Cửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa…
Chương 1031
Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 1031“Cái này… làm rung động cả không gian?”, Trần Đức ngẩn người nhìn một màn trước mắt, trước đây có khi nào anh nghĩ tới việc một con người lại có thể sở hữu sức mạnh đáng sợ như vậy?Cú đấm vừa rồi của anh rất ngẫu nhiên.Không dùng toàn lực!Thậm chí nó chỉ bằng một phần mười tổng sức mạnh, khoảng 500 tấn!Nếu toàn bộ 500 triệu tấn bùng nổ sẽ có dáng vẻ thế nào? Trần Đức thực sự không dám tưởng tượng, linh khí trong cơ thể giống như thủy triều, sức mạnh sục sôi, loại cảm giác đó thật quá sảng khoái!“Sức công phá 500 triệu tấn, ha ha, nếu chiến đấu với chính mình trước đây sợ rằng một đòn tùy ý liền có thể đánh bản thân tới tan xương nát thịt chăng? Cho dù lại tới mười kẻ như Phương Tâm Ngọc kia cũng không phải là đối thủ của mình!”, Trần Đức vui vẻ tự nhủ.Cô gái hồn thể trong thức hải đã không nói lên lời, lực bùng nổ năm trăm triệu tấn còn không bằng cả một long tượng, cùng lắm cũng chỉ là 0.5 long tượng, anh hưng phấn cái gì cơ chứ? Có gì đáng để vui mừng đến vậy sao?Cô ta không lên tiếng, cũng không hiện thân mà lặng lẽ nhìn Trần Đức.Trần Đức vẫn như cũ không chú ý tới tình huống trong thức hải, chính xác mà nói, với thực lực hiện tại của anh còn chưa tiếp xúc được đến thức hải, chỉ khi cô gái chủ động hiện thân, nếu không trong khoảng thời gian ngắn chính anh chắc chắn không có khả năng phát giác ra mà vẫn chìm đắm trong niềm vui lớn mạnh hân hoan này.Anh thậm chí cảm thấy dưới một quyền dồn toàn lực của mình có thể đánh Thiên Kiếm Phong sụp nát!Nghĩ đến đây, anh lại nóng lòng muốn thử, chuẩn bị lập tức xuống núi vung một quyền vào Thiên Kiếm Phong.Khi anh muốn xuất phát, bỗng nhiên rơi vào mù mịt.Anh lúc này nào còn ở tại Thiên Kiếm Phong?Rơi vào mắt là một căn phòng bằng đá!Các bức tường của căn phòng đá này nhẵn mịn sạch sẽ, toàn bộ căn phòng chỉ có một cái hồ, còn có một cái đỉnh bằng đá.Mà anh đang ngồi ở trung tâm hồ, bên cạnh chiếc đỉnh đá!“Đây… đây… là nơi nào? Mình không phải là ở Thiên Kiếm Phong sao?”, Trần Đức trong nháy mắt kinh ngạc không thôi, anh không phải là đang ở Thiên Kiếm Phong sao? Tại sao lại xuất hiện trong căn phòng hình hộp này, còn có, hồ dưới thân anh… đã xảy ra chuyện gì?Trong cơn sửng sốt, anh từ đầu đến cuối căn bản không phát hiện ra bản thân đã được dịch chuyển tới nơi khác.Anh đến đây từ lúc nào?Đôi mắt anh lóe lên ánh sáng, kích hoạt mắt xuyên thấu, cẩn thận từng li đánh giá cảnh vật xung quanh, cũng chẳng mảy may phát hiện ra tại nơi sâu trong thức hải từ lâu đã xuất hiện một linh hồn đang lặng thầm quan sát từng hành động của mình.“Thậm chí còn không có cửa, sao mà mình vào được đây?”, Trần Đức cứng họng, căn phòng đá này hoàn toàn đóng kín, không có một kẽ hở nào cả.Nhưng điều kỳ lạ là trong phòng đá lại có gió!Mặc dù hiện tại gió sắc đã không thể gây ra bất kỳ tổn hại đau đớn nào cho anh nữa nhưng anh vẫn có thể nhận thức rõ ràng đó chính là luồng gió độc nhất thuộc về Thiên Kiếm Phong.“Không lẽ có cơ quan?”Nghĩ tới đây hai mắt Trần Đức sáng rực, ánh mắt như tia x quang quét ngang dọc bức tường xung quanh, anh kinh ngạc phát hiện ra không tồn tại bất cứ cơ quan nào, chỉ có tường đá kiên cố.
