Cửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa…
Chương 570
Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 570Là trùm thế lực ngầm ở khu nam thành phố Tần, Tiêu Mạn Y cũng hiểu được loại áp lực đó, cô ta liếc nhìn Trương Thiên Dương với ánh mắt khen ngợi. Cô ta thực sự không ngờ một doanh nhân lại đặt sự sống chết và lợi ích riêng sang một bên.“Cậu chủ Trần, tính mạng của Trương Thiên Dương tôi đã là của cậu từ lâu rồi, giữa tôi và cậu cần gì phải nói những lời này?”Trương Thiên Dương thất vọng cười, nhắc nhở thêm: “Cậu không được lơ là khi đối phó với Tạ Phương Kiệt. Mặc dù tôi chưa từng thấy hắn ra tay, nhưng hắn nhất định là rất mạnh”.“Ừm, tôi cũng rất muốn biết hắn mạnh cỡ nào”, Trần Đức cười nhẹ, cầm bầu rượu lên uống hai ngụm, giọng nói khàn khàn đầy sát khí: “Tôi còn chờ hắn đến giết tôi, giết người quen biết tôi, giết hết tất cả những người liên quan đến tôi”.Trương Thiên Dương im lặng không nói thêm lời nào, ông ta đã chọn phe cánh xong rồi, vậy thì chuyện tiếp theo chỉ cần đứng về phía bên này là được.Tiêu Mạn Y tìm được chiếc ghế mây duy nhất trong cửa hàng quần áo, lấy ra đặt sau lưng Trần Đức: “Ngồi đi”.“Cảm ơn!”Trần Đức nhàn nhạt đáp lại một câu, không chút khách sáo, trực tiếp ngồi xuống ghế mây ở giữa quảng trường, Tiêu Mạn Y lấy ra một cái quạt giấy, đứng một bên nhẹ nhàng quạt cho Trần Đức.Động thái của Trần Đức có thể được xem là đang thực sự chờ đợi!Ngồi đợi Tạ Phương Kiệt đến!Thấy trùm thế lực ngầm ở khu nam Thành phố Tần, Ân Thập Nương trong lời đồn đang đứng bên cạnh quạt cho Trần Đức như một hầu gái, nhiều người vừa bị sốc, ghen tị, lại vừa tức giận, hoang mang, lo lắng…Sự ghen tị đương nhiên là vì sắc đẹp và thân phận của Tiêu Mạn Y, có thể phục vụ Trần Đức như một người hầu gái, đứng bên cạnh quạt cho anh, còn luôn đứng về phía anh trong thời khắc quan trọng liên quan đến tính mạng.Trên thế giới này, có người đàn ông nào là không muốn có một người phụ nữ như vậy?Đồng thời, điều mà bọn họ lo lắng chính là sự áp lực, lo lắng và sợ hãi do Tạ Phương Kiệt mang lại!Đáng hận là, một đám người có máu mặt ở thành phố Tần không dám nhúc nhích, còn Trần Đức lúc này lại bắt đầu tán gẫu:“Lần trước có một tên, hình như là em trai của Long Tiếu Hổ bị tôi giết. Tên Long Tiếu Hổ đó có đến tìm em không?”“Có tìm”, Tiêu Mạn Y cười nhẹ: “Bảo em giao anh ra, nếu không sẽ thôn tính thị trường ở khu nam của em”.“Sau đó thì sao?”“Anh nói xem, phải giao ai ra thì em cũng không thể giao anh ra được, không phải sao?”, Tiêu Mạn Y vui vẻ cười đùa, dường như không cảm nhận được bầu không khí căng thẳng ở đây: “Khoảng thời gian này, đám thuộc hạ của em vẫn luôn giao tranh với khu bắc”.“Em nên nói với anh, anh sẽ giải quyết giúp em”.“Loại chuyện nhỏ nhặt này thì kinh động đến anh làm gì?”, Tiêu Mạn Y đổi giọng nói: “Có điều sau hôm nay, tên Long Tiếu Hổ kia sẽ không dám công kích khu nam chỗ em nữa, không chỉ vậy, nói không chừng còn bị em thôn tính luôn khu bắc cũng có”.
