Tác giả:

Cửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa…

Chương 546

Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 546Trần Đức không hề nhìn cây đao dưới chân mình, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm Tạ Dư Ba như cũ: “Chiếc xe thể thao này của mày chắc cũng phải hơn chục triệu nhỉ? Mày có thể thử xem nó có thể đâm chết tao không”.“Hahaha, được lắm nhóc, đủ ngông cuồng, đủ kiêu ngạo, đủ ngang tàng, đáng tiếc… mày đụng phải tao, đụng phải Tạ Dư Ba này, Tạ Cuồng Nhân, xét về độ điên cuồng thì ở thành phố Tần, ai có thể so sánh với tao?”Tạ Dư Ba đột nhiên cười ha hả!Lớn đến chừng này tuổi, đây là lần đầu tiên hắn ta gặp một người kiêu ngạo như vậy!Đây có phải là đang thử thách sự nhẫn nại của hắn ta đến đâu không?Xin lỗi, đối với con kiến, hắn ta không có chút gì gọi là nhẫn nại.Giây tiếp theo!Tạ Dư Ba đạp mạnh chân ga.“Nhóc con, chết đi!”“Brừm!”Tiếng động cơ của chiếc xe thể thao đột ngột tăng tốc, vang dội khắp cả con đường.Bốn bánh xe ma sát với mặt đất mạnh mẽ, bắt đầu chuyển động!Khoảnh khắc tiếp theo, chiếc xe lao vùn vụt về phía Trần Đức với tốc độ nhanh nhất, giống như một con dã thú khổng lồ trên núi, gầm rú vang trời!“Không!”Lâm Dao trợn tròn mắt, cô muốn ngăn lại, nhưng đã quá muộn, tốc độ của chiếc xe đó thực sự là cực kỳ cực kỳ nhanh!Khoảng cách năm mét, lao đến trong nháy mắt!“Nghiền nát hắn!”, ở bên cạnh, Tạ Lan kích động hét lớn: “Nghiền hắn thành bột đi!”Tạ Dư Ba giống như đã nhìn thấy Trần Đức bị nghiền nát, ánh mắt hung dữ, điên cuồng, chằng chịt đường tơ máu, hắn ta đạp chân ga hết cỡ, đạp mạnh hết sức có thể.Lâm Dao tuyệt vọng trợn tròn hai mắt…Tuy nhiên, đối mặt với chiếc xe thể thao đang lao nhanh về phía mình, vẻ mặt và ánh mắt của Trần Đức lại không chút thay đổi, vẫn bình tĩnh như cũ, nhưng trong mắt lại hiện lên một tia lạnh lùng.Đúng lúc chiếc xe thể thao lao tới trước mặt anh.Một bàn tay vươn ra.Động tác của anh trông có vẻ rất chậm, nhưng thực ra lại nhanh đến cùng cực, trong tích tắc đầu của chiếc xe thể thao đang lao tới dường như đụng phải tảng đá nào đó, phát ra tiếng động cực lớn.Giây tiếp theo…“Bùm!”Chiếc xe thể thao vốn dĩ đang lao nhanh hết cỡ thì bây giờ đột ngột dừng lại sau tiếng động lớn đó.Không, không phải dừng lại, bốn bánh của chiếc xe thể thao vẫn đang điên cuồng quay vòng vòng, tiếp xúc và cọ xát với mặt đất, phát ra âm thanh chói tai như muốn xuyên thủng màng nhĩ, vô cùng khó nghe.Nhưng thân xe, ngoài sự chấn động dữ dội thì không hề di chuyển về phía trước thêm chút nào!Ngay lúc đó, sắc mặt của Tạ Dư Ba trở nên cực kỳ khó coi, hắn ta ngồi ở ghế lái trợn trừng hai mắt, thật sự không dám tin cảnh tượng trước mắt.

Chương 546

Trần Đức không hề nhìn cây đao dưới chân mình, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm Tạ Dư Ba như cũ: “Chiếc xe thể thao này của mày chắc cũng phải hơn chục triệu nhỉ? Mày có thể thử xem nó có thể đâm chết tao không”.

“Hahaha, được lắm nhóc, đủ ngông cuồng, đủ kiêu ngạo, đủ ngang tàng, đáng tiếc… mày đụng phải tao, đụng phải Tạ Dư Ba này, Tạ Cuồng Nhân, xét về độ điên cuồng thì ở thành phố Tần, ai có thể so sánh với tao?”

Tạ Dư Ba đột nhiên cười ha hả!

Lớn đến chừng này tuổi, đây là lần đầu tiên hắn ta gặp một người kiêu ngạo như vậy!

Đây có phải là đang thử thách sự nhẫn nại của hắn ta đến đâu không?

Xin lỗi, đối với con kiến, hắn ta không có chút gì gọi là nhẫn nại.

Giây tiếp theo!

Tạ Dư Ba đạp mạnh chân ga.

“Nhóc con, chết đi!”

“Brừm!”

Tiếng động cơ của chiếc xe thể thao đột ngột tăng tốc, vang dội khắp cả con đường.

Bốn bánh xe ma sát với mặt đất mạnh mẽ, bắt đầu chuyển động!

Khoảnh khắc tiếp theo, chiếc xe lao vùn vụt về phía Trần Đức với tốc độ nhanh nhất, giống như một con dã thú khổng lồ trên núi, gầm rú vang trời!

“Không!”

Lâm Dao trợn tròn mắt, cô muốn ngăn lại, nhưng đã quá muộn, tốc độ của chiếc xe đó thực sự là cực kỳ cực kỳ nhanh!

Khoảng cách năm mét, lao đến trong nháy mắt!

