Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…
Chương 725
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Một thế hệ hai thế hệ thì không sao nhưng một triều đại Hoàng Đế một triều thần, mỗi một vị Hoàng Đế đều có đội ngũ các thành viên cơ bản của mình, gia tộc lớn tích lũy cũng ngày càng nhiều. Đất đai và tài nguyên của đất nước đều là cố định, tài nguyên dùng để hỗ trợ sự phát triển của các gia tộc lớn từ đâu mà có? Một là Hoàng Đế sẽ hy sinh lợi ích của hoàng gia để lôi kéo thành viên chủ yếu của mình, ban thưởng này kia, hai là cướp bóc của người dân. Càng về sau tài nguyên trong tay hoàng tộc trở nên ít dần, lợi ích của người dân cũng liên tục bị cắt giảm. Advertisement Điều này dẫn đến tình hình hiện giờ của Đại Khang. Các gia tộc lớn nhỏ cố thủ ở khắp Đại Khang, để thỏa mãn cuộc sống xa hoa của mình, họ điên cuồng bóc lột người dân khiến người dân sống cực khổ, cũng phân chia giai cấp. AdvertisementDù sao con trai của tể tướng không làm tể tướng thì ít nhất cũng có thể làm quận trưởng. Các chức quan trong nước không đủ để phân chia cho con cháu của các gia tộc lớn, các thư sinh ngày đêm cố gắng muốn thoát khỏi khó khăn cũng ngày càng khó. Kim Phi nghĩ hiện giờ Đại Khang đã không còn cứu chữa được nữa, muốn hưng thịnh đâu có dễ như thế. Trừ khi có thể loại trừ hoàn toàn các gia tộc lớn ở cả Đại Khang, phân chia lại tài nguyên xã hội cho người dân, như thế mới có khả năng. Nhưng như thế thì phải đối địch với các gia tộc lớn trong cả thiên hạ, độ khó quá cao. “Tiên sinh, ta không nói bậy đâu”. Khánh Mộ Lam nói: “Vũ Dương thực sự rất giỏi, cô ấy đã giúp bệ hạ phê duyệt nhiều tấu chương. Lần này gả cho Thổ Phiên cũng là do cô ấy tự mình đề xuất vì muốn kiềm chế Đảng Hạng”. “Ồ?” Công chúa có thể phê duyệt tấu chương giúp Hoàng Đế không nhiều, trong đầu Kim Phi lập tức hiện lên cái tên Võ Tắc Thiên. Lúc đầu nàng ta cũng giúp Hoàng Đế phê duyệt tấu chương, dần dần trở thành Nữ đế một thời. “Bệ hạ không thích chính sự, lúc tâm trạng tồi tệ, rất dễ tức giận tùy tiện phê duyệt chuyện chính trị”. Khánh Mộ Lam nhỏ giọng nói: “Vũ Dương đã từng viết thư cho ta nói rằng vì người dân trong thiên hạ, cô ấy sẵn lòng cả đời này không thành thân, chỉ ở trong cung giúp bệ hạ xử lý các công việc chính trị. Nhưng tình hình hiện giờ của Đại Khang quá căng thẳng, các cuộc nội chiến ở Thổ Phiên cũng gần kết thúc nên Vũ Dương mới nghĩ đến việc liên hôn cố gắng cho Thổ Phiên xuất quân đến kiềm chế Đảng Hạng”. “Suy nghĩ này của Cửu công chúa khá ổn”. Kim Phi khẽ gật đầu, cũng cảm thấy khá tò mò và ngưỡng mộ Cửu công chúa.Thổ Phiên rất gần Kim Xuyên, vì vậy Kim Phi từng tìm hiểu rất kỹ lịch sử của Thổ Phiên trong thế giới này. Đảng Hạng cũng tiếp giáp với Thổ Phiên, đã từng không ngừng xung đột trong lịch sử. Phần lớn người Đảng Hạng phải chịu thiệt.
