Tác giả:

Cửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa…

Chương 656

Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 656Là những người thuộc tầng lớp xã hội thượng lưu, bọn họ có thể nhìn ra tất cả vệ sĩ ngã xuống đều là những người ưu tú tinh anh, khí thế và thân thủ đều vượt xa người thường.Song lại có kết cục như thế này!Toàn bộ Hàn viên chìm vào bầu không khí im lặng chết chóc.“Haha, lão già kia, ông nhát gan vậy sao? Chỉ biết đem lũ kiến này nộp mạng? Còn ông lại núp đằng sau, không có bản lĩnh vậy sao?”, sau vài hơi thở, Trần Bát Hoang lãnh đạm nói: “Nếu như ông không dám xuống vậy thì tôi chỉ đành vất vả một chút, đích thân lên đó tìm ông vậy”.Dứt lời, Trần Đức lại một lần nữa nhấc chiếc quan tài dính đầy máu lên, cất bước đi về phía trước.Bước chân của anh rất nhẹ, nhưng âm thanh của từng bước chân giẫm lên máu lại rất rõ ràng, lọt vào màng nhĩ của tất cả mọi người. Mùi máu tanh xông vào tam quan, ngũ quan thất khiếu của những ông trùm nổi tiếng có mặt ở đó.Phía trên, Hàn Huyền Tông vẫn ngồi vững vàng trên Điếu Ngư Đài.Sắc mặt bĩnh tĩnh như nước.Dường như những chuyện này đều nằm trong dự liệu của ông ta, đối với người đã chết ông ta không có chút gì gọi là thương tiếc, giống như nhìn thấy một đàn kiến chết đi, không có một chút cảm xúc.Thậm chí…Ông ta còn có chút kích động, hy vọng Trần Bát Hoang có thể mạnh hơn, nếu không lại giống như gia chủ nhà họ Cung kia, chưa gì đã bị g**t ch*t, vậy thì còn có ý nghĩ gì?Đôi mắt cao ngạo của Hàn Huyền Tông tập trung trên người Trần Đức:“Trần Bát Hoang, thực lực của mày, ít nhất là thực lực mày thể hiện từ nãy đến giờ, vẫn không xứng đích thân Hàn Huyền Tông này ra tay”.Trong khi ông ta ta nói, hai mươi ba người đến từ hiệp hội võ thuật Hoa Bắc ngồi ở phía trước lập tức đứng lên.Hai mươi ba người này, tuổi trung bình khoảng năm mươi tuổi, thực lực xếp trong số năm mươi người đứng đầu hiệp hội võ thuật Hoa Bắc, là tâm phúc do Hàn Huyền Tông bồi dưỡng.Ngày trước, Hàn Huyền Tông bế quan, cũng là bọn luôn đứng sau nhà họ Hàn.Chỉ là cái đêm nhà họ Hàn bị tiêu diệt quá đột ngột và quá nhanh!Ai ngờ gia tộc đứng đầu ở Giang Bắc lại bị xóa sổ trong một đêm?E là ngay cả người đứng đầu nhà họ Hàn lúc đó là Hàn Vân Sơn cũng không ngờ lại có kết cục như vậy!Những ông lớn đứng phía sau nhà họ Hàn còn chưa kịp phản ứng thì toàn bộ nhà họ Hàn đã bị tiêu diệt triệt để!Khi Hàn Huyền Tông trở lại, việc đầu tiên chính là hỏi tội bọn họ.Bọn họ đã cam đoan với Hàn Huyền Tông là nhất định sẽ băm xác hung thủ thành trăm mảnh!Đúng lúc này, hai mươi ba người, tất cả đều đứng lên.Trong số đó có hai mươi đại sư, hai tông sư và một đại tông sư!Bọn họ tập hợp lại với nhau, sát khí cuồn cuộn dâng trào mạnh mẽ, khí thế vô song.Biểu hiện của những người nổi tiếng và tài phiệt xung quanh đều thay đổi rõ rệt, không ngờ Hàn Huyền Tông lại còn có thủ đoạn này, đội hình hùng hậu như vậy cũng đủ để lật tung bất kỳ gia tộc nào!Hàn Huyền Tông vô cùng đắc ý, cao cao tại thượng, một đôi mắt nhìn từ trên xuống Trần Đức, khinh thường nói: “Trần Bát Hoang, ngay cả tư cách bước đến trước mặt tao mày còn không có, vậy mà còn muốn khiến tao động thủ? Thật đúng là nằm mơ ban ngày”.

