Tác giả:

Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…

Chương 697

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…  Ông Lỗ cảm thấy da đầu mình sắp nổ tung, còn chưa kịp suy nghĩ đã lớn tiếng quát: “Mau, thu lại cung nỏ hạng nặng và xe bắn đá, nếu không tất cả mọi người đều chết”.   Bọn thổ phỉ cũng định thần lại, đồng loạt chạy đến chỗ cung nỏ hạng nặng và xe bắn đá.   Đám người lạ mặt này chính là nhóm cựu binh mà Đại Tráng dẫn dắt.   AdvertisementTừ lúc biết Phùng tiên sinh là kẻ chủ mưu đằng sau kế hoạch lần này, Trương Lương lập tức nhận ra rất có thể Phùng tiên sinh sẽ phục kích trên đường Kim Phi đi giải cứu Khánh Mộ Lam.   Hỏi người thợ săn thì được biết địa điểm thích hợp nhất để mai phục từ làng Tây Hà đến núi Ngũ Lang là núi Hổ Tiếu, Trương Lương cử tiểu đội của Chung Minh lên đường trước, đến hỏi thăm người dân xung quanh núi Hổ Tiếu, rất nhanh đã xác nhận có một số lượng lớn thổ phỉ đã vào núi Hổ Tiếu.   AdvertisementSau khi bàn bạc với nhau, Trương Lương và Kim Phi quyết định tương kế tựu kế, khi Kim Phi đến quận thành để hỏi thăm quận trưởng, Đại Tráng cũng trà trộn theo vào quận thành, điều động mấy chục cựu binh từ tiêu cục Trấn Viễn, sau khi hóa trang thì rời khỏi từ cổng thành khác.   Khi mấy người Kim Phi và phủ binh chậm rãi đi về phía trước, hàng chục cựu binh này đã đi vòng từ khu rừng già trên núi đến sau lưng núi Hổ Tiếu và leo l*n đ*nh của núi Hổ Tiếu bằng một con đường nhỏ dưới sự dẫn dắt của những thợ săn địa phương.   Để câu giờ cho mấy người Đại Tráng, Kim Phi đã dựng trại ở núi Hồi Long cách đó vài dặm với lý do bị đau bụng.   Quả nhiên bọn thổ phỉ bị phủ binh ở cách đó vài dặm thu hút sự chú ý, không ai để ý đằng sau.   Mấy người Đại Tráng bèn nhân lúc trời tối để lẻn vào chỗ cung nỏ hạng nặng và xe bắn đá của bọn thổ phỉ.   Sau đó thì có cảnh tượng vừa rồi.   “Nhóm một, nhóm hai ngăn chúng lại, nhóm ba dỡ hàng”.   Sau khi Đại Tráng ra lệnh, các cựu binh lập tức chia thành hai nhóm.   Cả xe bắn đá và cung nỏ hạng nặng đều nhắm vào đường lớn, một số trong số hơn hai mươi cựu binh chiếm giữ cung nỏ hạng nặng chuyển hướng cung nỏ hạng nặng nhắm vào khu vực tập trung của bọn thổ phỉ, trong khi những người khác giơ nỏ lên nhắm vào bọn thổ phỉ đang tháo chạy lên núi.   Các cựu binh sử dụng cung nỏ hạng nặng thành thạo hơn bọn thổ phỉ rất nhiều, khi từng dây cung vang lên, bọn thổ phỉ đã bị những mũi tên của cung nỏ nặng khổng lồ hoặc những mũi tên nỏ sắc bén cướp đi mạng sống.   Cung nỏ hạng nặng được trang bị đế chuyển hướng xoay hướng rất tiện, xe bắn đá tương đối cồng kềnh, khó điều chỉnh lại hướng.   Đã không thể điều chỉnh hướng, các cựu binh của nhóm ba chia nhau chạy xuống dưới xe bắn đá để tháo rời các bộ phận quan trọng.   Những xe bắn đá này đều được sản xuất ở làng Tây Hà, các cựu binh đã từng huấn luyện như vậy vô số lần nên họ chỉ cần đưa tay chạm vào thì có thể tháo một chiếc bánh răng từ dưới xe bắn đá ra.   Bánh răng rất nhỏ nhưng lại cực kỳ quan trọng, không có nó, xe bắn đá sẽ trở nên vô dụng.  

