Tác giả:

Sau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được…

Chương 1307

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Kim Phi và Cửu công chúa ở trong rừng hơn nửa giờ mới đi ra.Sau khi ra ngoài, hai người đã hoàn toàn bình tĩnh lại.Thấy hai người có cử chỉ thân mật hơn lúc trước, Thấm Nhi thở phào nhẹ nhõm.Trong thời gian ở làng Tây Hà, cô ấy đã yêu nơi này, thật lòng cô ấy không muốn thấy Kim Phi và Cửu công chúa đối đầu.“Hầu Tử, phái mấy người lanh lợi để mắt tới Thái Lưu Dương, ta sẽ bảo Tiểu Ngọc phái người đến hỗ trợ ngươi!”Kim Phi sắp xếp: “Nếu hắn muốn ra khỏi thành, thì tìm một nơi hoang văng bên ngoài thành trói hẳn lại!"“Trói lại?” Hầu Tử sửng sốt: “Tiên sinh không giết hắn sao?"“Nếu bây giờ ta giết Thái Lưu Dương, Tạ Hỉ Quang và đám khốn khiếp ở Tây Xuyên nhất định sẽ bỏ chạy, cứ để hắn sống thêm mấy ngày”Kim Phi nói: “Chờ ta và điện hạ đến Tây Xuyên bắt hết đám khốn kiếp kia, giết hết một lượt!”“Ngài nói có lý!” Hầu Tử gật đầu: “Tiên sinh yên tâm, ta nhất định sẽ cho người trông chừng Thái Lưu Dương.”“Còn Tạ Hỉ Quang đang ở quận Quảng Nguyên cũng không được để chạy thoát!” Kim Phi nhắc nhở.“Tiên sinh yên tâm, nếu ông ta dám chạy, Hầu Tử ta sẽ tự mình đưa đầu ông ta đến cho ngài!” Hầu Tử tự tin nói.“Đại Tráng thông báo cho các anh em, ai có nhà ở trong làng thì cùng nhau trở về, nhà ai ở nơi khác thì chờ một lát là có thể về thẳng nhài”Kim Phi nhìn Đại Tráng nói.“Về thẳng nhà?” Đại Tráng trừng mắt: “Tiên sinh ngài muốn giải tán tiêu cục sao?”Nói xong, anh ta nghiêng đầu nhìn Cửu công chúa đầy căm tức.Người xưa nói hồng nhan họa thuỷ quả không sailLúc trước tiên sinh muốn dẫn bọn họ đi giết huyện lệnh, sau khi vào rừng với Cửu công chúa thì lại cho các nhân viên hộ tống về nhà, nhất định là đã bị Cửu công chúa mê hoặc!“Trừng mắt cái gì?”Kim Phi tức giận đạp Đại Tráng một cước: “Các anh em đã theo ta chạy đông chạy tây, giờ được trở về tất nhiên muốn được gặp lại người nhài”“À, thì ra là vậy!”Đại Tráng nghe vậy cuối cùng cũng yên tâm, cười ngây ngô: “Vậy ta đi thông báo cho các anh em.”“Đừng quên nhắc bọn họ ngày mai trước giờ Thìn phải trở về doanh trại!" Kim Phi lại nhắc nhở.“Biết rồi ạ!" Đại Tráng trả lời rồi xoay người định chạy đi thì bị Cửu công chúa gọi lại.“Nói với bọn họ, chuyện ngày hôm nay không được phép để lộ dù chỉ nửa chữ, nếu không đừng trách ta trở mặt vô tình!”“Ai dám khua môi múa mép, không cần điện hạ ra tay, Đại Tráng ta sẽ cắt lưỡi hẳn trước!”Đại Tráng mặc dù thật thà nhưng không ngu lập tức hiểu ý Cửu công chúa.Mặc dù Kim Phi chưa hành động, nhưng có ý đồ mưu phản vẫn là tội chém đầu.Nếu như có người tiết lộ ra ngoài, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.Những nhân viên hộ tống được chọn đi theo Kim Phi đều. đã được Tiểu Ngọc và Trương Lương lựa chọn cẩn thận, bình thường sẽ không ai dám ăn nói linh tinh.Tuy nhiên để đề phòng, Đại Tráng đã nghiêm túc nhắc nhở. tất cả mọi người nhiều lần, đến khi xác nhận tất cả mọi người đều hiểu mới cho giải tán đội ngũ.Phần lớn nhân viên hộ tống đã đưa gia đình đến nhà dành cho nhân viên hộ tống ở làng Tây Hà, nhưng vẫn có một số người sống ở nơi khác.Đã một thời gian dài không được về nhà, sau khi biết tin được nghỉ, các nhân viên hộ tống rất phấn khích, vội vã cưỡi ngựa chiến rời đi.