Chương 656

Là những người thuộc tầng lớp xã hội thượng lưu, bọn họ có thể nhìn ra tất cả vệ sĩ ngã xuống đều là những người ưu tú tinh anh, khí thế và thân thủ đều vượt xa người thường.

Song lại có kết cục như thế này!

Toàn bộ Hàn viên chìm vào bầu không khí im lặng chết chóc.

“Haha, lão già kia, ông nhát gan vậy sao? Chỉ biết đem lũ kiến này nộp mạng? Còn ông lại núp đằng sau, không có bản lĩnh vậy sao?”, sau vài hơi thở, Trần Bát Hoang lãnh đạm nói: “Nếu như ông không dám xuống vậy thì tôi chỉ đành vất vả một chút, đích thân lên đó tìm ông vậy”.

Dứt lời, Trần Đức lại một lần nữa nhấc chiếc quan tài dính đầy máu lên, cất bước đi về phía trước.

Bước chân của anh rất nhẹ, nhưng âm thanh của từng bước chân giẫm lên máu lại rất rõ ràng, lọt vào màng nhĩ của tất cả mọi người. Mùi máu tanh xông vào tam quan, ngũ quan thất khiếu của những ông trùm nổi tiếng có mặt ở đó.

Phía trên, Hàn Huyền Tông vẫn ngồi vững vàng trên Điếu Ngư Đài.

Sắc mặt bĩnh tĩnh như nước.

Dường như những chuyện này đều nằm trong dự liệu của ông ta, đối với người đã chết ông ta không có chút gì gọi là thương tiếc, giống như nhìn thấy một đàn kiến chết đi, không có một chút cảm xúc.

Thậm chí…

Ông ta còn có chút kích động, hy vọng Trần Bát Hoang có thể mạnh hơn, nếu không lại giống như gia chủ nhà họ Cung kia, chưa gì đã bị g**t ch*t, vậy thì còn có ý nghĩ gì?

Đôi mắt cao ngạo của Hàn Huyền Tông tập trung trên người Trần Đức:

“Trần Bát Hoang, thực lực của mày, ít nhất là thực lực mày thể hiện từ nãy đến giờ, vẫn không xứng đích thân Hàn Huyền Tông này ra tay”.

Trong khi ông ta ta nói, hai mươi ba người đến từ hiệp hội võ thuật Hoa Bắc ngồi ở phía trước lập tức đứng lên.

Hai mươi ba người này, tuổi trung bình khoảng năm mươi tuổi, thực lực xếp trong số năm mươi người đứng đầu hiệp hội võ thuật Hoa Bắc, là tâm phúc do Hàn Huyền Tông bồi dưỡng.

Ngày trước, Hàn Huyền Tông bế quan, cũng là bọn luôn đứng sau nhà họ Hàn.

Chỉ là cái đêm nhà họ Hàn bị tiêu diệt quá đột ngột và quá nhanh!

Ai ngờ gia tộc đứng đầu ở Giang Bắc lại bị xóa sổ trong một đêm?

E là ngay cả người đứng đầu nhà họ Hàn lúc đó là Hàn Vân Sơn cũng không ngờ lại có kết cục như vậy!

Những ông lớn đứng phía sau nhà họ Hàn còn chưa kịp phản ứng thì toàn bộ nhà họ Hàn đã bị tiêu diệt triệt để!

Khi Hàn Huyền Tông trở lại, việc đầu tiên chính là hỏi tội bọn họ.

Bọn họ đã cam đoan với Hàn Huyền Tông là nhất định sẽ băm xác hung thủ thành trăm mảnh!

Đúng lúc này, hai mươi ba người, tất cả đều đứng lên.

Trong số đó có hai mươi đại sư, hai tông sư và một đại tông sư!

Bọn họ tập hợp lại với nhau, sát khí cuồn cuộn dâng trào mạnh mẽ, khí thế vô song.

Biểu hiện của những người nổi tiếng và tài phiệt xung quanh đều thay đổi rõ rệt, không ngờ Hàn Huyền Tông lại còn có thủ đoạn này, đội hình hùng hậu như vậy cũng đủ để lật tung bất kỳ gia tộc nào!

Hàn Huyền Tông vô cùng đắc ý, cao cao tại thượng, một đôi mắt nhìn từ trên xuống Trần Đức, khinh thường nói: “Trần Bát Hoang, ngay cả tư cách bước đến trước mặt tao mày còn không có, vậy mà còn muốn khiến tao động thủ? Thật đúng là nằm mơ ban ngày”.

Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 656Là những người thuộc tầng lớp xã hội thượng lưu, bọn họ có thể nhìn ra tất cả vệ sĩ ngã xuống đều là những người ưu tú tinh anh, khí thế và thân thủ đều vượt xa người thường.Song lại có kết cục như thế này!Toàn bộ Hàn viên chìm vào bầu không khí im lặng chết chóc.“Haha, lão già kia, ông nhát gan vậy sao? Chỉ biết đem lũ kiến này nộp mạng? Còn ông lại núp đằng sau, không có bản lĩnh vậy sao?”, sau vài hơi thở, Trần Bát Hoang lãnh đạm nói: “Nếu như ông không dám xuống vậy thì tôi chỉ đành vất vả một chút, đích thân lên đó tìm ông vậy”.Dứt lời, Trần Đức lại một lần nữa nhấc chiếc quan tài dính đầy máu lên, cất bước đi về phía trước.Bước chân của anh rất nhẹ, nhưng âm thanh của từng bước chân giẫm lên máu lại rất rõ ràng, lọt vào màng nhĩ của tất cả mọi người. Mùi máu tanh xông vào tam quan, ngũ quan thất khiếu của những ông trùm nổi tiếng có mặt ở đó.Phía trên, Hàn Huyền Tông vẫn ngồi vững vàng trên Điếu Ngư Đài.Sắc mặt bĩnh tĩnh như nước.Dường như những chuyện này đều nằm trong dự liệu của ông ta, đối với người đã chết ông ta không có chút gì gọi là thương tiếc, giống như nhìn thấy một đàn kiến chết đi, không có một chút cảm xúc.Thậm chí…Ông ta còn có chút kích động, hy vọng Trần Bát Hoang có thể mạnh hơn, nếu không lại giống như gia chủ nhà họ Cung kia, chưa gì đã bị g**t ch*t, vậy thì còn có ý nghĩ gì?Đôi mắt cao ngạo của Hàn Huyền Tông tập trung trên người Trần Đức:“Trần Bát Hoang, thực lực của mày, ít nhất là thực lực mày thể hiện từ nãy đến giờ, vẫn không xứng đích thân Hàn Huyền Tông này ra tay”.Trong khi ông ta ta nói, hai mươi ba người đến từ hiệp hội võ thuật Hoa Bắc ngồi ở phía trước lập tức đứng lên.Hai mươi ba người này, tuổi trung bình khoảng năm mươi tuổi, thực lực xếp trong số năm mươi người đứng đầu hiệp hội võ thuật Hoa Bắc, là tâm phúc do Hàn Huyền Tông bồi dưỡng.Ngày trước, Hàn Huyền Tông bế quan, cũng là bọn luôn đứng sau nhà họ Hàn.Chỉ là cái đêm nhà họ Hàn bị tiêu diệt quá đột ngột và quá nhanh!Ai ngờ gia tộc đứng đầu ở Giang Bắc lại bị xóa sổ trong một đêm?E là ngay cả người đứng đầu nhà họ Hàn lúc đó là Hàn Vân Sơn cũng không ngờ lại có kết cục như vậy!Những ông lớn đứng phía sau nhà họ Hàn còn chưa kịp phản ứng thì toàn bộ nhà họ Hàn đã bị tiêu diệt triệt để!Khi Hàn Huyền Tông trở lại, việc đầu tiên chính là hỏi tội bọn họ.Bọn họ đã cam đoan với Hàn Huyền Tông là nhất định sẽ băm xác hung thủ thành trăm mảnh!Đúng lúc này, hai mươi ba người, tất cả đều đứng lên.Trong số đó có hai mươi đại sư, hai tông sư và một đại tông sư!Bọn họ tập hợp lại với nhau, sát khí cuồn cuộn dâng trào mạnh mẽ, khí thế vô song.Biểu hiện của những người nổi tiếng và tài phiệt xung quanh đều thay đổi rõ rệt, không ngờ Hàn Huyền Tông lại còn có thủ đoạn này, đội hình hùng hậu như vậy cũng đủ để lật tung bất kỳ gia tộc nào!Hàn Huyền Tông vô cùng đắc ý, cao cao tại thượng, một đôi mắt nhìn từ trên xuống Trần Đức, khinh thường nói: “Trần Bát Hoang, ngay cả tư cách bước đến trước mặt tao mày còn không có, vậy mà còn muốn khiến tao động thủ? Thật đúng là nằm mơ ban ngày”.

Chương 656