Cửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa…
Chương 901
Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 901“Được thôi, vậy các người nói cho tôi biết, tại sao tôi phải làm theo lời các người nói?”, Trần Đức cười, sự việc đã đến mức này, anh đại khái cũng hiểu có người coi anh như tình địch nên đã đặc biệt gọi Cổ Lâm, Cổ Thông Thiên đến đây để sỉ nhục anh.“Tại sao?”, Cổ Lâm ngạo nghễ nói: “Bởi vì bọn tao đến từ nhà họ Cổ ở thành phố Hương Giang, tỉnh Thượng Võ, bởi vì người bảo mày quỳ xuống tên là Cổ Tinh Hoa!”Nhà họ Cổ?Trần Đức sửng sốt một hồi, anh thực sự đã nghe thấy cái tên này, trong thời gian ở thành phố Ninh An, anh đã đặc biệt tìm hiểu về 36 gia tộc Địa Sát, nhà họ Cổ xếp thứ hai trong danh sách này.Đây chắc chắn là một gia tộc cực lớn mạnh, theo lời của Kỳ Hàn thì trong nhà họ Cổ không có nhiều người, nhưng tùy tiện chọn một người trong gia tộc đó, cho dù là thuộc hạ, tay sai thì cũng đều mạnh hơn Kỳ Huyết Ma!Cổ Tinh Hoa, cái tên này Trần Đức cũng khá quen thuộc.Trong bảng xếp hạng Ngọa Long gì đó do tỉnh Thượng Võ thành lập, hình như Cổ Tinh Hoa cũng xếp thứ hai?Khá thú vị đây.Trên thực tế, không chỉ có Trần Đức nghe nói đến nhà họ Cổ, mà rất nhiều người thuộc giới thượng lưu của thành phố Tần đều có nghe nói, gia tộc này thực sự thực sự là quá trâu bò!Người không nhiều, nhưng nếu cộng lại số tài sản và thân thế của những người đến dự họp báo hôm nay có lẽ chỉ bằng một nửa nhà họ Cổ!Ngược lại, nhà họ Cổ mới thực sự là ông lớn, ông trùm kinh doanh thực sự!Khi nghe thấy ba từ “nhà họ Cổ”, tim Đường Hiển Sinh đập thình thịch, suýt chút nữa nhảy ra ngoài, ông ta kinh hãi: “Nhà họ Cổ… vậy mà lại là nhà họ Cổ… Cổ Thông Thiên, lẽ nào, lẽ nào là…”Trong phút chốc, Đường Hiển Sinh như nhớ ra điều gì đó, sởn gai ốc!Cổ Thông Thiên!Tên của hội trưởng hiệp hội võ thuật Hoa Hạ, chính là thuộc nhà họ Cổ!Hơn nữa, người đó còn có tên là, Cổ Thông Thiên!Ông ta không ngờ hội trưởng hiệp hội võ thuật Hoa Hạ vậy mà chỉ là một thanh niên khoảng ba mươi tuổi!Cuối cùng ông ta cũng hiểu tại sao bản thân lại bị đánh bại dễ dàng như vậy: “Cậu Trần, nhà họ Cổ có lai lịch rất lớn, vị Cổ Thông Thiên đó, lợi hại vô cùng, là hội trưởng hiệp hội võ thuật Hoa Hạ, hay là, hay là… chúng ta nói chuyện đàng hoàng một chút…”, Đường Hiển Sinh sợ rồi, giọng nói vừa run vừa hoảng loạn.Ở trong mắt ông ta, Trần Đức tuy rằng rất mạnh, nhưng so với nhà họ Cổ, so với hội trưởng hiệp hội võ thuật Hoa Hạ thì vẫn là quá yếu!Đối với những người cấp cao đó, một số người hối hận vì đã cùng Trần Đức chạy đến đây, xét cho cùng, nếu đắc tội với nhà họ Cổ thì không phải lựa chọn khôn ngoan sáng suốt, trong công ty, tập đoàn, gia tộc bọn họ còn có cổ phần của nhà họ Cổ mà!Có thể nói, nhà họ Cổ g**t ch*t thứ gọi là ông trùm kinh doanh thuộc giới thượng lưu như bọn họ đơn giản như b*p ch*t một con kiến!Thậm chí còn dễ cả việc b*p ch*t một con kiến!Trên khuôn mặt các ông trùm đều lộ rõ vẻ sợ hãi và kinh hoàng.“Đúng vậy, cậu Trần, mời bọn họ vào uống vài ly rồi vui vẻ nói chuyện với nhau. Nói không chừng, nể mặt những người chúng tôi, chuyện này có thể cứ như vậy mà kết thúc đấy”.“Cậu Trần…”Từ phía sau vang lên rất nhiều giọng nói thuyết phục Trần Đức, mặc dù không nói rõ nhưng ý tứ trong đó thể hiện rất rõ ràng, chính là muốn anh phải phục tùng, làm theo lời của Cổ Lâm!
