Cửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa…
Chương 407
Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Ánh mắt tràn ngập tuyệt vọng, cùng với không thể tin được.“Giết rồi!”Hàn Nhất và Hàn Nhị cũng nhanh chóng vọt lên trong khoảng thời gian ngắn, đao trong tay hai người đều chém về phía Trần Đức.Thế nhưng.Hai thanh đao đó lại yếu ớt đến thế.Như một miếng đậu hủ.Bị Trần Đức dễ dàng bắt lấy, nắm gãy! Anh cầm nửa thanh đao gãy trở tay lướt qua cổ hai người.“Phụt!”“Phụt!”Đao gãy bình thường, trong tay Trần Đức lại như vũ khí của thần, cắt đứt yết hầu Hàn Nhất và Hàn Nhị, máu tươi phun ra, hai người ôm cổ ngã xuống vũng máu, chết không nhắm mắt!“A! Giết người!”“Giết người! Giết người!”“Mọi người mau tới đây!”Một người phụ nữ hét lên chói tai, ngay sau đó, mấy người khác cũng hét lên ầm ĩ, vội vàng trốn trong góc, run lẩy bẩy.“Sao lại như thế, không thể nào…”, môi Hàn Thái trở nên khô khốc, hoàn toàn không thể tin được cảnh tượng trước mắt.Hàn Nhất và Hàn Nhị chết thì thôi cho qua.Tại sao Lục Thập Phương cũng chết theo?Còn chết nhanh đến vậy!Nên biết rằng Lục Thập Phương chính là một trong những quân bài tẩy của hắn ta! Hắn ta mạnh hơn cả Hàn Nhất và Hàn Nhị cộng lại, dù là chú Cung cũng không đánh nổi một chiêu với thuộc hạ của hắn ta!Hắn ta tận mắt nhìn thấy sự mạnh mẽ của Lục Thập Phương!Hắn ta dẫn Lục Thập Phương theo cùng, khoe khoang tâng bốc các kiểu, cho hắn ta ăn, cho hắn ta chơi, dẫn hắn ta đi giải sầu để hắn ta trở thành bùa hộ mệnh cho mình!Thế mà…Ai ngờ được kết quả lại là như thế!“Người đâu, người đâu! Giết nó cho tao, giết!”, Hàn Thái hét to để gọi vệ sĩ bên ngoài vào.Tiếc là.Bên ngoài mãi vẫn không có phản ứng gì.Bởi vì đám vệ sĩ đó đã biến thành kẻ ngốc từ lúc nào rồi.Tên điên!Tên đó đúng là một kẻ điên!Không phải bọn họ chưa thấy cảnh giết người, cũng không phải họ chưa từng giúp Hàn Thái giết người, nhưng ba người đã chết đều là cao thủ trong số những cao thủ!
Ánh mắt tràn ngập tuyệt vọng, cùng với không thể tin được.
“Giết rồi!”
Hàn Nhất và Hàn Nhị cũng nhanh chóng vọt lên trong khoảng thời gian ngắn, đao trong tay hai người đều chém về phía Trần Đức.
Thế nhưng.
Hai thanh đao đó lại yếu ớt đến thế.
Như một miếng đậu hủ.
Bị Trần Đức dễ dàng bắt lấy, nắm gãy! Anh cầm nửa thanh đao gãy trở tay lướt qua cổ hai người.
“Phụt!”
“Phụt!”
Đao gãy bình thường, trong tay Trần Đức lại như vũ khí của thần, cắt đứt yết hầu Hàn Nhất và Hàn Nhị, máu tươi phun ra, hai người ôm cổ ngã xuống vũng máu, chết không nhắm mắt!
“A! Giết người!”
“Giết người! Giết người!”
“Mọi người mau tới đây!”
Một người phụ nữ hét lên chói tai, ngay sau đó, mấy người khác cũng hét lên ầm ĩ, vội vàng trốn trong góc, run lẩy bẩy.
“Sao lại như thế, không thể nào…”, môi Hàn Thái trở nên khô khốc, hoàn toàn không thể tin được cảnh tượng trước mắt.
Hàn Nhất và Hàn Nhị chết thì thôi cho qua.
