Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…
Chương 819
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Đại Lưu thì thẳng thắn hơn, giơ chân đá vào người đàn ông: "La cái gì? Không thấy tiên sinh đang nói chuyện với khách quý sao? Không có phép tắc gì cả!" Người đàn ông bị đá một cước cũng không tức giận, hưng phấn nói: "Tiên sinh, chiếc cốc mà ngài nói đã được làm xong rồi!" Khi Kim Phi nghe thấy thế, không thèm đoái hoài đến Cửu công chúa nữa mà co giò chạy biến.Vôi không chỉ được sử dụng để xây dựng nhà cửa mà còn giống như Natri Cacbonat, là một trong những nguyên liệu thô công nghiệp cơ bản với nhiều ứng dụng rộng rãi. Nó thậm chí có thể được sử dụng làm thuốc. Vì vậy diện tích của nhà máy vôi ở làng Tây Hà cần rất lớn và có ba lò nung vôi. Ở góc Tây Bắc của nhà máy vôi, có một xưởng nhỏ với không nhiều công nhân, chỉ có sáu người. Nhưng xưởng nhỏ này lại là nơi được canh gác nghiêm ngặt nhất trong khu công nghiệp Trường Xà Câu, cả ngày đều có vệ sĩ canh gác. Sáu công nhân cũng được Tiểu Ngọc lựa chọn cẩn thận, những người có thể tin tưởng tuyệt đối. Đây là phòng thí nghiệm thủy tinh của Kim Phi, nơi có lò nung chuyên dụng để nung thủy tinh. Sau khi Kim Phi bước vào, hai công nhân đang nhìn xuống đất một cách hào hứng. Trên mặt đất có mấy khối pha lê màu xanh lục, khối lớn cỡ nắm tay, khối nhỏ chỉ bằng quả óc chó. “Tiên sinh, ngài nhìn xem, bọn tôi tạo ra được rồi!” Một công nhân chỉ vào khối pha lê và hào hứng nói: "Thứ này đẹp quá!" Khối pha lê là thủy tinh, nhưng trước khi những người công nhân kịp đưa nó vào khuôn, nó đã rơi xuống đất và vón cục lại. Và vì có nhiều tạp chất hơn nên màu sắc không sáng, chưa kể có màu xanh đậm và độ trong suốt cũng rất thấp. Kim Phi nhìn vào trong bếp, thấy vẫn còn rất nhiều chất lỏng thủy tinh, vì vậy y lấy một ống sắt rỗng đã chuẩn bị trước đó, đang định lấy một ít để thử, thì nghe thấy giọng nói của vệ sĩ ở cửa: “Đứng lại!” Kim Phi biết rằng Cửu công chúa tới rồi, chỉ đành đặt ống sắt xuống, chạy đến cửa, dẫn Cửu công chúa và Khánh Mộ Lam vào. Nhưng ngoại trừ Thấm Nhi và A Mai, những thị vệ khác đều bị vệ sĩ của Kim Phi chặn lại. “Mảnh ngọc nước thủy kinh lớn như vậy sao?” Cửu công chúa vừa đi vào đã nhìn thấy những quả cầu thủy tinh đông cứng trên mặt đất.
Đại Lưu thì thẳng thắn hơn, giơ chân đá vào người đàn ông: "La cái gì? Không thấy tiên sinh đang nói chuyện với khách quý sao? Không có phép tắc gì cả!"
Người đàn ông bị đá một cước cũng không tức giận, hưng phấn nói: "Tiên sinh, chiếc cốc mà ngài nói đã được làm xong rồi!"
Khi Kim Phi nghe thấy thế, không thèm đoái hoài đến Cửu công chúa nữa mà co giò chạy biến.
Vôi không chỉ được sử dụng để xây dựng nhà cửa mà còn giống như Natri Cacbonat, là một trong những nguyên liệu thô công nghiệp cơ bản với nhiều ứng dụng rộng rãi.
Nó thậm chí có thể được sử dụng làm thuốc.
Vì vậy diện tích của nhà máy vôi ở làng Tây Hà cần rất lớn và có ba lò nung vôi.
Ở góc Tây Bắc của nhà máy vôi, có một xưởng nhỏ với không nhiều công nhân, chỉ có sáu người.
Nhưng xưởng nhỏ này lại là nơi được canh gác nghiêm ngặt nhất trong khu công nghiệp Trường Xà Câu, cả ngày đều có vệ sĩ canh gác.
Sáu công nhân cũng được Tiểu Ngọc lựa chọn cẩn thận, những người có thể tin tưởng tuyệt đối.
Đây là phòng thí nghiệm thủy tinh của Kim Phi, nơi có lò nung chuyên dụng để nung thủy tinh.
