Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…
Chương 783
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Hơn nữa, kho bạc của Đại Khang không đủ khả năng để xây dựng một thành mới. Vì vậy, ngay cả khi Kim Phi hứa sẽ cung cấp cho cô ấy phương pháp sản xuất xi măng, Cửu công chúa cũng sẽ không thể sử dụng nó. Vì một thứ không dùng được mà đi đắc tội với một người quyền lực đến vậy, thực sự mất nhiều hơn được. Nghe Cửu công chúa nói như vậy, Kim Phi nhẹ cả người, vội vàng súc miệng để vào phòng. Qua chuyện này, Kim Phi có chút đề phòng Cửu công chúa. Cửu công chúa quan tâm đến thiên hạ, nhưng chính vì vậy, tính chiếm hữu của cô ấy sẽ lớn hơn so với các hoàng tử và công chúa bình thường. Tốt hơn hết là về sau nên tránh xa những người như vậy. Vì vậy, trên đường từ núi Miêu Miêu đến làng Tây Hà, Kim Phi luôn đi trước, cố gắng tránh Cửu công chúa. Cho dù thật sự không thể tránh khỏi, cũng không thể tùy tiện như trước, mỗi khi nói chuyện đều sẽ suy nghĩ kỹ rồi mới nói. Cửu công chúa dọc đường lén liếc nhìn bóng lưng Kim Phi mấy lần, trong lòng cảm thấy bất lực. Từ nhỏ đến lớn, những người cô ấy tiếp xúc đều rất nghiêm túc, kể cả Thấm Nhi, người cùng cô ấy lớn lên, chưa bao giờ dám nói năng lung tung ở trước mặt cô ấy. Chỉ có Kim Phi tựa hồ không thèm để ý thân phận công chúa của cô ấy, bất kể y nói hay làm gì, đều rất tùy ý. Trong bữa tối ngày hôm qua, y còn cùng Khánh Mộ Lam trêu chọc cô ấy. Cảm giác được đối xử bình đẳng này khiến Cửu công chúa cảm thấy rất thoải mái. Cô ấy nghĩ Kim Phi thú vị hơn nhiều so với những con cáo già nhìn nghiêm túc và điềm tĩnh, nhưng thực sự đang tính toán khắp nơi trong triều đình. Nó cũng khiến Cửu công chúa hiểu tại sao Khánh Mộ Lam không muốn rời làng Tây Hà. Họ là những quý cô giàu có và xinh đẹp, nhưng thực ra họ rất cô đơn. Đơn giản là quá khó để gặp một người như Kim Phi, người coi họ như những người bạn từ tận đáy lòng. Nếu cô ấy là Khánh Mộ Lam, cô ấy cũng sẽ không rời đi. Nhưng bắt đầu từ sáng sớm, Cửu công chúa có thể cảm giác được thái độ của Kim Phi đối với cô ấy đã thay đổi. Đây là kết quả mà Cửu công chúa không muốn nhìn thấy nhất, dọc đường cô ấy đều nghĩ cách hàn gắn mối quan hệ với Kim Phi. Từ núi Miêu Miêu đến làng Tây Hà không quá xa, tầm giờ Thân, Cửu công chúa đã nhìn thấy một pháo đài màu trắng từ xa. Pháo đài được xây dựng trên bãi đất trống cạnh đường chính, giống như tháp canh nhỏ ở núi Miêu Miêu, toàn tòa nhà đều được đổ bằng bê tông.
Hơn nữa, kho bạc của Đại Khang không đủ khả năng để xây dựng một thành mới.
Vì vậy, ngay cả khi Kim Phi hứa sẽ cung cấp cho cô ấy phương pháp sản xuất xi măng, Cửu công chúa cũng sẽ không thể sử dụng nó.
Vì một thứ không dùng được mà đi đắc tội với một người quyền lực đến vậy, thực sự mất nhiều hơn được.
Nghe Cửu công chúa nói như vậy, Kim Phi nhẹ cả người, vội vàng súc miệng để vào phòng.
Qua chuyện này, Kim Phi có chút đề phòng Cửu công chúa.
Cửu công chúa quan tâm đến thiên hạ, nhưng chính vì vậy, tính chiếm hữu của cô ấy sẽ lớn hơn so với các hoàng tử và công chúa bình thường.
Tốt hơn hết là về sau nên tránh xa những người như vậy.
Vì vậy, trên đường từ núi Miêu Miêu đến làng Tây Hà, Kim Phi luôn đi trước, cố gắng tránh Cửu công chúa.
Cho dù thật sự không thể tránh khỏi, cũng không thể tùy tiện như trước, mỗi khi nói chuyện đều sẽ suy nghĩ kỹ rồi mới nói.
Cửu công chúa dọc đường lén liếc nhìn bóng lưng Kim Phi mấy lần, trong lòng cảm thấy bất lực.
Từ nhỏ đến lớn, những người cô ấy tiếp xúc đều rất nghiêm túc, kể cả Thấm Nhi, người cùng cô ấy lớn lên, chưa bao giờ dám nói năng lung tung ở trước mặt cô ấy.
