Cửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa…
Chương 837
Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 837Trần Đức không chỉ tuổi trẻ, mà còn là một võ giả cực kỳ mạnh, chưa tính tới phương diện luyện võ, anh còn là một luyên đan sư…Luyện đan thôi đã đủ yêu nghiệt rồi.Mà… mẹ nó chứ… lại còn là một vị đại sư trong nghề rèn đúc!Đỉnh của đỉnh!Đây có khác nào một vận động viên chuyên nghiệp cấp quốc gia, vốn cho mình là số một, đánh bại tất cả vận động viên chuyên nghiệp quốc tế khác, kết quả bị một kẻ bán hàng rong nghiệp dư đánh bại.Không nghi ngờ gì nữa, tự tin bị đả kích cực mạnh!“Ông ni Tinh Vân, ông làm sao vậy?”, Âu Dã Thanh Vũ thấy ông ta không được khỏe lo lắng hỏi.“Không sao…”, Âu Dã Tinh Vân uể oải ngồi dưới đất: “Chắc là… cảm thấy hơi mệt chút”.“Vậy chúng ta đi trước, ra ngoài nghỉ ngơi nhé?”“Không cần!”Âu Dã Tinh Vân xua tay, ông ta phải đợi, tận mắt chứng kiến sự ra đời của linh khí!Bây giờ, nếu không phải vì nhiệt độ quá cao và Trần Đức nói trong phòng bát quái không thể có thêm người khác thì ông ta đã xông vào từ lâu rồi, để ghi nhớ mọi kỹ thuật đúc của Trần Đức trong đầu!Loại kỹ thuật này nằm ngoài sức tưởng tượng của ông ta: “Cô chủ hãy nhớ kỹ, nhất định, nhất định phải lôi kéo cậu ta, cho dù không thể lôi kéo được thì nhất định phải kết thân với cậu ta, cho dù…cho dù cậu ta vẫn là không xứng với cô chủ lớn, cũng không được trở mặt với cậu ta”“Ông nội Tinh Vân, cháu nhớ rồi!”Thanh kiếm được chế tạo cho Kỳ Hàn là một thanh trọng kiếm.Trọng kiếm vừa dày vừa rộng vừa dài!Thanh kiếm này không có cạnh sắc, cực kỳ tự nhiên!Hơn sáu giờ trôi qua, tiếng leng keng mới ngừng lại.Việc chế tạo thanh trọng kiếm cuối cùng đã hoàn thành!Lúc này cả người Trần Đức mồ hôi nhễ nhại, dù sao anh cũng chỉ là nghiệp dư trong lĩnh vực đúc kiếm, không thông thạo nhiều thứ nên gặp khá nhiều khó khăn.Khi thanh trọng kiếm thành hình cũng là lúc ngọn lửa vụt tắt.Thanh kiếm đó run bần bật.Một tia sáng bay lên bầu trời, sau đó tan biến trong phòng bát quái.Đây là dấu hiệu linh khí đã thành hình!Trần Đức cầm lấy nó và nhìn ngắm tỉ mỉ.Dùng Thiên Phương Thạch và kiếm của Vân Huyền Thương Không để tái tạo, có thể gần đạt đến linh khí trung phẩm đã là cực hạn rồi, nhìn chung thì anh vẫn khá hài lòng. Trong giới thế tục, cho dù là trong 36 gia tộc địa sát, thanh kiếm này cũng được xếp vào hàng cực phẩm rồi.Đối với những linh khí thượng phẩm như Long Ngâm.Hoàn toàn là chỉ có thể gặp không thể cầu.Thực lòng mà nói, với thực lực và trình độ hiện tại của Trần Đức, cho dù có đặt vật liệu chế tạo linh khí thượng phẩm trước mặt anh thì anh cũng không thể chế tạo ra được.Đặt thanh trọng kiếm sang một bên, Trần Đức bắt đầu đúc vạc, mặc dù Thiên Phương Thạch còn lại không nhiều nhưng như vậy cũng đủ rồi.So với việc đúc kiếm, thì đúc vạc đơn giản hơn rất nhiều, thanh trọng kiếm mất sáu giờ, trong khi một chiếc vạc có đường kính nửa mét chỉ mất chưa đầy hai giờ.
