Tác giả:

Cửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa…

Chương 1102

Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 1102Tỷ lệ đột phá sẽ càng tăng cao.Nếu như có thì khả năng đột phá là 1, như vậy sau khi ăn Cửu Chuyển đan rồi tiến hành đột phá thì khả năng sẽ tăng lên đến 10000!Cám dỗ trong đó không cần nói cũng biết!“Mậu Danh!”, Lương Khâu lại một nữa giục, chỉ có Mậu Danh mới có thể thúc giục viên Nguyệt Quang: “Chúng ta không thể cứ buông tha như vậy, lẽ nào anh thật sự cho rằng Trần Bát Hoang là đối thủ của cậu Lâu sao?”“Chẳng lẽ anh đã quên thực lực của cậu Lâu rồi? Dù Trần Bát Hoang có mạnh hơn nữa thì đối mặt với anh ta cũng chỉ là châu chấu mà thôi! Tôi không chỉ là vì báo thù, mà còn là vì tương lai của chúng ta, tiền đồ của chúng ta!”“Đừng”, Đạm Đài Nguyệt lắc đầu, cô ta cảm thấy Trần Đức cũng không tồi, riêng chuyện không dễ dàng giết người đã rất tốt rồi, cô ta không muốn nhìn thấy Trần Đức chết.Bởi vì cậu Lâu đó thật sự rất mạnh!“Nguyệt, xin lỗi, tôi còn gánh vác thịnh suy của cả gia tộc, tôi không thể để họ thất vọng”, Mậu Danh hít sâu một hơi, anh ta sờ vào râu quai nón, giống như đã hạ quyết tâm, linh khí bắt đầu di chuyển,“Rắc rắc!”Cùng giây đó,Khe nứt của viên Nguyệt Quang trong tay anh ta xuất hiện thêm nhiều vết nứt.Rồi sau đó!Bụp!Viên Nguyệt Quang nổ tung hóa thành phấn vụn.“Trần Bát Hoang, ha ha, mày chết chắc rồi!”, nhìn thấy viên Nguyệt Quang nứt ra, Lương Khâu cực kỳ hưng phấn, ánh mắt lóe lên vẻ khát máu không gì sánh bằng.Cậu Lâu mà tới,Chắc chắn Trần Bát Hoang sẽ chết không thể nghi ngờ!Không có bất cứ lý do gì có thể sống tiếp.Bởi vì,Đó là một vị Linh Căn kỳ đỉnh phong, chỉ kém một bước chân thì sẽ bước vào Kim Đan kỳ đầy khinh khủng!Hơn nữa,Ông nội của hắn,Chính là một trong những người canh giữ Côn Luân Hư trong truyền thuyết.Lâu Vạn Xuân!Gặp phải loại cường giả này,Trần Bát Hoang có lý do gì có thể sống tiếp?Ánh trăng sáng chiếu xuống, phủ thêm một tầng xám bạc cho núi Bách Thú,Ngoài núi ánh trăng sáng ngời, nhưng bên trong núi lại tối đen, ánh trăng cũng chỉ chiếu vào thông qua các khe hở giữa lá cây, điểm xuyết vào bóng đêm vô hạn.

Chương 1102

Tỷ lệ đột phá sẽ càng tăng cao.

Nếu như có thì khả năng đột phá là 1, như vậy sau khi ăn Cửu Chuyển đan rồi tiến hành đột phá thì khả năng sẽ tăng lên đến 10000!

Cám dỗ trong đó không cần nói cũng biết!

“Mậu Danh!”, Lương Khâu lại một nữa giục, chỉ có Mậu Danh mới có thể thúc giục viên Nguyệt Quang: “Chúng ta không thể cứ buông tha như vậy, lẽ nào anh thật sự cho rằng Trần Bát Hoang là đối thủ của cậu Lâu sao?”

“Chẳng lẽ anh đã quên thực lực của cậu Lâu rồi? Dù Trần Bát Hoang có mạnh hơn nữa thì đối mặt với anh ta cũng chỉ là châu chấu mà thôi! Tôi không chỉ là vì báo thù, mà còn là vì tương lai của chúng ta, tiền đồ của chúng ta!”

“Đừng”, Đạm Đài Nguyệt lắc đầu, cô ta cảm thấy Trần Đức cũng không tồi, riêng chuyện không dễ dàng giết người đã rất tốt rồi, cô ta không muốn nhìn thấy Trần Đức chết.

Bởi vì cậu Lâu đó thật sự rất mạnh!

“Nguyệt, xin lỗi, tôi còn gánh vác thịnh suy của cả gia tộc, tôi không thể để họ thất vọng”, Mậu Danh hít sâu một hơi, anh ta sờ vào râu quai nón, giống như đã hạ quyết tâm, linh khí bắt đầu di chuyển,

“Rắc rắc!”

Cùng giây đó,

Khe nứt của viên Nguyệt Quang trong tay anh ta xuất hiện thêm nhiều vết nứt.

Rồi sau đó!

Bụp!

Viên Nguyệt Quang nổ tung hóa thành phấn vụn.

“Trần Bát Hoang, ha ha, mày chết chắc rồi!”, nhìn thấy viên Nguyệt Quang nứt ra, Lương Khâu cực kỳ hưng phấn, ánh mắt lóe lên vẻ khát máu không gì sánh bằng.

Cậu Lâu mà tới,

Chắc chắn Trần Bát Hoang sẽ chết không thể nghi ngờ!

Không có bất cứ lý do gì có thể sống tiếp.

