Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…
Chương 823
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Chính vì biết được điều này mà Kim Phi đã yêu cầu mấy người Lão Điền nghiền những sản phẩm thất bại thành bột để ngăn chặn bất kỳ ai đào lên sau khi chúng được chôn cất. "Nếu đã biết, vì sao lại để cho bọn họ nghiền nát rồi chôn, đây không phải là lãng phí tiền sao?", Cửu công chúa hỏi. "Không biết điện hạ đã từng nghe câu nói này chưa, hàng làm ra từ làng Tây Hà phải là hàng chất lượng cao!" Kim Phi nói: "Ta không thể phá vỡ thương hiệu của mình, nếu ta không thể làm tốt hơn thì thôi, nhưng nếu ta có thể tiếp tục cải thiện thì không thể làm bừa, đây là tinh thần của nghề thủ công!" Y định dùng thủy tinh để kiếm tiền, nhưng y không muốn vô lương tâm như người của một vài nơi, dùng bừa sản phẩm lỗi để lừa dối mọi người. Thật ra, Kim Phi biết rằng ngay cả khi y gửi những sản phẩm thất bại đến thủ đô, những quý tộc chưa từng thấy thế giới bên ngoài nhất định sẽ tranh giành chúng, y vẫn có thể kiếm được rất nhiều tiền. Xét về lợi ích kinh tế, ý nghĩa của sản phẩm chất lượng cao và sản phẩm lỗi không khác biệt lắm. Nhưng nguyên liệu chính của thủy tinh là cát, chi phí gần như không đáng kể, nếu đã làm thì Kim Phi vẫn muốn làm ra một sản phẩm chất lượng cao. Cho dù lừa người cũng phải lừa có thành ý một chút. Dù sao, cũng thuận tiện. Kim Phi nói đến vấn đề tinh thần của nghề thủ công thì Cửu công chúa còn có thể nói gì được nữa? "Nếu tiên sinh đã có dự tính thì Vũ Dương cũng không nhiều lời nữa”. Cửu công chúa lại liếc nhìn khối thủy tinh trên bệ đá, lông mày hơi cau lại, trên mặt lộ ra vẻ thương xót. Thấy mấy người Lão Điền đã bắt đầu kiểm tra các con lăn đá, Cửu công chúa cắn môi, chỉ vào tấm kính vỡ trên bệ đá nói: "Tiên sinh có thể... tặng nó cho ta được không?" Với tư cách là con gái của Hoàng thượng, kể từ khi hiểu chuyện, Cửu công chúa chưa bao giờ yêu cầu người khác bất cứ điều gì. Nhưng không ngờ, Kim Phi không chút do dự từ chối cô ấy: "Không được!" Thủy tinh có giá trị vì sự hiếm có của nó. Kim cương ở đời trước là ví dụ tốt nhất. Bản chất của một viên kim cương chỉ là một loại đá, nhưng những người buôn bán kim cương vì để bán với giá đắt mà điên cuồng chế tác. Những quảng cáo tẩy não như "Kim cương là mãi mãi, sự tồn tại vĩnh hằng" đã ăn sâu vào lòng người, kim cương được họ thổi phồng như một vật chứng của tình yêu. Trên thực tế, không có nhiều kim cương trên trái đất, nhưng để bán chúng với giá cao, các thương gia kim cương đã hợp lực để kiểm soát sản lượng kim cương, tạo ra ảo tưởng rằng kim cương rất khan hiếm, rất có giá trị. Sau đó, kim cương nhân tạo xuất hiện, dù màu sắc hay kết cấu đều không thua kém kim cương tự nhiên, thậm chí còn tốt hơn.
Chính vì biết được điều này mà Kim Phi đã yêu cầu mấy người Lão Điền nghiền những sản phẩm thất bại thành bột để ngăn chặn bất kỳ ai đào lên sau khi chúng được chôn cất.
"Nếu đã biết, vì sao lại để cho bọn họ nghiền nát rồi chôn, đây không phải là lãng phí tiền sao?", Cửu công chúa hỏi.
"Không biết điện hạ đã từng nghe câu nói này chưa, hàng làm ra từ làng Tây Hà phải là hàng chất lượng cao!"
Kim Phi nói: "Ta không thể phá vỡ thương hiệu của mình, nếu ta không thể làm tốt hơn thì thôi, nhưng nếu ta có thể tiếp tục cải thiện thì không thể làm bừa, đây là tinh thần của nghề thủ công!"
Y định dùng thủy tinh để kiếm tiền, nhưng y không muốn vô lương tâm như người của một vài nơi, dùng bừa sản phẩm lỗi để lừa dối mọi người.
Thật ra, Kim Phi biết rằng ngay cả khi y gửi những sản phẩm thất bại đến thủ đô, những quý tộc chưa từng thấy thế giới bên ngoài nhất định sẽ tranh giành chúng, y vẫn có thể kiếm được rất nhiều tiền.
Xét về lợi ích kinh tế, ý nghĩa của sản phẩm chất lượng cao và sản phẩm lỗi không khác biệt lắm.
Nhưng nguyên liệu chính của thủy tinh là cát, chi phí gần như không đáng kể, nếu đã làm thì Kim Phi vẫn muốn làm ra một sản phẩm chất lượng cao.
Cho dù lừa người cũng phải lừa có thành ý một chút.
Dù sao, cũng thuận tiện.
