Cửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa…
Chương 376
Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Trần Đức hoàn toàn không có ý định gì khác với Diêm Mộng, vờ như không nghe thấy ngồi một bên góc.Trong không khí ồn ào của quán bar, chẳng mấy chốc đám người này đã tụ thành từng nhóm, nhóm thì chơi đoán số, nhóm thì uống rượu, còn có hai người đi nhảy nhót.ở cùng với mấy người này, Trần Đức xem như đã hoàn toàn trở thành vệ sĩ, không ai thèm đếm xỉa đến anh, Mạc Thiếu Dương cố ý gạt anh sang một bên, hắn ta không lên tiếng thì tự nhiên cũng không có ai để ý đến anh cả.Chỉ có Diêm Mộng thỉnh thoảng lại liếc nhìn Trần Đức, trong lòng có chút không nỡ, nhưng lại cảm thấy anh đáng đời, ai bảo đi theo làm gì, thật là mất mặt chết đi được.Đi theo một tên ăn mày như vậy, thế diện của cô ta cũng mất sạch rồi.“Thưa các quý ông, các quý bà, các anh chàng đẹp trai và các cô gái xinh đẹp!”Đúng lúc này, một giọng nói thu hút đột vang lên giữa âm thanh bùng nổ của sàn nhảy, vừa dứt lời, âm nhạc bỗng nhiên dừng lại.Sau đó, giữa sự nghi ngờ của mọi người, giọng nói của người kia lại tiếp tục:“Đêm nay, mọi người là những người may mắn nhất.Đêm nay, tất cả chi phí ở đây sẽ do cậu chủ Mạc, Mạc Thiếu Dương chi trả!”Sau khi DJ vừa nói xong, cả quán bar đều trở nên im lặng.Sau đó…Trong nháy mắt, lập tức vang lên những tiếng hò hét hoan hô!“Trâu bò thật!”“Cậu chủ Mạc là ai thế, giàu quá đi mất!”“ít nhất cũng phải tiền triệu nhỉ?”ii ticả nam lẫn nữ, tất cả đều vô cùng hưng phấn, ánh mắt đảo khắp quán bar, tìm kiếm vị cậu chủ Mạc kia.“Wow, cậu chủ Mạc đỉnh thật đấy!”“Cậu chủ Mạc bá đạo quá!”“SỐ tiền chi trả cho một đêm này, e là có người cả đời cũng không kiếm được”.Trong khu vực VI p, mọi người đều đứng vây quanh Mạc Thiếu Dương, không ngừng thán phục.Diêm Mộng cũng nói: “Không hổ là cậu chủ Mạc, tôi đề nghị mọi người mời cậu chủ Mạc một ly!”“Được!”“Nào, cậu chủ Mạc, chúng tôi mời cậu một ly!”“Đều là bạn học, đừng khách sáo như vậy”, nói xong, Mạc Thiếu Dương vẫn giơ ly rượu lên, giống như một nhân vật cao cấp, tao nhã uống một ly với mọi người, uống xong hắn ta lại bất giác liếc nhìn chế nhạo Trần Đức đang ngồi trong góc.Trần Đức hoàn toàn không thèm để ý đến hắn ta, lấy rượu trắng của mình ra, thỉnh thoảng nhấp hai ngụm.“Được rồi, xin mọi người hãy im lặng!”Trên sân khấu, DJ lại cất tiếng: “Tiếp theo mời kỹ sư ánh sáng tắt đèn ba giây, ba giây sau chiếu đèn tụ quang, chúng ta cùng làm quen với cậu chủ Mạc nhé!”Giọng DJ vừa dứt, cả quán bar bỗng chìm vào bóng tối, chỉ còn lại vài chùm đèn màu không ngừng di chuyển, như thế đang tìm kiếm vị cậu chủ Mạc bí ấn kia.“Cậu chủ Mạc của chúng ta rốt cuộc là ai đây?”“Vậy thì, bây giờ, hãy cùng chào đón!”‘Ba!”“Hai!”“Một!”“Xin mời, cậu chủ Mạc!”“Bùm!”Một vài chùm ánh sáng màu đột nhiên xuất hiện, một loạt ánh sáng đầy màu sắc, theo lời của DJ lập tức chiếu vào người Mạc Thiếu Dương.Dưới ánh sáng rực rỡ đó, hắn ta giống như ngôi sao nối tiếng, uyển chuyển đứng dậy vẫy tay chào.“Wow, đẹp trai quá!”.
