Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…
Chương 843
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Tả Phi Phi đều là người bị hại của mê tín phong kiến giống Quan Hạ Nhi. Cô ấy xuất thân từ gia đình có học thức, là tài nữ nổi tiếng trong vòng cả vạn dặm, cầm kỳ thư họa đều giỏi. Có lẽ là ông trời ghen tị với nhan sắc của cô ấy nên lúc mười lăm tuổi bên mắt trái của Tả Phi Phi bỗng xuất hiện một nốt đỏ to bằng hạt đậu. Theo quan niệm mê tín của Đại Khang, nếu này chỗ này có nốt ruồi đen là điềm báo may mắn, còn nốt ruồi đỏ hoặc đốm đỏ thì là hồ ly. Quan Hạ Nhi bị dị ứng với ánh nắng mặt trời, suốt ngày ở nhà quay chỉ không ra ngoài là được, người bình thường sẽ không nhìn thấy. Advertisement Nhưng nốt đỏ của Tả Phi Phi lại mọc ở dưới mắt trái, không thể che được. Tệ hơn nữa là lúc mẹ cô ấy dẫn cô ấy đến thầy lang lại bị người bên cạnh nhìn thấy. Vốn dĩ đã bàn xong chuyện hôn sự, bên nhà trai biết được tin này không do dự gì từ hôn. AdvertisementỞ thời kỳ phong kiến, phụ nữ bị từ hôn là chuyện rất mất mặt. Cha cô ấy là một viên quan nhỏ trong huyện phủ Thanh Sơn, nghe thấy có người nói xấu con gái mình ở sau lưng bèn không kiềm chế được đánh đối phương một đấm. Đánh xong mới biết đối phương là con trai huyện lệnh. Huyện lệnh Thanh Sơn có quyền lực hơn huyện lệnh Kim Xuyên, có thể nói là một tay che trời ở huyện Thanh Sơn, đánh con trai ông ta là xong à? Hôm đó cha Tả Phi Phi bị bắt vào đại lao, trong đêm đó bị đánh chết, còn bị huyện lệnh hãm hại kết tội. Sau đó nhà họ Tả bị tịch thu, tất cả gia quyến nữ đều bị bán ra ngoài. Vì nốt đỏ trên mặt mà Tả Phi Phi không ít lần chịu tội ở chỗ bọn buôn người, các Nha Lang sợ bị lây xui xẻo nên không ai dám làm gì cô ấy, nhưng động tay đánh mắng, còn thường không cho cô ấy ăn. Ngay cả các cô nương cùng làm người hầu cũng xa lánh cô ấy. Tả Phi Phi quả thật không chịu nổi nữa, từng tìm đến cái chết một lần, may mà mẹ cô ấy cũng ở trong chỗ đó kịp thời cứu được. Bắt đầu từ hôm đó, mẹ cô ấy ngày đêm trông chừng, khích lệ khuyên bảo. Sau đó Kim Phi xuất hiện, đưa Tả Phi Phi và mẹ cô ấy cùng đến núi Thiết Quán. Trải qua gian khổ ở chỗ bọn buôn người, ngày tháng ở núi Thiết Quán quả thật như tiên cảnh với hai mẹ con Tả Phi Phi. Mặc dù vẫn có người bàn tán sau lưng nhưng ở đây, cô ấy chỉ cần làm tốt việc của mình, không ai dám bắt nạt cô ấy. Vì thấy biết ơn nên Tả Phi Phi làm việc cực kỳ chăm chỉ, rất nhanh đã được Uyển Nương chú ý đến. Biết được Tả Phi Phi biết chữ, lập tức giới thiệu Tả Phi Phi làm chưởng quầy nữ. Nhưng chưởng quầy nữ thì phải ra ngoài để bàn bạc chuyện làm ăn, nốt đỏ trên mặt cô ấy sẽ ảnh hưởng rất lớn, bị Đường Tiểu Bắc từ chối. Lúc Uyển Nương rời khỏi núi Thiết Quán, lại đề cử Tả Phi Phi làm người phụ trách với Kim Phi. Kim Phi nhân lúc đến chỉ đạo xây dựng xưởng xà phòng, quan sát một khoảng thời gian, nhận thấy Tả Phi Phi rất có năng lực bèn đồng ý với đề nghị của Uyển Nương. Điều này khiến Tả Phi Phi càng biết ơn Kim Phi, càng cố gắng làm việc chăm chỉ hơn, lần lượt đưa ra một loạt các biện pháp, không chỉ cải thiện đáng kể hiệu quả làm việc của xưởng mà còn giữ được ơn huệ và uy nghiệm, thành công tạo dựng uy tín. Vì biến cố gia đình, Tả Phi Phi bình thường đều rất nghiêm túc, các công nhân nữ rất ít khi nhìn thấy nụ cười của cô ấy. Nhưng ở trước mặt Kim Phi, Tả Phi Phi luôn mỉm cười, nếu Kim Phi nói vài câu trêu đùa thì có thể chọc cho cô ấy cười cong cả mắt. Mấy lần Kim Phi đều cảm thấy ù ù cạc cạc, không biết cô ấy đang vui vì điều gì. Giống như hiện giờ, Kim Phi chỉ hỏi tình hình gần đây của núi Thiết Quán theo lệ, nụ cười trên môi Tả Phi Phi chưa từng biến mất.
Tả Phi Phi đều là người bị hại của mê tín phong kiến giống Quan Hạ Nhi.
Cô ấy xuất thân từ gia đình có học thức, là tài nữ nổi tiếng trong vòng cả vạn dặm, cầm kỳ thư họa đều giỏi.
Có lẽ là ông trời ghen tị với nhan sắc của cô ấy nên lúc mười lăm tuổi bên mắt trái của Tả Phi Phi bỗng xuất hiện một nốt đỏ to bằng hạt đậu.
Theo quan niệm mê tín của Đại Khang, nếu này chỗ này có nốt ruồi đen là điềm báo may mắn, còn nốt ruồi đỏ hoặc đốm đỏ thì là hồ ly.
Quan Hạ Nhi bị dị ứng với ánh nắng mặt trời, suốt ngày ở nhà quay chỉ không ra ngoài là được, người bình thường sẽ không nhìn thấy.
Advertisement
Nhưng nốt đỏ của Tả Phi Phi lại mọc ở dưới mắt trái, không thể che được.
Tệ hơn nữa là lúc mẹ cô ấy dẫn cô ấy đến thầy lang lại bị người bên cạnh nhìn thấy.
Vốn dĩ đã bàn xong chuyện hôn sự, bên nhà trai biết được tin này không do dự gì từ hôn.
Advertisement
Ở thời kỳ phong kiến, phụ nữ bị từ hôn là chuyện rất mất mặt.
Cha cô ấy là một viên quan nhỏ trong huyện phủ Thanh Sơn, nghe thấy có người nói xấu con gái mình ở sau lưng bèn không kiềm chế được đánh đối phương một đấm.
Đánh xong mới biết đối phương là con trai huyện lệnh.
Huyện lệnh Thanh Sơn có quyền lực hơn huyện lệnh Kim Xuyên, có thể nói là một tay che trời ở huyện Thanh Sơn, đánh con trai ông ta là xong à?
Hôm đó cha Tả Phi Phi bị bắt vào đại lao, trong đêm đó bị đánh chết, còn bị huyện lệnh hãm hại kết tội.
Sau đó nhà họ Tả bị tịch thu, tất cả gia quyến nữ đều bị bán ra ngoài.
Vì nốt đỏ trên mặt mà Tả Phi Phi không ít lần chịu tội ở chỗ bọn buôn người, các Nha Lang sợ bị lây xui xẻo nên không ai dám làm gì cô ấy, nhưng động tay đánh mắng, còn thường không cho cô ấy ăn.
Ngay cả các cô nương cùng làm người hầu cũng xa lánh cô ấy.
Tả Phi Phi quả thật không chịu nổi nữa, từng tìm đến cái chết một lần, may mà mẹ cô ấy cũng ở trong chỗ đó kịp thời cứu được.