Bởi vì,

Đó là một vị Linh Căn kỳ đỉnh phong, chỉ kém một bước chân thì sẽ bước vào Kim Đan kỳ đầy khinh khủng!

Hơn nữa,

Ông nội của hắn,

Chính là một trong những người canh giữ Côn Luân Hư trong truyền thuyết.

Lâu Vạn Xuân!

Gặp phải loại cường giả này,

Trần Bát Hoang có lý do gì có thể sống tiếp?

Ánh trăng sáng chiếu xuống, phủ thêm một tầng xám bạc cho núi Bách Thú,

Ngoài núi ánh trăng sáng ngời, nhưng bên trong núi lại tối đen, ánh trăng cũng chỉ chiếu vào thông qua các khe hở giữa lá cây, điểm xuyết vào bóng đêm vô hạn.

Bát Gia Tái ThếTác giả: Vũ SinhTruyện Đô ThịCửa phòng giam mở ra. Trưởng ngục từ ngoài đi vào, nhìn người đang ăn uống no say bên trong mà thở dài bất lực. Không nhìn rõ mặt người bên trong, chỉ thấy người ấy mặc bộ quần áo tù cũ nát, đầu tóc bù xù, mặt mũi dơ bẩn, nhếch nhác, đang cúi gằm mặt ăn thức ăn phía trước. Phần cơm của anh rất phong phú, có thịt có cá. Thậm chí còn có một bình Mao Đài và một điếu xì gà! Sự phong phú, sung túc này vượt xa những gia đình bình thường, hoàn toàn không giống cuộc sống trong tù chút nào. Hơn nữa đây còn là nhà giam những tù nhân phạm tội nặng, mỗi tù nhân ở đây đều đã từng giết trên mười mạng người. Nhưng trong số những người này, chỉ có anh mới được hưởng sự đãi ngộ vượt bậc như vậy. “Ợ”. Vừa bước vào, trưởng ngục đã nghe thấy tiếng ợ hơi của anh, mùi rượu xộc thẳng vào mũi. “Hoang gia, đã đến lúc anh nên rời khỏi đây rồi”, điều kỳ lạ hơn nữa là trưởng ngục gọi anh là gia, thái độ cũng cực kỳ tôn kính. Phạm nhân đang ăn không để ý đến ông ta, tiếp tục nhấp một ngụm rượu, đến giờ vẫn chưa… Chương 1102Tỷ lệ đột phá sẽ càng tăng cao.Nếu như có thì khả năng đột phá là 1, như vậy sau khi ăn Cửu Chuyển đan rồi tiến hành đột phá thì khả năng sẽ tăng lên đến 10000!Cám dỗ trong đó không cần nói cũng biết!“Mậu Danh!”, Lương Khâu lại một nữa giục, chỉ có Mậu Danh mới có thể thúc giục viên Nguyệt Quang: “Chúng ta không thể cứ buông tha như vậy, lẽ nào anh thật sự cho rằng Trần Bát Hoang là đối thủ của cậu Lâu sao?”“Chẳng lẽ anh đã quên thực lực của cậu Lâu rồi? Dù Trần Bát Hoang có mạnh hơn nữa thì đối mặt với anh ta cũng chỉ là châu chấu mà thôi! Tôi không chỉ là vì báo thù, mà còn là vì tương lai của chúng ta, tiền đồ của chúng ta!”“Đừng”, Đạm Đài Nguyệt lắc đầu, cô ta cảm thấy Trần Đức cũng không tồi, riêng chuyện không dễ dàng giết người đã rất tốt rồi, cô ta không muốn nhìn thấy Trần Đức chết.Bởi vì cậu Lâu đó thật sự rất mạnh!“Nguyệt, xin lỗi, tôi còn gánh vác thịnh suy của cả gia tộc, tôi không thể để họ thất vọng”, Mậu Danh hít sâu một hơi, anh ta sờ vào râu quai nón, giống như đã hạ quyết tâm, linh khí bắt đầu di chuyển,“Rắc rắc!”Cùng giây đó,Khe nứt của viên Nguyệt Quang trong tay anh ta xuất hiện thêm nhiều vết nứt.Rồi sau đó!Bụp!Viên Nguyệt Quang nổ tung hóa thành phấn vụn.“Trần Bát Hoang, ha ha, mày chết chắc rồi!”, nhìn thấy viên Nguyệt Quang nứt ra, Lương Khâu cực kỳ hưng phấn, ánh mắt lóe lên vẻ khát máu không gì sánh bằng.Cậu Lâu mà tới,Chắc chắn Trần Bát Hoang sẽ chết không thể nghi ngờ!Không có bất cứ lý do gì có thể sống tiếp.Bởi vì,Đó là một vị Linh Căn kỳ đỉnh phong, chỉ kém một bước chân thì sẽ bước vào Kim Đan kỳ đầy khinh khủng!Hơn nữa,Ông nội của hắn,Chính là một trong những người canh giữ Côn Luân Hư trong truyền thuyết.Lâu Vạn Xuân!Gặp phải loại cường giả này,Trần Bát Hoang có lý do gì có thể sống tiếp?Ánh trăng sáng chiếu xuống, phủ thêm một tầng xám bạc cho núi Bách Thú,Ngoài núi ánh trăng sáng ngời, nhưng bên trong núi lại tối đen, ánh trăng cũng chỉ chiếu vào thông qua các khe hở giữa lá cây, điểm xuyết vào bóng đêm vô hạn.

Chương 1102