Trần Đức hoàn toàn không có ý định gì khác với Diêm Mộng, vờ như không nghe thấy ngồi một bên góc.
Trong không khí ồn ào của quán bar, chẳng mấy chốc đám người này đã tụ thành từng nhóm, nhóm thì chơi đoán số, nhóm thì uống rượu, còn có hai người đi nhảy nhót.
ở cùng với mấy người này, Trần Đức xem như đã hoàn toàn trở thành vệ sĩ, không ai thèm đếm xỉa đến anh, Mạc Thiếu Dương cố ý gạt anh sang một bên, hắn ta không lên tiếng thì tự nhiên cũng không có ai để ý đến anh cả.
Chỉ có Diêm Mộng thỉnh thoảng lại liếc nhìn Trần Đức, trong lòng có chút không nỡ, nhưng lại cảm thấy anh đáng đời, ai bảo đi theo làm gì, thật là mất mặt chết đi được.
Đi theo một tên ăn mày như vậy, thế diện của cô ta cũng mất sạch rồi.
“Thưa các quý ông, các quý bà, các anh chàng đẹp trai và các cô gái xinh đẹp!”
Đúng lúc này, một giọng nói thu hút đột vang lên giữa âm thanh bùng nổ của sàn nhảy, vừa dứt lời, âm nhạc bỗng nhiên dừng lại.
Sau đó, giữa sự nghi ngờ của mọi người, giọng nói của người kia lại tiếp tục:
“Đêm nay, mọi người là những người may mắn nhất.
Đêm nay, tất cả chi phí ở đây sẽ do cậu chủ Mạc, Mạc Thiếu Dương chi trả!”
Sau khi DJ vừa nói xong, cả quán bar đều trở nên im lặng.
Sau đó…
Trong nháy mắt, lập tức vang lên những tiếng hò hét hoan hô!
“Trâu bò thật!”
“Cậu chủ Mạc là ai thế, giàu quá đi mất!”
“ít nhất cũng phải tiền triệu nhỉ?”
ii ti
cả nam lẫn nữ, tất cả đều vô cùng hưng phấn, ánh mắt đảo khắp quán bar, tìm kiếm vị cậu chủ Mạc kia.
“Wow, cậu chủ Mạc đỉnh thật đấy!”
“Cậu chủ Mạc bá đạo quá!”
“SỐ tiền chi trả cho một đêm này, e là có người cả đời cũng không kiếm được”.
Trong khu vực VI p, mọi người đều đứng vây quanh Mạc Thiếu Dương, không ngừng thán phục.
Diêm Mộng cũng nói: “Không hổ là cậu chủ Mạc, tôi đề nghị mọi người mời cậu chủ Mạc một ly!”
“Được!”
“Nào, cậu chủ Mạc, chúng tôi mời cậu một ly!”
“Đều là bạn học, đừng khách sáo như vậy”, nói xong, Mạc Thiếu Dương vẫn giơ ly rượu lên, giống như một nhân vật cao cấp, tao nhã uống một ly với mọi người, uống xong hắn ta lại bất giác liếc nhìn chế nhạo Trần Đức đang ngồi trong góc.
Trần Đức hoàn toàn không thèm để ý đến hắn ta, lấy rượu trắng của mình ra, thỉnh thoảng nhấp hai ngụm.
“Được rồi, xin mọi người hãy im lặng!”
Trên sân khấu, DJ lại cất tiếng: “Tiếp theo mời kỹ sư ánh sáng tắt đèn ba giây, ba giây sau chiếu đèn tụ quang, chúng ta cùng làm quen với cậu chủ Mạc nhé!”
Giọng DJ vừa dứt, cả quán bar bỗng chìm vào bóng tối, chỉ còn lại vài chùm đèn màu không ngừng di chuyển, như thế đang tìm kiếm vị cậu chủ Mạc bí ấn kia.
“Cậu chủ Mạc của chúng ta rốt cuộc là ai đây?”
“Vậy thì, bây giờ, hãy cùng chào đón!”
‘Ba!”
“Hai!”
“Một!”
“Xin mời, cậu chủ Mạc!”
“Bùm!”
Một vài chùm ánh sáng màu đột nhiên xuất hiện, một loạt ánh sáng đầy màu sắc, theo lời của DJ lập tức chiếu vào người Mạc Thiếu Dương.
Dưới ánh sáng rực rỡ đó, hắn ta giống như ngôi sao nối tiếng, uyển chuyển đứng dậy vẫy tay chào.