 Ông Lỗ cảm thấy da đầu mình sắp nổ tung, còn chưa kịp suy nghĩ đã lớn tiếng quát: “Mau, thu lại cung nỏ hạng nặng và xe bắn đá, nếu không tất cả mọi người đều chết”.  

 

Bọn thổ phỉ cũng định thần lại, đồng loạt chạy đến chỗ cung nỏ hạng nặng và xe bắn đá.  

 

Đám người lạ mặt này chính là nhóm cựu binh mà Đại Tráng dẫn dắt.  

 

Advertisement

Từ lúc biết Phùng tiên sinh là kẻ chủ mưu đằng sau kế hoạch lần này, Trương Lương lập tức nhận ra rất có thể Phùng tiên sinh sẽ phục kích trên đường Kim Phi đi giải cứu Khánh Mộ Lam.  

 

Hỏi người thợ săn thì được biết địa điểm thích hợp nhất để mai phục từ làng Tây Hà đến núi Ngũ Lang là núi Hổ Tiếu, Trương Lương cử tiểu đội của Chung Minh lên đường trước, đến hỏi thăm người dân xung quanh núi Hổ Tiếu, rất nhanh đã xác nhận có một số lượng lớn thổ phỉ đã vào núi Hổ Tiếu.  

 

Advertisement

Sau khi bàn bạc với nhau, Trương Lương và Kim Phi quyết định tương kế tựu kế, khi Kim Phi đến quận thành để hỏi thăm quận trưởng, Đại Tráng cũng trà trộn theo vào quận thành, điều động mấy chục cựu binh từ tiêu cục Trấn Viễn, sau khi hóa trang thì rời khỏi từ cổng thành khác.  

 

Khi mấy người Kim Phi và phủ binh chậm rãi đi về phía trước, hàng chục cựu binh này đã đi vòng từ khu rừng già trên núi đến sau lưng núi Hổ Tiếu và leo l*n đ*nh của núi Hổ Tiếu bằng một con đường nhỏ dưới sự dẫn dắt của những thợ săn địa phương.  

 

Để câu giờ cho mấy người Đại Tráng, Kim Phi đã dựng trại ở núi Hồi Long cách đó vài dặm với lý do bị đau bụng.  

 

Quả nhiên bọn thổ phỉ bị phủ binh ở cách đó vài dặm thu hút sự chú ý, không ai để ý đằng sau.  

 

Mấy người Đại Tráng bèn nhân lúc trời tối để lẻn vào chỗ cung nỏ hạng nặng và xe bắn đá của bọn thổ phỉ.  

 

Sau đó thì có cảnh tượng vừa rồi.  

 

“Nhóm một, nhóm hai ngăn chúng lại, nhóm ba dỡ hàng”.  

 

Sau khi Đại Tráng ra lệnh, các cựu binh lập tức chia thành hai nhóm.  

 

Cả xe bắn đá và cung nỏ hạng nặng đều nhắm vào đường lớn, một số trong số hơn hai mươi cựu binh chiếm giữ cung nỏ hạng nặng chuyển hướng cung nỏ hạng nặng nhắm vào khu vực tập trung của bọn thổ phỉ, trong khi những người khác giơ nỏ lên nhắm vào bọn thổ phỉ đang tháo chạy lên núi.  

 

Các cựu binh sử dụng cung nỏ hạng nặng thành thạo hơn bọn thổ phỉ rất nhiều, khi từng dây cung vang lên, bọn thổ phỉ đã bị những mũi tên của cung nỏ nặng khổng lồ hoặc những mũi tên nỏ sắc bén cướp đi mạng sống.  

 

Cung nỏ hạng nặng được trang bị đế chuyển hướng xoay hướng rất tiện, xe bắn đá tương đối cồng kềnh, khó điều chỉnh lại hướng.  

 

Đã không thể điều chỉnh hướng, các cựu binh của nhóm ba chia nhau chạy xuống dưới xe bắn đá để tháo rời các bộ phận quan trọng.  

 

Những xe bắn đá này đều được sản xuất ở làng Tây Hà, các cựu binh đã từng huấn luyện như vậy vô số lần nên họ chỉ cần đưa tay chạm vào thì có thể tháo một chiếc bánh răng từ dưới xe bắn đá ra.  

 

Bánh răng rất nhỏ nhưng lại cực kỳ quan trọng, không có nó, xe bắn đá sẽ trở nên vô dụng.  

