Cửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa…
Chương 899
Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 899“Trần Bát Hoang, tao biết mày có thể nghe thấy, còn không mau cút ra ngoài, mày muốn trốn sau lưng người khác làm rùa rụt cổ sao? Một kẻ hèn nhát như mày cũng mơ tưởng làm vị hôn phu của Âu Dã Tư Linh?”“Câm miệng!”Trương Thiên Dương thu lại nét cười, vẻ mặt chìm xuống: “Nể mặt các người không phải là người bình thường, tôi cho các người một cơ hội, lập tức rời khỏi đây, nếu không…”Chưa kịp nói xong, Cổ Lâm đã bất ngờ ra tay, hắn lấy tốc độ cực nhanh chớp mắt đã túm lấy cổ áo của Trương Thiên Dương, một người đàn ông nặng hơn năm mươi cân cứ như vậy trực tiếp bị hắn xách lên, hai chân không chạm mặt đất!“To gan!”Đường Hiển Sinh giận dữ đến đỏ bừng cả khuôn mặt, ông ta không ngờ tên nhóc này lại dám ra tay trước mặt mình!Ông ta đường đường là một vị đại tông sư, há có thể dung thứ cho loại thanh niên ngang ngược này?Sau đó ông ta tung ra một cú đá cao đạp về phía Cổ Lâm với tốc độ sét đánh, sức lực cũng rất lớn, không hề nương tay mà đánh ra mười phần công lực, tiếng xé rách không khí cũng theo đó vang lên.Theo sau động tác của ông ta, bốn thành viên khác của Hiệp hội võ thuật Hoa Bắc cũng đồng thời ra tay!Chia bốn phía khóa chặt Cổ Lâm, giải cứu Trương Thiên Dương!Hai người dùng đao, hai người dùng kiếm.“Một đám rác rưởi…”Cổ Lâm hờ hững quét mắt nhìn bọn họ một cái đầy vẻ khinh thường, đồng thời một tay cũng nhẹ nhàng vung lên.Giây tiếp theo.Đinh đinh đang đang!Chỉ nghe được một trận tiếng kim loại va chạm vào nhau vang lên.Sau đó lại thấy toàn bộ đao kiếm trong tay bốn người kia đều đã đứt đoạn!Chặn đứng đường chém!Cùng một giây đó, Đường Hiển Sinh cũng bị đá văng bay ngược ra ngoài hơn ba mét, cơ thể ông ta tiếp đất bằng một tiếng nổ vang dội, có thể thấy rõ một vệt máu lớn trên bắp chân của ông ta, hơn nữa còn có phần biến dạng!Còn Cổ Lâm vẫn không suy chuyển đứng đó!Từ đầu đến cuối vẫn không xê dịch nửa bước!Hắn ta xách Trương Thiên Dương, đáy mắt tràn đầy khinh miệt, hỏi bỡn cợt: “Ông vừa nói cái gì? Nể mặt chúng tôi? Trời ơi, thể diện của ông cũng lớn quá, thực sự là dọa chết tôi rồi!”Cổ Lâm cố ý giả bộ sợ hãi vỗ vỗ ngực, nhưng biểu hiện của hắn nào đâu toát lên sự sợ sệt, rõ ràng là hung hăng càn quấy tới cực điểm? Hoàn toàn không đoái hoài tới gia chủ của gia tộc đứng đầu tỉnh Hoa Bắc cùng người của Hiệp hội võ thuật Hoa Bắc?Tại hiện trường buổi họp báo, các nhân vật cấp cao của ba thành phố Hoa Bắc đều đã kinh hãi tới chết lặng.Cổ Lâm kia rốt cuộc có lai lịch thế nào?Những người nổi tiếng và tài phiệt trong giới thượng lưu đều biết Đường Hiển Sinh mạnh mẽ tới đâu, cũng đã từng được chứng kiến qua năng lực của ông ta.Thân là hội trưởng Hiệp hội võ thuật Hoa Bắc, một mình ông ta có thể địch lại một hai trăm vệ sĩ.Không ai ngờ tới, cho dù sở hữu sức mạnh bất phàm như Đường Hiển Sinh, cộng thêm bốn người của hiệp hội lại không khống chế nổi Cổ Lâm chỉ dùng một tay!
