Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…
Chương 756
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Tiền Thông mỉm cười vỗ ngực. Khi đó đánh bại thổ phỉ của núi Thiết Quan Sơn, lp lấy được một mảnh áo giáp sợi kim tuyến từ trên người đại đương gia, từ đó mô phỏng theo chiếc áo giáp này, làm ra một loạt áo giáp bằng sắt. Mặc dù lô áo giáp này không được mềm mại thoải mái như áo giáp kim tuyến, hiệu quả phòng ngự cũng không bằng, nhưng mũi tên bình thường cũng rất khó có thể xuyên thủng được. Vì vậy Kim Phi đã bí mật phân phát cho mỗi cận vệ một cái, bảo bọn họ mặc bên trong. “Không sao là tốt rồi”. Kim Phi vỗ vai Tiền Thông, động viên: “Lần này cậu làm rất tốt, nếu không e là chúng ta đã bị lừa rồi, quay về ta sẽ lập công cho cậu với Lương ca”. Kỹ năng diễn xuất của thợ săn thực sự rất tốt, bất kể là phục trang hay lời nói gần như đều không có chút sơ hở. Nếu không phải Tiền Thông nhắc nhở, Kim Phi thực sự đã bị lừa rồi. “Tôi tình cờ ở gần mương Liêm Tử, mới phát hiện ra có điểm bất thường”. Tiền Thông được Kim Phi khen đến đỏ mặt. “Lập công chính là lập công, không có gì phải ngại cả”. Kim Phi vỗ vai Tiền Thông. “Tiên sinh, đây là bảo bối gì vậy?” Đại Lưu thấy lúc này Kim Phi đã rảnh rỗi liền sán tới hỏi về cục sắt trong tay y. Nhưng cận vệ khác cũng cực kỳ tò mò, lần lượt vểnh tai lên. “Đây gọi là súng kíp, là cửa khó tiếp theo mà ta và Mãn Thương phải vượt qua”, Kim Phi trả lời. Súng ống là vũ khí tốt nhất để chống lại kỵ binh. Trong lịch sử kiếp trước, súng máy hạng nặng xuất hiện đã hoàn toàn chấm dứt ưu thế của kỵ binh trên chiến trường. Kể từ khi có được mỏ Kali nitrat, Kim Phi đã không ngừng nghiên cứu về thuốc súng và súng ống. Nhưng đáng tiếc trình độ công nghệ kỹ thuật của Đại Khang quá lạc hậu, gần như mọi thứ đều phải bắt đầu từ con số 0. Kim Phi không biết tốn bao nhiêu thời gian mới có thể chế tạo ra cái súng kíp này. Chỉ là nó vẫn còn đang trong giai đoạn thử nghiệp, Kim Phi không đảm bảo được rằng thép dùng làm thân súng có thể chịu được uy lực của thuốc súng nổ hay không, liệu có phát nổ không và khi nào thì phát nổ. Nếu như không phải tình hình hôm nay quá nguy cấp, Kim Phi cũng sẽ không sử dụng.
Tiền Thông mỉm cười vỗ ngực.
Khi đó đánh bại thổ phỉ của núi Thiết Quan Sơn, lp lấy được một mảnh áo giáp sợi kim tuyến từ trên người đại đương gia, từ đó mô phỏng theo chiếc áo giáp này, làm ra một loạt áo giáp bằng sắt.
Mặc dù lô áo giáp này không được mềm mại thoải mái như áo giáp kim tuyến, hiệu quả phòng ngự cũng không bằng, nhưng mũi tên bình thường cũng rất khó có thể xuyên thủng được.
Vì vậy Kim Phi đã bí mật phân phát cho mỗi cận vệ một cái, bảo bọn họ mặc bên trong.
“Không sao là tốt rồi”.
Kim Phi vỗ vai Tiền Thông, động viên: “Lần này cậu làm rất tốt, nếu không e là chúng ta đã bị lừa rồi, quay về ta sẽ lập công cho cậu với Lương ca”.
Kỹ năng diễn xuất của thợ săn thực sự rất tốt, bất kể là phục trang hay lời nói gần như đều không có chút sơ hở.
Nếu không phải Tiền Thông nhắc nhở, Kim Phi thực sự đã bị lừa rồi.
“Tôi tình cờ ở gần mương Liêm Tử, mới phát hiện ra có điểm bất thường”.
Tiền Thông được Kim Phi khen đến đỏ mặt.
“Lập công chính là lập công, không có gì phải ngại cả”.
Kim Phi vỗ vai Tiền Thông.
