Tác giả:

Cửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa…

Chương 448

Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Nhà họ Hàn có thể đi đến ngày hôm nay, ngoại trừ có võ giả thủ hộ, không thể không kể đến thực lực mạnh mẽ của Hàn Huyền Tông.Giang Hồ Hải không thể không nhắc nhở Trần Đức.“Tôi chờ lão ta xuất hiện!”Trần Đức vẫn giữ nét mặt bình tình, không ai đoán được trong lòng anh nghĩ gì, chỉ thấy anh vung tay ném Thanh Phong cho Giang Hồ Hải: “Kiếm của ông, trả lại cho ông!”“Cái này…”Giang Hồ hải vội khom lưng: “Thuộc hạ không dám! Chủ nhân, đây là thứ cậu lấy được bằng thực lực, nó vốn nên thuộc về cậu!”“Linh khí hạ phẩm mà thôi, trong tay ông sẽ càng hữu dụng hơn!”, Trần Đức sớm đã nhìn ra phẩm cấp của thanh kiếm này, tuy nhiên, một món linh khí hạ phẩm không có quá nhiều tác dụng đối với anh.Sau đó, Giang Hồ Hải tiếp nhận Thanh Phong.Ông ta vô cùng cảm kích, đối với ông ta, linh khí hạ phẩm đã là chí bảo, không ngờ Trần Bát Hoang có thể đưa ông ta món bảo vật như vậy.“Được rồi, những người này là người của Tập đoàn bất động sản Thiên Dương đến từ thành phố Tần, ông dẫn theo bọn họ đi tiêu diệt nhà họ Hàn, những thứ mà Tập đoàn Thiên Dương có thể tiếp nhận thì để bọn họ xử lý, hiểu không? Sau khi giải quyết xong chuyện bên này, ông đến thành phố Tần tìm tôi!”“Chủ nhân, cậu yên tâm!”Giang Hồ Hải hiểu rõ, đám người này đến là để giám thị ông ta, đồng thời, một ít tài sản nhà họ Hàn cũng chính là thù lao bọn họ được nhận khi đi cùng Trần Bát Hoang.Nghĩ đến đây, ông ta thầm hâm mộ.Tuy nhiên, hiện tại nhà họ Hàn là do ông ta dẫn đầu đi diệt, hiển nhiên ông ta có thể chiếm không ít lợi lộc từ đó.Vì muốn thể hiện sự trung thành với Trần Đức, Giang Hồ Hải bèn lấy điện thoại ra, không đến mười phút, dựa trên danh nghĩa của ông ta, một đám võ giả cấp bậc bán bộ đại sư đã được điều đến từ Không Đồng, bắt đầu tiến hành càn quét nhà họ Hàn.Còn Trần Đức thì đã lên máy bay tư nhân rời khỏi Giang Bắc.Sau khi tắm rửa, thay quần áo, anh liền đi ngủ, để phục vụ anh, tốc độ của máy bay đã được hạ xuống mức thấp nhất, thế nên lúc đến thành phố Tần đã hơn chín giờ sáng.Thành phố Tần.Sáng sớm, Trương Thiên Dương đã có mặt ở sân bay chờ đợi, suốt cả đêm qua, ông ta không hề ngủ.Dù sao thì trận này chẳng khác nào đánh bạc, quyết định tương lai nhà họ Trương cùng với sống chết của chính ông ta.Khi biết được Trần Đức chỉ dùng vài phút để càn quét toàn bộ nhà họ Hàn, đồng thời cũng an toàn quay về điểm xuất phát, Trương Thiên Dương sợ ngây ngời, mãi một lúc lâu sau vẫn chưa lấy lại được bình tĩnh.Ông ta quả thật không dám tin, cho đến khi cấp dưới cho ông ta nhìn thấy thi thể người nhà họ Hàn chất như núi, Trương Thiên Dương mới tiếp nhận sự thật này.Cùng với đó, cảm giác cực vui sướng trào lên từ tận đáy lòng.Ông ta đã thành công rồi!Toàn bộ nhà họ Trương không chỉ chiếm được lợi ích lớn sau chuyện này, mà quan trọng hơn hết chính là từ nay về sau, ông ta và Trần Đức sẽ là người trên cùng một chiếc thuyền.Cũng có nghĩa là… Trần Đức chính là hậu thuẫn cực lớn của nhà họ Trương.Một người có thể dùng vài phút là có thể tiêu diệt nhà họ Hàn trở thành hậu thuẫn của nhà họ Trương, chỉ nghĩ đến đó thôi đã khiến Trương Thiên Dương vô cùng kích động.Sau khi bình tĩnh lại, trước hết, ông ta dẫn theo Quan Hổ đích thân đến sân bay nghênh đón, đồng thời còn chuẩn bị một bữa tiệc xa hoa để chào mừng anh.

