Tác giả:

Cửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa…

Chương 865

Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 865Lão ta còn sống, chính là một quả bom không hẹn giờ, có thể nổ bất cứ lúc nào.Trần Đức có bạn bè, anh em, người thân, đai đa số bọn họ đều là người bình thường, bọn họ không chịu nổi đòn thù của Thành Khuê Phong.“Nếu như tôi muốn ông ta sống thì sao, lý do này đã đủ chưa?”, đột nhiên bên cạnh vang lên giọng nói của Lục Phong, ông ta bước tới trước mặt Thành Khuê Phong, chất vấn Trần Đức.Lời Lục Phong rất cương quyết, giọng điệu tỏ ra không cho phép ai làm trái.Thành Khuê Phong vui sướng như điên: “Lục tiền bối!”“Ông không cần phải nói gì cả”.Lục Phong cắt ngang lời anh, không đợi Trần Đức đồng ý, ông ta đã thản nhiên nói: “Dẫn người của ông đi đi, chuyện ở đây cứ để Lục Phong tôi xử lý”.Lục Phong buộc phải xen vào việc của nhà họ Thành.Thành Cực An có thể chết, Thành Kỳ Văn, Thành Kỳ Võ và những người khác cũng có thể chết, bởi vì bọn họ không thể nào làm dao động căn cơ của nhà họ Thành.Nhưng Thành Khuê Phong thì… ông ta phải bảo vệ.Bởi vì ông ta đã nhận của nhà họ Thành rất nhiều thứ, ví dụ như tiền tài, phụ nữ, còn có quyền thế.Mọi người đều biết mối quan hệ thân thiết giữa ông ta với nhà họ Thành.Lúc trước, ông ta đứng ra bảo vệ Trần Đức là vì cảm thấy nhà họ Thành rất an toàn, là bá chủ một phương.Nhưng thế cục xoay chuyển, ông ta không thể khoanh tay đứng nhìn được nữa.Nói gì đi nữa thì…Nếu nhà họ Thành gặp phải đại họa bực này ngay trước mặt ông ta, bất kể là ở thế tục hay Côn Luân Hư, thì ông ta cũng không biết giấu mặt vào đâu.Huống chi, đối phương lại là một tên nhóc miệng còn hôi sữa.“Vâng!”Thành Khuê Phong vô cùng mừng rỡ, lồm cồm bò dậy, chuẩn bị rời đi theo lời của Lục Phong.“Tôi đồng ý để ông đi chưa?”, Trần Đức không có ý định dời bước, giọng anh rất bình tĩnh, trong mắt không có một chút gợn sóng.“Ông không có lý do sống sót, hôm nay, dù chúa có đến đây cũng không cản được Trần Bát Hoang này”.Nghe Trần Đức nói vậy, Thành Khuê Phong đứng sững tại chỗ, tóc gáy dựng đứng, không dám nhúc nhích dù chỉ là một chút.Lão ta có thể cảm nhận rất rõ sát ý cực kỳ hung hãn phát ra từ trên người Trần Đức, và luồng sát ý kia đang liên tục tăng lên.Kỳ Hàn, Kỳ Hồng cùng Chu Hồng Diễu đều bàng hoàng.Trần Đức lại dám công khai phản bác Lục Phong?Tâm trạng mọi người vừa được thả lỏng, giờ lại nhấc lên một cơn sóng lớn.Trần Bát Hoang…Muốn đấu với Lục Phong?Hắn lấy cái gì để đấu?Tuy Thành Khuê Phong không dám đi, nhưng trong lòng lão lại có chút hả hê, lão ta thật sự hi vọng Trần Bát Hoang sẽ trở thành kẻ địch với Lục Phong.Vì có như vậy…

Chương 865

Lão ta còn sống, chính là một quả bom không hẹn giờ, có thể nổ bất cứ lúc nào.

Trần Đức có bạn bè, anh em, người thân, đai đa số bọn họ đều là người bình thường, bọn họ không chịu nổi đòn thù của Thành Khuê Phong.

“Nếu như tôi muốn ông ta sống thì sao, lý do này đã đủ chưa?”, đột nhiên bên cạnh vang lên giọng nói của Lục Phong, ông ta bước tới trước mặt Thành Khuê Phong, chất vấn Trần Đức.

Lời Lục Phong rất cương quyết, giọng điệu tỏ ra không cho phép ai làm trái.

Thành Khuê Phong vui sướng như điên: “Lục tiền bối!”

“Ông không cần phải nói gì cả”.

Lục Phong cắt ngang lời anh, không đợi Trần Đức đồng ý, ông ta đã thản nhiên nói: “Dẫn người của ông đi đi, chuyện ở đây cứ để Lục Phong tôi xử lý”.

Lục Phong buộc phải xen vào việc của nhà họ Thành.

Thành Cực An có thể chết, Thành Kỳ Văn, Thành Kỳ Võ và những người khác cũng có thể chết, bởi vì bọn họ không thể nào làm dao động căn cơ của nhà họ Thành.

Nhưng Thành Khuê Phong thì… ông ta phải bảo vệ.

Bởi vì ông ta đã nhận của nhà họ Thành rất nhiều thứ, ví dụ như tiền tài, phụ nữ, còn có quyền thế.

Mọi người đều biết mối quan hệ thân thiết giữa ông ta với nhà họ Thành.

Lúc trước, ông ta đứng ra bảo vệ Trần Đức là vì cảm thấy nhà họ Thành rất an toàn, là bá chủ một phương.

