Cửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa…
Chương 659
Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 659Thân hình của Trần Bát Hoang như một bóng ma, thoắt ẩn thoắt hiện giữa bóng dáng của hơn hai mươi võ giả.Cùng lúc đó, tại hiện trường đột ngột vang lên những tiếng động lạ.“Phịch!”“Phịch!”“Phịch!”Trong vòng chưa đầy năm nhịp thở, hơn hai mươi võ giả đã ngã xuống!Có thể thấy rõ toàn bộ đao và kiếm trên tay bọn họ đều c*m v** trong cơ thể của nhau, đâm vào toàn chỗ hiểm!Hơn hai mươi cao thủ võ giả gần như đồng thời ngã xuống!Chỉ còn lại một người, đó chính là đại tông sư duy nhất!Thanh kiếm trên tay ông ta cũng đâm xuyên qua tim của người cùng phe.Hơn nữa, người đó còn là huynh đệ của ông ta!Ông ta không chết, tất cả là nhờ thể hình cường tráng và tốc độ phản ứng nhanh, ông ta tránh được một đao chí mạng, nhưng một cánh tay của ông ta đã bị chặt đứt, cánh tay đó rơi xuống dưới chân ông ta, máu me đầm đìa chói mắt, vẫn đang run rẩy.Vị đại tông sư gần tám mươi tuổi này gần như sắp gục ngã.Những người thuộc giới thượng lưu giàu có và những người khác đứng xung quanh đều hoàn toàn choáng váng.Hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.Sao những người đó lại tàn sát lẫn nhau?“Sao lại thế này?”, các võ giả của hiệp hội võ thuật Hoa Bắc trợn tròn hai mắt, kinh hãi tột độ.Trên đài cao, Hàn Huyền Tông đột nhiên đứng dậy, nhìn chòng chọc cảnh tượng bên dưới, hoàn toàn không dám tin!Nếu đổi lại là ông ta thì cũng có thể đánh bại đám người này, nhưng Trần Bát Hoang chỉ là một thanh niên ngoài hai mươi tuổi!Sao có thể làm được chuyện này?Chuyện này thực sự là vượt xa sức tưởng tượng của ông ta!Ngay cả ông ta, từ đầu đến cuối cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì!Trên thực tế, ngoại trừ Trần Đức thì chỉ có vị đại tông sư còn sống sót kia hiểu chuyện gì đang xảy ra.Vừa rồi đúng lúc Trần Bát Hoang ra tay, lúc anh thoắt ẩn thoắt hiện trong đám võ giả, tay của những người này gần như không tự chủ được, giống như bị một bàn tay mạnh mẽ nắm lấy, giơ vũ khí về phía nhau.Toàn bộ quá trình nhanh đến chóng mặt!Căn bản không ai có thể phản ứng kịp, cũng không phản kháng nổi!“Ông, cũng có thể chết rồi!”Trần Bát Hoang đột nhiên ra tay, một chưởng đánh vào đỉnh đầu của đại tông sư.Vị đại tông sư này lập tức mất khống chế, văng ra ngoài chết ngay tại chỗ.Máu tươi tuôn ra chảy trên mặt đất ào ạt như suối, toàn bộ quần áo của Trần Đức đều đã bị máu nhuộm đỏ.
Chương 659
Thân hình của Trần Bát Hoang như một bóng ma, thoắt ẩn thoắt hiện giữa bóng dáng của hơn hai mươi võ giả.
Cùng lúc đó, tại hiện trường đột ngột vang lên những tiếng động lạ.
“Phịch!”
“Phịch!”
“Phịch!”
Trong vòng chưa đầy năm nhịp thở, hơn hai mươi võ giả đã ngã xuống!
Có thể thấy rõ toàn bộ đao và kiếm trên tay bọn họ đều c*m v** trong cơ thể của nhau, đâm vào toàn chỗ hiểm!
Hơn hai mươi cao thủ võ giả gần như đồng thời ngã xuống!
Chỉ còn lại một người, đó chính là đại tông sư duy nhất!
Thanh kiếm trên tay ông ta cũng đâm xuyên qua tim của người cùng phe.
Hơn nữa, người đó còn là huynh đệ của ông ta!
Ông ta không chết, tất cả là nhờ thể hình cường tráng và tốc độ phản ứng nhanh, ông ta tránh được một đao chí mạng, nhưng một cánh tay của ông ta đã bị chặt đứt, cánh tay đó rơi xuống dưới chân ông ta, máu me đầm đìa chói mắt, vẫn đang run rẩy.
Vị đại tông sư gần tám mươi tuổi này gần như sắp gục ngã.
Những người thuộc giới thượng lưu giàu có và những người khác đứng xung quanh đều hoàn toàn choáng váng.
Hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Sao những người đó lại tàn sát lẫn nhau?