Một thế hệ hai thế hệ thì không sao nhưng một triều đại Hoàng Đế một triều thần, mỗi một vị Hoàng Đế đều có đội ngũ các thành viên cơ bản của mình, gia tộc lớn tích lũy cũng ngày càng nhiều.
Đất đai và tài nguyên của đất nước đều là cố định, tài nguyên dùng để hỗ trợ sự phát triển của các gia tộc lớn từ đâu mà có?
Một là Hoàng Đế sẽ hy sinh lợi ích của hoàng gia để lôi kéo thành viên chủ yếu của mình, ban thưởng này kia, hai là cướp bóc của người dân.
Càng về sau tài nguyên trong tay hoàng tộc trở nên ít dần, lợi ích của người dân cũng liên tục bị cắt giảm.
Advertisement
Điều này dẫn đến tình hình hiện giờ của Đại Khang.
Các gia tộc lớn nhỏ cố thủ ở khắp Đại Khang, để thỏa mãn cuộc sống xa hoa của mình, họ điên cuồng bóc lột người dân khiến người dân sống cực khổ, cũng phân chia giai cấp.
Advertisement
Dù sao con trai của tể tướng không làm tể tướng thì ít nhất cũng có thể làm quận trưởng.
Các chức quan trong nước không đủ để phân chia cho con cháu của các gia tộc lớn, các thư sinh ngày đêm cố gắng muốn thoát khỏi khó khăn cũng ngày càng khó.
Kim Phi nghĩ hiện giờ Đại Khang đã không còn cứu chữa được nữa, muốn hưng thịnh đâu có dễ như thế.
Trừ khi có thể loại trừ hoàn toàn các gia tộc lớn ở cả Đại Khang, phân chia lại tài nguyên xã hội cho người dân, như thế mới có khả năng.
Nhưng như thế thì phải đối địch với các gia tộc lớn trong cả thiên hạ, độ khó quá cao.
“Tiên sinh, ta không nói bậy đâu”.
Khánh Mộ Lam nói: “Vũ Dương thực sự rất giỏi, cô ấy đã giúp bệ hạ phê duyệt nhiều tấu chương. Lần này gả cho Thổ Phiên cũng là do cô ấy tự mình đề xuất vì muốn kiềm chế Đảng Hạng”.
“Ồ?”
Công chúa có thể phê duyệt tấu chương giúp Hoàng Đế không nhiều, trong đầu Kim Phi lập tức hiện lên cái tên Võ Tắc Thiên.
Lúc đầu nàng ta cũng giúp Hoàng Đế phê duyệt tấu chương, dần dần trở thành Nữ đế một thời.
“Bệ hạ không thích chính sự, lúc tâm trạng tồi tệ, rất dễ tức giận tùy tiện phê duyệt chuyện chính trị”.
Khánh Mộ Lam nhỏ giọng nói: “Vũ Dương đã từng viết thư cho ta nói rằng vì người dân trong thiên hạ, cô ấy sẵn lòng cả đời này không thành thân, chỉ ở trong cung giúp bệ hạ xử lý các công việc chính trị.
Nhưng tình hình hiện giờ của Đại Khang quá căng thẳng, các cuộc nội chiến ở Thổ Phiên cũng gần kết thúc nên Vũ Dương mới nghĩ đến việc liên hôn cố gắng cho Thổ Phiên xuất quân đến kiềm chế Đảng Hạng”.
“Suy nghĩ này của Cửu công chúa khá ổn”.
Kim Phi khẽ gật đầu, cũng cảm thấy khá tò mò và ngưỡng mộ Cửu công chúa.
Thổ Phiên rất gần Kim Xuyên, vì vậy Kim Phi từng tìm hiểu rất kỹ lịch sử của Thổ Phiên trong thế giới này.
Đảng Hạng cũng tiếp giáp với Thổ Phiên, đã từng không ngừng xung đột trong lịch sử.
Phần lớn người Đảng Hạng phải chịu thiệt.
