Tác giả:

Cửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa…

Chương 987

Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 987Khóe miệng Lục Thư Tuyết nâng lên vẻ tự giễu, với thân phận trước kia của cô ta, loại người như Lục Tâm có thể nói chuyện với cô ta chính là phúc phận tám đời tu được, bây giờ hắn ta lại dám châm chọc mình, thật sự hợp với câu hổ xuống đồng bằng bị chó bắt nạt.Ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Trần Đức, xung quanh Thiên Kiếm Phong không có cỏ dại, được người ta đặc biệt xử lý cực kỳ sạch sẽ gọn gàng.Trần Đức đi đến phía dưới Thiên Kiếm Phong, quả nhiên anh cảm nhận được một làn gió mạnh kỳ dị, nơi này ở dưới đáy, gió cũng không lớn, rất yếu, nhưng cho dù yếu thì một người bình thường đứng ở đây nhiều nhất cũng chỉ có thể kiên trì được trong ba phút.Theo như quan sát trong khoảng cách gần, Thiên Kiếm Phong thật sự giống như thanh kiếm cắm trên mặt đất, quả thật quá dốc và trơn, đỉnh núi như vậy e rằng chỉ có võ giả mới dám leo.“Các anh em, nếu như mọi người ở trên trời có linh thì nhìn cho rõ. Tôi tới báo thù cho mấy người đây!”, Trần Đức lẩm bẩm nói nhỏ, sau đó anh bước lên mũi kiếm, chuẩn bị bắt đầu leo.“Ha ha, ngay cả đường đi cũng không thèm quan sát, muốn chết sao?”, Triệu Phong châm chọc, thân là người bảo vệ Thiên Kiếm Phong, những năm nay hắn ta gặp qua nhiều người táng thân ở nơi này.Thiên Kiếm Phong không giống với những ngọn núi khác, không chỉ có gió mạnh kỳ quái, còn có lực hấp dẫn cực kỳ dày và nặng, rơi xuống từ độ cao một trăm mét có thể so với độ cao một ngọn núi bình thường một ngàn mét!Một khi rơi xuống, gần như không thể sống sót!Một khi rơi xuống, không thể sống sót!Người lần đầu tới Thiên Kiếm Phong, không một ai không lên kế hoạch cho lộ trình đi, quan sát tốt địa hình rồi mới tiến hành leo. Còn Trần Đức lại trực tiếp leo lên.Theo như Triệu Phong thấy, không khác gì tự tìm cái chết.“Phải nhắc nhở anh ta một chút”, trong lòng Bộ Kinh Phong tự nói, hắn ta không ngờ Trần Đức to gan liều lĩnh như vậy.“Ha ha, tốc độ nhanh phết đấy, đáng tiếc vừa bắt đầu đã nhanh thì có tác dụng gì, hao phí thể lực mà thôi”, Lục Tâm nhìn chằm chằm bóng dáng Trần Đức trên Thiên Kiếm Phong.Thân hình anh khỏe mạnh giống như con vượn trong núi, người vừa nhảy vụt đã leo lên mười mấy hai mươi mét!Tốc độ của anh càng nhanh, khóe miệng của Lục Tâm càng hiện rõ vẻ giễu cợt, Thiên Kiếm Phong quá đặc biệt, cứ tăng lên mười mét, mức độ mãnh liệt của gió mạnh sẽ dần dần gia tăng.Vừa bắt đầu đã leo quá nhanh chỉ có hao phí thể lực mà thôi, người bình thường đến bốn mươi năm mươi mét sẽ ngã xuống chết!Còn về cứu viện?Ha ha, ở đây quả thật có người của bốn gia tộc lớn sẵn sàng cứu viện bất cứ lúc nào, nhưng bọn họ sẽ cứu Trần Đức sao?Hiển nhiên điều này là không thể.Bộ Kinh Phong và Lục Thư Tuyết có chút lo lắng, bọn họ hối hận vừa nãy không nói cho Trần Đức chú ý một số chuyện. Đám người Lục Tâm và Triệu Phong chính là đang mong đợi Trần Đức rơi xuống ngã chết!Mười mấy phút trôi qua, Trần Đức đã leo đến độ cao gần trăm mét.Tốc độ của anh quả thật rất nhanh.Nhưng đúng lúc này,Đột nhiên,

Chương 987

Khóe miệng Lục Thư Tuyết nâng lên vẻ tự giễu, với thân phận trước kia của cô ta, loại người như Lục Tâm có thể nói chuyện với cô ta chính là phúc phận tám đời tu được, bây giờ hắn ta lại dám châm chọc mình, thật sự hợp với câu hổ xuống đồng bằng bị chó bắt nạt.

Ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Trần Đức, xung quanh Thiên Kiếm Phong không có cỏ dại, được người ta đặc biệt xử lý cực kỳ sạch sẽ gọn gàng.

Trần Đức đi đến phía dưới Thiên Kiếm Phong, quả nhiên anh cảm nhận được một làn gió mạnh kỳ dị, nơi này ở dưới đáy, gió cũng không lớn, rất yếu, nhưng cho dù yếu thì một người bình thường đứng ở đây nhiều nhất cũng chỉ có thể kiên trì được trong ba phút.

Theo như quan sát trong khoảng cách gần, Thiên Kiếm Phong thật sự giống như thanh kiếm cắm trên mặt đất, quả thật quá dốc và trơn, đỉnh núi như vậy e rằng chỉ có võ giả mới dám leo.

“Các anh em, nếu như mọi người ở trên trời có linh thì nhìn cho rõ. Tôi tới báo thù cho mấy người đây!”, Trần Đức lẩm bẩm nói nhỏ, sau đó anh bước lên mũi kiếm, chuẩn bị bắt đầu leo.

“Ha ha, ngay cả đường đi cũng không thèm quan sát, muốn chết sao?”, Triệu Phong châm chọc, thân là người bảo vệ Thiên Kiếm Phong, những năm nay hắn ta gặp qua nhiều người táng thân ở nơi này.

Thiên Kiếm Phong không giống với những ngọn núi khác, không chỉ có gió mạnh kỳ quái, còn có lực hấp dẫn cực kỳ dày và nặng, rơi xuống từ độ cao một trăm mét có thể so với độ cao một ngọn núi bình thường một ngàn mét!

Một khi rơi xuống, gần như không thể sống sót!

Một khi rơi xuống, không thể sống sót!

Người lần đầu tới Thiên Kiếm Phong, không một ai không lên kế hoạch cho lộ trình đi, quan sát tốt địa hình rồi mới tiến hành leo. Còn Trần Đức lại trực tiếp leo lên.

Theo như Triệu Phong thấy, không khác gì tự tìm cái chết.

“Phải nhắc nhở anh ta một chút”, trong lòng Bộ Kinh Phong tự nói, hắn ta không ngờ Trần Đức to gan liều lĩnh như vậy.

“Ha ha, tốc độ nhanh phết đấy, đáng tiếc vừa bắt đầu đã nhanh thì có tác dụng gì, hao phí thể lực mà thôi”, Lục Tâm nhìn chằm chằm bóng dáng Trần Đức trên Thiên Kiếm Phong.

Thân hình anh khỏe mạnh giống như con vượn trong núi, người vừa nhảy vụt đã leo lên mười mấy hai mươi mét!

Tốc độ của anh càng nhanh, khóe miệng của Lục Tâm càng hiện rõ vẻ giễu cợt, Thiên Kiếm Phong quá đặc biệt, cứ tăng lên mười mét, mức độ mãnh liệt của gió mạnh sẽ dần dần gia tăng.

Vừa bắt đầu đã leo quá nhanh chỉ có hao phí thể lực mà thôi, người bình thường đến bốn mươi năm mươi mét sẽ ngã xuống chết!

Còn về cứu viện?

Ha ha, ở đây quả thật có người của bốn gia tộc lớn sẵn sàng cứu viện bất cứ lúc nào, nhưng bọn họ sẽ cứu Trần Đức sao?

Hiển nhiên điều này là không thể.

Bộ Kinh Phong và Lục Thư Tuyết có chút lo lắng, bọn họ hối hận vừa nãy không nói cho Trần Đức chú ý một số chuyện. Đám người Lục Tâm và Triệu Phong chính là đang mong đợi Trần Đức rơi xuống ngã chết!

Mười mấy phút trôi qua, Trần Đức đã leo đến độ cao gần trăm mét.

Tốc độ của anh quả thật rất nhanh.