Chương 570
Là trùm thế lực ngầm ở khu nam thành phố Tần, Tiêu Mạn Y cũng hiểu được loại áp lực đó, cô ta liếc nhìn Trương Thiên Dương với ánh mắt khen ngợi. Cô ta thực sự không ngờ một doanh nhân lại đặt sự sống chết và lợi ích riêng sang một bên.
“Cậu chủ Trần, tính mạng của Trương Thiên Dương tôi đã là của cậu từ lâu rồi, giữa tôi và cậu cần gì phải nói những lời này?”
Trương Thiên Dương thất vọng cười, nhắc nhở thêm: “Cậu không được lơ là khi đối phó với Tạ Phương Kiệt. Mặc dù tôi chưa từng thấy hắn ra tay, nhưng hắn nhất định là rất mạnh”.
“Ừm, tôi cũng rất muốn biết hắn mạnh cỡ nào”, Trần Đức cười nhẹ, cầm bầu rượu lên uống hai ngụm, giọng nói khàn khàn đầy sát khí: “Tôi còn chờ hắn đến giết tôi, giết người quen biết tôi, giết hết tất cả những người liên quan đến tôi”.
Trương Thiên Dương im lặng không nói thêm lời nào, ông ta đã chọn phe cánh xong rồi, vậy thì chuyện tiếp theo chỉ cần đứng về phía bên này là được.
Tiêu Mạn Y tìm được chiếc ghế mây duy nhất trong cửa hàng quần áo, lấy ra đặt sau lưng Trần Đức: “Ngồi đi”.
“Cảm ơn!”
Trần Đức nhàn nhạt đáp lại một câu, không chút khách sáo, trực tiếp ngồi xuống ghế mây ở giữa quảng trường, Tiêu Mạn Y lấy ra một cái quạt giấy, đứng một bên nhẹ nhàng quạt cho Trần Đức.
Động thái của Trần Đức có thể được xem là đang thực sự chờ đợi!
Ngồi đợi Tạ Phương Kiệt đến!
Thấy trùm thế lực ngầm ở khu nam Thành phố Tần, Ân Thập Nương trong lời đồn đang đứng bên cạnh quạt cho Trần Đức như một hầu gái, nhiều người vừa bị sốc, ghen tị, lại vừa tức giận, hoang mang, lo lắng…
Sự ghen tị đương nhiên là vì sắc đẹp và thân phận của Tiêu Mạn Y, có thể phục vụ Trần Đức như một người hầu gái, đứng bên cạnh quạt cho anh, còn luôn đứng về phía anh trong thời khắc quan trọng liên quan đến tính mạng.
Trên thế giới này, có người đàn ông nào là không muốn có một người phụ nữ như vậy?
Đồng thời, điều mà bọn họ lo lắng chính là sự áp lực, lo lắng và sợ hãi do Tạ Phương Kiệt mang lại!
Đáng hận là, một đám người có máu mặt ở thành phố Tần không dám nhúc nhích, còn Trần Đức lúc này lại bắt đầu tán gẫu:
“Lần trước có một tên, hình như là em trai của Long Tiếu Hổ bị tôi giết. Tên Long Tiếu Hổ đó có đến tìm em không?”
“Có tìm”, Tiêu Mạn Y cười nhẹ: “Bảo em giao anh ra, nếu không sẽ thôn tính thị trường ở khu nam của em”.
“Sau đó thì sao?”
“Anh nói xem, phải giao ai ra thì em cũng không thể giao anh ra được, không phải sao?”, Tiêu Mạn Y vui vẻ cười đùa, dường như không cảm nhận được bầu không khí căng thẳng ở đây: “Khoảng thời gian này, đám thuộc hạ của em vẫn luôn giao tranh với khu bắc”.
“Em nên nói với anh, anh sẽ giải quyết giúp em”.
“Loại chuyện nhỏ nhặt này thì kinh động đến anh làm gì?”, Tiêu Mạn Y đổi giọng nói: “Có điều sau hôm nay, tên Long Tiếu Hổ kia sẽ không dám công kích khu nam chỗ em nữa, không chỉ vậy, nói không chừng còn bị em thôn tính luôn khu bắc cũng có”.
Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 570Là trùm thế lực ngầm ở khu nam thành phố Tần, Tiêu Mạn Y cũng hiểu được loại áp lực đó, cô ta liếc nhìn Trương Thiên Dương với ánh mắt khen ngợi. Cô ta thực sự không ngờ một doanh nhân lại đặt sự sống chết và lợi ích riêng sang một bên.“Cậu chủ Trần, tính mạng của Trương Thiên Dương tôi đã là của cậu từ lâu rồi, giữa tôi và cậu cần gì phải nói những lời này?”Trương Thiên Dương thất vọng cười, nhắc nhở thêm: “Cậu không được lơ là khi đối phó với Tạ Phương Kiệt. Mặc dù tôi chưa từng thấy hắn ra tay, nhưng hắn nhất định là rất mạnh”.“Ừm, tôi cũng rất muốn biết hắn mạnh cỡ nào”, Trần Đức cười nhẹ, cầm bầu rượu lên uống hai ngụm, giọng nói khàn khàn đầy sát khí: “Tôi còn chờ hắn đến giết tôi, giết người quen biết tôi, giết hết tất cả những người liên quan đến tôi”.Trương Thiên Dương im lặng không nói thêm lời nào, ông ta đã chọn phe cánh xong rồi, vậy thì chuyện tiếp theo chỉ cần đứng về phía bên này là được.Tiêu Mạn Y tìm được chiếc ghế mây duy nhất trong cửa hàng quần áo, lấy ra đặt sau lưng Trần Đức: “Ngồi đi”.“Cảm ơn!”Trần Đức nhàn nhạt đáp lại một câu, không chút khách sáo, trực tiếp ngồi xuống ghế mây ở giữa quảng trường, Tiêu Mạn Y lấy ra một cái quạt giấy, đứng một bên nhẹ nhàng quạt cho Trần Đức.Động thái của Trần Đức có thể được xem là đang thực sự chờ đợi!Ngồi đợi Tạ Phương Kiệt đến!Thấy trùm thế lực ngầm ở khu nam Thành phố Tần, Ân Thập Nương trong lời đồn đang đứng bên cạnh quạt cho Trần Đức như một hầu gái, nhiều người vừa bị sốc, ghen tị, lại vừa tức giận, hoang mang, lo lắng…Sự ghen tị đương nhiên là vì sắc đẹp và thân phận của Tiêu Mạn Y, có thể phục vụ Trần Đức như một người hầu gái, đứng bên cạnh quạt cho anh, còn luôn đứng về phía anh trong thời khắc quan trọng liên quan đến tính mạng.Trên thế giới này, có người đàn ông nào là không muốn có một người phụ nữ như vậy?Đồng thời, điều mà bọn họ lo lắng chính là sự áp lực, lo lắng và sợ hãi do Tạ Phương Kiệt mang lại!Đáng hận là, một đám người có máu mặt ở thành phố Tần không dám nhúc nhích, còn Trần Đức lúc này lại bắt đầu tán gẫu:“Lần trước có một tên, hình như là em trai của Long Tiếu Hổ bị tôi giết. Tên Long Tiếu Hổ đó có đến tìm em không?”“Có tìm”, Tiêu Mạn Y cười nhẹ: “Bảo em giao anh ra, nếu không sẽ thôn tính thị trường ở khu nam của em”.“Sau đó thì sao?”“Anh nói xem, phải giao ai ra thì em cũng không thể giao anh ra được, không phải sao?”, Tiêu Mạn Y vui vẻ cười đùa, dường như không cảm nhận được bầu không khí căng thẳng ở đây: “Khoảng thời gian này, đám thuộc hạ của em vẫn luôn giao tranh với khu bắc”.“Em nên nói với anh, anh sẽ giải quyết giúp em”.“Loại chuyện nhỏ nhặt này thì kinh động đến anh làm gì?”, Tiêu Mạn Y đổi giọng nói: “Có điều sau hôm nay, tên Long Tiếu Hổ kia sẽ không dám công kích khu nam chỗ em nữa, không chỉ vậy, nói không chừng còn bị em thôn tính luôn khu bắc cũng có”.