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Một thế hệ hai thế hệ thì không sao nhưng một triều đại Hoàng Đế một triều thần, mỗi một vị Hoàng Đế đều có đội ngũ các thành viên cơ bản của mình, gia tộc lớn tích lũy cũng ngày càng nhiều. Đất đai và tài nguyên của đất nước đều là cố định, tài nguyên dùng để hỗ trợ sự phát triển của các gia tộc lớn từ đâu mà có? Một là Hoàng Đế sẽ hy sinh lợi ích của hoàng gia để lôi kéo thành viên chủ yếu của mình, ban thưởng này kia, hai là cướp bóc của người dân. Càng về sau tài nguyên trong tay hoàng tộc trở nên ít dần, lợi ích của người dân cũng liên tục bị cắt giảm. Advertisement Điều này dẫn đến tình hình hiện giờ của Đại Khang. Các gia tộc lớn nhỏ cố thủ ở khắp Đại Khang, để thỏa mãn cuộc sống xa hoa của mình, họ điên cuồng bóc lột người dân khiến người dân sống cực khổ, cũng phân chia giai cấp. AdvertisementDù sao con trai của tể tướng không làm tể tướng thì ít nhất cũng có thể làm quận trưởng. Các chức quan trong nước không đủ để phân chia cho con cháu của các gia tộc lớn, các thư sinh ngày đêm cố gắng muốn thoát khỏi khó khăn cũng ngày càng khó. Kim Phi nghĩ hiện giờ Đại Khang đã không còn cứu chữa được nữa, muốn hưng thịnh đâu có dễ như thế. Trừ khi có thể loại trừ hoàn toàn các gia tộc lớn ở cả Đại Khang, phân chia lại tài nguyên xã hội cho người dân, như thế mới có khả năng. Nhưng như thế thì phải đối địch với các gia tộc lớn trong cả thiên hạ, độ khó quá cao. “Tiên sinh, ta không nói bậy đâu”. Khánh Mộ Lam nói: “Vũ Dương thực sự rất giỏi, cô ấy đã giúp bệ hạ phê duyệt nhiều tấu chương. Lần này gả cho Thổ Phiên cũng là do cô ấy tự mình đề xuất vì muốn kiềm chế Đảng Hạng”. “Ồ?” Công chúa có thể phê duyệt tấu chương giúp Hoàng Đế không nhiều, trong đầu Kim Phi lập tức hiện lên cái tên Võ Tắc Thiên. Lúc đầu nàng ta cũng giúp Hoàng Đế phê duyệt tấu chương, dần dần trở thành Nữ đế một thời. “Bệ hạ không thích chính sự, lúc tâm trạng tồi tệ, rất dễ tức giận tùy tiện phê duyệt chuyện chính trị”. Khánh Mộ Lam nhỏ giọng nói: “Vũ Dương đã từng viết thư cho ta nói rằng vì người dân trong thiên hạ, cô ấy sẵn lòng cả đời này không thành thân, chỉ ở trong cung giúp bệ hạ xử lý các công việc chính trị. Nhưng tình hình hiện giờ của Đại Khang quá căng thẳng, các cuộc nội chiến ở Thổ Phiên cũng gần kết thúc nên Vũ Dương mới nghĩ đến việc liên hôn cố gắng cho Thổ Phiên xuất quân đến kiềm chế Đảng Hạng”. “Suy nghĩ này của Cửu công chúa khá ổn”. Kim Phi khẽ gật đầu, cũng cảm thấy khá tò mò và ngưỡng mộ Cửu công chúa.Thổ Phiên rất gần Kim Xuyên, vì vậy Kim Phi từng tìm hiểu rất kỹ lịch sử của Thổ Phiên trong thế giới này. Đảng Hạng cũng tiếp giáp với Thổ Phiên, đã từng không ngừng xung đột trong lịch sử. Phần lớn người Đảng Hạng phải chịu thiệt.