Sau khi Kim Phi bước vào, hai công nhân đang nhìn xuống đất một cách hào hứng.
Trên mặt đất có mấy khối pha lê màu xanh lục, khối lớn cỡ nắm tay, khối nhỏ chỉ bằng quả óc chó.
“Tiên sinh, ngài nhìn xem, bọn tôi tạo ra được rồi!”
Một công nhân chỉ vào khối pha lê và hào hứng nói: "Thứ này đẹp quá!"
Khối pha lê là thủy tinh, nhưng trước khi những người công nhân kịp đưa nó vào khuôn, nó đã rơi xuống đất và vón cục lại.
Và vì có nhiều tạp chất hơn nên màu sắc không sáng, chưa kể có màu xanh đậm và độ trong suốt cũng rất thấp.
Kim Phi nhìn vào trong bếp, thấy vẫn còn rất nhiều chất lỏng thủy tinh, vì vậy y lấy một ống sắt rỗng đã chuẩn bị trước đó, đang định lấy một ít để thử, thì nghe thấy giọng nói của vệ sĩ ở cửa: “Đứng lại!”
Kim Phi biết rằng Cửu công chúa tới rồi, chỉ đành đặt ống sắt xuống, chạy đến cửa, dẫn Cửu công chúa và Khánh Mộ Lam vào.
Nhưng ngoại trừ Thấm Nhi và A Mai, những thị vệ khác đều bị vệ sĩ của Kim Phi chặn lại.
“Mảnh ngọc nước thủy kinh lớn như vậy sao?”
Cửu công chúa vừa đi vào đã nhìn thấy những quả cầu thủy tinh đông cứng trên mặt đất.
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Đại Lưu thì thẳng thắn hơn, giơ chân đá vào người đàn ông: "La cái gì? Không thấy tiên sinh đang nói chuyện với khách quý sao? Không có phép tắc gì cả!" Người đàn ông bị đá một cước cũng không tức giận, hưng phấn nói: "Tiên sinh, chiếc cốc mà ngài nói đã được làm xong rồi!" Khi Kim Phi nghe thấy thế, không thèm đoái hoài đến Cửu công chúa nữa mà co giò chạy biến.Vôi không chỉ được sử dụng để xây dựng nhà cửa mà còn giống như Natri Cacbonat, là một trong những nguyên liệu thô công nghiệp cơ bản với nhiều ứng dụng rộng rãi. Nó thậm chí có thể được sử dụng làm thuốc. Vì vậy diện tích của nhà máy vôi ở làng Tây Hà cần rất lớn và có ba lò nung vôi. Ở góc Tây Bắc của nhà máy vôi, có một xưởng nhỏ với không nhiều công nhân, chỉ có sáu người. Nhưng xưởng nhỏ này lại là nơi được canh gác nghiêm ngặt nhất trong khu công nghiệp Trường Xà Câu, cả ngày đều có vệ sĩ canh gác. Sáu công nhân cũng được Tiểu Ngọc lựa chọn cẩn thận, những người có thể tin tưởng tuyệt đối. Đây là phòng thí nghiệm thủy tinh của Kim Phi, nơi có lò nung chuyên dụng để nung thủy tinh. Sau khi Kim Phi bước vào, hai công nhân đang nhìn xuống đất một cách hào hứng. Trên mặt đất có mấy khối pha lê màu xanh lục, khối lớn cỡ nắm tay, khối nhỏ chỉ bằng quả óc chó. “Tiên sinh, ngài nhìn xem, bọn tôi tạo ra được rồi!” Một công nhân chỉ vào khối pha lê và hào hứng nói: "Thứ này đẹp quá!" Khối pha lê là thủy tinh, nhưng trước khi những người công nhân kịp đưa nó vào khuôn, nó đã rơi xuống đất và vón cục lại. Và vì có nhiều tạp chất hơn nên màu sắc không sáng, chưa kể có màu xanh đậm và độ trong suốt cũng rất thấp. Kim Phi nhìn vào trong bếp, thấy vẫn còn rất nhiều chất lỏng thủy tinh, vì vậy y lấy một ống sắt rỗng đã chuẩn bị trước đó, đang định lấy một ít để thử, thì nghe thấy giọng nói của vệ sĩ ở cửa: “Đứng lại!” Kim Phi biết rằng Cửu công chúa tới rồi, chỉ đành đặt ống sắt xuống, chạy đến cửa, dẫn Cửu công chúa và Khánh Mộ Lam vào. Nhưng ngoại trừ Thấm Nhi và A Mai, những thị vệ khác đều bị vệ sĩ của Kim Phi chặn lại. “Mảnh ngọc nước thủy kinh lớn như vậy sao?” Cửu công chúa vừa đi vào đã nhìn thấy những quả cầu thủy tinh đông cứng trên mặt đất.