Tác giả:

Cửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa…

Chương 806

Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 806“Đúng rồi cậu chủ, cậu kêu tôi kiểm tra tư liệu và hành tung gần đây của Chu Diệu Hoa cũng có rồi, cậu điều tra hắn ta không lẽ là muốn… giết hắn?”“Đúng”.“Cậu Trần…”, Kỳ Hàn vốn muốn khuyên nhủ anh nhưng vừa nhớ tới tính cách của Trần Đức vẫn là xua tan ý định thuyết phục đó đi, hắn ta biết mình khuyên không nổi.Vì vậy chỉ nói: “Được rồi, một lát nữa tôi sẽ gửi tư liệu của Quần Hào cùng Chu Diệu Hoa cho cậu”.“Ừm”.Trần Đức cúp điện thoại, lật xem các loại tư liệu mà Kỳ Hàn gửi tới, sau đó rời khỏi biệt thự đi thẳng đến khách sạn Quân Hào.Không ngoài dự đoán.Linh thạch nhà họ Thành thu gom được chắc chắn đều được đặt ở nơi đây!Gần một nghìn cân!Trần Đức muốn nâng cao cảnh giới của mình chỉ có hai cách, một là luyện đan, còn lại là dựa vào linh thạch.Hiện tại anh vẫn chưa có một lò luyện đan hoàn mỹ, vế trước rõ ràng không thực tế mà vế sau không chỉ có thể giáng một đòn nặng nề vào nhà họ Thành mà còn có thể nâng cao thực lực.Quân Hào là một khách sạn vô cùng hoa lệ tọa lạc tại một trang viên tương đối hẻo lánh của Vân Bắc, tổng diện tích lên tới một ngàn mẫu, dưới màn đêm ánh đèn rực rỡ nhấp nháy của tòa khách sạn sáng trong cả một vùng trời.Lối kiến trúc vàng son lộng lẫy này nhìn từ xa căn bản không giống một khách sạn, ngược lại giống như một tòa thành cổ mang phong vị cổ xưa, đúng là cảnh đẹp ý vui mà.Còn cách khoảng một km Trần Đức đã phát giác ra camera.Cũng như sự canh gác của các tu võ giả xung quanh.Với sự bảo vệ chặt chẽ như vậy, Trần Đức càng thêm tin tưởng linh thạch chính là được cất giấu tại chỗ này.Anh không ẩn núp mà đi thẳng về hướng khách sạn Quân Hào.“Này, đứng lại…”, có hai tên tuần hành nhìn thấy Trần Đức liền tiến lên chặn đường: “Anh muốn đi đâu?”“Bụp!”Trần Đức không nói lời nào mà vung quyền đánh tới, hai người ngất ngay tại chỗ.Khi anh đi tới trước khách sạn Quân Hào đã ‘tiện tay’ đánh gục năm sáu người.“Trần Bát Hoang?”Khách sạn Quân Hào.Trong phòng giám sát, một người đàn ông nhìn chằm chằm vào màn hình quan sát, khi thấy khuôn mặt nghênh ngang của Trần Đức hiện lên thì sắc mặt lập tức tái xanh, âm trầm rít qua kẽ răng ba chữ Trần Bát Hoang này!Hắn ta là tổng giám đốc của Quân Hào, đồng thời cũng là một trong những thành viên cốt cán của nhà họ Thành.Hắn vừa hay là người hôm nay và hôm qua báo cáo với Thành Cực An về cái chết của Thành Bá Đạo.Vì vậy chỉ với một cái liếc mắt liền nhận ra Trần Đức.

Chương 806

“Đúng rồi cậu chủ, cậu kêu tôi kiểm tra tư liệu và hành tung gần đây của Chu Diệu Hoa cũng có rồi, cậu điều tra hắn ta không lẽ là muốn… giết hắn?”

“Đúng”.

“Cậu Trần…”, Kỳ Hàn vốn muốn khuyên nhủ anh nhưng vừa nhớ tới tính cách của Trần Đức vẫn là xua tan ý định thuyết phục đó đi, hắn ta biết mình khuyên không nổi.

Vì vậy chỉ nói: “Được rồi, một lát nữa tôi sẽ gửi tư liệu của Quần Hào cùng Chu Diệu Hoa cho cậu”.

“Ừm”.

Trần Đức cúp điện thoại, lật xem các loại tư liệu mà Kỳ Hàn gửi tới, sau đó rời khỏi biệt thự đi thẳng đến khách sạn Quân Hào.

Không ngoài dự đoán.

Linh thạch nhà họ Thành thu gom được chắc chắn đều được đặt ở nơi đây!

Gần một nghìn cân!

Trần Đức muốn nâng cao cảnh giới của mình chỉ có hai cách, một là luyện đan, còn lại là dựa vào linh thạch.

Hiện tại anh vẫn chưa có một lò luyện đan hoàn mỹ, vế trước rõ ràng không thực tế mà vế sau không chỉ có thể giáng một đòn nặng nề vào nhà họ Thành mà còn có thể nâng cao thực lực.

Quân Hào là một khách sạn vô cùng hoa lệ tọa lạc tại một trang viên tương đối hẻo lánh của Vân Bắc, tổng diện tích lên tới một ngàn mẫu, dưới màn đêm ánh đèn rực rỡ nhấp nháy của tòa khách sạn sáng trong cả một vùng trời.

