Tác giả:

Cửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa…

Chương 968

Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 968“Có điều, trước khi đi, tôi muốn hỏi một câu…”“Cô Thư Tuyết, cô có muốn đi cùng tôi không? Tôi có thể hộ tống cô đến nhà họ Lục”.Giọng Trần Đức rất bình thản, cứ như đang nói một chuyện lông gà vỏ tỏi vậy.Lục Thư Tuyết để lại ấn tượng khá tốt cho Trần Đức.Lương thiện, xinh đẹp, lại hào phóng.Nếu để một cô gái như vậy rơi vào tay loại người như Mục Lâm thì thật sự… Quá đáng tiếc!Dù sao cũng tiện đường, Trần Đức không ngại đi cùng cô ta một đoạn.“Phụt…”Ai ngờ, anh vừa nói dứt câu, đám tôi tớ của Mục Lâm đã cười ầm lên.“Thằng nhóc này bị ảo tưởng hả?”“… Thích nói mớ lắm à?”“Ha ha, buồn cười chết đi được, hắn hộ tống à? Dựa vào hắn?”Những lời này khiến Lục Phúc nổi giận: “Tên nhóc kia, cậu đi nhanh đi, đừng có làm hại cô chủ nhà tôi!”“Nghe được chưa, chú Phúc cũng bảo mày cút đấy, còn chưa chịu cút?”, Mục Lâm ra vẻ đắc ý.Nhưng Trần Đức chỉ nhìn một mình Lục Thư Tuyết, chờ đợi câu trả lời của cô ta.Đúng lúc này…“Cút? Ha ha… bọn mày khỏi cút, bởi vì nơi này chính là nơi chôn thây của tất cả chúng mày”.Một giọng nói đột ngột vang lên, kế đó, một tên mang mặt nạ đen, cao khoảng 1m4 thình lình xuất hiện.Hắn ta vừa xuất hiện, bầu không khí chung quanh dường như bị đè nén, sát khí cùng sát ý đáng sợ không ngừng lan ra.Cùng với sự xuất hiện của hắn ta…Thoáng chốc…Trong rừng, từng bóng người xông ra, ngó thì có khoảng 30 40 người mặc áo đen. Họ lập tức bao vây lấy đám Trần Đức và Mục Lâm lại.Ai trong số họ cũng đeo mặt nạ, có điều ngoài một tên lùn ra thì những người còn lại đều đeo mặt nạ màu trắng!“Mày là…”Khoảnh khắc nhìn thấy gã ta, Lục Phúc chợt mở to mắt, trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ và kinh khủng, biến sắc nói:“Quỷ lùn Hắc Vân?”“Ha ha… ông già kia, có mắt nhìn đấy”, quỷ lùn Hắc Vân chắp tay sau lưng, chiếc mặt nạ dữ tợn kh*ng b* trên mặt cùng giọng nói âm trầm khiến người ta cảm thấy ớn lạnh.“Cái… cái gì? Quỷ lùn Hắc Vân!”, cái tên ấy vừa xuất hiện, Mục Lâm ngồi trên Truy Phong Sư lập tức tái mặt giống như nhìn thấy quỷ.Quỷ lùn Hắc Vân là số ít sát thủ trên Côn Luân Hư!Hơn nữa, gã ta còn là sát thủ đứng đầu tổ chức sát thủ!Bọn họ mà giết người thì chẳng ai hay người nào được toàn thây, thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn.

Chương 968

“Có điều, trước khi đi, tôi muốn hỏi một câu…”

“Cô Thư Tuyết, cô có muốn đi cùng tôi không? Tôi có thể hộ tống cô đến nhà họ Lục”.

Giọng Trần Đức rất bình thản, cứ như đang nói một chuyện lông gà vỏ tỏi vậy.

Lục Thư Tuyết để lại ấn tượng khá tốt cho Trần Đức.

Lương thiện, xinh đẹp, lại hào phóng.

Nếu để một cô gái như vậy rơi vào tay loại người như Mục Lâm thì thật sự… Quá đáng tiếc!

Dù sao cũng tiện đường, Trần Đức không ngại đi cùng cô ta một đoạn.

“Phụt…”

Ai ngờ, anh vừa nói dứt câu, đám tôi tớ của Mục Lâm đã cười ầm lên.

“Thằng nhóc này bị ảo tưởng hả?”

“… Thích nói mớ lắm à?”

“Ha ha, buồn cười chết đi được, hắn hộ tống à? Dựa vào hắn?”

Những lời này khiến Lục Phúc nổi giận: “Tên nhóc kia, cậu đi nhanh đi, đừng có làm hại cô chủ nhà tôi!”

“Nghe được chưa, chú Phúc cũng bảo mày cút đấy, còn chưa chịu cút?”, Mục Lâm ra vẻ đắc ý.

Nhưng Trần Đức chỉ nhìn một mình Lục Thư Tuyết, chờ đợi câu trả lời của cô ta.

Đúng lúc này…

“Cút? Ha ha… bọn mày khỏi cút, bởi vì nơi này chính là nơi chôn thây của tất cả chúng mày”.

