Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…
Chương 739
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Đội trưởng đội thị vệ cũng coi như xứng đáng với chức vụ, lập tức dẫn đội thị vệ tách Cửu công chúa khỏi nhân viên lái thuyền. Khi đội trưởng tiểu đội một khống chế con thuyền nhỏ áp sát bên cạnh thuyền khách, thuyền khách đã chìm quá nửa. “Ai là em họ của tiểu thư Mộ Lam, xin mau chóng lên thuyền!” Đội trưởng tiểu đội một ngẩng đầu hô về phía thuyền khách. Advertisement “Chỗ này!” Thấm Nhi dẫn Cửu công chúa đi nhanh tới bên cạnh thuyền cứu sinh: “Lẽ nào ngươi không nhìn thấy khăn quàng vai của công chúa điện hạ sao?” Advertisement “Công chúa điện hạ?” Đội trưởng tiểu đội một không khỏi ngẩn ra. Thật ra anh ta đã nhìn thấy Cửu công chúa từ lâu, dù gì quần áo của Cửu công chúa cũng quá lộng lẫy, giữa một đám nô bộc và thị vệ thì vô cùng nổi bật. Thế nhưng đội trưởng tiểu đội một thậm chí còn chẳng biết đọc chữ, đâu có năng lực phân biệt được thân phận của Cửu công chúa từ trên trang phục? Đừng nói là anh ta, mấy người Quan Trụ Tử trên thuyền hàng cũng chỉ biết Vũ Dương là em họ của Khánh Mộ Lam chứ không biết cô ấy là một công chúa! “Đúng, đây chính là Cửu công chúa điện hạ của vương triều này!” Thấm Nhi ngẩng đầu nói: “Còn không mau đưa thuyền tiến lại gần nghênh đón điện hạ lên thuyền!” Không ngờ cô ta vừa mới dứt lời đã nhìn thấy đội trưởng tiểu đội một đẩy mạnh lên vách thuyền lớn, thuyền cứu sinh lập tức trôi ra xa vài mét. “Xin lỗi, em họ của tiểu thư Mộ Lam chưa lên thuyền thì không ai được phép lên trước!” Đội trưởng tiểu đội một ngửa cổ hô lên. Núi cao hoàng đế xa xôi, ở trong mắt những người dân sống trên núi giống như đội trưởng tiểu đội một, hoàng quyền mặc dù vẫn có năng lực uy h**p rất mạnh, nhưng không phải là số một. Ở trong lòng đội trưởng tiểu đội một, người quan trọng nhất là Kim Phi, bởi vì Kim Phi phát tiền lương cho anh ta để anh ta nuôi sống cả nhà. Còn hoàng đế thì sao, ngoại trừ thu thuế của anh ta thì còn làm được gì cho anh ta? Vậy nên ở trong mắt đội trưởng tiểu đội một, em họ của Khánh Mộ Lam có quan hệ tốt với Kim Phi quan trọng hơn nhiều so với một Cửu công chúa gì đó trước nay chưa từng nghe tới. Cửu công chúa vì biết rõ điểm này nên viết thư xin chi viện cho Quan Trụ Tử chỉ nói cô ấy là em họ của Khánh Mộ Lam và Khánh Hoài, muốn tới làng Tây Hà thăm hỏi Kim Phi chứ chưa đề cập tới thân phận công chúa. “Vị tráng sĩ này, bản cung chính là em họ của Mộ Lam tỷ tỷ và Khánh Hoài ca ca”.
Đội trưởng đội thị vệ cũng coi như xứng đáng với chức vụ, lập tức dẫn đội thị vệ tách Cửu công chúa khỏi nhân viên lái thuyền.
Khi đội trưởng tiểu đội một khống chế con thuyền nhỏ áp sát bên cạnh thuyền khách, thuyền khách đã chìm quá nửa.
“Ai là em họ của tiểu thư Mộ Lam, xin mau chóng lên thuyền!”
Đội trưởng tiểu đội một ngẩng đầu hô về phía thuyền khách.
Advertisement
“Chỗ này!”
Thấm Nhi dẫn Cửu công chúa đi nhanh tới bên cạnh thuyền cứu sinh: “Lẽ nào ngươi không nhìn thấy khăn quàng vai của công chúa điện hạ sao?”
Advertisement
“Công chúa điện hạ?”
Đội trưởng tiểu đội một không khỏi ngẩn ra.
Thật ra anh ta đã nhìn thấy Cửu công chúa từ lâu, dù gì quần áo của Cửu công chúa cũng quá lộng lẫy, giữa một đám nô bộc và thị vệ thì vô cùng nổi bật.
Thế nhưng đội trưởng tiểu đội một thậm chí còn chẳng biết đọc chữ, đâu có năng lực phân biệt được thân phận của Cửu công chúa từ trên trang phục?
Đừng nói là anh ta, mấy người Quan Trụ Tử trên thuyền hàng cũng chỉ biết Vũ Dương là em họ của Khánh Mộ Lam chứ không biết cô ấy là một công chúa!
“Đúng, đây chính là Cửu công chúa điện hạ của vương triều này!”
Thấm Nhi ngẩng đầu nói: “Còn không mau đưa thuyền tiến lại gần nghênh đón điện hạ lên thuyền!”