“Sao lại thế này?”, các võ giả của hiệp hội võ thuật Hoa Bắc trợn tròn hai mắt, kinh hãi tột độ.
Trên đài cao, Hàn Huyền Tông đột nhiên đứng dậy, nhìn chòng chọc cảnh tượng bên dưới, hoàn toàn không dám tin!
Nếu đổi lại là ông ta thì cũng có thể đánh bại đám người này, nhưng Trần Bát Hoang chỉ là một thanh niên ngoài hai mươi tuổi!
Sao có thể làm được chuyện này?
Chuyện này thực sự là vượt xa sức tưởng tượng của ông ta!
Ngay cả ông ta, từ đầu đến cuối cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì!
Trên thực tế, ngoại trừ Trần Đức thì chỉ có vị đại tông sư còn sống sót kia hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Vừa rồi đúng lúc Trần Bát Hoang ra tay, lúc anh thoắt ẩn thoắt hiện trong đám võ giả, tay của những người này gần như không tự chủ được, giống như bị một bàn tay mạnh mẽ nắm lấy, giơ vũ khí về phía nhau.
Toàn bộ quá trình nhanh đến chóng mặt!
Căn bản không ai có thể phản ứng kịp, cũng không phản kháng nổi!
“Ông, cũng có thể chết rồi!”
Trần Bát Hoang đột nhiên ra tay, một chưởng đánh vào đỉnh đầu của đại tông sư.
Vị đại tông sư này lập tức mất khống chế, văng ra ngoài chết ngay tại chỗ.
Máu tươi tuôn ra chảy trên mặt đất ào ạt như suối, toàn bộ quần áo của Trần Đức đều đã bị máu nhuộm đỏ.
Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 659Thân hình của Trần Bát Hoang như một bóng ma, thoắt ẩn thoắt hiện giữa bóng dáng của hơn hai mươi võ giả.Cùng lúc đó, tại hiện trường đột ngột vang lên những tiếng động lạ.“Phịch!”“Phịch!”“Phịch!”Trong vòng chưa đầy năm nhịp thở, hơn hai mươi võ giả đã ngã xuống!Có thể thấy rõ toàn bộ đao và kiếm trên tay bọn họ đều c*m v** trong cơ thể của nhau, đâm vào toàn chỗ hiểm!Hơn hai mươi cao thủ võ giả gần như đồng thời ngã xuống!Chỉ còn lại một người, đó chính là đại tông sư duy nhất!Thanh kiếm trên tay ông ta cũng đâm xuyên qua tim của người cùng phe.Hơn nữa, người đó còn là huynh đệ của ông ta!Ông ta không chết, tất cả là nhờ thể hình cường tráng và tốc độ phản ứng nhanh, ông ta tránh được một đao chí mạng, nhưng một cánh tay của ông ta đã bị chặt đứt, cánh tay đó rơi xuống dưới chân ông ta, máu me đầm đìa chói mắt, vẫn đang run rẩy.Vị đại tông sư gần tám mươi tuổi này gần như sắp gục ngã.Những người thuộc giới thượng lưu giàu có và những người khác đứng xung quanh đều hoàn toàn choáng váng.Hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.Sao những người đó lại tàn sát lẫn nhau?“Sao lại thế này?”, các võ giả của hiệp hội võ thuật Hoa Bắc trợn tròn hai mắt, kinh hãi tột độ.Trên đài cao, Hàn Huyền Tông đột nhiên đứng dậy, nhìn chòng chọc cảnh tượng bên dưới, hoàn toàn không dám tin!Nếu đổi lại là ông ta thì cũng có thể đánh bại đám người này, nhưng Trần Bát Hoang chỉ là một thanh niên ngoài hai mươi tuổi!Sao có thể làm được chuyện này?Chuyện này thực sự là vượt xa sức tưởng tượng của ông ta!Ngay cả ông ta, từ đầu đến cuối cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì!Trên thực tế, ngoại trừ Trần Đức thì chỉ có vị đại tông sư còn sống sót kia hiểu chuyện gì đang xảy ra.Vừa rồi đúng lúc Trần Bát Hoang ra tay, lúc anh thoắt ẩn thoắt hiện trong đám võ giả, tay của những người này gần như không tự chủ được, giống như bị một bàn tay mạnh mẽ nắm lấy, giơ vũ khí về phía nhau.Toàn bộ quá trình nhanh đến chóng mặt!Căn bản không ai có thể phản ứng kịp, cũng không phản kháng nổi!“Ông, cũng có thể chết rồi!”Trần Bát Hoang đột nhiên ra tay, một chưởng đánh vào đỉnh đầu của đại tông sư.Vị đại tông sư này lập tức mất khống chế, văng ra ngoài chết ngay tại chỗ.Máu tươi tuôn ra chảy trên mặt đất ào ạt như suối, toàn bộ quần áo của Trần Đức đều đã bị máu nhuộm đỏ.