Kim Phi và Cửu công chúa ở trong rừng hơn nửa giờ mới đi ra.

Sau khi ra ngoài, hai người đã hoàn toàn bình tĩnh lại.

Thấy hai người có cử chỉ thân mật hơn lúc trước, Thấm Nhi thở phào nhẹ nhõm.

Trong thời gian ở làng Tây Hà, cô ấy đã yêu nơi này, thật lòng cô ấy không muốn thấy Kim Phi và Cửu công chúa đối đầu.

“Hầu Tử, phái mấy người lanh lợi để mắt tới Thái Lưu Dương, ta sẽ bảo Tiểu Ngọc phái người đến hỗ trợ ngươi!”

Kim Phi sắp xếp: “Nếu hắn muốn ra khỏi thành, thì tìm một nơi hoang văng bên ngoài thành trói hẳn lại!"

“Trói lại?” Hầu Tử sửng sốt: “Tiên sinh không giết hắn sao?"

“Nếu bây giờ ta giết Thái Lưu Dương, Tạ Hỉ Quang và đám khốn khiếp ở Tây Xuyên nhất định sẽ bỏ chạy, cứ để hắn sống thêm mấy ngày”

Kim Phi nói: “Chờ ta và điện hạ đến Tây Xuyên bắt hết đám khốn kiếp kia, giết hết một lượt!”

“Ngài nói có lý!” Hầu Tử gật đầu: “Tiên sinh yên tâm, ta nhất định sẽ cho người trông chừng Thái Lưu Dương.”

“Còn Tạ Hỉ Quang đang ở quận Quảng Nguyên cũng không được để chạy thoát!” Kim Phi nhắc nhở.

“Tiên sinh yên tâm, nếu ông ta dám chạy, Hầu Tử ta sẽ tự mình đưa đầu ông ta đến cho ngài!” Hầu Tử tự tin nói.

“Đại Tráng thông báo cho các anh em, ai có nhà ở trong làng thì cùng nhau trở về, nhà ai ở nơi khác thì chờ một lát là có thể về thẳng nhài”

Kim Phi nhìn Đại Tráng nói.

“Về thẳng nhà?” Đại Tráng trừng mắt: “Tiên sinh ngài muốn giải tán tiêu cục sao?”

Nói xong, anh ta nghiêng đầu nhìn Cửu công chúa đầy căm tức.

Người xưa nói hồng nhan họa thuỷ quả không sail

Lúc trước tiên sinh muốn dẫn bọn họ đi giết huyện lệnh, sau khi vào rừng với Cửu công chúa thì lại cho các nhân viên hộ tống về nhà, nhất định là đã bị Cửu công chúa mê hoặc!

“Trừng mắt cái gì?”

Kim Phi tức giận đạp Đại Tráng một cước: “Các anh em đã theo ta chạy đông chạy tây, giờ được trở về tất nhiên muốn được gặp lại người nhài”

“À, thì ra là vậy!”

Đại Tráng nghe vậy cuối cùng cũng yên tâm, cười ngây ngô: “Vậy ta đi thông báo cho các anh em.”