Chương 1031
“Cái này… làm rung động cả không gian?”, Trần Đức ngẩn người nhìn một màn trước mắt, trước đây có khi nào anh nghĩ tới việc một con người lại có thể sở hữu sức mạnh đáng sợ như vậy?
Cú đấm vừa rồi của anh rất ngẫu nhiên.
Không dùng toàn lực!
Thậm chí nó chỉ bằng một phần mười tổng sức mạnh, khoảng 500 tấn!
Nếu toàn bộ 500 triệu tấn bùng nổ sẽ có dáng vẻ thế nào? Trần Đức thực sự không dám tưởng tượng, linh khí trong cơ thể giống như thủy triều, sức mạnh sục sôi, loại cảm giác đó thật quá sảng khoái!
“Sức công phá 500 triệu tấn, ha ha, nếu chiến đấu với chính mình trước đây sợ rằng một đòn tùy ý liền có thể đánh bản thân tới tan xương nát thịt chăng? Cho dù lại tới mười kẻ như Phương Tâm Ngọc kia cũng không phải là đối thủ của mình!”, Trần Đức vui vẻ tự nhủ.
Cô gái hồn thể trong thức hải đã không nói lên lời, lực bùng nổ năm trăm triệu tấn còn không bằng cả một long tượng, cùng lắm cũng chỉ là 0.5 long tượng, anh hưng phấn cái gì cơ chứ? Có gì đáng để vui mừng đến vậy sao?
Cô ta không lên tiếng, cũng không hiện thân mà lặng lẽ nhìn Trần Đức.
Trần Đức vẫn như cũ không chú ý tới tình huống trong thức hải, chính xác mà nói, với thực lực hiện tại của anh còn chưa tiếp xúc được đến thức hải, chỉ khi cô gái chủ động hiện thân, nếu không trong khoảng thời gian ngắn chính anh chắc chắn không có khả năng phát giác ra mà vẫn chìm đắm trong niềm vui lớn mạnh hân hoan này.
Anh thậm chí cảm thấy dưới một quyền dồn toàn lực của mình có thể đánh Thiên Kiếm Phong sụp nát!
Nghĩ đến đây, anh lại nóng lòng muốn thử, chuẩn bị lập tức xuống núi vung một quyền vào Thiên Kiếm Phong.
Khi anh muốn xuất phát, bỗng nhiên rơi vào mù mịt.
Anh lúc này nào còn ở tại Thiên Kiếm Phong?
Rơi vào mắt là một căn phòng bằng đá!
Các bức tường của căn phòng đá này nhẵn mịn sạch sẽ, toàn bộ căn phòng chỉ có một cái hồ, còn có một cái đỉnh bằng đá.
Mà anh đang ngồi ở trung tâm hồ, bên cạnh chiếc đỉnh đá!
“Đây… đây… là nơi nào? Mình không phải là ở Thiên Kiếm Phong sao?”, Trần Đức trong nháy mắt kinh ngạc không thôi, anh không phải là đang ở Thiên Kiếm Phong sao? Tại sao lại xuất hiện trong căn phòng hình hộp này, còn có, hồ dưới thân anh… đã xảy ra chuyện gì?
Trong cơn sửng sốt, anh từ đầu đến cuối căn bản không phát hiện ra bản thân đã được dịch chuyển tới nơi khác.
Anh đến đây từ lúc nào?
Đôi mắt anh lóe lên ánh sáng, kích hoạt mắt xuyên thấu, cẩn thận từng li đánh giá cảnh vật xung quanh, cũng chẳng mảy may phát hiện ra tại nơi sâu trong thức hải từ lâu đã xuất hiện một linh hồn đang lặng thầm quan sát từng hành động của mình.
“Thậm chí còn không có cửa, sao mà mình vào được đây?”, Trần Đức cứng họng, căn phòng đá này hoàn toàn đóng kín, không có một kẽ hở nào cả.
Nhưng điều kỳ lạ là trong phòng đá lại có gió!
Mặc dù hiện tại gió sắc đã không thể gây ra bất kỳ tổn hại đau đớn nào cho anh nữa nhưng anh vẫn có thể nhận thức rõ ràng đó chính là luồng gió độc nhất thuộc về Thiên Kiếm Phong.
“Không lẽ có cơ quan?”
Nghĩ tới đây hai mắt Trần Đức sáng rực, ánh mắt như tia x quang quét ngang dọc bức tường xung quanh, anh kinh ngạc phát hiện ra không tồn tại bất cứ cơ quan nào, chỉ có tường đá kiên cố.
Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 1031“Cái này… làm rung động cả không gian?”, Trần Đức ngẩn người nhìn một màn trước mắt, trước đây có khi nào anh nghĩ tới việc một con người lại có thể sở hữu sức mạnh đáng sợ như vậy?Cú đấm vừa rồi của anh rất ngẫu nhiên.Không dùng toàn lực!Thậm chí nó chỉ bằng một phần mười tổng sức mạnh, khoảng 500 tấn!Nếu toàn bộ 500 triệu tấn bùng nổ sẽ có dáng vẻ thế nào? Trần Đức thực sự không dám tưởng tượng, linh khí trong cơ thể giống như thủy triều, sức mạnh sục sôi, loại cảm giác đó thật quá sảng khoái!“Sức công phá 500 triệu tấn, ha ha, nếu chiến đấu với chính mình trước đây sợ rằng một đòn tùy ý liền có thể đánh bản thân tới tan xương nát thịt chăng? Cho dù lại tới mười kẻ như Phương Tâm Ngọc kia cũng không phải là đối thủ của mình!”, Trần Đức vui vẻ tự nhủ.Cô gái hồn thể trong thức hải đã không nói lên lời, lực bùng nổ năm trăm triệu tấn còn không bằng cả một long tượng, cùng lắm cũng chỉ là 0.5 long tượng, anh hưng phấn cái gì cơ chứ? Có gì đáng để vui mừng đến vậy sao?Cô ta không lên tiếng, cũng không hiện thân mà lặng lẽ nhìn Trần Đức.Trần Đức vẫn như cũ không chú ý tới tình huống trong thức hải, chính xác mà nói, với thực lực hiện tại của anh còn chưa tiếp xúc được đến thức hải, chỉ khi cô gái chủ động hiện thân, nếu không trong khoảng thời gian ngắn chính anh chắc chắn không có khả năng phát giác ra mà vẫn chìm đắm trong niềm vui lớn mạnh hân hoan này.Anh thậm chí cảm thấy dưới một quyền dồn toàn lực của mình có thể đánh Thiên Kiếm Phong sụp nát!Nghĩ đến đây, anh lại nóng lòng muốn thử, chuẩn bị lập tức xuống núi vung một quyền vào Thiên Kiếm Phong.Khi anh muốn xuất phát, bỗng nhiên rơi vào mù mịt.Anh lúc này nào còn ở tại Thiên Kiếm Phong?Rơi vào mắt là một căn phòng bằng đá!Các bức tường của căn phòng đá này nhẵn mịn sạch sẽ, toàn bộ căn phòng chỉ có một cái hồ, còn có một cái đỉnh bằng đá.Mà anh đang ngồi ở trung tâm hồ, bên cạnh chiếc đỉnh đá!“Đây… đây… là nơi nào? Mình không phải là ở Thiên Kiếm Phong sao?”, Trần Đức trong nháy mắt kinh ngạc không thôi, anh không phải là đang ở Thiên Kiếm Phong sao? Tại sao lại xuất hiện trong căn phòng hình hộp này, còn có, hồ dưới thân anh… đã xảy ra chuyện gì?Trong cơn sửng sốt, anh từ đầu đến cuối căn bản không phát hiện ra bản thân đã được dịch chuyển tới nơi khác.Anh đến đây từ lúc nào?Đôi mắt anh lóe lên ánh sáng, kích hoạt mắt xuyên thấu, cẩn thận từng li đánh giá cảnh vật xung quanh, cũng chẳng mảy may phát hiện ra tại nơi sâu trong thức hải từ lâu đã xuất hiện một linh hồn đang lặng thầm quan sát từng hành động của mình.“Thậm chí còn không có cửa, sao mà mình vào được đây?”, Trần Đức cứng họng, căn phòng đá này hoàn toàn đóng kín, không có một kẽ hở nào cả.Nhưng điều kỳ lạ là trong phòng đá lại có gió!Mặc dù hiện tại gió sắc đã không thể gây ra bất kỳ tổn hại đau đớn nào cho anh nữa nhưng anh vẫn có thể nhận thức rõ ràng đó chính là luồng gió độc nhất thuộc về Thiên Kiếm Phong.“Không lẽ có cơ quan?”Nghĩ tới đây hai mắt Trần Đức sáng rực, ánh mắt như tia x quang quét ngang dọc bức tường xung quanh, anh kinh ngạc phát hiện ra không tồn tại bất cứ cơ quan nào, chỉ có tường đá kiên cố.