Cửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa…
Chương 591
Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 591“Rầm!”Nhưng mà…Lời còn chưa dứt, thân thể người rơi tự do không hề giảm tốc, cứ thế đâm sầm xuống đất, hệt như một tảng thiên thạch rơi xuống, tứ chi biến dạng, chết tại chỗ.Khẩu súng trong tay cũng nát vụn!“…”Âm thanh quá lớn khiến mọi người nhảy dựng, nhìn thấy thi thể nhầy nhụa, ai nấy sợ ngây người, mi mắt giật nảy, trong lòng tim đập như trống trận.Chết rồi!Cứ thế mà chết!Đâu phải cao thủ gì đâu!Đâu phải không phải người đâu!Đệt mợ!Đám doanh nhân tinh anh sợ đến nói không nên lời, thi thể dập nát đó khiến dạ dày họ nôn nao khó chịu.Rõ ràng là, người đó chả phải cao thủ gì hết!Mà chỉ là cố ý tự sát!Ánh mắt Trần Đức nhìn chằm chằm đống máu me không rõ hình hài, sắc mặt cực kỳ khó coi.Diệt khẩu!Chính xác!Không còn gì đúng hơn, Tà Vô Cương bị giết người diệt khẩu!Thời gian này anh cố tình hành sự thật ồn ào, gây tiếng vang, mục đích cuối cùng chính là để những kẻ xưa kia đã giết anh em của anh biết anh còn sống, tự tìm đến cửa.Hôm nay, vất vả lắm mới có người tới, tìm được đầu mối quý giá, vậy mà… kẻ đó cứ vậy chết đi!Một võ giả cảnh giới vận khí, ấy thế mà nói giết là giết, không thừa không thiếu, không chừa bất cứ đường sống nào!Người đứng sau rèm muốn giết anh thật sự không phải ghê gớm bình thường!Lòng Trần Đức nghiêm lại, phẫn nộ, cau mày…Rõ ràng anh biết, tên bắn tỉa kia không phải võ giả, chỉ là một người bình thường.Sở dĩ tự sát…Hoàn toàn bởi vì hắn biết rõ, nếu không tự sát sẽ bị bắt lại, tra khảo!“Haizzz…”Thở dài một hơi áp chế lửa giận trong lòng, Trần Đức kiểm tra tình trạng Tà Vô Cương, nhận ra gã đã chết hẳn, hoàn toàn không còn chút dấu hiệu của sự sống nào nữa.Không thể không nói, kẻ bắn tỉa kia khi ngắm bắn đã canh thời gian vô cùng chuẩn xác, nếu sớm một chút, Tà Vô Cương hoàn toàn đủ sức né đường đạn đó.Ngược lại muộn một chút, Tà Vô Cương cũng đủ thời gian nói tất cả cho anh biết!Suy đoán như vậy, anh cũng không khó đoán được ý nghĩa tồn tại của tên bắn tỉa, mục đích chính là ngăn ngừa Tà Vô Cương vì không chịu nổi tra tấn, tiết lộ những bí mật không thể nói ra, giết gã diệt khẩu ngay thời điểm mấu chốt!
Chương 591
“Rầm!”
Nhưng mà…
Lời còn chưa dứt, thân thể người rơi tự do không hề giảm tốc, cứ thế đâm sầm xuống đất, hệt như một tảng thiên thạch rơi xuống, tứ chi biến dạng, chết tại chỗ.
Khẩu súng trong tay cũng nát vụn!
“…”
Âm thanh quá lớn khiến mọi người nhảy dựng, nhìn thấy thi thể nhầy nhụa, ai nấy sợ ngây người, mi mắt giật nảy, trong lòng tim đập như trống trận.
Chết rồi!
Cứ thế mà chết!
Đâu phải cao thủ gì đâu!
Đâu phải không phải người đâu!
Đệt mợ!
Đám doanh nhân tinh anh sợ đến nói không nên lời, thi thể dập nát đó khiến dạ dày họ nôn nao khó chịu.
Rõ ràng là, người đó chả phải cao thủ gì hết!
Mà chỉ là cố ý tự sát!
Ánh mắt Trần Đức nhìn chằm chằm đống máu me không rõ hình hài, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Diệt khẩu!
Chính xác!
Không còn gì đúng hơn, Tà Vô Cương bị giết người diệt khẩu!
Thời gian này anh cố tình hành sự thật ồn ào, gây tiếng vang, mục đích cuối cùng chính là để những kẻ xưa kia đã giết anh em của anh biết anh còn sống, tự tìm đến cửa.
Hôm nay, vất vả lắm mới có người tới, tìm được đầu mối quý giá, vậy mà… kẻ đó cứ vậy chết đi!