Nhưng đúng lúc này,

Đột nhiên,

Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 987Khóe miệng Lục Thư Tuyết nâng lên vẻ tự giễu, với thân phận trước kia của cô ta, loại người như Lục Tâm có thể nói chuyện với cô ta chính là phúc phận tám đời tu được, bây giờ hắn ta lại dám châm chọc mình, thật sự hợp với câu hổ xuống đồng bằng bị chó bắt nạt.Ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Trần Đức, xung quanh Thiên Kiếm Phong không có cỏ dại, được người ta đặc biệt xử lý cực kỳ sạch sẽ gọn gàng.Trần Đức đi đến phía dưới Thiên Kiếm Phong, quả nhiên anh cảm nhận được một làn gió mạnh kỳ dị, nơi này ở dưới đáy, gió cũng không lớn, rất yếu, nhưng cho dù yếu thì một người bình thường đứng ở đây nhiều nhất cũng chỉ có thể kiên trì được trong ba phút.Theo như quan sát trong khoảng cách gần, Thiên Kiếm Phong thật sự giống như thanh kiếm cắm trên mặt đất, quả thật quá dốc và trơn, đỉnh núi như vậy e rằng chỉ có võ giả mới dám leo.“Các anh em, nếu như mọi người ở trên trời có linh thì nhìn cho rõ. Tôi tới báo thù cho mấy người đây!”, Trần Đức lẩm bẩm nói nhỏ, sau đó anh bước lên mũi kiếm, chuẩn bị bắt đầu leo.“Ha ha, ngay cả đường đi cũng không thèm quan sát, muốn chết sao?”, Triệu Phong châm chọc, thân là người bảo vệ Thiên Kiếm Phong, những năm nay hắn ta gặp qua nhiều người táng thân ở nơi này.Thiên Kiếm Phong không giống với những ngọn núi khác, không chỉ có gió mạnh kỳ quái, còn có lực hấp dẫn cực kỳ dày và nặng, rơi xuống từ độ cao một trăm mét có thể so với độ cao một ngọn núi bình thường một ngàn mét!Một khi rơi xuống, gần như không thể sống sót!Một khi rơi xuống, không thể sống sót!Người lần đầu tới Thiên Kiếm Phong, không một ai không lên kế hoạch cho lộ trình đi, quan sát tốt địa hình rồi mới tiến hành leo. Còn Trần Đức lại trực tiếp leo lên.Theo như Triệu Phong thấy, không khác gì tự tìm cái chết.“Phải nhắc nhở anh ta một chút”, trong lòng Bộ Kinh Phong tự nói, hắn ta không ngờ Trần Đức to gan liều lĩnh như vậy.“Ha ha, tốc độ nhanh phết đấy, đáng tiếc vừa bắt đầu đã nhanh thì có tác dụng gì, hao phí thể lực mà thôi”, Lục Tâm nhìn chằm chằm bóng dáng Trần Đức trên Thiên Kiếm Phong.Thân hình anh khỏe mạnh giống như con vượn trong núi, người vừa nhảy vụt đã leo lên mười mấy hai mươi mét!Tốc độ của anh càng nhanh, khóe miệng của Lục Tâm càng hiện rõ vẻ giễu cợt, Thiên Kiếm Phong quá đặc biệt, cứ tăng lên mười mét, mức độ mãnh liệt của gió mạnh sẽ dần dần gia tăng.Vừa bắt đầu đã leo quá nhanh chỉ có hao phí thể lực mà thôi, người bình thường đến bốn mươi năm mươi mét sẽ ngã xuống chết!Còn về cứu viện?Ha ha, ở đây quả thật có người của bốn gia tộc lớn sẵn sàng cứu viện bất cứ lúc nào, nhưng bọn họ sẽ cứu Trần Đức sao?Hiển nhiên điều này là không thể.Bộ Kinh Phong và Lục Thư Tuyết có chút lo lắng, bọn họ hối hận vừa nãy không nói cho Trần Đức chú ý một số chuyện. Đám người Lục Tâm và Triệu Phong chính là đang mong đợi Trần Đức rơi xuống ngã chết!Mười mấy phút trôi qua, Trần Đức đã leo đến độ cao gần trăm mét.Tốc độ của anh quả thật rất nhanh.Nhưng đúng lúc này,Đột nhiên,

Chương 987