“Wow, đẹp trai quá!”.
Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Trần Đức hoàn toàn không có ý định gì khác với Diêm Mộng, vờ như không nghe thấy ngồi một bên góc.Trong không khí ồn ào của quán bar, chẳng mấy chốc đám người này đã tụ thành từng nhóm, nhóm thì chơi đoán số, nhóm thì uống rượu, còn có hai người đi nhảy nhót.ở cùng với mấy người này, Trần Đức xem như đã hoàn toàn trở thành vệ sĩ, không ai thèm đếm xỉa đến anh, Mạc Thiếu Dương cố ý gạt anh sang một bên, hắn ta không lên tiếng thì tự nhiên cũng không có ai để ý đến anh cả.Chỉ có Diêm Mộng thỉnh thoảng lại liếc nhìn Trần Đức, trong lòng có chút không nỡ, nhưng lại cảm thấy anh đáng đời, ai bảo đi theo làm gì, thật là mất mặt chết đi được.Đi theo một tên ăn mày như vậy, thế diện của cô ta cũng mất sạch rồi.“Thưa các quý ông, các quý bà, các anh chàng đẹp trai và các cô gái xinh đẹp!”Đúng lúc này, một giọng nói thu hút đột vang lên giữa âm thanh bùng nổ của sàn nhảy, vừa dứt lời, âm nhạc bỗng nhiên dừng lại.Sau đó, giữa sự nghi ngờ của mọi người, giọng nói của người kia lại tiếp tục:“Đêm nay, mọi người là những người may mắn nhất.Đêm nay, tất cả chi phí ở đây sẽ do cậu chủ Mạc, Mạc Thiếu Dương chi trả!”Sau khi DJ vừa nói xong, cả quán bar đều trở nên im lặng.Sau đó…Trong nháy mắt, lập tức vang lên những tiếng hò hét hoan hô!“Trâu bò thật!”“Cậu chủ Mạc là ai thế, giàu quá đi mất!”“ít nhất cũng phải tiền triệu nhỉ?”ii ticả nam lẫn nữ, tất cả đều vô cùng hưng phấn, ánh mắt đảo khắp quán bar, tìm kiếm vị cậu chủ Mạc kia.“Wow, cậu chủ Mạc đỉnh thật đấy!”“Cậu chủ Mạc bá đạo quá!”“SỐ tiền chi trả cho một đêm này, e là có người cả đời cũng không kiếm được”.Trong khu vực VI p, mọi người đều đứng vây quanh Mạc Thiếu Dương, không ngừng thán phục.Diêm Mộng cũng nói: “Không hổ là cậu chủ Mạc, tôi đề nghị mọi người mời cậu chủ Mạc một ly!”“Được!”“Nào, cậu chủ Mạc, chúng tôi mời cậu một ly!”“Đều là bạn học, đừng khách sáo như vậy”, nói xong, Mạc Thiếu Dương vẫn giơ ly rượu lên, giống như một nhân vật cao cấp, tao nhã uống một ly với mọi người, uống xong hắn ta lại bất giác liếc nhìn chế nhạo Trần Đức đang ngồi trong góc.Trần Đức hoàn toàn không thèm để ý đến hắn ta, lấy rượu trắng của mình ra, thỉnh thoảng nhấp hai ngụm.“Được rồi, xin mọi người hãy im lặng!”Trên sân khấu, DJ lại cất tiếng: “Tiếp theo mời kỹ sư ánh sáng tắt đèn ba giây, ba giây sau chiếu đèn tụ quang, chúng ta cùng làm quen với cậu chủ Mạc nhé!”Giọng DJ vừa dứt, cả quán bar bỗng chìm vào bóng tối, chỉ còn lại vài chùm đèn màu không ngừng di chuyển, như thế đang tìm kiếm vị cậu chủ Mạc bí ấn kia.“Cậu chủ Mạc của chúng ta rốt cuộc là ai đây?”“Vậy thì, bây giờ, hãy cùng chào đón!”‘Ba!”“Hai!”“Một!”“Xin mời, cậu chủ Mạc!”“Bùm!”Một vài chùm ánh sáng màu đột nhiên xuất hiện, một loạt ánh sáng đầy màu sắc, theo lời của DJ lập tức chiếu vào người Mạc Thiếu Dương.Dưới ánh sáng rực rỡ đó, hắn ta giống như ngôi sao nối tiếng, uyển chuyển đứng dậy vẫy tay chào.“Wow, đẹp trai quá!”.