Cửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa…
Chương 672
Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 672Chỉ lặng lặng xem cô làm trò.Anh có thể nhận ra, Hồng Y dao động rồi.Hoàn toàn chắc chắn rằng Hồng Y sẽ không làm gì thêm nữa, cũng không dám giết anh.Quả nhiên…Con dao găm kề sát cổ họng Trần Đức, nhưng đến cuối cùng vẫn không đâm vào.“Anh thắng”.Hồi lâu sau, con dao của Hồng Y buông ra, cô ta vòng ra sau lưng Trần Đức: “Một tháng, sau một tháng, nếu như anh không giải được độc cho tôi, tôi sẽ lập tức g**t ch*t anh!”“Được, thỏa thuận như vậy”.Trần Đức mỉm cười, lần nữa bước đến trước mặt Kỳ Hàn: “Bây giờ, anh chọn đi theo tôi hay là từ chối?”“Nếu như từ chối, tôi sẽ bảo Hồng Y lấy mạng anh, Hồng Y, cô có ý kiến gì không?”, Trần Đức hỏi mà không quay đầu lại.“Không có”, Hồng Y lạnh lùng đáp, cô ta và nhà họ Kỳ chỉ có quan hệ làm ăn, mà thứ quan hệ này bất cứ lúc nào cũng có thể đổ vỡ, cô ta không hề có mảy may áp lực.Còn Kỳ Hàn thì há hốc mồm.Thực lực của Hồng Y hắn hiểu rất rõ, nếu người phụ nữ yêu nghiệt này muốn lấy mạng hắn thì chẳng khác nào chơi trò chơi.Làm sao hắn cũng không ngờ nổi, vỏn vẹn không đầy một phút đổng hồ, Trần Đức đã có thể khiến Hồng Y thúc thủ.Điều quan trọng nhất chính là, Hồng Y đã bám gót hắn suốt ba tháng trời, mà trong ba tháng này, hắn hoàn toàn không phát hiện Hồng Y trúng độc.Còn Trần Bát Hoang…Chỉ cần không đến một phút đồng hồ!Đáng nể!Không hiểu vì sao, hắn ta lại nảy sinh một chút cảm giác kính nể đối với Trần Bát Hoang.Hắn luôn cảm thấy, rằng Thông Mạch Đan mà người này nói có thể bán số lượng lớn kia có lẽ không phải chém gió.“Được, tôi đồng ý!”, im lặng hồi lâu, cuối cùng Kỳ Hàn gật đầu, không từ chối nữa, thứ nhất, hắn không được quyền chọn, thứ hai, Trần Bát Hoang quả thực rất mạnh, đáng để hắn đi theo anh.“Được!”Trần Đức rất hài lòng với câu trả lời của Kỳ Hàn, cũng rất thích người quyết đoán như hắn ta.Ở phía dưới.Một đám võ giả cùng với ngôi sao nổi tiếng, doanh nhân hàng đầu, đại gia hào phú, ai nấy đều im như thóc không dám nói tiếng nào.Không nghi ngờ gì nữa, buổi tiệc mừng thọ bọn họ tham gia lần này đã biến thành tang lễ.Trần Bát Hoang thắng!Thắng một cách triệt để, không kịp lăn tăn gì!Bất kể là võ giả, hay là đám nhà giàu, hay là những người nhà nước như Cao Sĩ Long, Tưởng Thư Linh có mặt ở hiện trường, cũng không một ai đoán trước được cục diện sẽ là như vậy.Toàn bộ nhà họ Hàn đều biến thành xác chết la liệt dưới đất, máu chảy lênh láng, mùi máu tươi xộc vào khoang mũi ghê người.
Chương 672
Chỉ lặng lặng xem cô làm trò.
Anh có thể nhận ra, Hồng Y dao động rồi.
Hoàn toàn chắc chắn rằng Hồng Y sẽ không làm gì thêm nữa, cũng không dám giết anh.
Quả nhiên…
Con dao găm kề sát cổ họng Trần Đức, nhưng đến cuối cùng vẫn không đâm vào.
“Anh thắng”.
Hồi lâu sau, con dao của Hồng Y buông ra, cô ta vòng ra sau lưng Trần Đức: “Một tháng, sau một tháng, nếu như anh không giải được độc cho tôi, tôi sẽ lập tức g**t ch*t anh!”
“Được, thỏa thuận như vậy”.
Trần Đức mỉm cười, lần nữa bước đến trước mặt Kỳ Hàn: “Bây giờ, anh chọn đi theo tôi hay là từ chối?”
“Nếu như từ chối, tôi sẽ bảo Hồng Y lấy mạng anh, Hồng Y, cô có ý kiến gì không?”, Trần Đức hỏi mà không quay đầu lại.
“Không có”, Hồng Y lạnh lùng đáp, cô ta và nhà họ Kỳ chỉ có quan hệ làm ăn, mà thứ quan hệ này bất cứ lúc nào cũng có thể đổ vỡ, cô ta không hề có mảy may áp lực.
Còn Kỳ Hàn thì há hốc mồm.
Thực lực của Hồng Y hắn hiểu rất rõ, nếu người phụ nữ yêu nghiệt này muốn lấy mạng hắn thì chẳng khác nào chơi trò chơi.
Làm sao hắn cũng không ngờ nổi, vỏn vẹn không đầy một phút đổng hồ, Trần Đức đã có thể khiến Hồng Y thúc thủ.
