn nói, Scuro cũng không tiện hỏi nữa, nói:“Thiếu gia, phu nhân kêu tôi đi tìm cậu, muốn nhắc nhở cậu một lát nữa cùng phu nhân đi đón lão gia. Mới sáng sớm mà cậu đã ra khỏi nhà và không cho tôi đi theo... Ôi!!! Tôi đi lòng vòng khắp thị trấn thì mới thấy cậu đang ở trong thư viện này. Thiếu gia của tôi ơi, ngài có biết tôi tìm ngài cực khổ lắm không?..... bla..... bla.....”.“...”- Cố gắng lờ đi người bên cạnh. Lucifer cất hết những quyển sách trên bàn lên kệ. Sau đó liền rời khỏi thư viện.“A! Thiếu gia... Chờ tôi với”- Scuro thấy anh rời khỏi liền đuổi theo- “Đúng rồi, phu nhân còn nói sẽ có biểu tiểu thư, em họ của cậu từ thủ đô tới chơi, còn dặn cậu phải chăm sóc biểu tiểu thư cho thật tốt”.Lời nói vừa dứt, người đang đi phía trước liền dừng lại đột ngột: “... Đến từ thủ đô?”.“Đúng vậy a! Có gì sao, thiếu gia?”.“...”- Lucifer trầm mặc một lát rồi nói: “Không có gì. Tới bến cảng thôi”.“Vâng”.~~~“Đến từ thủ đô sao, cũng chỉ có một người, Sophia Braille, con gái cưng của Louis Braille. Ha ha... Louis Braille...Sophia Braille...ha ha...”.“Tch”.

Chương 2: Giấc mơ quá khứ - Người đến từ thủ đô