“Nghiền nát hắn!”, ở bên cạnh, Tạ Lan kích động hét lớn: “Nghiền hắn thành bột đi!”

Tạ Dư Ba giống như đã nhìn thấy Trần Đức bị nghiền nát, ánh mắt hung dữ, điên cuồng, chằng chịt đường tơ máu, hắn ta đạp chân ga hết cỡ, đạp mạnh hết sức có thể.

Lâm Dao tuyệt vọng trợn tròn hai mắt…

Tuy nhiên, đối mặt với chiếc xe thể thao đang lao nhanh về phía mình, vẻ mặt và ánh mắt của Trần Đức lại không chút thay đổi, vẫn bình tĩnh như cũ, nhưng trong mắt lại hiện lên một tia lạnh lùng.

Đúng lúc chiếc xe thể thao lao tới trước mặt anh.

Một bàn tay vươn ra.

Động tác của anh trông có vẻ rất chậm, nhưng thực ra lại nhanh đến cùng cực, trong tích tắc đầu của chiếc xe thể thao đang lao tới dường như đụng phải tảng đá nào đó, phát ra tiếng động cực lớn.

Giây tiếp theo…

“Bùm!”

Chiếc xe thể thao vốn dĩ đang lao nhanh hết cỡ thì bây giờ đột ngột dừng lại sau tiếng động lớn đó.

Không, không phải dừng lại, bốn bánh của chiếc xe thể thao vẫn đang điên cuồng quay vòng vòng, tiếp xúc và cọ xát với mặt đất, phát ra âm thanh chói tai như muốn xuyên thủng màng nhĩ, vô cùng khó nghe.

Nhưng thân xe, ngoài sự chấn động dữ dội thì không hề di chuyển về phía trước thêm chút nào!

Ngay lúc đó, sắc mặt của Tạ Dư Ba trở nên cực kỳ khó coi, hắn ta ngồi ở ghế lái trợn trừng hai mắt, thật sự không dám tin cảnh tượng trước mắt.

Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 546Trần Đức không hề nhìn cây đao dưới chân mình, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm Tạ Dư Ba như cũ: “Chiếc xe thể thao này của mày chắc cũng phải hơn chục triệu nhỉ? Mày có thể thử xem nó có thể đâm chết tao không”.“Hahaha, được lắm nhóc, đủ ngông cuồng, đủ kiêu ngạo, đủ ngang tàng, đáng tiếc… mày đụng phải tao, đụng phải Tạ Dư Ba này, Tạ Cuồng Nhân, xét về độ điên cuồng thì ở thành phố Tần, ai có thể so sánh với tao?”Tạ Dư Ba đột nhiên cười ha hả!Lớn đến chừng này tuổi, đây là lần đầu tiên hắn ta gặp một người kiêu ngạo như vậy!Đây có phải là đang thử thách sự nhẫn nại của hắn ta đến đâu không?Xin lỗi, đối với con kiến, hắn ta không có chút gì gọi là nhẫn nại.Giây tiếp theo!Tạ Dư Ba đạp mạnh chân ga.“Nhóc con, chết đi!”“Brừm!”Tiếng động cơ của chiếc xe thể thao đột ngột tăng tốc, vang dội khắp cả con đường.Bốn bánh xe ma sát với mặt đất mạnh mẽ, bắt đầu chuyển động!Khoảnh khắc tiếp theo, chiếc xe lao vùn vụt về phía Trần Đức với tốc độ nhanh nhất, giống như một con dã thú khổng lồ trên núi, gầm rú vang trời!“Không!”Lâm Dao trợn tròn mắt, cô muốn ngăn lại, nhưng đã quá muộn, tốc độ của chiếc xe đó thực sự là cực kỳ cực kỳ nhanh!Khoảng cách năm mét, lao đến trong nháy mắt!“Nghiền nát hắn!”, ở bên cạnh, Tạ Lan kích động hét lớn: “Nghiền hắn thành bột đi!”Tạ Dư Ba giống như đã nhìn thấy Trần Đức bị nghiền nát, ánh mắt hung dữ, điên cuồng, chằng chịt đường tơ máu, hắn ta đạp chân ga hết cỡ, đạp mạnh hết sức có thể.Lâm Dao tuyệt vọng trợn tròn hai mắt…Tuy nhiên, đối mặt với chiếc xe thể thao đang lao nhanh về phía mình, vẻ mặt và ánh mắt của Trần Đức lại không chút thay đổi, vẫn bình tĩnh như cũ, nhưng trong mắt lại hiện lên một tia lạnh lùng.Đúng lúc chiếc xe thể thao lao tới trước mặt anh.Một bàn tay vươn ra.Động tác của anh trông có vẻ rất chậm, nhưng thực ra lại nhanh đến cùng cực, trong tích tắc đầu của chiếc xe thể thao đang lao tới dường như đụng phải tảng đá nào đó, phát ra tiếng động cực lớn.Giây tiếp theo…“Bùm!”Chiếc xe thể thao vốn dĩ đang lao nhanh hết cỡ thì bây giờ đột ngột dừng lại sau tiếng động lớn đó.Không, không phải dừng lại, bốn bánh của chiếc xe thể thao vẫn đang điên cuồng quay vòng vòng, tiếp xúc và cọ xát với mặt đất, phát ra âm thanh chói tai như muốn xuyên thủng màng nhĩ, vô cùng khó nghe.Nhưng thân xe, ngoài sự chấn động dữ dội thì không hề di chuyển về phía trước thêm chút nào!Ngay lúc đó, sắc mặt của Tạ Dư Ba trở nên cực kỳ khó coi, hắn ta ngồi ở ghế lái trợn trừng hai mắt, thật sự không dám tin cảnh tượng trước mắt.

Chương 546