Chương 901
“Được thôi, vậy các người nói cho tôi biết, tại sao tôi phải làm theo lời các người nói?”, Trần Đức cười, sự việc đã đến mức này, anh đại khái cũng hiểu có người coi anh như tình địch nên đã đặc biệt gọi Cổ Lâm, Cổ Thông Thiên đến đây để sỉ nhục anh.
“Tại sao?”, Cổ Lâm ngạo nghễ nói: “Bởi vì bọn tao đến từ nhà họ Cổ ở thành phố Hương Giang, tỉnh Thượng Võ, bởi vì người bảo mày quỳ xuống tên là Cổ Tinh Hoa!”
Nhà họ Cổ?
Trần Đức sửng sốt một hồi, anh thực sự đã nghe thấy cái tên này, trong thời gian ở thành phố Ninh An, anh đã đặc biệt tìm hiểu về 36 gia tộc Địa Sát, nhà họ Cổ xếp thứ hai trong danh sách này.
Đây chắc chắn là một gia tộc cực lớn mạnh, theo lời của Kỳ Hàn thì trong nhà họ Cổ không có nhiều người, nhưng tùy tiện chọn một người trong gia tộc đó, cho dù là thuộc hạ, tay sai thì cũng đều mạnh hơn Kỳ Huyết Ma!
Cổ Tinh Hoa, cái tên này Trần Đức cũng khá quen thuộc.
Trong bảng xếp hạng Ngọa Long gì đó do tỉnh Thượng Võ thành lập, hình như Cổ Tinh Hoa cũng xếp thứ hai?
Khá thú vị đây.
Trên thực tế, không chỉ có Trần Đức nghe nói đến nhà họ Cổ, mà rất nhiều người thuộc giới thượng lưu của thành phố Tần đều có nghe nói, gia tộc này thực sự thực sự là quá trâu bò!
Người không nhiều, nhưng nếu cộng lại số tài sản và thân thế của những người đến dự họp báo hôm nay có lẽ chỉ bằng một nửa nhà họ Cổ!
Ngược lại, nhà họ Cổ mới thực sự là ông lớn, ông trùm kinh doanh thực sự!
Khi nghe thấy ba từ “nhà họ Cổ”, tim Đường Hiển Sinh đập thình thịch, suýt chút nữa nhảy ra ngoài, ông ta kinh hãi: “Nhà họ Cổ… vậy mà lại là nhà họ Cổ… Cổ Thông Thiên, lẽ nào, lẽ nào là…”
Trong phút chốc, Đường Hiển Sinh như nhớ ra điều gì đó, sởn gai ốc!
Cổ Thông Thiên!
Tên của hội trưởng hiệp hội võ thuật Hoa Hạ, chính là thuộc nhà họ Cổ!
Hơn nữa, người đó còn có tên là, Cổ Thông Thiên!
Ông ta không ngờ hội trưởng hiệp hội võ thuật Hoa Hạ vậy mà chỉ là một thanh niên khoảng ba mươi tuổi!
Cuối cùng ông ta cũng hiểu tại sao bản thân lại bị đánh bại dễ dàng như vậy: “Cậu Trần, nhà họ Cổ có lai lịch rất lớn, vị Cổ Thông Thiên đó, lợi hại vô cùng, là hội trưởng hiệp hội võ thuật Hoa Hạ, hay là, hay là… chúng ta nói chuyện đàng hoàng một chút…”, Đường Hiển Sinh sợ rồi, giọng nói vừa run vừa hoảng loạn.
Ở trong mắt ông ta, Trần Đức tuy rằng rất mạnh, nhưng so với nhà họ Cổ, so với hội trưởng hiệp hội võ thuật Hoa Hạ thì vẫn là quá yếu!
Đối với những người cấp cao đó, một số người hối hận vì đã cùng Trần Đức chạy đến đây, xét cho cùng, nếu đắc tội với nhà họ Cổ thì không phải lựa chọn khôn ngoan sáng suốt, trong công ty, tập đoàn, gia tộc bọn họ còn có cổ phần của nhà họ Cổ mà!
Có thể nói, nhà họ Cổ g**t ch*t thứ gọi là ông trùm kinh doanh thuộc giới thượng lưu như bọn họ đơn giản như b*p ch*t một con kiến!
Thậm chí còn dễ cả việc b*p ch*t một con kiến!
Trên khuôn mặt các ông trùm đều lộ rõ vẻ sợ hãi và kinh hoàng.
“Đúng vậy, cậu Trần, mời bọn họ vào uống vài ly rồi vui vẻ nói chuyện với nhau. Nói không chừng, nể mặt những người chúng tôi, chuyện này có thể cứ như vậy mà kết thúc đấy”.
“Cậu Trần…”
Từ phía sau vang lên rất nhiều giọng nói thuyết phục Trần Đức, mặc dù không nói rõ nhưng ý tứ trong đó thể hiện rất rõ ràng, chính là muốn anh phải phục tùng, làm theo lời của Cổ Lâm!
Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 901“Được thôi, vậy các người nói cho tôi biết, tại sao tôi phải làm theo lời các người nói?”, Trần Đức cười, sự việc đã đến mức này, anh đại khái cũng hiểu có người coi anh như tình địch nên đã đặc biệt gọi Cổ Lâm, Cổ Thông Thiên đến đây để sỉ nhục anh.“Tại sao?”, Cổ Lâm ngạo nghễ nói: “Bởi vì bọn tao đến từ nhà họ Cổ ở thành phố Hương Giang, tỉnh Thượng Võ, bởi vì người bảo mày quỳ xuống tên là Cổ Tinh Hoa!”Nhà họ Cổ?Trần Đức sửng sốt một hồi, anh thực sự đã nghe thấy cái tên này, trong thời gian ở thành phố Ninh An, anh đã đặc biệt tìm hiểu về 36 gia tộc Địa Sát, nhà họ Cổ xếp thứ hai trong danh sách này.Đây chắc chắn là một gia tộc cực lớn mạnh, theo lời của Kỳ Hàn thì trong nhà họ Cổ không có nhiều người, nhưng tùy tiện chọn một người trong gia tộc đó, cho dù là thuộc hạ, tay sai thì cũng đều mạnh hơn Kỳ Huyết Ma!Cổ Tinh Hoa, cái tên này Trần Đức cũng khá quen thuộc.Trong bảng xếp hạng Ngọa Long gì đó do tỉnh Thượng Võ thành lập, hình như Cổ Tinh Hoa cũng xếp thứ hai?Khá thú vị đây.Trên thực tế, không chỉ có Trần Đức nghe nói đến nhà họ Cổ, mà rất nhiều người thuộc giới thượng lưu của thành phố Tần đều có nghe nói, gia tộc này thực sự thực sự là quá trâu bò!Người không nhiều, nhưng nếu cộng lại số tài sản và thân thế của những người đến dự họp báo hôm nay có lẽ chỉ bằng một nửa nhà họ Cổ!Ngược lại, nhà họ Cổ mới thực sự là ông lớn, ông trùm kinh doanh thực sự!Khi nghe thấy ba từ “nhà họ Cổ”, tim Đường Hiển Sinh đập thình thịch, suýt chút nữa nhảy ra ngoài, ông ta kinh hãi: “Nhà họ Cổ… vậy mà lại là nhà họ Cổ… Cổ Thông Thiên, lẽ nào, lẽ nào là…”Trong phút chốc, Đường Hiển Sinh như nhớ ra điều gì đó, sởn gai ốc!Cổ Thông Thiên!Tên của hội trưởng hiệp hội võ thuật Hoa Hạ, chính là thuộc nhà họ Cổ!Hơn nữa, người đó còn có tên là, Cổ Thông Thiên!Ông ta không ngờ hội trưởng hiệp hội võ thuật Hoa Hạ vậy mà chỉ là một thanh niên khoảng ba mươi tuổi!Cuối cùng ông ta cũng hiểu tại sao bản thân lại bị đánh bại dễ dàng như vậy: “Cậu Trần, nhà họ Cổ có lai lịch rất lớn, vị Cổ Thông Thiên đó, lợi hại vô cùng, là hội trưởng hiệp hội võ thuật Hoa Hạ, hay là, hay là… chúng ta nói chuyện đàng hoàng một chút…”, Đường Hiển Sinh sợ rồi, giọng nói vừa run vừa hoảng loạn.Ở trong mắt ông ta, Trần Đức tuy rằng rất mạnh, nhưng so với nhà họ Cổ, so với hội trưởng hiệp hội võ thuật Hoa Hạ thì vẫn là quá yếu!Đối với những người cấp cao đó, một số người hối hận vì đã cùng Trần Đức chạy đến đây, xét cho cùng, nếu đắc tội với nhà họ Cổ thì không phải lựa chọn khôn ngoan sáng suốt, trong công ty, tập đoàn, gia tộc bọn họ còn có cổ phần của nhà họ Cổ mà!Có thể nói, nhà họ Cổ g**t ch*t thứ gọi là ông trùm kinh doanh thuộc giới thượng lưu như bọn họ đơn giản như b*p ch*t một con kiến!Thậm chí còn dễ cả việc b*p ch*t một con kiến!Trên khuôn mặt các ông trùm đều lộ rõ vẻ sợ hãi và kinh hoàng.“Đúng vậy, cậu Trần, mời bọn họ vào uống vài ly rồi vui vẻ nói chuyện với nhau. Nói không chừng, nể mặt những người chúng tôi, chuyện này có thể cứ như vậy mà kết thúc đấy”.“Cậu Trần…”Từ phía sau vang lên rất nhiều giọng nói thuyết phục Trần Đức, mặc dù không nói rõ nhưng ý tứ trong đó thể hiện rất rõ ràng, chính là muốn anh phải phục tùng, làm theo lời của Cổ Lâm!