Cửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa…
Chương 1059
Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 1059Trần Đức vẫn đứng yên ở đó.Không nói một lời.Anh vốn là người không thích nhiều lời.Chỉ lặng lẽ nhìn đám hề này biểu diễn.Nhưng,Anh càng như vậy, mọi người càng nghĩ là anh đang sợ hãi, ngay cả Bộ Kinh Phong cũng không khỏi lóe lên một tia thất vọng, thở dài một hơi.Đôi mắt của Lục Thư Tuyết ảm đạm,Tất cả, còn có thể cứu vãn được hay không?“Trần Bát Hoang, sao vậy? Sao lại đứng ngây ra như thế? Trước đó chẳng phải mày rất điên cuồng sao? Rất trâu bò nữa. Lúc ở trên Thiên Kiếm Phong, sự kiêu ngạo đó đâu mất rồi?”Chương Hằng rống lên như một con sư tử cái, điên cuồng như muốn ăn thịt người, từng bước từng bước đi về phía Trần Đức, đứng cách anh nửa mét.Bộ dạng dữ tợn của Chương Hằng,Làm tất cả mọi người khiếp sợ, dường như bất cứ lúc nào hắn cũng có thể nhảy dựng lên giết người, với tính cách của hắn, hoàn toàn có khả năng ra tay với những người không liên quan.Một số võ giả của nhà họ Lục bị dọa cho tái mặt, không kìm được mà lùi lại vài bước.Lục Thư Tuyết cũng rất sợ hãi, có điều cô ta không rút lui, cô đến gần Trần Đức và nắm lấy tay anh.Cho dù có chết, Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.Cô cũng phải bảo vệ Trần Đức an toàn rời đi.Thấy hành động của Lục Thư Tuyết, lại nghĩ về tất cả mọi việc xảy ra ở Thiên Kiếm Phong, Chương Hằng càng thêm tức giận hơn.“Còn dám bắt ông đây cút khỏi Thiên Kiếm Phong, mày nói lại một câu tao nghe coi. Con mẹ nó, mày còn đánh tao, động vào tao thử xem. Bây giờ biết sợ, biết vâng lời rồi?”Trong đáy mắt của Trần Đức lóe lên tia mất kiên nhẫn.Anh vốn tưởng Chương Hằng sẽ trực tiếp ra tay, không ngờ hắn ta lải nhải nhiều như vậy.Làm anh có chút phiền.Cuối cùng,Nhịn không được mà mở miệng: “Nếu anh đã thiết tha yêu cầu đến vậy, được, tôi sẽ thành toàn cho anh”.Nói xong,Trần Đức thật sự ra tay.Không có một lời vô nghĩa, cũng không có chút dây dưa, anh giơ nắm đấm lên đập thẳng vào ngực Chương Hằng.
Chương 1059
Trần Đức vẫn đứng yên ở đó.
Không nói một lời.
Anh vốn là người không thích nhiều lời.
Chỉ lặng lẽ nhìn đám hề này biểu diễn.
Nhưng,
Anh càng như vậy, mọi người càng nghĩ là anh đang sợ hãi, ngay cả Bộ Kinh Phong cũng không khỏi lóe lên một tia thất vọng, thở dài một hơi.
Đôi mắt của Lục Thư Tuyết ảm đạm,
Tất cả, còn có thể cứu vãn được hay không?
“Trần Bát Hoang, sao vậy? Sao lại đứng ngây ra như thế? Trước đó chẳng phải mày rất điên cuồng sao? Rất trâu bò nữa. Lúc ở trên Thiên Kiếm Phong, sự kiêu ngạo đó đâu mất rồi?”
Chương Hằng rống lên như một con sư tử cái, điên cuồng như muốn ăn thịt người, từng bước từng bước đi về phía Trần Đức, đứng cách anh nửa mét.
Bộ dạng dữ tợn của Chương Hằng,
Làm tất cả mọi người khiếp sợ, dường như bất cứ lúc nào hắn cũng có thể nhảy dựng lên giết người, với tính cách của hắn, hoàn toàn có khả năng ra tay với những người không liên quan.
Một số võ giả của nhà họ Lục bị dọa cho tái mặt, không kìm được mà lùi lại vài bước.