“Đừng quên nhắc bọn họ ngày mai trước giờ Thìn phải trở về doanh trại!" Kim Phi lại nhắc nhở.

“Biết rồi ạ!" Đại Tráng trả lời rồi xoay người định chạy đi thì bị Cửu công chúa gọi lại.

“Nói với bọn họ, chuyện ngày hôm nay không được phép để lộ dù chỉ nửa chữ, nếu không đừng trách ta trở mặt vô tình!”

“Ai dám khua môi múa mép, không cần điện hạ ra tay, Đại Tráng ta sẽ cắt lưỡi hẳn trước!”

Đại Tráng mặc dù thật thà nhưng không ngu lập tức hiểu ý Cửu công chúa.

Mặc dù Kim Phi chưa hành động, nhưng có ý đồ mưu phản vẫn là tội chém đầu.

Nếu như có người tiết lộ ra ngoài, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.

Những nhân viên hộ tống được chọn đi theo Kim Phi đều. đã được Tiểu Ngọc và Trương Lương lựa chọn cẩn thận, bình thường sẽ không ai dám ăn nói linh tinh.

Tuy nhiên để đề phòng, Đại Tráng đã nghiêm túc nhắc nhở. tất cả mọi người nhiều lần, đến khi xác nhận tất cả mọi người đều hiểu mới cho giải tán đội ngũ.

Phần lớn nhân viên hộ tống đã đưa gia đình đến nhà dành cho nhân viên hộ tống ở làng Tây Hà, nhưng vẫn có một số người sống ở nơi khác.

Đã một thời gian dài không được về nhà, sau khi biết tin được nghỉ, các nhân viên hộ tống rất phấn khích, vội vã cưỡi ngựa chiến rời đi.

Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang SơnTác giả: Du KỳTruyện Đô Thị, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngSau khi ngồi trên chiếc cọc hơn nửa giờ, Kim Phi đành phải chấp nhận thực tế. Y xuyên không rồi. Từ thế kỷ 21 y đã xuyên không về xã hội phong kiến lạc hậu. “Ông trời ơi, người đang nhắm vào ta sao?” Kim Phi ngẩng đầu nhìn trời, thở dài than vãn. Ở kiếp trước, Kim Phi tới từ một ngôi làng miền núi nghèo khổ, cố gắng nỗ lực, thi vào đại học, sau đó vừa học vừa làm, được bằng cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ, sau khi tốt nghiệp thì trở thành một kỹ sư cao cấp, lương mỗi năm hàng tỉ. Một trải nghiệm như vậy được coi là truyền ý chí và động lực, bản thân Kim Phi luôn cho rằng mình đã chiến thắng số phận. Nhưng không thể ngờ được rằng, vừa mới đi làm vài ngày, bởi vì tăng ca không ngừng, thiếu tập trung nên xảy ra sự cố, vinh quang gia nhập vào đội xuyên không, đến một vương triều tên là Đại Khang, nhập hồn vào trong cơ thể một người thợ rèn. “Có phải ai tên Kim Phi cũng khổ vậy không?” Đúng vậy, người thợ rèn mà y nhập hồn vào cũng tên là Kim Phi, nói ra còn thảm hơn y nhiều. Ngay khi được… Kim Phi và Cửu công chúa ở trong rừng hơn nửa giờ mới đi ra.Sau khi ra ngoài, hai người đã hoàn toàn bình tĩnh lại.Thấy hai người có cử chỉ thân mật hơn lúc trước, Thấm Nhi thở phào nhẹ nhõm.Trong thời gian ở làng Tây Hà, cô ấy đã yêu nơi này, thật lòng cô ấy không muốn thấy Kim Phi và Cửu công chúa đối đầu.“Hầu Tử, phái mấy người lanh lợi để mắt tới Thái Lưu Dương, ta sẽ bảo Tiểu Ngọc phái người đến hỗ trợ ngươi!”Kim Phi sắp xếp: “Nếu hắn muốn ra khỏi thành, thì tìm một nơi hoang văng bên ngoài thành trói hẳn lại!"“Trói lại?” Hầu Tử sửng sốt: “Tiên sinh không giết hắn sao?"“Nếu bây giờ ta giết Thái Lưu Dương, Tạ Hỉ Quang và đám khốn khiếp ở Tây Xuyên nhất định sẽ bỏ chạy, cứ để hắn sống thêm mấy ngày”Kim Phi nói: “Chờ ta và điện hạ đến Tây Xuyên bắt hết đám khốn kiếp kia, giết hết một lượt!”“Ngài nói có lý!” Hầu Tử gật đầu: “Tiên sinh yên tâm, ta nhất định sẽ cho người trông chừng Thái Lưu Dương.”“Còn Tạ Hỉ Quang đang ở quận Quảng Nguyên cũng không được để chạy thoát!” Kim Phi nhắc nhở.“Tiên sinh yên tâm, nếu ông ta dám chạy, Hầu Tử ta sẽ tự mình đưa đầu ông ta đến cho ngài!” Hầu Tử tự tin nói.“Đại Tráng thông báo cho các anh em, ai có nhà ở trong làng thì cùng nhau trở về, nhà ai ở nơi khác thì chờ một lát là có thể về thẳng nhài”Kim Phi nhìn Đại Tráng nói.“Về thẳng nhà?” Đại Tráng trừng mắt: “Tiên sinh ngài muốn giải tán tiêu cục sao?”Nói xong, anh ta nghiêng đầu nhìn Cửu công chúa đầy căm tức.Người xưa nói hồng nhan họa thuỷ quả không sailLúc trước tiên sinh muốn dẫn bọn họ đi giết huyện lệnh, sau khi vào rừng với Cửu công chúa thì lại cho các nhân viên hộ tống về nhà, nhất định là đã bị Cửu công chúa mê hoặc!“Trừng mắt cái gì?”Kim Phi tức giận đạp Đại Tráng một cước: “Các anh em đã theo ta chạy đông chạy tây, giờ được trở về tất nhiên muốn được gặp lại người nhài”“À, thì ra là vậy!”Đại Tráng nghe vậy cuối cùng cũng yên tâm, cười ngây ngô: “Vậy ta đi thông báo cho các anh em.”“Đừng quên nhắc bọn họ ngày mai trước giờ Thìn phải trở về doanh trại!" Kim Phi lại nhắc nhở.“Biết rồi ạ!" Đại Tráng trả lời rồi xoay người định chạy đi thì bị Cửu công chúa gọi lại.“Nói với bọn họ, chuyện ngày hôm nay không được phép để lộ dù chỉ nửa chữ, nếu không đừng trách ta trở mặt vô tình!”“Ai dám khua môi múa mép, không cần điện hạ ra tay, Đại Tráng ta sẽ cắt lưỡi hẳn trước!”Đại Tráng mặc dù thật thà nhưng không ngu lập tức hiểu ý Cửu công chúa.Mặc dù Kim Phi chưa hành động, nhưng có ý đồ mưu phản vẫn là tội chém đầu.Nếu như có người tiết lộ ra ngoài, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.Những nhân viên hộ tống được chọn đi theo Kim Phi đều. đã được Tiểu Ngọc và Trương Lương lựa chọn cẩn thận, bình thường sẽ không ai dám ăn nói linh tinh.Tuy nhiên để đề phòng, Đại Tráng đã nghiêm túc nhắc nhở. tất cả mọi người nhiều lần, đến khi xác nhận tất cả mọi người đều hiểu mới cho giải tán đội ngũ.Phần lớn nhân viên hộ tống đã đưa gia đình đến nhà dành cho nhân viên hộ tống ở làng Tây Hà, nhưng vẫn có một số người sống ở nơi khác.Đã một thời gian dài không được về nhà, sau khi biết tin được nghỉ, các nhân viên hộ tống rất phấn khích, vội vã cưỡi ngựa chiến rời đi.

Chương 1307