Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…
Chương 631
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Hàn Phong căn bản không cần tạo dựng thanh thế, Lạc Lan vừa phái người đặt hộp đựng Hắc Đao lên kệ, đám người này lập tức xông thẳng vào cửa tiệm. Biết thứ được trưng bày không phải là xà phòng thơm, đám nha hoàn hơi thất vọng nhưng họ vẫn rảnh rỗi nên tò mò hỏi xem trong hộp có gì. "Mọi người đều biết, tiên sinh nhà ta không chỉ là một thư sinh, mà còn là một tướng quân giỏi chinh chiến, nhưng tiên sinh nhà ta còn có một thân phận khác, mọi người biết là gì không?" AdvertisementLạc Lan cười hỏi. "Gì cơ?" AdvertisementĐám nha hoàn nhao nhao dò hỏi. "E rằng mọi người còn chưa biết, nghề tổ truyền của tiên sinh nhà ta là thợ rèn!" Lạc Lan nói tiếp: "Thành tựu luyện sắt của tiên sinh không kém gì thành tựu thơ ca và chỉ huy quân đội. Thiết Lâm Quân đánh bại kỵ binh Đảng Hạng ở Thanh Thủy Cốc là nhờ công lao to lớn của tiên sinh trong việc cải tiến cung nỏ hạng nặng và sáng tạo máy bắn đá!" "Nam tước Thanh Thủy hóa ra lại xuất thân từ một thợ rèn?" Nhiều nha hoàn và học giả bị thu hút bởi lời nói của Lạc Lan. "Lạc Lan cô nương, cô nói nhiều như vậy, trong hộp của cô rốt cuộc có cái gì?" Nha hoàn nôn nóng không nhịn được hỏi. "Nếu mọi người đều nóng lòng muốn biết thì ta sẽ không vòng vo nữa”. Lạc Lan mở ra một cái hộp gỗ trong số đó: "Đây là Trảm Tinh Đao – thần binh do tiên sinh nhà ta chế tạo ra, với ý nghĩa là kẻ địch nhìn thấy thanh đao này thì sẽ mãi mãi chìm trong bóng tối!” "Nói hồi lâu, hóa ra là một thanh đao”. Đám nha hoàn chỉ yêu thích xà phòng thơm, hầu hết bọn họ đều không có hứng thú với những thứ đồ như vũ khí. Không ít người lộ ra vẻ thất vọng, sau đó quay người rời đi. Hai công tử của thế gia võ tướng tình cờ đi ngang qua, bị Hắc Đao thu hút, tiến lên hỏi: “Cô nương, thanh đao này trông có vẻ không tệ, tên gọi cũng bá đạo, chỉ là không biết được dùng thế nào?" "Những thứ tiên sinh nhà ta đưa ra đương nhiên là hàng chất lượng cao”.
Hàn Phong căn bản không cần tạo dựng thanh thế, Lạc Lan vừa phái người đặt hộp đựng Hắc Đao lên kệ, đám người này lập tức xông thẳng vào cửa tiệm.
Biết thứ được trưng bày không phải là xà phòng thơm, đám nha hoàn hơi thất vọng nhưng họ vẫn rảnh rỗi nên tò mò hỏi xem trong hộp có gì.
"Mọi người đều biết, tiên sinh nhà ta không chỉ là một thư sinh, mà còn là một tướng quân giỏi chinh chiến, nhưng tiên sinh nhà ta còn có một thân phận khác, mọi người biết là gì không?"
Advertisement
Lạc Lan cười hỏi.
"Gì cơ?"
Advertisement
Đám nha hoàn nhao nhao dò hỏi.
"E rằng mọi người còn chưa biết, nghề tổ truyền của tiên sinh nhà ta là thợ rèn!"
Lạc Lan nói tiếp: "Thành tựu luyện sắt của tiên sinh không kém gì thành tựu thơ ca và chỉ huy quân đội. Thiết Lâm Quân đánh bại kỵ binh Đảng Hạng ở Thanh Thủy Cốc là nhờ công lao to lớn của tiên sinh trong việc cải tiến cung nỏ hạng nặng và sáng tạo máy bắn đá!"
"Nam tước Thanh Thủy hóa ra lại xuất thân từ một thợ rèn?"