Lục Thư Tuyết cũng rất sợ hãi, có điều cô ta không rút lui, cô đến gần Trần Đức và nắm lấy tay anh.
Cho dù có chết, Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Cô cũng phải bảo vệ Trần Đức an toàn rời đi.
Thấy hành động của Lục Thư Tuyết, lại nghĩ về tất cả mọi việc xảy ra ở Thiên Kiếm Phong, Chương Hằng càng thêm tức giận hơn.
“Còn dám bắt ông đây cút khỏi Thiên Kiếm Phong, mày nói lại một câu tao nghe coi. Con mẹ nó, mày còn đánh tao, động vào tao thử xem. Bây giờ biết sợ, biết vâng lời rồi?”
Trong đáy mắt của Trần Đức lóe lên tia mất kiên nhẫn.
Anh vốn tưởng Chương Hằng sẽ trực tiếp ra tay, không ngờ hắn ta lải nhải nhiều như vậy.
Làm anh có chút phiền.
Cuối cùng,
Nhịn không được mà mở miệng: “Nếu anh đã thiết tha yêu cầu đến vậy, được, tôi sẽ thành toàn cho anh”.
Nói xong,
Trần Đức thật sự ra tay.
Không có một lời vô nghĩa, cũng không có chút dây dưa, anh giơ nắm đấm lên đập thẳng vào ngực Chương Hằng.
Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 1059Trần Đức vẫn đứng yên ở đó.Không nói một lời.Anh vốn là người không thích nhiều lời.Chỉ lặng lẽ nhìn đám hề này biểu diễn.Nhưng,Anh càng như vậy, mọi người càng nghĩ là anh đang sợ hãi, ngay cả Bộ Kinh Phong cũng không khỏi lóe lên một tia thất vọng, thở dài một hơi.Đôi mắt của Lục Thư Tuyết ảm đạm,Tất cả, còn có thể cứu vãn được hay không?“Trần Bát Hoang, sao vậy? Sao lại đứng ngây ra như thế? Trước đó chẳng phải mày rất điên cuồng sao? Rất trâu bò nữa. Lúc ở trên Thiên Kiếm Phong, sự kiêu ngạo đó đâu mất rồi?”Chương Hằng rống lên như một con sư tử cái, điên cuồng như muốn ăn thịt người, từng bước từng bước đi về phía Trần Đức, đứng cách anh nửa mét.Bộ dạng dữ tợn của Chương Hằng,Làm tất cả mọi người khiếp sợ, dường như bất cứ lúc nào hắn cũng có thể nhảy dựng lên giết người, với tính cách của hắn, hoàn toàn có khả năng ra tay với những người không liên quan.Một số võ giả của nhà họ Lục bị dọa cho tái mặt, không kìm được mà lùi lại vài bước.Lục Thư Tuyết cũng rất sợ hãi, có điều cô ta không rút lui, cô đến gần Trần Đức và nắm lấy tay anh.Cho dù có chết, Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.Cô cũng phải bảo vệ Trần Đức an toàn rời đi.Thấy hành động của Lục Thư Tuyết, lại nghĩ về tất cả mọi việc xảy ra ở Thiên Kiếm Phong, Chương Hằng càng thêm tức giận hơn.“Còn dám bắt ông đây cút khỏi Thiên Kiếm Phong, mày nói lại một câu tao nghe coi. Con mẹ nó, mày còn đánh tao, động vào tao thử xem. Bây giờ biết sợ, biết vâng lời rồi?”Trong đáy mắt của Trần Đức lóe lên tia mất kiên nhẫn.Anh vốn tưởng Chương Hằng sẽ trực tiếp ra tay, không ngờ hắn ta lải nhải nhiều như vậy.Làm anh có chút phiền.Cuối cùng,Nhịn không được mà mở miệng: “Nếu anh đã thiết tha yêu cầu đến vậy, được, tôi sẽ thành toàn cho anh”.Nói xong,Trần Đức thật sự ra tay.Không có một lời vô nghĩa, cũng không có chút dây dưa, anh giơ nắm đấm lên đập thẳng vào ngực Chương Hằng.