Cửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa…
Chương 342
Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… đó là biệt thự trên đỉnh núi…Mà nhà họ Hàn lại ở chỗ sâu nhất của khu Thiên Hào, chiếm diện tích hơn 10.000 mét vuông.Khoảng đất ấy được xây dựng thành một trang viên, đó là trang viên của nhà bọn họ.Chỉ riêng giá trị của cái trang viên ấy thôi chắc phải đến cả chục tỷ!Quan trọng nhất là một nơi rộng lớn tấc đất tấc vàng như vậy, chỉ cần có tiền thôi là không thể ở được!Thì có thể thấy địa vị của nhà họ Hàn ở Giang Bắc cao quý, giàu có cỡ nào rồi đó!Bên trong trang viên, bóng người đông đúc, hơn 100 người của Hàn Vân Sơn đã tập hợp lại.Tuy số lượng không nhiều lắm, nhưng mỗi một cá nhân đều là những vệ sĩ mà ông ta tiêu một số tiền lớn đế mời về!Lần này, Trần Bát Hoang tuyên bố muốn giết ông ta!Hàn Vân Sơn không có báo cảnh sát, cũng không tính báo cho phía chính phủ.Vì dù sao ông ta cũng không muốn cảnh sát bắt Trần Đức đi, mà là muốn tự tay g**t ch*t cậu ta!Trong phòng khách, Hàn Vân Sơn sai đầu bếp làm một bữa tối phong phú, mỗi một món ăn trên bàn đều là những món mà có lẽ cả đời của người bình thường cũng không thấy được.Gan hổ, tim sói, thịt gấu, canh hạc, đều là những món sơn hào hải vị.Rượu cũng toàn là rượu lâu năm.Hàn Vân Sơn ngồi ở phía cuối, ngoài ra, còn có cháu trai Hàn Tùng cũng ngồi cùng ông ta.Mà hai bên trái phải lại là hai người đàn ông khoảng 30 tuổi, trước mặt lại là một người đàn ông trung niên trông hơn 40.Người đàn ông trung niên đó tên là Giang Hồ Hải, là võ giả mà Hàn Vân Sơn mời riêng tới!Sau lưng ông ta là một môn phái võ giả tên là Không Đồng.Vừa 40 tuổi, Giang Hồ Hải đã là cao thủ cảnh giới đại sư.Nhìn khắp cả phái Không Đồng, với số tuổi ấy lại có thành tựu như thế thì chỉ có một mình ông ta có thể làm được.Không có gì bất ngờ xảy ra thì ông ta chính là chưởng môn đời tiếp theo của phái Không Đồng!Tuy Hàn Vân Sơn không cho rằng Trần Bát Hoang có thể đánh thắng hơn 100 vệ sĩ của mình, nhưng để đảm bảo, vân mời Giang Hồ Hải đến.Hai người còn lại chính là đệ tử của ông ta, tên là Tống Bình và Mã Viễn, nghe nói là dẫn họ ra rèn luyện.
đó là biệt thự trên đỉnh núi…
Mà nhà họ Hàn lại ở chỗ sâu nhất của khu Thiên Hào, chiếm diện tích hơn 10.000 mét vuông.
Khoảng đất ấy được xây dựng thành một trang viên, đó là trang viên của nhà bọn họ.
Chỉ riêng giá trị của cái trang viên ấy thôi chắc phải đến cả chục tỷ!
Quan trọng nhất là một nơi rộng lớn tấc đất tấc vàng như vậy, chỉ cần có tiền thôi là không thể ở được!
Thì có thể thấy địa vị của nhà họ Hàn ở Giang Bắc cao quý, giàu có cỡ nào rồi đó!
Bên trong trang viên, bóng người đông đúc, hơn 100 người của Hàn Vân Sơn đã tập hợp lại.
Tuy số lượng không nhiều lắm, nhưng mỗi một cá nhân đều là những vệ sĩ mà ông ta tiêu một số tiền lớn đế mời về!
Lần này, Trần Bát Hoang tuyên bố muốn giết ông ta!
Hàn Vân Sơn không có báo cảnh sát, cũng không tính báo cho phía chính phủ.
Vì dù sao ông ta cũng không muốn cảnh sát bắt Trần Đức đi, mà là muốn tự tay g**t ch*t cậu ta!
Trong phòng khách, Hàn Vân Sơn sai đầu bếp làm một bữa tối phong phú, mỗi một món ăn trên bàn đều là những món mà có lẽ cả đời của người bình thường cũng không thấy được.