Lối kiến trúc vàng son lộng lẫy này nhìn từ xa căn bản không giống một khách sạn, ngược lại giống như một tòa thành cổ mang phong vị cổ xưa, đúng là cảnh đẹp ý vui mà.

Còn cách khoảng một km Trần Đức đã phát giác ra camera.

Cũng như sự canh gác của các tu võ giả xung quanh.

Với sự bảo vệ chặt chẽ như vậy, Trần Đức càng thêm tin tưởng linh thạch chính là được cất giấu tại chỗ này.

Anh không ẩn núp mà đi thẳng về hướng khách sạn Quân Hào.

“Này, đứng lại…”, có hai tên tuần hành nhìn thấy Trần Đức liền tiến lên chặn đường: “Anh muốn đi đâu?”

“Bụp!”

Trần Đức không nói lời nào mà vung quyền đánh tới, hai người ngất ngay tại chỗ.

Khi anh đi tới trước khách sạn Quân Hào đã ‘tiện tay’ đánh gục năm sáu người.

“Trần Bát Hoang?”

Khách sạn Quân Hào.

Trong phòng giám sát, một người đàn ông nhìn chằm chằm vào màn hình quan sát, khi thấy khuôn mặt nghênh ngang của Trần Đức hiện lên thì sắc mặt lập tức tái xanh, âm trầm rít qua kẽ răng ba chữ Trần Bát Hoang này!

Hắn ta là tổng giám đốc của Quân Hào, đồng thời cũng là một trong những thành viên cốt cán của nhà họ Thành.

Hắn vừa hay là người hôm nay và hôm qua báo cáo với Thành Cực An về cái chết của Thành Bá Đạo.

Vì vậy chỉ với một cái liếc mắt liền nhận ra Trần Đức.

Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 806“Đúng rồi cậu chủ, cậu kêu tôi kiểm tra tư liệu và hành tung gần đây của Chu Diệu Hoa cũng có rồi, cậu điều tra hắn ta không lẽ là muốn… giết hắn?”“Đúng”.“Cậu Trần…”, Kỳ Hàn vốn muốn khuyên nhủ anh nhưng vừa nhớ tới tính cách của Trần Đức vẫn là xua tan ý định thuyết phục đó đi, hắn ta biết mình khuyên không nổi.Vì vậy chỉ nói: “Được rồi, một lát nữa tôi sẽ gửi tư liệu của Quần Hào cùng Chu Diệu Hoa cho cậu”.“Ừm”.Trần Đức cúp điện thoại, lật xem các loại tư liệu mà Kỳ Hàn gửi tới, sau đó rời khỏi biệt thự đi thẳng đến khách sạn Quân Hào.Không ngoài dự đoán.Linh thạch nhà họ Thành thu gom được chắc chắn đều được đặt ở nơi đây!Gần một nghìn cân!Trần Đức muốn nâng cao cảnh giới của mình chỉ có hai cách, một là luyện đan, còn lại là dựa vào linh thạch.Hiện tại anh vẫn chưa có một lò luyện đan hoàn mỹ, vế trước rõ ràng không thực tế mà vế sau không chỉ có thể giáng một đòn nặng nề vào nhà họ Thành mà còn có thể nâng cao thực lực.Quân Hào là một khách sạn vô cùng hoa lệ tọa lạc tại một trang viên tương đối hẻo lánh của Vân Bắc, tổng diện tích lên tới một ngàn mẫu, dưới màn đêm ánh đèn rực rỡ nhấp nháy của tòa khách sạn sáng trong cả một vùng trời.Lối kiến trúc vàng son lộng lẫy này nhìn từ xa căn bản không giống một khách sạn, ngược lại giống như một tòa thành cổ mang phong vị cổ xưa, đúng là cảnh đẹp ý vui mà.Còn cách khoảng một km Trần Đức đã phát giác ra camera.Cũng như sự canh gác của các tu võ giả xung quanh.Với sự bảo vệ chặt chẽ như vậy, Trần Đức càng thêm tin tưởng linh thạch chính là được cất giấu tại chỗ này.Anh không ẩn núp mà đi thẳng về hướng khách sạn Quân Hào.“Này, đứng lại…”, có hai tên tuần hành nhìn thấy Trần Đức liền tiến lên chặn đường: “Anh muốn đi đâu?”“Bụp!”Trần Đức không nói lời nào mà vung quyền đánh tới, hai người ngất ngay tại chỗ.Khi anh đi tới trước khách sạn Quân Hào đã ‘tiện tay’ đánh gục năm sáu người.“Trần Bát Hoang?”Khách sạn Quân Hào.Trong phòng giám sát, một người đàn ông nhìn chằm chằm vào màn hình quan sát, khi thấy khuôn mặt nghênh ngang của Trần Đức hiện lên thì sắc mặt lập tức tái xanh, âm trầm rít qua kẽ răng ba chữ Trần Bát Hoang này!Hắn ta là tổng giám đốc của Quân Hào, đồng thời cũng là một trong những thành viên cốt cán của nhà họ Thành.Hắn vừa hay là người hôm nay và hôm qua báo cáo với Thành Cực An về cái chết của Thành Bá Đạo.Vì vậy chỉ với một cái liếc mắt liền nhận ra Trần Đức.

Chương 806