Kim Phi nói đến vấn đề tinh thần của nghề thủ công thì Cửu công chúa còn có thể nói gì được nữa?
"Nếu tiên sinh đã có dự tính thì Vũ Dương cũng không nhiều lời nữa”.
Cửu công chúa lại liếc nhìn khối thủy tinh trên bệ đá, lông mày hơi cau lại, trên mặt lộ ra vẻ thương xót.
Thấy mấy người Lão Điền đã bắt đầu kiểm tra các con lăn đá, Cửu công chúa cắn môi, chỉ vào tấm kính vỡ trên bệ đá nói: "Tiên sinh có thể... tặng nó cho ta được không?"
Với tư cách là con gái của Hoàng thượng, kể từ khi hiểu chuyện, Cửu công chúa chưa bao giờ yêu cầu người khác bất cứ điều gì.
Nhưng không ngờ, Kim Phi không chút do dự từ chối cô ấy: "Không được!"
Thủy tinh có giá trị vì sự hiếm có của nó.
Kim cương ở đời trước là ví dụ tốt nhất.
Bản chất của một viên kim cương chỉ là một loại đá, nhưng những người buôn bán kim cương vì để bán với giá đắt mà điên cuồng chế tác.
Những quảng cáo tẩy não như "Kim cương là mãi mãi, sự tồn tại vĩnh hằng" đã ăn sâu vào lòng người, kim cương được họ thổi phồng như một vật chứng của tình yêu.
Trên thực tế, không có nhiều kim cương trên trái đất, nhưng để bán chúng với giá cao, các thương gia kim cương đã hợp lực để kiểm soát sản lượng kim cương, tạo ra ảo tưởng rằng kim cương rất khan hiếm, rất có giá trị.
Sau đó, kim cương nhân tạo xuất hiện, dù màu sắc hay kết cấu đều không thua kém kim cương tự nhiên, thậm chí còn tốt hơn.
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Chính vì biết được điều này mà Kim Phi đã yêu cầu mấy người Lão Điền nghiền những sản phẩm thất bại thành bột để ngăn chặn bất kỳ ai đào lên sau khi chúng được chôn cất. "Nếu đã biết, vì sao lại để cho bọn họ nghiền nát rồi chôn, đây không phải là lãng phí tiền sao?", Cửu công chúa hỏi. "Không biết điện hạ đã từng nghe câu nói này chưa, hàng làm ra từ làng Tây Hà phải là hàng chất lượng cao!" Kim Phi nói: "Ta không thể phá vỡ thương hiệu của mình, nếu ta không thể làm tốt hơn thì thôi, nhưng nếu ta có thể tiếp tục cải thiện thì không thể làm bừa, đây là tinh thần của nghề thủ công!" Y định dùng thủy tinh để kiếm tiền, nhưng y không muốn vô lương tâm như người của một vài nơi, dùng bừa sản phẩm lỗi để lừa dối mọi người. Thật ra, Kim Phi biết rằng ngay cả khi y gửi những sản phẩm thất bại đến thủ đô, những quý tộc chưa từng thấy thế giới bên ngoài nhất định sẽ tranh giành chúng, y vẫn có thể kiếm được rất nhiều tiền. Xét về lợi ích kinh tế, ý nghĩa của sản phẩm chất lượng cao và sản phẩm lỗi không khác biệt lắm. Nhưng nguyên liệu chính của thủy tinh là cát, chi phí gần như không đáng kể, nếu đã làm thì Kim Phi vẫn muốn làm ra một sản phẩm chất lượng cao. Cho dù lừa người cũng phải lừa có thành ý một chút. Dù sao, cũng thuận tiện. Kim Phi nói đến vấn đề tinh thần của nghề thủ công thì Cửu công chúa còn có thể nói gì được nữa? "Nếu tiên sinh đã có dự tính thì Vũ Dương cũng không nhiều lời nữa”. Cửu công chúa lại liếc nhìn khối thủy tinh trên bệ đá, lông mày hơi cau lại, trên mặt lộ ra vẻ thương xót. Thấy mấy người Lão Điền đã bắt đầu kiểm tra các con lăn đá, Cửu công chúa cắn môi, chỉ vào tấm kính vỡ trên bệ đá nói: "Tiên sinh có thể... tặng nó cho ta được không?" Với tư cách là con gái của Hoàng thượng, kể từ khi hiểu chuyện, Cửu công chúa chưa bao giờ yêu cầu người khác bất cứ điều gì. Nhưng không ngờ, Kim Phi không chút do dự từ chối cô ấy: "Không được!" Thủy tinh có giá trị vì sự hiếm có của nó. Kim cương ở đời trước là ví dụ tốt nhất. Bản chất của một viên kim cương chỉ là một loại đá, nhưng những người buôn bán kim cương vì để bán với giá đắt mà điên cuồng chế tác. Những quảng cáo tẩy não như "Kim cương là mãi mãi, sự tồn tại vĩnh hằng" đã ăn sâu vào lòng người, kim cương được họ thổi phồng như một vật chứng của tình yêu. Trên thực tế, không có nhiều kim cương trên trái đất, nhưng để bán chúng với giá cao, các thương gia kim cương đã hợp lực để kiểm soát sản lượng kim cương, tạo ra ảo tưởng rằng kim cương rất khan hiếm, rất có giá trị. Sau đó, kim cương nhân tạo xuất hiện, dù màu sắc hay kết cấu đều không thua kém kim cương tự nhiên, thậm chí còn tốt hơn.