“Tiên sinh, đây là bảo bối gì vậy?”
Đại Lưu thấy lúc này Kim Phi đã rảnh rỗi liền sán tới hỏi về cục sắt trong tay y.
Nhưng cận vệ khác cũng cực kỳ tò mò, lần lượt vểnh tai lên.
“Đây gọi là súng kíp, là cửa khó tiếp theo mà ta và Mãn Thương phải vượt qua”, Kim Phi trả lời.
Súng ống là vũ khí tốt nhất để chống lại kỵ binh. Trong lịch sử kiếp trước, súng máy hạng nặng xuất hiện đã hoàn toàn chấm dứt ưu thế của kỵ binh trên chiến trường.
Kể từ khi có được mỏ Kali nitrat, Kim Phi đã không ngừng nghiên cứu về thuốc súng và súng ống.
Nhưng đáng tiếc trình độ công nghệ kỹ thuật của Đại Khang quá lạc hậu, gần như mọi thứ đều phải bắt đầu từ con số 0.
Kim Phi không biết tốn bao nhiêu thời gian mới có thể chế tạo ra cái súng kíp này.
Chỉ là nó vẫn còn đang trong giai đoạn thử nghiệp, Kim Phi không đảm bảo được rằng thép dùng làm thân súng có thể chịu được uy lực của thuốc súng nổ hay không, liệu có phát nổ không và khi nào thì phát nổ.
Nếu như không phải tình hình hôm nay quá nguy cấp, Kim Phi cũng sẽ không sử dụng.
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Tiền Thông mỉm cười vỗ ngực. Khi đó đánh bại thổ phỉ của núi Thiết Quan Sơn, lp lấy được một mảnh áo giáp sợi kim tuyến từ trên người đại đương gia, từ đó mô phỏng theo chiếc áo giáp này, làm ra một loạt áo giáp bằng sắt. Mặc dù lô áo giáp này không được mềm mại thoải mái như áo giáp kim tuyến, hiệu quả phòng ngự cũng không bằng, nhưng mũi tên bình thường cũng rất khó có thể xuyên thủng được. Vì vậy Kim Phi đã bí mật phân phát cho mỗi cận vệ một cái, bảo bọn họ mặc bên trong. “Không sao là tốt rồi”. Kim Phi vỗ vai Tiền Thông, động viên: “Lần này cậu làm rất tốt, nếu không e là chúng ta đã bị lừa rồi, quay về ta sẽ lập công cho cậu với Lương ca”. Kỹ năng diễn xuất của thợ săn thực sự rất tốt, bất kể là phục trang hay lời nói gần như đều không có chút sơ hở. Nếu không phải Tiền Thông nhắc nhở, Kim Phi thực sự đã bị lừa rồi. “Tôi tình cờ ở gần mương Liêm Tử, mới phát hiện ra có điểm bất thường”. Tiền Thông được Kim Phi khen đến đỏ mặt. “Lập công chính là lập công, không có gì phải ngại cả”. Kim Phi vỗ vai Tiền Thông. “Tiên sinh, đây là bảo bối gì vậy?” Đại Lưu thấy lúc này Kim Phi đã rảnh rỗi liền sán tới hỏi về cục sắt trong tay y. Nhưng cận vệ khác cũng cực kỳ tò mò, lần lượt vểnh tai lên. “Đây gọi là súng kíp, là cửa khó tiếp theo mà ta và Mãn Thương phải vượt qua”, Kim Phi trả lời. Súng ống là vũ khí tốt nhất để chống lại kỵ binh. Trong lịch sử kiếp trước, súng máy hạng nặng xuất hiện đã hoàn toàn chấm dứt ưu thế của kỵ binh trên chiến trường. Kể từ khi có được mỏ Kali nitrat, Kim Phi đã không ngừng nghiên cứu về thuốc súng và súng ống. Nhưng đáng tiếc trình độ công nghệ kỹ thuật của Đại Khang quá lạc hậu, gần như mọi thứ đều phải bắt đầu từ con số 0. Kim Phi không biết tốn bao nhiêu thời gian mới có thể chế tạo ra cái súng kíp này. Chỉ là nó vẫn còn đang trong giai đoạn thử nghiệp, Kim Phi không đảm bảo được rằng thép dùng làm thân súng có thể chịu được uy lực của thuốc súng nổ hay không, liệu có phát nổ không và khi nào thì phát nổ. Nếu như không phải tình hình hôm nay quá nguy cấp, Kim Phi cũng sẽ không sử dụng.