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…  Ông Lỗ cảm thấy da đầu mình sắp nổ tung, còn chưa kịp suy nghĩ đã lớn tiếng quát: “Mau, thu lại cung nỏ hạng nặng và xe bắn đá, nếu không tất cả mọi người đều chết”.   Bọn thổ phỉ cũng định thần lại, đồng loạt chạy đến chỗ cung nỏ hạng nặng và xe bắn đá.   Đám người lạ mặt này chính là nhóm cựu binh mà Đại Tráng dẫn dắt.   AdvertisementTừ lúc biết Phùng tiên sinh là kẻ chủ mưu đằng sau kế hoạch lần này, Trương Lương lập tức nhận ra rất có thể Phùng tiên sinh sẽ phục kích trên đường Kim Phi đi giải cứu Khánh Mộ Lam.   Hỏi người thợ săn thì được biết địa điểm thích hợp nhất để mai phục từ làng Tây Hà đến núi Ngũ Lang là núi Hổ Tiếu, Trương Lương cử tiểu đội của Chung Minh lên đường trước, đến hỏi thăm người dân xung quanh núi Hổ Tiếu, rất nhanh đã xác nhận có một số lượng lớn thổ phỉ đã vào núi Hổ Tiếu.   AdvertisementSau khi bàn bạc với nhau, Trương Lương và Kim Phi quyết định tương kế tựu kế, khi Kim Phi đến quận thành để hỏi thăm quận trưởng, Đại Tráng cũng trà trộn theo vào quận thành, điều động mấy chục cựu binh từ tiêu cục Trấn Viễn, sau khi hóa trang thì rời khỏi từ cổng thành khác.   Khi mấy người Kim Phi và phủ binh chậm rãi đi về phía trước, hàng chục cựu binh này đã đi vòng từ khu rừng già trên núi đến sau lưng núi Hổ Tiếu và leo l*n đ*nh của núi Hổ Tiếu bằng một con đường nhỏ dưới sự dẫn dắt của những thợ săn địa phương.   Để câu giờ cho mấy người Đại Tráng, Kim Phi đã dựng trại ở núi Hồi Long cách đó vài dặm với lý do bị đau bụng.   Quả nhiên bọn thổ phỉ bị phủ binh ở cách đó vài dặm thu hút sự chú ý, không ai để ý đằng sau.   Mấy người Đại Tráng bèn nhân lúc trời tối để lẻn vào chỗ cung nỏ hạng nặng và xe bắn đá của bọn thổ phỉ.   Sau đó thì có cảnh tượng vừa rồi.   “Nhóm một, nhóm hai ngăn chúng lại, nhóm ba dỡ hàng”.   Sau khi Đại Tráng ra lệnh, các cựu binh lập tức chia thành hai nhóm.   Cả xe bắn đá và cung nỏ hạng nặng đều nhắm vào đường lớn, một số trong số hơn hai mươi cựu binh chiếm giữ cung nỏ hạng nặng chuyển hướng cung nỏ hạng nặng nhắm vào khu vực tập trung của bọn thổ phỉ, trong khi những người khác giơ nỏ lên nhắm vào bọn thổ phỉ đang tháo chạy lên núi.   Các cựu binh sử dụng cung nỏ hạng nặng thành thạo hơn bọn thổ phỉ rất nhiều, khi từng dây cung vang lên, bọn thổ phỉ đã bị những mũi tên của cung nỏ nặng khổng lồ hoặc những mũi tên nỏ sắc bén cướp đi mạng sống.   Cung nỏ hạng nặng được trang bị đế chuyển hướng xoay hướng rất tiện, xe bắn đá tương đối cồng kềnh, khó điều chỉnh lại hướng.   Đã không thể điều chỉnh hướng, các cựu binh của nhóm ba chia nhau chạy xuống dưới xe bắn đá để tháo rời các bộ phận quan trọng.   Những xe bắn đá này đều được sản xuất ở làng Tây Hà, các cựu binh đã từng huấn luyện như vậy vô số lần nên họ chỉ cần đưa tay chạm vào thì có thể tháo một chiếc bánh răng từ dưới xe bắn đá ra.   Bánh răng rất nhỏ nhưng lại cực kỳ quan trọng, không có nó, xe bắn đá sẽ trở nên vô dụng.  

Chương 697