Nhiều nha hoàn và học giả bị thu hút bởi lời nói của Lạc Lan.
"Lạc Lan cô nương, cô nói nhiều như vậy, trong hộp của cô rốt cuộc có cái gì?"
Nha hoàn nôn nóng không nhịn được hỏi.
"Nếu mọi người đều nóng lòng muốn biết thì ta sẽ không vòng vo nữa”.
Lạc Lan mở ra một cái hộp gỗ trong số đó: "Đây là Trảm Tinh Đao – thần binh do tiên sinh nhà ta chế tạo ra, với ý nghĩa là kẻ địch nhìn thấy thanh đao này thì sẽ mãi mãi chìm trong bóng tối!”
"Nói hồi lâu, hóa ra là một thanh đao”.
Đám nha hoàn chỉ yêu thích xà phòng thơm, hầu hết bọn họ đều không có hứng thú với những thứ đồ như vũ khí.
Không ít người lộ ra vẻ thất vọng, sau đó quay người rời đi.
Hai công tử của thế gia võ tướng tình cờ đi ngang qua, bị Hắc Đao thu hút, tiến lên hỏi: “Cô nương, thanh đao này trông có vẻ không tệ, tên gọi cũng bá đạo, chỉ là không biết được dùng thế nào?"
"Những thứ tiên sinh nhà ta đưa ra đương nhiên là hàng chất lượng cao”.
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Hàn Phong căn bản không cần tạo dựng thanh thế, Lạc Lan vừa phái người đặt hộp đựng Hắc Đao lên kệ, đám người này lập tức xông thẳng vào cửa tiệm. Biết thứ được trưng bày không phải là xà phòng thơm, đám nha hoàn hơi thất vọng nhưng họ vẫn rảnh rỗi nên tò mò hỏi xem trong hộp có gì. "Mọi người đều biết, tiên sinh nhà ta không chỉ là một thư sinh, mà còn là một tướng quân giỏi chinh chiến, nhưng tiên sinh nhà ta còn có một thân phận khác, mọi người biết là gì không?" AdvertisementLạc Lan cười hỏi. "Gì cơ?" AdvertisementĐám nha hoàn nhao nhao dò hỏi. "E rằng mọi người còn chưa biết, nghề tổ truyền của tiên sinh nhà ta là thợ rèn!" Lạc Lan nói tiếp: "Thành tựu luyện sắt của tiên sinh không kém gì thành tựu thơ ca và chỉ huy quân đội. Thiết Lâm Quân đánh bại kỵ binh Đảng Hạng ở Thanh Thủy Cốc là nhờ công lao to lớn của tiên sinh trong việc cải tiến cung nỏ hạng nặng và sáng tạo máy bắn đá!" "Nam tước Thanh Thủy hóa ra lại xuất thân từ một thợ rèn?" Nhiều nha hoàn và học giả bị thu hút bởi lời nói của Lạc Lan. "Lạc Lan cô nương, cô nói nhiều như vậy, trong hộp của cô rốt cuộc có cái gì?" Nha hoàn nôn nóng không nhịn được hỏi. "Nếu mọi người đều nóng lòng muốn biết thì ta sẽ không vòng vo nữa”. Lạc Lan mở ra một cái hộp gỗ trong số đó: "Đây là Trảm Tinh Đao – thần binh do tiên sinh nhà ta chế tạo ra, với ý nghĩa là kẻ địch nhìn thấy thanh đao này thì sẽ mãi mãi chìm trong bóng tối!” "Nói hồi lâu, hóa ra là một thanh đao”. Đám nha hoàn chỉ yêu thích xà phòng thơm, hầu hết bọn họ đều không có hứng thú với những thứ đồ như vũ khí. Không ít người lộ ra vẻ thất vọng, sau đó quay người rời đi. Hai công tử của thế gia võ tướng tình cờ đi ngang qua, bị Hắc Đao thu hút, tiến lên hỏi: “Cô nương, thanh đao này trông có vẻ không tệ, tên gọi cũng bá đạo, chỉ là không biết được dùng thế nào?" "Những thứ tiên sinh nhà ta đưa ra đương nhiên là hàng chất lượng cao”.