Chương 837
Trần Đức không chỉ tuổi trẻ, mà còn là một võ giả cực kỳ mạnh, chưa tính tới phương diện luyện võ, anh còn là một luyên đan sư…
Luyện đan thôi đã đủ yêu nghiệt rồi.
Mà… mẹ nó chứ… lại còn là một vị đại sư trong nghề rèn đúc!
Đỉnh của đỉnh!
Đây có khác nào một vận động viên chuyên nghiệp cấp quốc gia, vốn cho mình là số một, đánh bại tất cả vận động viên chuyên nghiệp quốc tế khác, kết quả bị một kẻ bán hàng rong nghiệp dư đánh bại.
Không nghi ngờ gì nữa, tự tin bị đả kích cực mạnh!
“Ông ni Tinh Vân, ông làm sao vậy?”, Âu Dã Thanh Vũ thấy ông ta không được khỏe lo lắng hỏi.
“Không sao…”, Âu Dã Tinh Vân uể oải ngồi dưới đất: “Chắc là… cảm thấy hơi mệt chút”.
“Vậy chúng ta đi trước, ra ngoài nghỉ ngơi nhé?”
“Không cần!”
Âu Dã Tinh Vân xua tay, ông ta phải đợi, tận mắt chứng kiến sự ra đời của linh khí!
Bây giờ, nếu không phải vì nhiệt độ quá cao và Trần Đức nói trong phòng bát quái không thể có thêm người khác thì ông ta đã xông vào từ lâu rồi, để ghi nhớ mọi kỹ thuật đúc của Trần Đức trong đầu!
Loại kỹ thuật này nằm ngoài sức tưởng tượng của ông ta: “Cô chủ hãy nhớ kỹ, nhất định, nhất định phải lôi kéo cậu ta, cho dù không thể lôi kéo được thì nhất định phải kết thân với cậu ta, cho dù…cho dù cậu ta vẫn là không xứng với cô chủ lớn, cũng không được trở mặt với cậu ta”
“Ông nội Tinh Vân, cháu nhớ rồi!”
Thanh kiếm được chế tạo cho Kỳ Hàn là một thanh trọng kiếm.
Trọng kiếm vừa dày vừa rộng vừa dài!
Thanh kiếm này không có cạnh sắc, cực kỳ tự nhiên!
Hơn sáu giờ trôi qua, tiếng leng keng mới ngừng lại.
Việc chế tạo thanh trọng kiếm cuối cùng đã hoàn thành!
Lúc này cả người Trần Đức mồ hôi nhễ nhại, dù sao anh cũng chỉ là nghiệp dư trong lĩnh vực đúc kiếm, không thông thạo nhiều thứ nên gặp khá nhiều khó khăn.
Khi thanh trọng kiếm thành hình cũng là lúc ngọn lửa vụt tắt.
Thanh kiếm đó run bần bật.
Một tia sáng bay lên bầu trời, sau đó tan biến trong phòng bát quái.
Đây là dấu hiệu linh khí đã thành hình!
Trần Đức cầm lấy nó và nhìn ngắm tỉ mỉ.
Dùng Thiên Phương Thạch và kiếm của Vân Huyền Thương Không để tái tạo, có thể gần đạt đến linh khí trung phẩm đã là cực hạn rồi, nhìn chung thì anh vẫn khá hài lòng. Trong giới thế tục, cho dù là trong 36 gia tộc địa sát, thanh kiếm này cũng được xếp vào hàng cực phẩm rồi.
Đối với những linh khí thượng phẩm như Long Ngâm.
Hoàn toàn là chỉ có thể gặp không thể cầu.
Thực lòng mà nói, với thực lực và trình độ hiện tại của Trần Đức, cho dù có đặt vật liệu chế tạo linh khí thượng phẩm trước mặt anh thì anh cũng không thể chế tạo ra được.
Đặt thanh trọng kiếm sang một bên, Trần Đức bắt đầu đúc vạc, mặc dù Thiên Phương Thạch còn lại không nhiều nhưng như vậy cũng đủ rồi.
So với việc đúc kiếm, thì đúc vạc đơn giản hơn rất nhiều, thanh trọng kiếm mất sáu giờ, trong khi một chiếc vạc có đường kính nửa mét chỉ mất chưa đầy hai giờ.
Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 837Trần Đức không chỉ tuổi trẻ, mà còn là một võ giả cực kỳ mạnh, chưa tính tới phương diện luyện võ, anh còn là một luyên đan sư…Luyện đan thôi đã đủ yêu nghiệt rồi.Mà… mẹ nó chứ… lại còn là một vị đại sư trong nghề rèn đúc!Đỉnh của đỉnh!Đây có khác nào một vận động viên chuyên nghiệp cấp quốc gia, vốn cho mình là số một, đánh bại tất cả vận động viên chuyên nghiệp quốc tế khác, kết quả bị một kẻ bán hàng rong nghiệp dư đánh bại.Không nghi ngờ gì nữa, tự tin bị đả kích cực mạnh!“Ông ni Tinh Vân, ông làm sao vậy?”, Âu Dã Thanh Vũ thấy ông ta không được khỏe lo lắng hỏi.“Không sao…”, Âu Dã Tinh Vân uể oải ngồi dưới đất: “Chắc là… cảm thấy hơi mệt chút”.“Vậy chúng ta đi trước, ra ngoài nghỉ ngơi nhé?”“Không cần!”Âu Dã Tinh Vân xua tay, ông ta phải đợi, tận mắt chứng kiến sự ra đời của linh khí!Bây giờ, nếu không phải vì nhiệt độ quá cao và Trần Đức nói trong phòng bát quái không thể có thêm người khác thì ông ta đã xông vào từ lâu rồi, để ghi nhớ mọi kỹ thuật đúc của Trần Đức trong đầu!Loại kỹ thuật này nằm ngoài sức tưởng tượng của ông ta: “Cô chủ hãy nhớ kỹ, nhất định, nhất định phải lôi kéo cậu ta, cho dù không thể lôi kéo được thì nhất định phải kết thân với cậu ta, cho dù…cho dù cậu ta vẫn là không xứng với cô chủ lớn, cũng không được trở mặt với cậu ta”“Ông nội Tinh Vân, cháu nhớ rồi!”Thanh kiếm được chế tạo cho Kỳ Hàn là một thanh trọng kiếm.Trọng kiếm vừa dày vừa rộng vừa dài!Thanh kiếm này không có cạnh sắc, cực kỳ tự nhiên!Hơn sáu giờ trôi qua, tiếng leng keng mới ngừng lại.Việc chế tạo thanh trọng kiếm cuối cùng đã hoàn thành!Lúc này cả người Trần Đức mồ hôi nhễ nhại, dù sao anh cũng chỉ là nghiệp dư trong lĩnh vực đúc kiếm, không thông thạo nhiều thứ nên gặp khá nhiều khó khăn.Khi thanh trọng kiếm thành hình cũng là lúc ngọn lửa vụt tắt.Thanh kiếm đó run bần bật.Một tia sáng bay lên bầu trời, sau đó tan biến trong phòng bát quái.Đây là dấu hiệu linh khí đã thành hình!Trần Đức cầm lấy nó và nhìn ngắm tỉ mỉ.Dùng Thiên Phương Thạch và kiếm của Vân Huyền Thương Không để tái tạo, có thể gần đạt đến linh khí trung phẩm đã là cực hạn rồi, nhìn chung thì anh vẫn khá hài lòng. Trong giới thế tục, cho dù là trong 36 gia tộc địa sát, thanh kiếm này cũng được xếp vào hàng cực phẩm rồi.Đối với những linh khí thượng phẩm như Long Ngâm.Hoàn toàn là chỉ có thể gặp không thể cầu.Thực lòng mà nói, với thực lực và trình độ hiện tại của Trần Đức, cho dù có đặt vật liệu chế tạo linh khí thượng phẩm trước mặt anh thì anh cũng không thể chế tạo ra được.Đặt thanh trọng kiếm sang một bên, Trần Đức bắt đầu đúc vạc, mặc dù Thiên Phương Thạch còn lại không nhiều nhưng như vậy cũng đủ rồi.So với việc đúc kiếm, thì đúc vạc đơn giản hơn rất nhiều, thanh trọng kiếm mất sáu giờ, trong khi một chiếc vạc có đường kính nửa mét chỉ mất chưa đầy hai giờ.