Gan hổ, tim sói, thịt gấu, canh hạc, đều là những món sơn hào hải vị.
Rượu cũng toàn là rượu lâu năm.
Hàn Vân Sơn ngồi ở phía cuối, ngoài ra, còn có cháu trai Hàn Tùng cũng ngồi cùng ông ta.
Mà hai bên trái phải lại là hai người đàn ông khoảng 30 tuổi, trước mặt lại là một người đàn ông trung niên trông hơn 40.
Người đàn ông trung niên đó tên là Giang Hồ Hải, là võ giả mà Hàn Vân Sơn mời riêng tới!
Sau lưng ông ta là một môn phái võ giả tên là Không Đồng.
Vừa 40 tuổi, Giang Hồ Hải đã là cao thủ cảnh giới đại sư.
Nhìn khắp cả phái Không Đồng, với số tuổi ấy lại có thành tựu như thế thì chỉ có một mình ông ta có thể làm được.
Không có gì bất ngờ xảy ra thì ông ta chính là chưởng môn đời tiếp theo của phái Không Đồng!
Tuy Hàn Vân Sơn không cho rằng Trần Bát Hoang có thể đánh thắng hơn 100 vệ sĩ của mình, nhưng để đảm bảo, vân mời Giang Hồ Hải đến.
Hai người còn lại chính là đệ tử của ông ta, tên là Tống Bình và Mã Viễn, nghe nói là dẫn họ ra rèn luyện.
Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… đó là biệt thự trên đỉnh núi…Mà nhà họ Hàn lại ở chỗ sâu nhất của khu Thiên Hào, chiếm diện tích hơn 10.000 mét vuông.Khoảng đất ấy được xây dựng thành một trang viên, đó là trang viên của nhà bọn họ.Chỉ riêng giá trị của cái trang viên ấy thôi chắc phải đến cả chục tỷ!Quan trọng nhất là một nơi rộng lớn tấc đất tấc vàng như vậy, chỉ cần có tiền thôi là không thể ở được!Thì có thể thấy địa vị của nhà họ Hàn ở Giang Bắc cao quý, giàu có cỡ nào rồi đó!Bên trong trang viên, bóng người đông đúc, hơn 100 người của Hàn Vân Sơn đã tập hợp lại.Tuy số lượng không nhiều lắm, nhưng mỗi một cá nhân đều là những vệ sĩ mà ông ta tiêu một số tiền lớn đế mời về!Lần này, Trần Bát Hoang tuyên bố muốn giết ông ta!Hàn Vân Sơn không có báo cảnh sát, cũng không tính báo cho phía chính phủ.Vì dù sao ông ta cũng không muốn cảnh sát bắt Trần Đức đi, mà là muốn tự tay g**t ch*t cậu ta!Trong phòng khách, Hàn Vân Sơn sai đầu bếp làm một bữa tối phong phú, mỗi một món ăn trên bàn đều là những món mà có lẽ cả đời của người bình thường cũng không thấy được.Gan hổ, tim sói, thịt gấu, canh hạc, đều là những món sơn hào hải vị.Rượu cũng toàn là rượu lâu năm.Hàn Vân Sơn ngồi ở phía cuối, ngoài ra, còn có cháu trai Hàn Tùng cũng ngồi cùng ông ta.Mà hai bên trái phải lại là hai người đàn ông khoảng 30 tuổi, trước mặt lại là một người đàn ông trung niên trông hơn 40.Người đàn ông trung niên đó tên là Giang Hồ Hải, là võ giả mà Hàn Vân Sơn mời riêng tới!Sau lưng ông ta là một môn phái võ giả tên là Không Đồng.Vừa 40 tuổi, Giang Hồ Hải đã là cao thủ cảnh giới đại sư.Nhìn khắp cả phái Không Đồng, với số tuổi ấy lại có thành tựu như thế thì chỉ có một mình ông ta có thể làm được.Không có gì bất ngờ xảy ra thì ông ta chính là chưởng môn đời tiếp theo của phái Không Đồng!Tuy Hàn Vân Sơn không cho rằng Trần Bát Hoang có thể đánh thắng hơn 100 vệ sĩ của mình, nhưng để đảm bảo, vân mời Giang Hồ Hải đến.Hai người còn lại chính là đệ tử của ông ta, tên là Tống Bình và Mã Viễn, nghe nói là dẫn họ ra rèn luyện.