Chỉ có Kim Phi tựa hồ không thèm để ý thân phận công chúa của cô ấy, bất kể y nói hay làm gì, đều rất tùy ý.
Trong bữa tối ngày hôm qua, y còn cùng Khánh Mộ Lam trêu chọc cô ấy.
Cảm giác được đối xử bình đẳng này khiến Cửu công chúa cảm thấy rất thoải mái.
Cô ấy nghĩ Kim Phi thú vị hơn nhiều so với những con cáo già nhìn nghiêm túc và điềm tĩnh, nhưng thực sự đang tính toán khắp nơi trong triều đình.
Nó cũng khiến Cửu công chúa hiểu tại sao Khánh Mộ Lam không muốn rời làng Tây Hà.
Họ là những quý cô giàu có và xinh đẹp, nhưng thực ra họ rất cô đơn.
Đơn giản là quá khó để gặp một người như Kim Phi, người coi họ như những người bạn từ tận đáy lòng.
Nếu cô ấy là Khánh Mộ Lam, cô ấy cũng sẽ không rời đi.
Nhưng bắt đầu từ sáng sớm, Cửu công chúa có thể cảm giác được thái độ của Kim Phi đối với cô ấy đã thay đổi.
Đây là kết quả mà Cửu công chúa không muốn nhìn thấy nhất, dọc đường cô ấy đều nghĩ cách hàn gắn mối quan hệ với Kim Phi.
Từ núi Miêu Miêu đến làng Tây Hà không quá xa, tầm giờ Thân, Cửu công chúa đã nhìn thấy một pháo đài màu trắng từ xa.
Pháo đài được xây dựng trên bãi đất trống cạnh đường chính, giống như tháp canh nhỏ ở núi Miêu Miêu, toàn tòa nhà đều được đổ bằng bê tông.
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Hơn nữa, kho bạc của Đại Khang không đủ khả năng để xây dựng một thành mới. Vì vậy, ngay cả khi Kim Phi hứa sẽ cung cấp cho cô ấy phương pháp sản xuất xi măng, Cửu công chúa cũng sẽ không thể sử dụng nó. Vì một thứ không dùng được mà đi đắc tội với một người quyền lực đến vậy, thực sự mất nhiều hơn được. Nghe Cửu công chúa nói như vậy, Kim Phi nhẹ cả người, vội vàng súc miệng để vào phòng. Qua chuyện này, Kim Phi có chút đề phòng Cửu công chúa. Cửu công chúa quan tâm đến thiên hạ, nhưng chính vì vậy, tính chiếm hữu của cô ấy sẽ lớn hơn so với các hoàng tử và công chúa bình thường. Tốt hơn hết là về sau nên tránh xa những người như vậy. Vì vậy, trên đường từ núi Miêu Miêu đến làng Tây Hà, Kim Phi luôn đi trước, cố gắng tránh Cửu công chúa. Cho dù thật sự không thể tránh khỏi, cũng không thể tùy tiện như trước, mỗi khi nói chuyện đều sẽ suy nghĩ kỹ rồi mới nói. Cửu công chúa dọc đường lén liếc nhìn bóng lưng Kim Phi mấy lần, trong lòng cảm thấy bất lực. Từ nhỏ đến lớn, những người cô ấy tiếp xúc đều rất nghiêm túc, kể cả Thấm Nhi, người cùng cô ấy lớn lên, chưa bao giờ dám nói năng lung tung ở trước mặt cô ấy. Chỉ có Kim Phi tựa hồ không thèm để ý thân phận công chúa của cô ấy, bất kể y nói hay làm gì, đều rất tùy ý. Trong bữa tối ngày hôm qua, y còn cùng Khánh Mộ Lam trêu chọc cô ấy. Cảm giác được đối xử bình đẳng này khiến Cửu công chúa cảm thấy rất thoải mái. Cô ấy nghĩ Kim Phi thú vị hơn nhiều so với những con cáo già nhìn nghiêm túc và điềm tĩnh, nhưng thực sự đang tính toán khắp nơi trong triều đình. Nó cũng khiến Cửu công chúa hiểu tại sao Khánh Mộ Lam không muốn rời làng Tây Hà. Họ là những quý cô giàu có và xinh đẹp, nhưng thực ra họ rất cô đơn. Đơn giản là quá khó để gặp một người như Kim Phi, người coi họ như những người bạn từ tận đáy lòng. Nếu cô ấy là Khánh Mộ Lam, cô ấy cũng sẽ không rời đi. Nhưng bắt đầu từ sáng sớm, Cửu công chúa có thể cảm giác được thái độ của Kim Phi đối với cô ấy đã thay đổi. Đây là kết quả mà Cửu công chúa không muốn nhìn thấy nhất, dọc đường cô ấy đều nghĩ cách hàn gắn mối quan hệ với Kim Phi. Từ núi Miêu Miêu đến làng Tây Hà không quá xa, tầm giờ Thân, Cửu công chúa đã nhìn thấy một pháo đài màu trắng từ xa. Pháo đài được xây dựng trên bãi đất trống cạnh đường chính, giống như tháp canh nhỏ ở núi Miêu Miêu, toàn tòa nhà đều được đổ bằng bê tông.