Điều quan trọng nhất chính là, Hồng Y đã bám gót hắn suốt ba tháng trời, mà trong ba tháng này, hắn hoàn toàn không phát hiện Hồng Y trúng độc.
Còn Trần Bát Hoang…
Chỉ cần không đến một phút đồng hồ!
Đáng nể!
Không hiểu vì sao, hắn ta lại nảy sinh một chút cảm giác kính nể đối với Trần Bát Hoang.
Hắn luôn cảm thấy, rằng Thông Mạch Đan mà người này nói có thể bán số lượng lớn kia có lẽ không phải chém gió.
“Được, tôi đồng ý!”, im lặng hồi lâu, cuối cùng Kỳ Hàn gật đầu, không từ chối nữa, thứ nhất, hắn không được quyền chọn, thứ hai, Trần Bát Hoang quả thực rất mạnh, đáng để hắn đi theo anh.
“Được!”
Trần Đức rất hài lòng với câu trả lời của Kỳ Hàn, cũng rất thích người quyết đoán như hắn ta.
Ở phía dưới.
Một đám võ giả cùng với ngôi sao nổi tiếng, doanh nhân hàng đầu, đại gia hào phú, ai nấy đều im như thóc không dám nói tiếng nào.
Không nghi ngờ gì nữa, buổi tiệc mừng thọ bọn họ tham gia lần này đã biến thành tang lễ.
Trần Bát Hoang thắng!
Thắng một cách triệt để, không kịp lăn tăn gì!
Bất kể là võ giả, hay là đám nhà giàu, hay là những người nhà nước như Cao Sĩ Long, Tưởng Thư Linh có mặt ở hiện trường, cũng không một ai đoán trước được cục diện sẽ là như vậy.
Toàn bộ nhà họ Hàn đều biến thành xác chết la liệt dưới đất, máu chảy lênh láng, mùi máu tươi xộc vào khoang mũi ghê người.
Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 672Chỉ lặng lặng xem cô làm trò.Anh có thể nhận ra, Hồng Y dao động rồi.Hoàn toàn chắc chắn rằng Hồng Y sẽ không làm gì thêm nữa, cũng không dám giết anh.Quả nhiên…Con dao găm kề sát cổ họng Trần Đức, nhưng đến cuối cùng vẫn không đâm vào.“Anh thắng”.Hồi lâu sau, con dao của Hồng Y buông ra, cô ta vòng ra sau lưng Trần Đức: “Một tháng, sau một tháng, nếu như anh không giải được độc cho tôi, tôi sẽ lập tức g**t ch*t anh!”“Được, thỏa thuận như vậy”.Trần Đức mỉm cười, lần nữa bước đến trước mặt Kỳ Hàn: “Bây giờ, anh chọn đi theo tôi hay là từ chối?”“Nếu như từ chối, tôi sẽ bảo Hồng Y lấy mạng anh, Hồng Y, cô có ý kiến gì không?”, Trần Đức hỏi mà không quay đầu lại.“Không có”, Hồng Y lạnh lùng đáp, cô ta và nhà họ Kỳ chỉ có quan hệ làm ăn, mà thứ quan hệ này bất cứ lúc nào cũng có thể đổ vỡ, cô ta không hề có mảy may áp lực.Còn Kỳ Hàn thì há hốc mồm.Thực lực của Hồng Y hắn hiểu rất rõ, nếu người phụ nữ yêu nghiệt này muốn lấy mạng hắn thì chẳng khác nào chơi trò chơi.Làm sao hắn cũng không ngờ nổi, vỏn vẹn không đầy một phút đổng hồ, Trần Đức đã có thể khiến Hồng Y thúc thủ.Điều quan trọng nhất chính là, Hồng Y đã bám gót hắn suốt ba tháng trời, mà trong ba tháng này, hắn hoàn toàn không phát hiện Hồng Y trúng độc.Còn Trần Bát Hoang…Chỉ cần không đến một phút đồng hồ!Đáng nể!Không hiểu vì sao, hắn ta lại nảy sinh một chút cảm giác kính nể đối với Trần Bát Hoang.Hắn luôn cảm thấy, rằng Thông Mạch Đan mà người này nói có thể bán số lượng lớn kia có lẽ không phải chém gió.“Được, tôi đồng ý!”, im lặng hồi lâu, cuối cùng Kỳ Hàn gật đầu, không từ chối nữa, thứ nhất, hắn không được quyền chọn, thứ hai, Trần Bát Hoang quả thực rất mạnh, đáng để hắn đi theo anh.“Được!”Trần Đức rất hài lòng với câu trả lời của Kỳ Hàn, cũng rất thích người quyết đoán như hắn ta.Ở phía dưới.Một đám võ giả cùng với ngôi sao nổi tiếng, doanh nhân hàng đầu, đại gia hào phú, ai nấy đều im như thóc không dám nói tiếng nào.Không nghi ngờ gì nữa, buổi tiệc mừng thọ bọn họ tham gia lần này đã biến thành tang lễ.Trần Bát Hoang thắng!Thắng một cách triệt để, không kịp lăn tăn gì!Bất kể là võ giả, hay là đám nhà giàu, hay là những người nhà nước như Cao Sĩ Long, Tưởng Thư Linh có mặt ở hiện trường, cũng không một ai đoán trước được cục diện sẽ là như vậy.Toàn bộ nhà họ Hàn đều biến thành xác chết la liệt dưới đất, máu chảy lênh láng, mùi máu tươi xộc vào khoang mũi ghê người.