Nhà họ Hàn có thể đi đến ngày hôm nay, ngoại trừ có võ giả thủ hộ, không thể không kể đến thực lực mạnh mẽ của Hàn Huyền Tông.

Giang Hồ Hải không thể không nhắc nhở Trần Đức.

“Tôi chờ lão ta xuất hiện!”

Trần Đức vẫn giữ nét mặt bình tình, không ai đoán được trong lòng anh nghĩ gì, chỉ thấy anh vung tay ném Thanh Phong cho Giang Hồ Hải: “Kiếm của ông, trả lại cho ông!”

“Cái này…”

Giang Hồ hải vội khom lưng: “Thuộc hạ không dám! Chủ nhân, đây là thứ cậu lấy được bằng thực lực, nó vốn nên thuộc về cậu!”

“Linh khí hạ phẩm mà thôi, trong tay ông sẽ càng hữu dụng hơn!”, Trần Đức sớm đã nhìn ra phẩm cấp của thanh kiếm này, tuy nhiên, một món linh khí hạ phẩm không có quá nhiều tác dụng đối với anh.

Sau đó, Giang Hồ Hải tiếp nhận Thanh Phong.

Ông ta vô cùng cảm kích, đối với ông ta, linh khí hạ phẩm đã là chí bảo, không ngờ Trần Bát Hoang có thể đưa ông ta món bảo vật như vậy.

“Được rồi, những người này là người của Tập đoàn bất động sản Thiên Dương đến từ thành phố Tần, ông dẫn theo bọn họ đi tiêu diệt nhà họ Hàn, những thứ mà Tập đoàn Thiên Dương có thể tiếp nhận thì để bọn họ xử lý, hiểu không? Sau khi giải quyết xong chuyện bên này, ông đến thành phố Tần tìm tôi!”

“Chủ nhân, cậu yên tâm!”

Giang Hồ Hải hiểu rõ, đám người này đến là để giám thị ông ta, đồng thời, một ít tài sản nhà họ Hàn cũng chính là thù lao bọn họ được nhận khi đi cùng Trần Bát Hoang.

Nghĩ đến đây, ông ta thầm hâm mộ.

Tuy nhiên, hiện tại nhà họ Hàn là do ông ta dẫn đầu đi diệt, hiển nhiên ông ta có thể chiếm không ít lợi lộc từ đó.

Vì muốn thể hiện sự trung thành với Trần Đức, Giang Hồ Hải bèn lấy điện thoại ra, không đến mười phút, dựa trên danh nghĩa của ông ta, một đám võ giả cấp bậc bán bộ đại sư đã được điều đến từ Không Đồng, bắt đầu tiến hành càn quét nhà họ Hàn.

Còn Trần Đức thì đã lên máy bay tư nhân rời khỏi Giang Bắc.

Sau khi tắm rửa, thay quần áo, anh liền đi ngủ, để phục vụ anh, tốc độ của máy bay đã được hạ xuống mức thấp nhất, thế nên lúc đến thành phố Tần đã hơn chín giờ sáng.

Thành phố Tần.

Sáng sớm, Trương Thiên Dương đã có mặt ở sân bay chờ đợi, suốt cả đêm qua, ông ta không hề ngủ.

Dù sao thì trận này chẳng khác nào đánh bạc, quyết định tương lai nhà họ Trương cùng với sống chết của chính ông ta.

Khi biết được Trần Đức chỉ dùng vài phút để càn quét toàn bộ nhà họ Hàn, đồng thời cũng an toàn quay về điểm xuất phát, Trương Thiên Dương sợ ngây ngời, mãi một lúc lâu sau vẫn chưa lấy lại được bình tĩnh.

Ông ta quả thật không dám tin, cho đến khi cấp dưới cho ông ta nhìn thấy thi thể người nhà họ Hàn chất như núi, Trương Thiên Dương mới tiếp nhận sự thật này.

Cùng với đó, cảm giác cực vui sướng trào lên từ tận đáy lòng.

Ông ta đã thành công rồi!

Toàn bộ nhà họ Trương không chỉ chiếm được lợi ích lớn sau chuyện này, mà quan trọng hơn hết chính là từ nay về sau, ông ta và Trần Đức sẽ là người trên cùng một chiếc thuyền.

Cũng có nghĩa là… Trần Đức chính là hậu thuẫn cực lớn của nhà họ Trương.

Một người có thể dùng vài phút là có thể tiêu diệt nhà họ Hàn trở thành hậu thuẫn của nhà họ Trương, chỉ nghĩ đến đó thôi đã khiến Trương Thiên Dương vô cùng kích động.

Sau khi bình tĩnh lại, trước hết, ông ta dẫn theo Quan Hổ đích thân đến sân bay nghênh đón, đồng thời còn chuẩn bị một bữa tiệc xa hoa để chào mừng anh.

Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Nhà họ Hàn có thể đi đến ngày hôm nay, ngoại trừ có võ giả thủ hộ, không thể không kể đến thực lực mạnh mẽ của Hàn Huyền Tông.Giang Hồ Hải không thể không nhắc nhở Trần Đức.“Tôi chờ lão ta xuất hiện!”Trần Đức vẫn giữ nét mặt bình tình, không ai đoán được trong lòng anh nghĩ gì, chỉ thấy anh vung tay ném Thanh Phong cho Giang Hồ Hải: “Kiếm của ông, trả lại cho ông!”“Cái này…”Giang Hồ hải vội khom lưng: “Thuộc hạ không dám! Chủ nhân, đây là thứ cậu lấy được bằng thực lực, nó vốn nên thuộc về cậu!”“Linh khí hạ phẩm mà thôi, trong tay ông sẽ càng hữu dụng hơn!”, Trần Đức sớm đã nhìn ra phẩm cấp của thanh kiếm này, tuy nhiên, một món linh khí hạ phẩm không có quá nhiều tác dụng đối với anh.Sau đó, Giang Hồ Hải tiếp nhận Thanh Phong.Ông ta vô cùng cảm kích, đối với ông ta, linh khí hạ phẩm đã là chí bảo, không ngờ Trần Bát Hoang có thể đưa ông ta món bảo vật như vậy.“Được rồi, những người này là người của Tập đoàn bất động sản Thiên Dương đến từ thành phố Tần, ông dẫn theo bọn họ đi tiêu diệt nhà họ Hàn, những thứ mà Tập đoàn Thiên Dương có thể tiếp nhận thì để bọn họ xử lý, hiểu không? Sau khi giải quyết xong chuyện bên này, ông đến thành phố Tần tìm tôi!”“Chủ nhân, cậu yên tâm!”Giang Hồ Hải hiểu rõ, đám người này đến là để giám thị ông ta, đồng thời, một ít tài sản nhà họ Hàn cũng chính là thù lao bọn họ được nhận khi đi cùng Trần Bát Hoang.Nghĩ đến đây, ông ta thầm hâm mộ.Tuy nhiên, hiện tại nhà họ Hàn là do ông ta dẫn đầu đi diệt, hiển nhiên ông ta có thể chiếm không ít lợi lộc từ đó.Vì muốn thể hiện sự trung thành với Trần Đức, Giang Hồ Hải bèn lấy điện thoại ra, không đến mười phút, dựa trên danh nghĩa của ông ta, một đám võ giả cấp bậc bán bộ đại sư đã được điều đến từ Không Đồng, bắt đầu tiến hành càn quét nhà họ Hàn.Còn Trần Đức thì đã lên máy bay tư nhân rời khỏi Giang Bắc.Sau khi tắm rửa, thay quần áo, anh liền đi ngủ, để phục vụ anh, tốc độ của máy bay đã được hạ xuống mức thấp nhất, thế nên lúc đến thành phố Tần đã hơn chín giờ sáng.Thành phố Tần.Sáng sớm, Trương Thiên Dương đã có mặt ở sân bay chờ đợi, suốt cả đêm qua, ông ta không hề ngủ.Dù sao thì trận này chẳng khác nào đánh bạc, quyết định tương lai nhà họ Trương cùng với sống chết của chính ông ta.Khi biết được Trần Đức chỉ dùng vài phút để càn quét toàn bộ nhà họ Hàn, đồng thời cũng an toàn quay về điểm xuất phát, Trương Thiên Dương sợ ngây ngời, mãi một lúc lâu sau vẫn chưa lấy lại được bình tĩnh.Ông ta quả thật không dám tin, cho đến khi cấp dưới cho ông ta nhìn thấy thi thể người nhà họ Hàn chất như núi, Trương Thiên Dương mới tiếp nhận sự thật này.Cùng với đó, cảm giác cực vui sướng trào lên từ tận đáy lòng.Ông ta đã thành công rồi!Toàn bộ nhà họ Trương không chỉ chiếm được lợi ích lớn sau chuyện này, mà quan trọng hơn hết chính là từ nay về sau, ông ta và Trần Đức sẽ là người trên cùng một chiếc thuyền.Cũng có nghĩa là… Trần Đức chính là hậu thuẫn cực lớn của nhà họ Trương.Một người có thể dùng vài phút là có thể tiêu diệt nhà họ Hàn trở thành hậu thuẫn của nhà họ Trương, chỉ nghĩ đến đó thôi đã khiến Trương Thiên Dương vô cùng kích động.Sau khi bình tĩnh lại, trước hết, ông ta dẫn theo Quan Hổ đích thân đến sân bay nghênh đón, đồng thời còn chuẩn bị một bữa tiệc xa hoa để chào mừng anh.

Chương 448