Chương 899
“Trần Bát Hoang, tao biết mày có thể nghe thấy, còn không mau cút ra ngoài, mày muốn trốn sau lưng người khác làm rùa rụt cổ sao? Một kẻ hèn nhát như mày cũng mơ tưởng làm vị hôn phu của Âu Dã Tư Linh?”
“Câm miệng!”
Trương Thiên Dương thu lại nét cười, vẻ mặt chìm xuống: “Nể mặt các người không phải là người bình thường, tôi cho các người một cơ hội, lập tức rời khỏi đây, nếu không…”
Chưa kịp nói xong, Cổ Lâm đã bất ngờ ra tay, hắn lấy tốc độ cực nhanh chớp mắt đã túm lấy cổ áo của Trương Thiên Dương, một người đàn ông nặng hơn năm mươi cân cứ như vậy trực tiếp bị hắn xách lên, hai chân không chạm mặt đất!
“To gan!”
Đường Hiển Sinh giận dữ đến đỏ bừng cả khuôn mặt, ông ta không ngờ tên nhóc này lại dám ra tay trước mặt mình!
Ông ta đường đường là một vị đại tông sư, há có thể dung thứ cho loại thanh niên ngang ngược này?
Sau đó ông ta tung ra một cú đá cao đạp về phía Cổ Lâm với tốc độ sét đánh, sức lực cũng rất lớn, không hề nương tay mà đánh ra mười phần công lực, tiếng xé rách không khí cũng theo đó vang lên.
Theo sau động tác của ông ta, bốn thành viên khác của Hiệp hội võ thuật Hoa Bắc cũng đồng thời ra tay!
Chia bốn phía khóa chặt Cổ Lâm, giải cứu Trương Thiên Dương!
Hai người dùng đao, hai người dùng kiếm.
“Một đám rác rưởi…”
Cổ Lâm hờ hững quét mắt nhìn bọn họ một cái đầy vẻ khinh thường, đồng thời một tay cũng nhẹ nhàng vung lên.
Giây tiếp theo.
Đinh đinh đang đang!
Chỉ nghe được một trận tiếng kim loại va chạm vào nhau vang lên.
Sau đó lại thấy toàn bộ đao kiếm trong tay bốn người kia đều đã đứt đoạn!
Chặn đứng đường chém!
Cùng một giây đó, Đường Hiển Sinh cũng bị đá văng bay ngược ra ngoài hơn ba mét, cơ thể ông ta tiếp đất bằng một tiếng nổ vang dội, có thể thấy rõ một vệt máu lớn trên bắp chân của ông ta, hơn nữa còn có phần biến dạng!
Còn Cổ Lâm vẫn không suy chuyển đứng đó!
Từ đầu đến cuối vẫn không xê dịch nửa bước!
Hắn ta xách Trương Thiên Dương, đáy mắt tràn đầy khinh miệt, hỏi bỡn cợt: “Ông vừa nói cái gì? Nể mặt chúng tôi? Trời ơi, thể diện của ông cũng lớn quá, thực sự là dọa chết tôi rồi!”
Cổ Lâm cố ý giả bộ sợ hãi vỗ vỗ ngực, nhưng biểu hiện của hắn nào đâu toát lên sự sợ sệt, rõ ràng là hung hăng càn quấy tới cực điểm? Hoàn toàn không đoái hoài tới gia chủ của gia tộc đứng đầu tỉnh Hoa Bắc cùng người của Hiệp hội võ thuật Hoa Bắc?
Tại hiện trường buổi họp báo, các nhân vật cấp cao của ba thành phố Hoa Bắc đều đã kinh hãi tới chết lặng.
Cổ Lâm kia rốt cuộc có lai lịch thế nào?
Những người nổi tiếng và tài phiệt trong giới thượng lưu đều biết Đường Hiển Sinh mạnh mẽ tới đâu, cũng đã từng được chứng kiến qua năng lực của ông ta.
Thân là hội trưởng Hiệp hội võ thuật Hoa Bắc, một mình ông ta có thể địch lại một hai trăm vệ sĩ.
Không ai ngờ tới, cho dù sở hữu sức mạnh bất phàm như Đường Hiển Sinh, cộng thêm bốn người của hiệp hội lại không khống chế nổi Cổ Lâm chỉ dùng một tay!
Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 899“Trần Bát Hoang, tao biết mày có thể nghe thấy, còn không mau cút ra ngoài, mày muốn trốn sau lưng người khác làm rùa rụt cổ sao? Một kẻ hèn nhát như mày cũng mơ tưởng làm vị hôn phu của Âu Dã Tư Linh?”“Câm miệng!”Trương Thiên Dương thu lại nét cười, vẻ mặt chìm xuống: “Nể mặt các người không phải là người bình thường, tôi cho các người một cơ hội, lập tức rời khỏi đây, nếu không…”Chưa kịp nói xong, Cổ Lâm đã bất ngờ ra tay, hắn lấy tốc độ cực nhanh chớp mắt đã túm lấy cổ áo của Trương Thiên Dương, một người đàn ông nặng hơn năm mươi cân cứ như vậy trực tiếp bị hắn xách lên, hai chân không chạm mặt đất!“To gan!”Đường Hiển Sinh giận dữ đến đỏ bừng cả khuôn mặt, ông ta không ngờ tên nhóc này lại dám ra tay trước mặt mình!Ông ta đường đường là một vị đại tông sư, há có thể dung thứ cho loại thanh niên ngang ngược này?Sau đó ông ta tung ra một cú đá cao đạp về phía Cổ Lâm với tốc độ sét đánh, sức lực cũng rất lớn, không hề nương tay mà đánh ra mười phần công lực, tiếng xé rách không khí cũng theo đó vang lên.Theo sau động tác của ông ta, bốn thành viên khác của Hiệp hội võ thuật Hoa Bắc cũng đồng thời ra tay!Chia bốn phía khóa chặt Cổ Lâm, giải cứu Trương Thiên Dương!Hai người dùng đao, hai người dùng kiếm.“Một đám rác rưởi…”Cổ Lâm hờ hững quét mắt nhìn bọn họ một cái đầy vẻ khinh thường, đồng thời một tay cũng nhẹ nhàng vung lên.Giây tiếp theo.Đinh đinh đang đang!Chỉ nghe được một trận tiếng kim loại va chạm vào nhau vang lên.Sau đó lại thấy toàn bộ đao kiếm trong tay bốn người kia đều đã đứt đoạn!Chặn đứng đường chém!Cùng một giây đó, Đường Hiển Sinh cũng bị đá văng bay ngược ra ngoài hơn ba mét, cơ thể ông ta tiếp đất bằng một tiếng nổ vang dội, có thể thấy rõ một vệt máu lớn trên bắp chân của ông ta, hơn nữa còn có phần biến dạng!Còn Cổ Lâm vẫn không suy chuyển đứng đó!Từ đầu đến cuối vẫn không xê dịch nửa bước!Hắn ta xách Trương Thiên Dương, đáy mắt tràn đầy khinh miệt, hỏi bỡn cợt: “Ông vừa nói cái gì? Nể mặt chúng tôi? Trời ơi, thể diện của ông cũng lớn quá, thực sự là dọa chết tôi rồi!”Cổ Lâm cố ý giả bộ sợ hãi vỗ vỗ ngực, nhưng biểu hiện của hắn nào đâu toát lên sự sợ sệt, rõ ràng là hung hăng càn quấy tới cực điểm? Hoàn toàn không đoái hoài tới gia chủ của gia tộc đứng đầu tỉnh Hoa Bắc cùng người của Hiệp hội võ thuật Hoa Bắc?Tại hiện trường buổi họp báo, các nhân vật cấp cao của ba thành phố Hoa Bắc đều đã kinh hãi tới chết lặng.Cổ Lâm kia rốt cuộc có lai lịch thế nào?Những người nổi tiếng và tài phiệt trong giới thượng lưu đều biết Đường Hiển Sinh mạnh mẽ tới đâu, cũng đã từng được chứng kiến qua năng lực của ông ta.Thân là hội trưởng Hiệp hội võ thuật Hoa Bắc, một mình ông ta có thể địch lại một hai trăm vệ sĩ.Không ai ngờ tới, cho dù sở hữu sức mạnh bất phàm như Đường Hiển Sinh, cộng thêm bốn người của hiệp hội lại không khống chế nổi Cổ Lâm chỉ dùng một tay!