Tại sao Lục Thập Phương cũng chết theo?
Còn chết nhanh đến vậy!
Nên biết rằng Lục Thập Phương chính là một trong những quân bài tẩy của hắn ta! Hắn ta mạnh hơn cả Hàn Nhất và Hàn Nhị cộng lại, dù là chú Cung cũng không đánh nổi một chiêu với thuộc hạ của hắn ta!
Hắn ta tận mắt nhìn thấy sự mạnh mẽ của Lục Thập Phương!
Hắn ta dẫn Lục Thập Phương theo cùng, khoe khoang tâng bốc các kiểu, cho hắn ta ăn, cho hắn ta chơi, dẫn hắn ta đi giải sầu để hắn ta trở thành bùa hộ mệnh cho mình!
Thế mà…
Ai ngờ được kết quả lại là như thế!
“Người đâu, người đâu! Giết nó cho tao, giết!”, Hàn Thái hét to để gọi vệ sĩ bên ngoài vào.
Tiếc là.
Bên ngoài mãi vẫn không có phản ứng gì.
Bởi vì đám vệ sĩ đó đã biến thành kẻ ngốc từ lúc nào rồi.
Tên điên!
Tên đó đúng là một kẻ điên!
Không phải bọn họ chưa thấy cảnh giết người, cũng không phải họ chưa từng giúp Hàn Thái giết người, nhưng ba người đã chết đều là cao thủ trong số những cao thủ!
Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Ánh mắt tràn ngập tuyệt vọng, cùng với không thể tin được.“Giết rồi!”Hàn Nhất và Hàn Nhị cũng nhanh chóng vọt lên trong khoảng thời gian ngắn, đao trong tay hai người đều chém về phía Trần Đức.Thế nhưng.Hai thanh đao đó lại yếu ớt đến thế.Như một miếng đậu hủ.Bị Trần Đức dễ dàng bắt lấy, nắm gãy! Anh cầm nửa thanh đao gãy trở tay lướt qua cổ hai người.“Phụt!”“Phụt!”Đao gãy bình thường, trong tay Trần Đức lại như vũ khí của thần, cắt đứt yết hầu Hàn Nhất và Hàn Nhị, máu tươi phun ra, hai người ôm cổ ngã xuống vũng máu, chết không nhắm mắt!“A! Giết người!”“Giết người! Giết người!”“Mọi người mau tới đây!”Một người phụ nữ hét lên chói tai, ngay sau đó, mấy người khác cũng hét lên ầm ĩ, vội vàng trốn trong góc, run lẩy bẩy.“Sao lại như thế, không thể nào…”, môi Hàn Thái trở nên khô khốc, hoàn toàn không thể tin được cảnh tượng trước mắt.Hàn Nhất và Hàn Nhị chết thì thôi cho qua.Tại sao Lục Thập Phương cũng chết theo?Còn chết nhanh đến vậy!Nên biết rằng Lục Thập Phương chính là một trong những quân bài tẩy của hắn ta! Hắn ta mạnh hơn cả Hàn Nhất và Hàn Nhị cộng lại, dù là chú Cung cũng không đánh nổi một chiêu với thuộc hạ của hắn ta!Hắn ta tận mắt nhìn thấy sự mạnh mẽ của Lục Thập Phương!Hắn ta dẫn Lục Thập Phương theo cùng, khoe khoang tâng bốc các kiểu, cho hắn ta ăn, cho hắn ta chơi, dẫn hắn ta đi giải sầu để hắn ta trở thành bùa hộ mệnh cho mình!Thế mà…Ai ngờ được kết quả lại là như thế!“Người đâu, người đâu! Giết nó cho tao, giết!”, Hàn Thái hét to để gọi vệ sĩ bên ngoài vào.Tiếc là.Bên ngoài mãi vẫn không có phản ứng gì.Bởi vì đám vệ sĩ đó đã biến thành kẻ ngốc từ lúc nào rồi.Tên điên!Tên đó đúng là một kẻ điên!Không phải bọn họ chưa thấy cảnh giết người, cũng không phải họ chưa từng giúp Hàn Thái giết người, nhưng ba người đã chết đều là cao thủ trong số những cao thủ!