Một giọng nói đột ngột vang lên, kế đó, một tên mang mặt nạ đen, cao khoảng 1m4 thình lình xuất hiện.

Hắn ta vừa xuất hiện, bầu không khí chung quanh dường như bị đè nén, sát khí cùng sát ý đáng sợ không ngừng lan ra.

Cùng với sự xuất hiện của hắn ta…

Thoáng chốc…

Trong rừng, từng bóng người xông ra, ngó thì có khoảng 30 40 người mặc áo đen. Họ lập tức bao vây lấy đám Trần Đức và Mục Lâm lại.

Ai trong số họ cũng đeo mặt nạ, có điều ngoài một tên lùn ra thì những người còn lại đều đeo mặt nạ màu trắng!

“Mày là…”

Khoảnh khắc nhìn thấy gã ta, Lục Phúc chợt mở to mắt, trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ và kinh khủng, biến sắc nói:

“Quỷ lùn Hắc Vân?”

“Ha ha… ông già kia, có mắt nhìn đấy”, quỷ lùn Hắc Vân chắp tay sau lưng, chiếc mặt nạ dữ tợn kh*ng b* trên mặt cùng giọng nói âm trầm khiến người ta cảm thấy ớn lạnh.

“Cái… cái gì? Quỷ lùn Hắc Vân!”, cái tên ấy vừa xuất hiện, Mục Lâm ngồi trên Truy Phong Sư lập tức tái mặt giống như nhìn thấy quỷ.

Quỷ lùn Hắc Vân là số ít sát thủ trên Côn Luân Hư!

Hơn nữa, gã ta còn là sát thủ đứng đầu tổ chức sát thủ!

Bọn họ mà giết người thì chẳng ai hay người nào được toàn thây, thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn.

Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 968“Có điều, trước khi đi, tôi muốn hỏi một câu…”“Cô Thư Tuyết, cô có muốn đi cùng tôi không? Tôi có thể hộ tống cô đến nhà họ Lục”.Giọng Trần Đức rất bình thản, cứ như đang nói một chuyện lông gà vỏ tỏi vậy.Lục Thư Tuyết để lại ấn tượng khá tốt cho Trần Đức.Lương thiện, xinh đẹp, lại hào phóng.Nếu để một cô gái như vậy rơi vào tay loại người như Mục Lâm thì thật sự… Quá đáng tiếc!Dù sao cũng tiện đường, Trần Đức không ngại đi cùng cô ta một đoạn.“Phụt…”Ai ngờ, anh vừa nói dứt câu, đám tôi tớ của Mục Lâm đã cười ầm lên.“Thằng nhóc này bị ảo tưởng hả?”“… Thích nói mớ lắm à?”“Ha ha, buồn cười chết đi được, hắn hộ tống à? Dựa vào hắn?”Những lời này khiến Lục Phúc nổi giận: “Tên nhóc kia, cậu đi nhanh đi, đừng có làm hại cô chủ nhà tôi!”“Nghe được chưa, chú Phúc cũng bảo mày cút đấy, còn chưa chịu cút?”, Mục Lâm ra vẻ đắc ý.Nhưng Trần Đức chỉ nhìn một mình Lục Thư Tuyết, chờ đợi câu trả lời của cô ta.Đúng lúc này…“Cút? Ha ha… bọn mày khỏi cút, bởi vì nơi này chính là nơi chôn thây của tất cả chúng mày”.Một giọng nói đột ngột vang lên, kế đó, một tên mang mặt nạ đen, cao khoảng 1m4 thình lình xuất hiện.Hắn ta vừa xuất hiện, bầu không khí chung quanh dường như bị đè nén, sát khí cùng sát ý đáng sợ không ngừng lan ra.Cùng với sự xuất hiện của hắn ta…Thoáng chốc…Trong rừng, từng bóng người xông ra, ngó thì có khoảng 30 40 người mặc áo đen. Họ lập tức bao vây lấy đám Trần Đức và Mục Lâm lại.Ai trong số họ cũng đeo mặt nạ, có điều ngoài một tên lùn ra thì những người còn lại đều đeo mặt nạ màu trắng!“Mày là…”Khoảnh khắc nhìn thấy gã ta, Lục Phúc chợt mở to mắt, trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ và kinh khủng, biến sắc nói:“Quỷ lùn Hắc Vân?”“Ha ha… ông già kia, có mắt nhìn đấy”, quỷ lùn Hắc Vân chắp tay sau lưng, chiếc mặt nạ dữ tợn kh*ng b* trên mặt cùng giọng nói âm trầm khiến người ta cảm thấy ớn lạnh.“Cái… cái gì? Quỷ lùn Hắc Vân!”, cái tên ấy vừa xuất hiện, Mục Lâm ngồi trên Truy Phong Sư lập tức tái mặt giống như nhìn thấy quỷ.Quỷ lùn Hắc Vân là số ít sát thủ trên Côn Luân Hư!Hơn nữa, gã ta còn là sát thủ đứng đầu tổ chức sát thủ!Bọn họ mà giết người thì chẳng ai hay người nào được toàn thây, thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn.

Chương 968