Không ngờ cô ta vừa mới dứt lời đã nhìn thấy đội trưởng tiểu đội một đẩy mạnh lên vách thuyền lớn, thuyền cứu sinh lập tức trôi ra xa vài mét.
“Xin lỗi, em họ của tiểu thư Mộ Lam chưa lên thuyền thì không ai được phép lên trước!”
Đội trưởng tiểu đội một ngửa cổ hô lên.
Núi cao hoàng đế xa xôi, ở trong mắt những người dân sống trên núi giống như đội trưởng tiểu đội một, hoàng quyền mặc dù vẫn có năng lực uy h**p rất mạnh, nhưng không phải là số một.
Ở trong lòng đội trưởng tiểu đội một, người quan trọng nhất là Kim Phi, bởi vì Kim Phi phát tiền lương cho anh ta để anh ta nuôi sống cả nhà.
Còn hoàng đế thì sao, ngoại trừ thu thuế của anh ta thì còn làm được gì cho anh ta?
Vậy nên ở trong mắt đội trưởng tiểu đội một, em họ của Khánh Mộ Lam có quan hệ tốt với Kim Phi quan trọng hơn nhiều so với một Cửu công chúa gì đó trước nay chưa từng nghe tới.
Cửu công chúa vì biết rõ điểm này nên viết thư xin chi viện cho Quan Trụ Tử chỉ nói cô ấy là em họ của Khánh Mộ Lam và Khánh Hoài, muốn tới làng Tây Hà thăm hỏi Kim Phi chứ chưa đề cập tới thân phận công chúa.
“Vị tráng sĩ này, bản cung chính là em họ của Mộ Lam tỷ tỷ và Khánh Hoài ca ca”.
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Đội trưởng đội thị vệ cũng coi như xứng đáng với chức vụ, lập tức dẫn đội thị vệ tách Cửu công chúa khỏi nhân viên lái thuyền. Khi đội trưởng tiểu đội một khống chế con thuyền nhỏ áp sát bên cạnh thuyền khách, thuyền khách đã chìm quá nửa. “Ai là em họ của tiểu thư Mộ Lam, xin mau chóng lên thuyền!” Đội trưởng tiểu đội một ngẩng đầu hô về phía thuyền khách. Advertisement “Chỗ này!” Thấm Nhi dẫn Cửu công chúa đi nhanh tới bên cạnh thuyền cứu sinh: “Lẽ nào ngươi không nhìn thấy khăn quàng vai của công chúa điện hạ sao?” Advertisement “Công chúa điện hạ?” Đội trưởng tiểu đội một không khỏi ngẩn ra. Thật ra anh ta đã nhìn thấy Cửu công chúa từ lâu, dù gì quần áo của Cửu công chúa cũng quá lộng lẫy, giữa một đám nô bộc và thị vệ thì vô cùng nổi bật. Thế nhưng đội trưởng tiểu đội một thậm chí còn chẳng biết đọc chữ, đâu có năng lực phân biệt được thân phận của Cửu công chúa từ trên trang phục? Đừng nói là anh ta, mấy người Quan Trụ Tử trên thuyền hàng cũng chỉ biết Vũ Dương là em họ của Khánh Mộ Lam chứ không biết cô ấy là một công chúa! “Đúng, đây chính là Cửu công chúa điện hạ của vương triều này!” Thấm Nhi ngẩng đầu nói: “Còn không mau đưa thuyền tiến lại gần nghênh đón điện hạ lên thuyền!” Không ngờ cô ta vừa mới dứt lời đã nhìn thấy đội trưởng tiểu đội một đẩy mạnh lên vách thuyền lớn, thuyền cứu sinh lập tức trôi ra xa vài mét. “Xin lỗi, em họ của tiểu thư Mộ Lam chưa lên thuyền thì không ai được phép lên trước!” Đội trưởng tiểu đội một ngửa cổ hô lên. Núi cao hoàng đế xa xôi, ở trong mắt những người dân sống trên núi giống như đội trưởng tiểu đội một, hoàng quyền mặc dù vẫn có năng lực uy h**p rất mạnh, nhưng không phải là số một. Ở trong lòng đội trưởng tiểu đội một, người quan trọng nhất là Kim Phi, bởi vì Kim Phi phát tiền lương cho anh ta để anh ta nuôi sống cả nhà. Còn hoàng đế thì sao, ngoại trừ thu thuế của anh ta thì còn làm được gì cho anh ta? Vậy nên ở trong mắt đội trưởng tiểu đội một, em họ của Khánh Mộ Lam có quan hệ tốt với Kim Phi quan trọng hơn nhiều so với một Cửu công chúa gì đó trước nay chưa từng nghe tới. Cửu công chúa vì biết rõ điểm này nên viết thư xin chi viện cho Quan Trụ Tử chỉ nói cô ấy là em họ của Khánh Mộ Lam và Khánh Hoài, muốn tới làng Tây Hà thăm hỏi Kim Phi chứ chưa đề cập tới thân phận công chúa. “Vị tráng sĩ này, bản cung chính là em họ của Mộ Lam tỷ tỷ và Khánh Hoài ca ca”.