Bắt đầu từ hôm đó, mẹ cô ấy ngày đêm trông chừng, khích lệ khuyên bảo.
Sau đó Kim Phi xuất hiện, đưa Tả Phi Phi và mẹ cô ấy cùng đến núi Thiết Quán.
Trải qua gian khổ ở chỗ bọn buôn người, ngày tháng ở núi Thiết Quán quả thật như tiên cảnh với hai mẹ con Tả Phi Phi.
Mặc dù vẫn có người bàn tán sau lưng nhưng ở đây, cô ấy chỉ cần làm tốt việc của mình, không ai dám bắt nạt cô ấy.
Vì thấy biết ơn nên Tả Phi Phi làm việc cực kỳ chăm chỉ, rất nhanh đã được Uyển Nương chú ý đến.
Biết được Tả Phi Phi biết chữ, lập tức giới thiệu Tả Phi Phi làm chưởng quầy nữ.
Nhưng chưởng quầy nữ thì phải ra ngoài để bàn bạc chuyện làm ăn, nốt đỏ trên mặt cô ấy sẽ ảnh hưởng rất lớn, bị Đường Tiểu Bắc từ chối.
Lúc Uyển Nương rời khỏi núi Thiết Quán, lại đề cử Tả Phi Phi làm người phụ trách với Kim Phi.
Kim Phi nhân lúc đến chỉ đạo xây dựng xưởng xà phòng, quan sát một khoảng thời gian, nhận thấy Tả Phi Phi rất có năng lực bèn đồng ý với đề nghị của Uyển Nương.
Điều này khiến Tả Phi Phi càng biết ơn Kim Phi, càng cố gắng làm việc chăm chỉ hơn, lần lượt đưa ra một loạt các biện pháp, không chỉ cải thiện đáng kể hiệu quả làm việc của xưởng mà còn giữ được ơn huệ và uy nghiệm, thành công tạo dựng uy tín.
Vì biến cố gia đình, Tả Phi Phi bình thường đều rất nghiêm túc, các công nhân nữ rất ít khi nhìn thấy nụ cười của cô ấy.
Nhưng ở trước mặt Kim Phi, Tả Phi Phi luôn mỉm cười, nếu Kim Phi nói vài câu trêu đùa thì có thể chọc cho cô ấy cười cong cả mắt.
Mấy lần Kim Phi đều cảm thấy ù ù cạc cạc, không biết cô ấy đang vui vì điều gì.
Giống như hiện giờ, Kim Phi chỉ hỏi tình hình gần đây của núi Thiết Quán theo lệ, nụ cười trên môi Tả Phi Phi chưa từng biến mất.
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Tả Phi Phi đều là người bị hại của mê tín phong kiến giống Quan Hạ Nhi. Cô ấy xuất thân từ gia đình có học thức, là tài nữ nổi tiếng trong vòng cả vạn dặm, cầm kỳ thư họa đều giỏi. Có lẽ là ông trời ghen tị với nhan sắc của cô ấy nên lúc mười lăm tuổi bên mắt trái của Tả Phi Phi bỗng xuất hiện một nốt đỏ to bằng hạt đậu. Theo quan niệm mê tín của Đại Khang, nếu này chỗ này có nốt ruồi đen là điềm báo may mắn, còn nốt ruồi đỏ hoặc đốm đỏ thì là hồ ly. Quan Hạ Nhi bị dị ứng với ánh nắng mặt trời, suốt ngày ở nhà quay chỉ không ra ngoài là được, người bình thường sẽ không nhìn thấy. Advertisement Nhưng nốt đỏ của Tả Phi Phi lại mọc ở dưới mắt trái, không thể che được. Tệ hơn nữa là lúc mẹ cô ấy dẫn cô ấy đến thầy lang lại bị người bên cạnh nhìn thấy. Vốn dĩ đã bàn xong chuyện hôn sự, bên nhà trai biết được tin này không do dự gì từ hôn. AdvertisementỞ thời kỳ phong kiến, phụ nữ bị từ hôn là chuyện rất mất mặt. Cha cô ấy là một viên quan nhỏ trong huyện phủ Thanh Sơn, nghe thấy có người nói xấu con gái mình ở sau lưng bèn không kiềm chế được đánh đối phương một đấm. Đánh xong mới biết đối phương là con trai huyện lệnh. Huyện lệnh Thanh Sơn có quyền lực hơn huyện lệnh Kim Xuyên, có thể nói là một tay che trời ở huyện Thanh Sơn, đánh con trai ông ta là xong à? Hôm đó cha Tả Phi Phi bị bắt vào đại lao, trong đêm đó bị đánh chết, còn bị huyện lệnh hãm hại kết tội. Sau đó nhà họ Tả bị tịch thu, tất cả gia quyến nữ đều bị bán ra ngoài. Vì nốt đỏ trên mặt mà Tả Phi Phi không ít lần chịu tội ở chỗ bọn buôn người, các Nha Lang sợ bị lây xui xẻo nên không ai dám làm gì cô ấy, nhưng động tay đánh mắng, còn thường không cho cô ấy ăn. Ngay cả các cô nương cùng làm người hầu cũng xa lánh cô ấy. Tả Phi Phi quả thật không chịu nổi nữa, từng tìm đến cái chết một lần, may mà mẹ cô ấy cũng ở trong chỗ đó kịp thời cứu được. Bắt đầu từ hôm đó, mẹ cô ấy ngày đêm trông chừng, khích lệ khuyên bảo. Sau đó Kim Phi xuất hiện, đưa Tả Phi Phi và mẹ cô ấy cùng đến núi Thiết Quán. Trải qua gian khổ ở chỗ bọn buôn người, ngày tháng ở núi Thiết Quán quả thật như tiên cảnh với hai mẹ con Tả Phi Phi. Mặc dù vẫn có người bàn tán sau lưng nhưng ở đây, cô ấy chỉ cần làm tốt việc của mình, không ai dám bắt nạt cô ấy. Vì thấy biết ơn nên Tả Phi Phi làm việc cực kỳ chăm chỉ, rất nhanh đã được Uyển Nương chú ý đến. Biết được Tả Phi Phi biết chữ, lập tức giới thiệu Tả Phi Phi làm chưởng quầy nữ. Nhưng chưởng quầy nữ thì phải ra ngoài để bàn bạc chuyện làm ăn, nốt đỏ trên mặt cô ấy sẽ ảnh hưởng rất lớn, bị Đường Tiểu Bắc từ chối. Lúc Uyển Nương rời khỏi núi Thiết Quán, lại đề cử Tả Phi Phi làm người phụ trách với Kim Phi. Kim Phi nhân lúc đến chỉ đạo xây dựng xưởng xà phòng, quan sát một khoảng thời gian, nhận thấy Tả Phi Phi rất có năng lực bèn đồng ý với đề nghị của Uyển Nương. Điều này khiến Tả Phi Phi càng biết ơn Kim Phi, càng cố gắng làm việc chăm chỉ hơn, lần lượt đưa ra một loạt các biện pháp, không chỉ cải thiện đáng kể hiệu quả làm việc của xưởng mà còn giữ được ơn huệ và uy nghiệm, thành công tạo dựng uy tín. Vì biến cố gia đình, Tả Phi Phi bình thường đều rất nghiêm túc, các công nhân nữ rất ít khi nhìn thấy nụ cười của cô ấy. Nhưng ở trước mặt Kim Phi, Tả Phi Phi luôn mỉm cười, nếu Kim Phi nói vài câu trêu đùa thì có thể chọc cho cô ấy cười cong cả mắt. Mấy lần Kim Phi đều cảm thấy ù ù cạc cạc, không biết cô ấy đang vui vì điều gì. Giống như hiện giờ, Kim Phi chỉ hỏi tình hình gần đây của núi Thiết Quán theo lệ, nụ cười trên môi Tả Phi Phi chưa từng biến mất.