Nhưng thế cục xoay chuyển, ông ta không thể khoanh tay đứng nhìn được nữa.

Nói gì đi nữa thì…

Nếu nhà họ Thành gặp phải đại họa bực này ngay trước mặt ông ta, bất kể là ở thế tục hay Côn Luân Hư, thì ông ta cũng không biết giấu mặt vào đâu.

Huống chi, đối phương lại là một tên nhóc miệng còn hôi sữa.

“Vâng!”

Thành Khuê Phong vô cùng mừng rỡ, lồm cồm bò dậy, chuẩn bị rời đi theo lời của Lục Phong.

“Tôi đồng ý để ông đi chưa?”, Trần Đức không có ý định dời bước, giọng anh rất bình tĩnh, trong mắt không có một chút gợn sóng.

“Ông không có lý do sống sót, hôm nay, dù chúa có đến đây cũng không cản được Trần Bát Hoang này”.

Nghe Trần Đức nói vậy, Thành Khuê Phong đứng sững tại chỗ, tóc gáy dựng đứng, không dám nhúc nhích dù chỉ là một chút.

Lão ta có thể cảm nhận rất rõ sát ý cực kỳ hung hãn phát ra từ trên người Trần Đức, và luồng sát ý kia đang liên tục tăng lên.

Kỳ Hàn, Kỳ Hồng cùng Chu Hồng Diễu đều bàng hoàng.

Trần Đức lại dám công khai phản bác Lục Phong?

Tâm trạng mọi người vừa được thả lỏng, giờ lại nhấc lên một cơn sóng lớn.

Trần Bát Hoang…

Muốn đấu với Lục Phong?

Hắn lấy cái gì để đấu?

Tuy Thành Khuê Phong không dám đi, nhưng trong lòng lão lại có chút hả hê, lão ta thật sự hi vọng Trần Bát Hoang sẽ trở thành kẻ địch với Lục Phong.

Vì có như vậy…

Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 865Lão ta còn sống, chính là một quả bom không hẹn giờ, có thể nổ bất cứ lúc nào.Trần Đức có bạn bè, anh em, người thân, đai đa số bọn họ đều là người bình thường, bọn họ không chịu nổi đòn thù của Thành Khuê Phong.“Nếu như tôi muốn ông ta sống thì sao, lý do này đã đủ chưa?”, đột nhiên bên cạnh vang lên giọng nói của Lục Phong, ông ta bước tới trước mặt Thành Khuê Phong, chất vấn Trần Đức.Lời Lục Phong rất cương quyết, giọng điệu tỏ ra không cho phép ai làm trái.Thành Khuê Phong vui sướng như điên: “Lục tiền bối!”“Ông không cần phải nói gì cả”.Lục Phong cắt ngang lời anh, không đợi Trần Đức đồng ý, ông ta đã thản nhiên nói: “Dẫn người của ông đi đi, chuyện ở đây cứ để Lục Phong tôi xử lý”.Lục Phong buộc phải xen vào việc của nhà họ Thành.Thành Cực An có thể chết, Thành Kỳ Văn, Thành Kỳ Võ và những người khác cũng có thể chết, bởi vì bọn họ không thể nào làm dao động căn cơ của nhà họ Thành.Nhưng Thành Khuê Phong thì… ông ta phải bảo vệ.Bởi vì ông ta đã nhận của nhà họ Thành rất nhiều thứ, ví dụ như tiền tài, phụ nữ, còn có quyền thế.Mọi người đều biết mối quan hệ thân thiết giữa ông ta với nhà họ Thành.Lúc trước, ông ta đứng ra bảo vệ Trần Đức là vì cảm thấy nhà họ Thành rất an toàn, là bá chủ một phương.Nhưng thế cục xoay chuyển, ông ta không thể khoanh tay đứng nhìn được nữa.Nói gì đi nữa thì…Nếu nhà họ Thành gặp phải đại họa bực này ngay trước mặt ông ta, bất kể là ở thế tục hay Côn Luân Hư, thì ông ta cũng không biết giấu mặt vào đâu.Huống chi, đối phương lại là một tên nhóc miệng còn hôi sữa.“Vâng!”Thành Khuê Phong vô cùng mừng rỡ, lồm cồm bò dậy, chuẩn bị rời đi theo lời của Lục Phong.“Tôi đồng ý để ông đi chưa?”, Trần Đức không có ý định dời bước, giọng anh rất bình tĩnh, trong mắt không có một chút gợn sóng.“Ông không có lý do sống sót, hôm nay, dù chúa có đến đây cũng không cản được Trần Bát Hoang này”.Nghe Trần Đức nói vậy, Thành Khuê Phong đứng sững tại chỗ, tóc gáy dựng đứng, không dám nhúc nhích dù chỉ là một chút.Lão ta có thể cảm nhận rất rõ sát ý cực kỳ hung hãn phát ra từ trên người Trần Đức, và luồng sát ý kia đang liên tục tăng lên.Kỳ Hàn, Kỳ Hồng cùng Chu Hồng Diễu đều bàng hoàng.Trần Đức lại dám công khai phản bác Lục Phong?Tâm trạng mọi người vừa được thả lỏng, giờ lại nhấc lên một cơn sóng lớn.Trần Bát Hoang…Muốn đấu với Lục Phong?Hắn lấy cái gì để đấu?Tuy Thành Khuê Phong không dám đi, nhưng trong lòng lão lại có chút hả hê, lão ta thật sự hi vọng Trần Bát Hoang sẽ trở thành kẻ địch với Lục Phong.Vì có như vậy…

Chương 865