Một võ giả cảnh giới vận khí, ấy thế mà nói giết là giết, không thừa không thiếu, không chừa bất cứ đường sống nào!
Người đứng sau rèm muốn giết anh thật sự không phải ghê gớm bình thường!
Lòng Trần Đức nghiêm lại, phẫn nộ, cau mày…
Rõ ràng anh biết, tên bắn tỉa kia không phải võ giả, chỉ là một người bình thường.
Sở dĩ tự sát…
Hoàn toàn bởi vì hắn biết rõ, nếu không tự sát sẽ bị bắt lại, tra khảo!
“Haizzz…”
Thở dài một hơi áp chế lửa giận trong lòng, Trần Đức kiểm tra tình trạng Tà Vô Cương, nhận ra gã đã chết hẳn, hoàn toàn không còn chút dấu hiệu của sự sống nào nữa.
Không thể không nói, kẻ bắn tỉa kia khi ngắm bắn đã canh thời gian vô cùng chuẩn xác, nếu sớm một chút, Tà Vô Cương hoàn toàn đủ sức né đường đạn đó.
Ngược lại muộn một chút, Tà Vô Cương cũng đủ thời gian nói tất cả cho anh biết!
Suy đoán như vậy, anh cũng không khó đoán được ý nghĩa tồn tại của tên bắn tỉa, mục đích chính là ngăn ngừa Tà Vô Cương vì không chịu nổi tra tấn, tiết lộ những bí mật không thể nói ra, giết gã diệt khẩu ngay thời điểm mấu chốt!
Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 591“Rầm!”Nhưng mà…Lời còn chưa dứt, thân thể người rơi tự do không hề giảm tốc, cứ thế đâm sầm xuống đất, hệt như một tảng thiên thạch rơi xuống, tứ chi biến dạng, chết tại chỗ.Khẩu súng trong tay cũng nát vụn!“…”Âm thanh quá lớn khiến mọi người nhảy dựng, nhìn thấy thi thể nhầy nhụa, ai nấy sợ ngây người, mi mắt giật nảy, trong lòng tim đập như trống trận.Chết rồi!Cứ thế mà chết!Đâu phải cao thủ gì đâu!Đâu phải không phải người đâu!Đệt mợ!Đám doanh nhân tinh anh sợ đến nói không nên lời, thi thể dập nát đó khiến dạ dày họ nôn nao khó chịu.Rõ ràng là, người đó chả phải cao thủ gì hết!Mà chỉ là cố ý tự sát!Ánh mắt Trần Đức nhìn chằm chằm đống máu me không rõ hình hài, sắc mặt cực kỳ khó coi.Diệt khẩu!Chính xác!Không còn gì đúng hơn, Tà Vô Cương bị giết người diệt khẩu!Thời gian này anh cố tình hành sự thật ồn ào, gây tiếng vang, mục đích cuối cùng chính là để những kẻ xưa kia đã giết anh em của anh biết anh còn sống, tự tìm đến cửa.Hôm nay, vất vả lắm mới có người tới, tìm được đầu mối quý giá, vậy mà… kẻ đó cứ vậy chết đi!Một võ giả cảnh giới vận khí, ấy thế mà nói giết là giết, không thừa không thiếu, không chừa bất cứ đường sống nào!Người đứng sau rèm muốn giết anh thật sự không phải ghê gớm bình thường!Lòng Trần Đức nghiêm lại, phẫn nộ, cau mày…Rõ ràng anh biết, tên bắn tỉa kia không phải võ giả, chỉ là một người bình thường.Sở dĩ tự sát…Hoàn toàn bởi vì hắn biết rõ, nếu không tự sát sẽ bị bắt lại, tra khảo!“Haizzz…”Thở dài một hơi áp chế lửa giận trong lòng, Trần Đức kiểm tra tình trạng Tà Vô Cương, nhận ra gã đã chết hẳn, hoàn toàn không còn chút dấu hiệu của sự sống nào nữa.Không thể không nói, kẻ bắn tỉa kia khi ngắm bắn đã canh thời gian vô cùng chuẩn xác, nếu sớm một chút, Tà Vô Cương hoàn toàn đủ sức né đường đạn đó.Ngược lại muộn một chút, Tà Vô Cương cũng đủ thời gian nói tất cả cho anh biết!Suy đoán như vậy, anh cũng không khó đoán được ý nghĩa tồn tại của tên bắn tỉa, mục đích chính là ngăn ngừa Tà Vô Cương vì không chịu nổi tra tấn, tiết lộ những bí mật không thể nói ra, giết gã diệt khẩu ngay thời điểm mấu chốt!